Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1010: Cự Quỷ Vương khốn kiếp! (Hạ)
- Đây là Hư Không Nguyên Thần cấm... Chỉ cần cấm chú không chết, trừ phi phá cấm là Bán Thần, nếu không sẽ chẳng có ai mở ra.
Ngay cả đám người Công Tôn Dịch và Chu Hoành cũng tức giận, mặc dù bọn họ không nhận ra cấm chế này, nhưng có thể nhìn ra cấm chế này không phải Nguyên Anh có thể mở ra, chỉ có một biện pháp mở ra, đó chính là giết cấm chú, mà cấm chú chính là Bạch Hạo!
Nhất là trên người Bạch Tiểu Thuần còn một tia hào quang đang hô ứng với cấm chế, sát ý của đám người bộc phát hoàn toàn.
- Bạch Hạo ngươi muốn chết!!
- Đáng chết, vừa rồi ngươi nói từ bỏ, đảo mắt lại nhu vậy, nhận lấy cái chết!
- Giết hắn, chỉ có giết hắn cấm chế sẽ biến mat, bằng không chúng ta sẽ thất bại.
Trong tiếng quát tức giận ngập trời, Bạch Tiểu Thuần biến thành mục tiêu công kích, đám người bộc phát tu vi bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
- Ta oan uổng a, các ngươi nghe ta giải thích...
Bạch Tiểu Thuần bị dọa không còn chút máu, nội tâm bi phẫn, hắn vừa lên tiếng thì chung quanh có bốn bóng người tới gần, trong bốn người có đại hán khôi ngô Triệu Đông Sơn.
- Đạo hữu nghe ta giải thích...
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng hô to, trên mặt Triệu Đông Sơn mang theo lửa giận tấn công Bạch Tiểu Thuần.
- Giết!
Trong nháy mắt hét to, Triệu Đông Sơn cùng ba người sau lưng tiến thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt xuất thủ có pháp thuật ba động xuất hiện.
- Cự Quỷ Vương là vương bát đản!
Bạch Tiểu Thuần gào to đầy đau đớn, đang lúc muốn lui lại, phía sau hắn có bảy tám thân ảnh mang theo sát cơ bay tới, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh, hô hấp trì trệ, hắn biết mình không thể dừng lại, một khi dừng lại sẽ bị nhiều người vây công hơn, hắn không chút do dự vận dụng Hám Sơn Chàng.
Tốc độ nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt tới gần Triệu Đông Sơn, Triệu Đông Sơn cười dữ tợn, trong tay cầm Lang Nha bổng đập thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ vang lên, trong nháy mắt tiếng nổ truyền khắp bốn phương, thiên kiêu Man Hoang chung quanh Bạch Tiểu Thuần biến sắc, nhất là những người ở tương đối gần khiếp sợ không nhỏ.
Chỉ thấy tiếng nổ vừa vang lên, Triệu Đông Sơn có huyết mạch thổ dân phun máu tươi, thân thể bay ra xa như diều đứt dây, hắn không ngừng lùi lại, Bạch Tiểu Thuần vốn nên bị hắn ngăn cản lại xông ra ngoài, hắn không dừng lại, lập tức gia tốc bay đi xa.
- Điều này sao có thể?
- Triệu Đông Sơn có lực lượng nhục thân số một số hai trong chúng ta, gần với bạo nữ Hứa San kia, không ngờ hắn bị đụng bay.
- Bạch Hạo này... Lực lượng nhục thân của hắn quá cường đại.
Đám người chung quanh sợ hãi và truy kích, lần lượt từng bóng người bay theo Bạch Tiểu Thuần, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần đang hãi hùng khiếp vía.
- Cự Quỷ Vương thật quá phận, ta không phải chỉ vỗ đầu ngươi vài cái sao, ta không phải lấy ngươi làm tấm chấn thôi sao, ta đã cứu ngươi thế mà ngươi lừa ta! Ta mà chết thì ngươi cũng không xong!
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, nhất là sau khi phát hiện cấm chế trên người không biến mất, nó vẫn tồn tại như cũ, hắn hiểu, cho dù với thủ đoạn của Cự Quỷ Vương, hắn đã sớm có chuẩn bị, cấm chế có uy lực này, một khi mình chết cũng không làm Cự Quỷ Vương tử vong nhưng nhất định sẽ trọng thương.
