Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1065: Thiên Công tính toán là cái chim gì?
- Sợ cái gì, không phải là Thiên Công sao, Bạch Hạo, ngươi là đại tổng quản thành Cự Quỷ, lại là con rễ của lão phu, người này đã dám đến trêu chọc, đánh thì đánh, Trần Hảo Tùng dám lấy lớn hiếp nhỏ, lão phu cũng có thể!
Bạch Tiểu Thuần đã lâu không cảm động, giờ phút này nghe Cự Quỷ Vương truyền âm, hắn cảm giác không khác gì âm thanh của thiên nhiên, tâm tình kích động, cảm thấy trong lòng Vương gia vẫn có mình, vì vậy thở sâu, áp lực biến mất, hắn ngẩng đầu nhìn ba người thanh niên áo trắng, càng nhìn càng không vừa mắt.
- Hừ, ta tính sổ sách, đầu tiên phải thu chút tiền lãi, dù sao có ta có Cự Quỷ Vương làm chỗ dựa.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền liếm bờ mỗi, suy nghĩ tại sao mình không quá phận hơn một chút, hắn nghĩ tới tám ức hồn dược liền tức giận, vì vậy lấy Vĩnh Dạ Tán ra đâm vào trong người tên thanh niên áo trắng.
- Ta hút một chút...
Bạch Tiểu Thuần thì thào một câu, hắn vừa đâm vào người thì tên thanh niên mở to mắt, trên mặt nổi gân xanh, hắn không thể khống chế phát ra tiếng kêu la thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra bên ngoài làm tất cả mọi người sững sờ, Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình vội vàng thu hồi cây dù, cứ như vậy một hồi hắn gần như hấp thu một thành sinh cơ của tên thanh niên dung nhập vào trong cơ thể, Bất Tử Trường Sinh Công Thối Cốt Cảnh tăng cao một ít.
- Bạch Hạo, ngươi làm gì, ngươi chết không yên lành!!
Thân thể thanh niên áo trắng gầy gò một ít, hắn gào thét với Bạch Tiểu Thuần, hắn càng giãy dụa, càng muốn rời khỏi nơi này.
- Câm miệng, ta chỉ hút một chút, có bao nhiêu việc chứ, ngươi còn thiếu nợ ta hơn tám ức hồn dược đấy, ngươi còn dám mắng ta.
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, suy nghĩ nếu đã hút rồi, hơn nữa tên thanh niên la to như vậy có lẽ không có việc gì, như vậy cứ hút nữa là tốt rồi, nghĩ tới đây hắn lại cầm Vĩnh Dạ Tán đâm lần nữa.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, tiếng chửi bới không dứt, Bạch Tiểu Thuần đâm cái thứ ba, cái thứ tư, cái thứ năm...
Bạch Hạo há hốc mồm, hắn lập tức tiến lên khuyên can.
- Sư tôn, lại đâm nữa hắn sẽ chết đấy...
- Yên tâm, vi sư có kinh nghiệm.
Bạch Tiểu Thuần càng đâm càng cảm thấy kích thích, trong lúc bất tri bất giác, thân thể thanh niên áo trắng chỉ còn da bọc xương, tiếng kêu la vô cùng suy yếu, đến cuối cùng đã gần hấp hối, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần chỉ còn sợ hãi chưa từng có, thậm chí đáy lòng của hắn hối hận gần chết, rốt cuộc hắn hiểu vì sao đám đồng bạn kia mắng lợi hại như vậy nhưng không có kẻ nào thật sự dám gây sự với Bạch Tiểu Thuần.
Đâm tên thanh niên áo trắng xong, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn sang hai lão giả hộ đạo, cân nhắc một chút sau đó quay đầu nhìn sang Bạch Hạo.
- Đồ nhi, ngươi nói... Ta có nên đâm hai tên gia hỏa này một cái hay không?
Bạch Hạo cười khổ, hắn nhìn thấy thanh niên áo trắng bị sư tôn hút còn da bọc xương, bộ dạng vô cùng thê thảm, hắn nhìn còn cảm thấy đáng thương, nếu sư tôn đã hỏi thì hắn cũng trả lời.
- Nếu đã đâm rồi, chúng ta cũng đắc tội Trần Thiên Công, như vậy có đâm hai lão giả này hay không cũng không có gì khác nhau.
- Ngươi cũng rất có kinh nghiệm nha, ha ha, vi sư cũng nghĩ như vậy!