Việc này rất rõ ràng, Cự Quỷ Vương đang ép mình và đánh cược... Cược chính mình có thể kiên trì được, kiên trì đến thời điểm nở hoa kết trái, hiện tại Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tới đan dược, Cự Quỷ Vương đưa cho mình thanh trường thương và chín viên đan dược.
- Cự Quỷ Vương cho ta chín viên đan dược, hắn nói một người cả đời chỉ ăn được chín viên... Thanh trường thương là pháp bảo mạnh nhất mà ta có thể sử dụng được.
Lúc Bạch Tiểu Thuần gặp nguy cơ, trong thành Cự Quỷ, trong vương điện, sắc măt Cự Quỷ Vương âm trầm bất định nhìn về hướng Luyện Hồn Hồ, trong lòng của hắn vô cùng khẩn trương.
Quỷ Vương Quả quá trọng yếu với hắn, đúng như Bạch Tiểu Thuần đoán trước, cả đời người chỉ có thể ăn chín viên đan dược kia mà thôi, thanh trường thương luyện linh mười sáu lần cũng là pháp bảo duy nhất Bạch Tiểu Thuần có thể sử dụng, tất cả đều là kế hoạch của hắn, từ sau khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện ngoài ý muốn, từ sau khi hắn khôi phục tu vi thì Cự Quỷ Vương đã có chuẩn bị.
Hắn muốn đi đánh cược một lần, cược bản sự đào mệnh của Bạch Tiểu Thuần... Điểm này, Cự Quỷ Vương vẫn có nắm chắc, nhất là nghĩ tới cảnh Bạch Tiểu Thuần mang theo chính mình thoát ra khỏi tay ba Thiên Nhân và rất nhiều Nguyên Anh, nội tâm của hắn an ổn một ít.
- Bản lĩnh đào mệnh của Bạch Hạo là mạnh nhất ta từng thấy qua.. Hi vọng hắn có thể kiên trì tới lúc đó... Bạch Hạo, chỉ cần ngươi giúp bản vương đoạt Quỷ Vương Quả, như vậy sau này bản vương sẽ đối đãi ngươi như thân nhi tử, quyết không để ngươi chịu ủy khuất.
Cự Quỷ Vương thì thào.
Lúc này trong Luyện Hồn Hồ có tiếng nổ vang bao phủ tám phương, sương mù chung quanh quay cuồng, trong đó ánh mắt của từng con lệ quỷ đầy tham lam, dường như khí huyết của đám thiên kiêu là đại bổ với đám lệ quỷ.
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, hắn lập tức phá vòng vây, muốn xung phong liều chết đi ra ngoài, tu vi trong cơ thể bị cấm chế hút đi, đám thiên kiêu vô cùng đông đảo, lúc này có bảy tám người bay tới muốn chém giết Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, một người trong đó chính là Nguyên Anh Đại viên mãn Chu Hoành!
Trong mắt Chu Hoành mang theo sát cơ, dùng tư thái bao quát con sâu cái kiến nhìn hắn, Bạch Tiểu Thuần tức giận đội mắt đỏ rực, thân ảnh như nộ long bay thẳng về phía trước.
Hắn bộc phát khí thế kinh thiên động địa, mọi người chỉ bị đụng trúng là bay ra phía sau, khí huyết quay cuồng, Bạch Tiểu Thuần mạnh như thế, sắc mặt Chu Hoành biến hóa, mấy thiên kiêu khác cũng kinh hãi, tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, bọn họ phán đoán sai lầm cho nên không thể ngăn cản.
Khí thế Bạch Tiểu Thuần càng mạnh hơn nữa, lúc này đã sớm nổi giận không nhẹ, hắn lao tới, lực lượng thân thể bộc phát, tu vi sinh ra, khí thế Thiên Đạo Nguyên Anh biến hắn trở thành chiến tiên, những nơi đi qua, không có ai có thể cản bước hắn.
Hắn không dám dừng lại, thần thông đang bay sau lưng hắn, cho dù là hắn cũng hãi hùng khiếp vía, chỉ có thể không ngừng lao về phía trước, tay phải cầm trường thương luyện linh mười sáu lần, hắn xung phong liều chết, lại phối hợp với tốc độ, trong khoảng thời gian ngắn hắn dũng mãnh phi phàm như thiên thần.
Rầm rầm rầm!