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha sau đó cầm lấy Vĩnh Dạ Tán đâm tới, lúc này hai lão giả ốm đi trông thấy, tuy Bạch Tiểu Thuần có chừng mực nhưng chỉ hút một phần sinh cơ của hai người này, bởi bọn họ không phải chủ mưu.
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần hấp thu sinh cơ rất sung sướng, cánh cửa cửa hàng bị đá văng ra, một đạo khí thế Thiên Nhân bộc phát dữ dội.
- Bạch Hạo!
Khí thế ập vào mặt, Hồng Trần Nữ nghiến răng nghiến lợi mang theo tức giận quát lớn, nàng từ trên trời bay xuống.
Tiếng quát quá đột ngột, Bạch Tiểu Thuần đã giật mình, hắn thu hồi Vĩnh Dạ Tán trong tay, lúc ngẩng đầu lúc đã nhìn thấy thân ảnh tuyệt mỹ của Hồng Trần Nữ từ ngoài cửa lớn đi vào bên trong.
Tuy nàng rất đẹp nhưng Bạch Tiểu Thuần lại không có tâm tình thưởng thức, nếu nói nàng sợ nhất gặp ai trong Man Hoang này, như vậy người đó chính là Hồng Trần Nữ, bởi vì thù hận của hai người quá lớn, Bạch Tiểu Thuần lòng dạ biết rõ, nếu để đối phương biết mình là Bạch Tiểu Thuần, sợ rằng Hồng Trần Nữ sẽ đuổi giết lên trời xuống đất không tha.
- Tử Mạch, ngươi tới...
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, mặt ngoài lại giả thành bộ dạng trấn định, hắn lập tức lớn mật kêu gọi Hồng Trần Nữ.
- Bạch Hạo ngươi làm chuyện tốt!
Hồng Trần Nữ tức giận, nghe hai chữ Tử Mạch đã làm nàng buồn nôn, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nàng mới không muốn tới nơi này, thật sự bởi vì Cự Quỷ Vương truyền âm cho nàng, sau đó là Thiên Công Trần gia cũng truyền âm tới, dù sao hôm nay rất nhiều người cũng biết Bạch Tiểu Thuần chính là đại tổng quản thành Cự Quỷ, cũng là người được Cự Quỷ Vương khâm định hôn sự.
Kể từ đó Bạch Tiểu Thuần gây phiền toái, Thiên Công Trần gia cũng trực tiếp đòi người từ Hồng Trần, dù sao... Vị Thiên Công Trần gia cũng biết nguyên nhân và kết quả của sự việc, tám ức hồn dược, cho dù là hắn cũng không cầm ra được.
Nội tâm Hồng Trần Nữ vô cùng tức giận nhưng không có biện pháp, dù không muốn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần nhưng cũng phải đi đòi người.
Hiện tại nhìn thấy ba người thanh niên áo trắng có bộ dạng da bọc xương trong cửa hàng, Hồng Trần Nữ càng tức giận, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần còn mang theo chán ghét tới cực điểm.
- Đã biết rõ gây chuyện, thật không biết phụ thân ta vừa ý ngươi điểm nào, về sau nhớ kỹ cho ta, ngươi lại gây huyện thì sẽ như pho tượng này.
Hồng Trần Nữ không kiên nhẫn quát lớn, nói xong nàng lấy một pho tượng ra khỏi túi trữ vật và bóp nát, tiếng răng rắc vang lên, pho tượng chia năm xẻ bảy.
Vốn Bạch Tiểu Thuần nghe thấy Hồng Trần Nữ tức giận răn dạy còn có chút mâu thuẫn, sau khi nhìn thấy pho tượng kia, tính tình của hắn lại bộc phát, cũng không phải bởi vì pho tượng, mà là vì tướng mạo của pho tượng chính là Bạch Tiểu Thuần.
- Trời ạ, Hồng Trần lão nữ hận ta nhiều năm như thế, không ngờ tùy thân còn mang theo pho tượng của ta.
Bạch Tiểu Thuần run rẩy hít sâu một hơi, hắn không sợ hãi Hồng Trần Nữ uy hiếp nhưng sợ thái độ của đối phương.
Nhắc tới cũng kỳ, hắn càng sợ hãi nhưng càng không thể áp chế kích thích trong nội tâm mình, cảm giác giống như đứng trước mặt Hồng Trần Nữ, phụ thân nàng còn cố ý tác hợp hai người, hết lần này tới lần khác Hồng Trần Nữ thật không biết mình chính là Bạch Tiểu Thuần.... Thật sự... Quá kích thích...