Bạch Tiểu Thuần muốn lao ra khỏi đám người vây quanh bốn phía, bỗng nhiên lúc này có tiếng hừ lạnh từ phía trước Bạch Tiểu Thuần vang lên, chính là Công Tôn Dịch!
Ngay cả đám người Công Tôn Dịch và Chu Hoành cũng tức giận, mặc dù bọn họ không nhận ra cấm chế này, nhưng có thể nhìn ra cấm chế này không phải Nguyên Anh có thể mở ra, chỉ có một biện pháp mở ra, đó chính là giết cấm chú, mà cấm chú chính là Bạch Hạo!
Nhất là trên người Bạch Tiểu Thuần còn một tia hào quang đang hô ứng với cấm chế, sát ý của đám người bộc phát hoàn toàn.
- Bạch Hạo ngươi muốn chết!!
- Đáng chết, vừa rồi ngươi nói từ bỏ, đảo mắt lại nhu vậy, nhận lấy cái chết!
- Giết hắn, chỉ có giết hắn cấm chế sẽ biến mat, bằng không chúng ta sẽ thất bại.
Trong tiếng quát tức giận ngập trời, Bạch Tiểu Thuần biến thành mục tiêu công kích, đám người bộc phát tu vi bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
- Ta oan uổng a, các ngươi nghe ta giải thích...
Bạch Tiểu Thuần bị dọa không còn chút máu, nội tâm bi phẫn, hắn vừa lên tiếng thì chung quanh có bốn bóng người tới gần, trong bốn người có đại hán khôi ngô Triệu Đông Sơn.
- Đạo hữu nghe ta giải thích...
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng hô to, trên mặt Triệu Đông Sơn mang theo lửa giận tấn công Bạch Tiểu Thuần.
- Giết!
Trong nháy mắt hét to, Triệu Đông Sơn cùng ba người sau lưng tiến thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt xuất thủ có pháp thuật ba động xuất hiện.
- Cự Quỷ Vương là vương bát đản!
Bạch Tiểu Thuần gào to đầy đau đớn, đang lúc muốn lui lại, phía sau hắn có bảy tám thân ảnh mang theo sát cơ bay tới, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh, hô hấp trì trệ, hắn biết mình không thể dừng lại, một khi dừng lại sẽ bị nhiều người vây công hơn, hắn không chút do dự vận dụng Hám Sơn Chàng.
Tốc độ nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt tới gần Triệu Đông Sơn, Triệu Đông Sơn cười dữ tợn, trong tay cầm Lang Nha bổng đập thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ vang lên, trong nháy mắt tiếng nổ truyền khắp bốn phương, thiên kiêu Man Hoang chung quanh Bạch Tiểu Thuần biến sắc, nhất là những người ở tương đối gần khiếp sợ không nhỏ.
Chỉ thấy tiếng nổ vừa vang lên, Triệu Đông Sơn có huyết mạch thổ dân phun máu tươi, thân thể bay ra xa như diều đứt dây, hắn không ngừng lùi lại, Bạch Tiểu Thuần vốn nên bị hắn ngăn cản lại xông ra ngoài, hắn không dừng lại, lập tức gia tốc bay đi xa.
- Điều này sao có thể?
- Triệu Đông Sơn có lực lượng nhục thân số một số hai trong chúng ta, gần với bạo nữ Hứa San kia, không ngờ hắn bị đụng bay.
- Bạch Hạo này... Lực lượng nhục thân của hắn quá cường đại.
Đám người chung quanh sợ hãi và truy kích, lần lượt từng bóng người bay theo Bạch Tiểu Thuần, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần đang hãi hùng khiếp vía.
- Cự Quỷ Vương thật quá phận, ta không phải chỉ vỗ đầu ngươi vài cái sao, ta không phải lấy ngươi làm tấm chấn thôi sao, ta đã cứu ngươi thế mà ngươi lừa ta! Ta mà chết thì ngươi cũng không xong!
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, nhất là sau khi phát hiện cấm chế trên người không biến mất, nó vẫn tồn tại như cũ, hắn hiểu, cho dù với thủ đoạn của Cự Quỷ Vương, hắn đã sớm có chuẩn bị, cấm chế có uy lực này, một khi mình chết cũng không làm Cự Quỷ Vương tử vong nhưng nhất định sẽ trọng thương.
Việc này rất rõ ràng, Cự Quỷ Vương đang ép mình và đánh cược... Cược chính mình có thể kiên trì được, kiên trì đến thời điểm nở hoa kết trái, hiện tại Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tới đan dược, Cự Quỷ Vương đưa cho mình thanh trường thương và chín viên đan dược.
- Cự Quỷ Vương cho ta chín viên đan dược, hắn nói một người cả đời chỉ ăn được chín viên... Thanh trường thương là pháp bảo mạnh nhất mà ta có thể sử dụng được.
Lúc Bạch Tiểu Thuần gặp nguy cơ, trong thành Cự Quỷ, trong vương điện, sắc măt Cự Quỷ Vương âm trầm bất định nhìn về hướng Luyện Hồn Hồ, trong lòng của hắn vô cùng khẩn trương.
Quỷ Vương Quả quá trọng yếu với hắn, đúng như Bạch Tiểu Thuần đoán trước, cả đời người chỉ có thể ăn chín viên đan dược kia mà thôi, thanh trường thương luyện linh mười sáu lần cũng là pháp bảo duy nhất Bạch Tiểu Thuần có thể sử dụng, tất cả đều là kế hoạch của hắn, từ sau khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện ngoài ý muốn, từ sau khi hắn khôi phục tu vi thì Cự Quỷ Vương đã có chuẩn bị.
Hắn muốn đi đánh cược một lần, cược bản sự đào mệnh của Bạch Tiểu Thuần... Điểm này, Cự Quỷ Vương vẫn có nắm chắc, nhất là nghĩ tới cảnh Bạch Tiểu Thuần mang theo chính mình thoát ra khỏi tay ba Thiên Nhân và rất nhiều Nguyên Anh, nội tâm của hắn an ổn một ít.
- Bản lĩnh đào mệnh của Bạch Hạo là mạnh nhất ta từng thấy qua.. Hi vọng hắn có thể kiên trì tới lúc đó... Bạch Hạo, chỉ cần ngươi giúp bản vương đoạt Quỷ Vương Quả, như vậy sau này bản vương sẽ đối đãi ngươi như thân nhi tử, quyết không để ngươi chịu ủy khuất.
Cự Quỷ Vương thì thào.
Lúc này trong Luyện Hồn Hồ có tiếng nổ vang bao phủ tám phương, sương mù chung quanh quay cuồng, trong đó ánh mắt của từng con lệ quỷ đầy tham lam, dường như khí huyết của đám thiên kiêu là đại bổ với đám lệ quỷ.
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, hắn lập tức phá vòng vây, muốn xung phong liều chết đi ra ngoài, tu vi trong cơ thể bị cấm chế hút đi, đám thiên kiêu vô cùng đông đảo, lúc này có bảy tám người bay tới muốn chém giết Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, một người trong đó chính là Nguyên Anh Đại viên mãn Chu Hoành!
Trong mắt Chu Hoành mang theo sát cơ, dùng tư thái bao quát con sâu cái kiến nhìn hắn, Bạch Tiểu Thuần tức giận đội mắt đỏ rực, thân ảnh như nộ long bay thẳng về phía trước.
Hắn bộc phát khí thế kinh thiên động địa, mọi người chỉ bị đụng trúng là bay ra phía sau, khí huyết quay cuồng, Bạch Tiểu Thuần mạnh như thế, sắc mặt Chu Hoành biến hóa, mấy thiên kiêu khác cũng kinh hãi, tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, bọn họ phán đoán sai lầm cho nên không thể ngăn cản.
Khí thế Bạch Tiểu Thuần càng mạnh hơn nữa, lúc này đã sớm nổi giận không nhẹ, hắn lao tới, lực lượng thân thể bộc phát, tu vi sinh ra, khí thế Thiên Đạo Nguyên Anh biến hắn trở thành chiến tiên, những nơi đi qua, không có ai có thể cản bước hắn.
Hắn không dám dừng lại, thần thông đang bay sau lưng hắn, cho dù là hắn cũng hãi hùng khiếp vía, chỉ có thể không ngừng lao về phía trước, tay phải cầm trường thương luyện linh mười sáu lần, hắn xung phong liều chết, lại phối hợp với tốc độ, trong khoảng thời gian ngắn hắn dũng mãnh phi phàm như thiên thần.
Rầm rầm rầm!
Bạch Tiểu Thuần muốn lao ra khỏi đám người vây quanh bốn phía, bỗng nhiên lúc này có tiếng hừ lạnh từ phía trước Bạch Tiểu Thuần vang lên, chính là Công Tôn Dịch!