Bạch Tiểu Thuần đã lâu không cảm động, giờ phút này nghe Cự Quỷ Vương truyền âm, hắn cảm giác không khác gì âm thanh của thiên nhiên, tâm tình kích động, cảm thấy trong lòng Vương gia vẫn có mình, vì vậy thở sâu, áp lực biến mất, hắn ngẩng đầu nhìn ba người thanh niên áo trắng, càng nhìn càng không vừa mắt.
- Hừ, ta tính sổ sách, đầu tiên phải thu chút tiền lãi, dù sao có ta có Cự Quỷ Vương làm chỗ dựa.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền liếm bờ mỗi, suy nghĩ tại sao mình không quá phận hơn một chút, hắn nghĩ tới tám ức hồn dược liền tức giận, vì vậy lấy Vĩnh Dạ Tán ra đâm vào trong người tên thanh niên áo trắng.
- Ta hút một chút...
Bạch Tiểu Thuần thì thào một câu, hắn vừa đâm vào người thì tên thanh niên mở to mắt, trên mặt nổi gân xanh, hắn không thể khống chế phát ra tiếng kêu la thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra bên ngoài làm tất cả mọi người sững sờ, Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình vội vàng thu hồi cây dù, cứ như vậy một hồi hắn gần như hấp thu một thành sinh cơ của tên thanh niên dung nhập vào trong cơ thể, Bất Tử Trường Sinh Công Thối Cốt Cảnh tăng cao một ít.
- Bạch Hạo, ngươi làm gì, ngươi chết không yên lành!!
Thân thể thanh niên áo trắng gầy gò một ít, hắn gào thét với Bạch Tiểu Thuần, hắn càng giãy dụa, càng muốn rời khỏi nơi này.
- Câm miệng, ta chỉ hút một chút, có bao nhiêu việc chứ, ngươi còn thiếu nợ ta hơn tám ức hồn dược đấy, ngươi còn dám mắng ta.
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, suy nghĩ nếu đã hút rồi, hơn nữa tên thanh niên la to như vậy có lẽ không có việc gì, như vậy cứ hút nữa là tốt rồi, nghĩ tới đây hắn lại cầm Vĩnh Dạ Tán đâm lần nữa.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, tiếng chửi bới không dứt, Bạch Tiểu Thuần đâm cái thứ ba, cái thứ tư, cái thứ năm...
Bạch Hạo há hốc mồm, hắn lập tức tiến lên khuyên can.
- Sư tôn, lại đâm nữa hắn sẽ chết đấy...
- Yên tâm, vi sư có kinh nghiệm.
Bạch Tiểu Thuần càng đâm càng cảm thấy kích thích, trong lúc bất tri bất giác, thân thể thanh niên áo trắng chỉ còn da bọc xương, tiếng kêu la vô cùng suy yếu, đến cuối cùng đã gần hấp hối, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần chỉ còn sợ hãi chưa từng có, thậm chí đáy lòng của hắn hối hận gần chết, rốt cuộc hắn hiểu vì sao đám đồng bạn kia mắng lợi hại như vậy nhưng không có kẻ nào thật sự dám gây sự với Bạch Tiểu Thuần.
Đâm tên thanh niên áo trắng xong, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn sang hai lão giả hộ đạo, cân nhắc một chút sau đó quay đầu nhìn sang Bạch Hạo.
- Đồ nhi, ngươi nói... Ta có nên đâm hai tên gia hỏa này một cái hay không?
Bạch Hạo cười khổ, hắn nhìn thấy thanh niên áo trắng bị sư tôn hút còn da bọc xương, bộ dạng vô cùng thê thảm, hắn nhìn còn cảm thấy đáng thương, nếu sư tôn đã hỏi thì hắn cũng trả lời.
- Nếu đã đâm rồi, chúng ta cũng đắc tội Trần Thiên Công, như vậy có đâm hai lão giả này hay không cũng không có gì khác nhau.
- Ngươi cũng rất có kinh nghiệm nha, ha ha, vi sư cũng nghĩ như vậy!
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha sau đó cầm lấy Vĩnh Dạ Tán đâm tới, lúc này hai lão giả ốm đi trông thấy, tuy Bạch Tiểu Thuần có chừng mực nhưng chỉ hút một phần sinh cơ của hai người này, bởi bọn họ không phải chủ mưu.
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần hấp thu sinh cơ rất sung sướng, cánh cửa cửa hàng bị đá văng ra, một đạo khí thế Thiên Nhân bộc phát dữ dội.
- Bạch Hạo!
Khí thế ập vào mặt, Hồng Trần Nữ nghiến răng nghiến lợi mang theo tức giận quát lớn, nàng từ trên trời bay xuống.
Tiếng quát quá đột ngột, Bạch Tiểu Thuần đã giật mình, hắn thu hồi Vĩnh Dạ Tán trong tay, lúc ngẩng đầu lúc đã nhìn thấy thân ảnh tuyệt mỹ của Hồng Trần Nữ từ ngoài cửa lớn đi vào bên trong.
Tuy nàng rất đẹp nhưng Bạch Tiểu Thuần lại không có tâm tình thưởng thức, nếu nói nàng sợ nhất gặp ai trong Man Hoang này, như vậy người đó chính là Hồng Trần Nữ, bởi vì thù hận của hai người quá lớn, Bạch Tiểu Thuần lòng dạ biết rõ, nếu để đối phương biết mình là Bạch Tiểu Thuần, sợ rằng Hồng Trần Nữ sẽ đuổi giết lên trời xuống đất không tha.
- Tử Mạch, ngươi tới...
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, mặt ngoài lại giả thành bộ dạng trấn định, hắn lập tức lớn mật kêu gọi Hồng Trần Nữ.
- Bạch Hạo ngươi làm chuyện tốt!
Hồng Trần Nữ tức giận, nghe hai chữ Tử Mạch đã làm nàng buồn nôn, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nàng mới không muốn tới nơi này, thật sự bởi vì Cự Quỷ Vương truyền âm cho nàng, sau đó là Thiên Công Trần gia cũng truyền âm tới, dù sao hôm nay rất nhiều người cũng biết Bạch Tiểu Thuần chính là đại tổng quản thành Cự Quỷ, cũng là người được Cự Quỷ Vương khâm định hôn sự.
Kể từ đó Bạch Tiểu Thuần gây phiền toái, Thiên Công Trần gia cũng trực tiếp đòi người từ Hồng Trần, dù sao... Vị Thiên Công Trần gia cũng biết nguyên nhân và kết quả của sự việc, tám ức hồn dược, cho dù là hắn cũng không cầm ra được.
Nội tâm Hồng Trần Nữ vô cùng tức giận nhưng không có biện pháp, dù không muốn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần nhưng cũng phải đi đòi người.
Hiện tại nhìn thấy ba người thanh niên áo trắng có bộ dạng da bọc xương trong cửa hàng, Hồng Trần Nữ càng tức giận, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần còn mang theo chán ghét tới cực điểm.
- Đã biết rõ gây chuyện, thật không biết phụ thân ta vừa ý ngươi điểm nào, về sau nhớ kỹ cho ta, ngươi lại gây huyện thì sẽ như pho tượng này.
Hồng Trần Nữ không kiên nhẫn quát lớn, nói xong nàng lấy một pho tượng ra khỏi túi trữ vật và bóp nát, tiếng răng rắc vang lên, pho tượng chia năm xẻ bảy.
Vốn Bạch Tiểu Thuần nghe thấy Hồng Trần Nữ tức giận răn dạy còn có chút mâu thuẫn, sau khi nhìn thấy pho tượng kia, tính tình của hắn lại bộc phát, cũng không phải bởi vì pho tượng, mà là vì tướng mạo của pho tượng chính là Bạch Tiểu Thuần.
- Trời ạ, Hồng Trần lão nữ hận ta nhiều năm như thế, không ngờ tùy thân còn mang theo pho tượng của ta.
Bạch Tiểu Thuần run rẩy hít sâu một hơi, hắn không sợ hãi Hồng Trần Nữ uy hiếp nhưng sợ thái độ của đối phương.
Nhắc tới cũng kỳ, hắn càng sợ hãi nhưng càng không thể áp chế kích thích trong nội tâm mình, cảm giác giống như đứng trước mặt Hồng Trần Nữ, phụ thân nàng còn cố ý tác hợp hai người, hết lần này tới lần khác Hồng Trần Nữ thật không biết mình chính là Bạch Tiểu Thuần.... Thật sự... Quá kích thích...