Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhật Ký Sống Lại Của Trùng Đực Bản Địa

Chương 48



Khi thanh kiếm của trùng thần gần như chuẩn bị phạt qua người William, Ren vươn tay ra, toàn bộ tơ tinh thần được đánh dấu trong não Xavier vươn ra phủ lên con mắt của trùng thần, từ đó lan ra len lỏi từng ngóc ngách rồi ôm lấy chiếc vương miện đen đầy gai nhọn. Thậm chí không chỉ là trùng đực mà đến William và các trùng cái khác cũng nhìn thấy con mắt trên trán Xavier và vương miện bao quanh đầu hắn được bao phủ trong một lớp sáng bạc. Tinh thần lực của Ren đã hoàn toàn thực thể hoá, khoá con mắt của trùng thần lại.
Trùng thần hoảng loạn gào thét, đôi tay điên cuồng cào lên thứ đang che mắt hắn nhưng vô ích. Ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy từ những văn tự cổ trên người Xavier cố gắng đốt cháy thứ quỷ dị đang bao phủ trên mắt trùng thần nhưng lớp bạc dường như chỉ bị nóng đỏ lên chứ không tan chảy. Rất nhanh sau đó, ngọn lửa cũng yếu dần, thanh huyền kiếm ngừng bốc cháy, hố đen đang bành trướng muốn nuốt chửng cả cung điện cũng từ từ biến mất.
Sau khi bị phong ấn con mắt và vương miện, trùng thần không thể sử dụng bất kỳ siêu kỹ năng nào nữa. Ký ức kinh hoàng ùa vào trong lòng trùng thần, bởi vì hắn cũng đã từng bị tinh thần lực của trùng đực che mắt!
Chính là Himmel đệ nhất! Ban đầu là lừa trộm đá Căn nguyên tinh thạch trên quyền trượng của hắn, sau đó đánh dấu trùng thần rồi dùng tinh thần lực che mắt trùng thần, vô hiệu hoá siêu kỹ năng của hắn, cuối cùng trùng thần không còn nhớ gì nữa. Đầu hắn đã lìa khỏi cổ.
Mà lúc này Rambo đã xuất hiện sau lưng William và trùng thần, nắm lấy cán chiếc thương băng phóng cả thương cả trùng thần xuống đất. Mũi thương cắm ngập xuống mặt đất, cũng ghim chặt trùng thần xuống. Các quân thư cả từ liên bang lẫn đế quốc cũng xông đến đè cơ thể Xavier lại, khiến trùng thần không thể nhúc nhích.
Thông qua đôi mắt của Xavier, trùng thần vẫn có thể nhìn thấy mọi vật xung quanh. Con mắt đã bị một lớp bạc phủ lên nhưng vẫn nhìn ra nó vô cùng phẫn nộ, nghiến răng nói: "Ngươi... làm thế nào ngươi biết cách phong ấn siêu kỹ năng của ta?! Ngươi là Himmel đệ nhất?!"
Lục Xuyên đã đưa Ren xuống trước mặt trùng thần. Các quân thư điều khiển cơ giáp cấp cao đè chặt tay chân Xavier lại, Rambo giữ chặt chiếc thương băng, ghim hắn càng sâu hơn xuống mặt đất. Đây là cơ thể của Xavier, không ai muốn làm như vậy nhưng họ không còn cách nào khác.
Con mắt tuy đã bị phong ấn dưới lớp bạc dày vẫn cố gắng rướn về phía Ren. "Không đúng, ngươi không phải hắn!" Trùng thần nói xong lại cảm thấy không đúng, hắn tiếp tục suy đoán: "Ngươi thừa kế ký ức của Himmel đệ nhất!"
Lục Xuyên kinh ngạc nhìn Ren, khi nãy chính Ren đã nói hắn biết mọi thứ về trùng thần, giờ đây lại chỉ nhìn trùng thần mà không đáp, vậy thì chẳng lẽ điều trùng thần nói là thật?
Sau khi lột xác, những ký ức của Himmel đệ nhất đã được truyền thẳng vào não Ren, cả hai đều là những trùng đực được tạo hóa tạo ra để cân bằng với quyền năng vô hạn của trùng thần. Ren bước đến trước mặt Xavier. Trùng thần tức giận muốn bắt lấy Ren nhưng tay chân hắn đã bị cơ giáp đè lại, cả ngực bị ghim sâu xuống đất nên không thể nhúc nhích, chỉ thể trợn con mắt trên trán nhìn về phía trùng đực trước mặt. Ren cúi xuống, vươn tay vuốt ve má Xavier.
"Em có đau không? Kiên nhẫn một chút, ta sẽ đưa em trở về."
Giọng nói dịu dàng mà trầm thấp dường như đã đánh thức Xavier, đôi mắt vô hồn của hắn bỗng rơi xuống một giọt nước mắt. Trùng thần bị phong ấn siêu kỹ năng, đương nhiên ảo cảnh giam giữ Xavier cũng đang dần dần sụp đổ.
Ren đã dùng toàn bộ tinh thần lực để phong ấn con mắt của trùng thần, hắn không thể đưa tơ tinh thần vào tiềm thức để tìm kiếm Xavier được nữa. Tuy vậy, khi giọng nói trầm thấp mà dịu dàng của trùng đực này vang lên, trùng thần kinh hãi cảm nhận được sự rung động trong ảo cảnh. Hắn phẫn nộ gầm một tiếng rồi vùng lên đẩy ngã hàng chục chiếc cơ giáp đang giữ lấy mình. Dù không thể sử dụng siêu kỹ năng nhưng sức mạnh thể năng của Xavier khi bùng nổ thì không thứ gì có thể ngăn cản. Trùng thần nắm lấy cán thương trước ngực mình rồi nhổ nó lên khỏi mặt đất, sau đó rút nó ra khỏi cơ thể. Máu của Xavier phun ra, bắn đầy người Ren. Ren cảm nhận dòng máu nóng ấm bắn lên ướt đẫm áo bào đen trên người, ánh mắt hắn nhìn trùng thần càng trở nên lạnh lẽo.
Trong lúc Rambo và William còn chưa kịp phản ứng thì trùng thần đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế. Hắn bắt lấy cánh tay Ren, gằn giọng gào lên: "Ngươi được truyền thừa ký ức của Himmel đệ nhất! Vậy thì đầu của ta ở đâu?! Hắn giấu đầu ta ở đâu?! Mau cho ta xem ký ức của ngươi!"
Thực chất đánh dấu là quá trình trùng đực đưa pheromone và tơ tinh thần vào cơ thể trùng cái, sự kết nối đến từ hai phía. Mà lúc này Ren đang huy động toàn bộ tinh thần lực để phong ấn con mắt trên trán Xavier, trùng thần liền men theo tơ tinh thần của hắn mà xâm nhập ngược lại vào tiềm thức của Ren.
Trong hàng triệu mảnh ký ức, rốt cuộc trùng thần cũng tìm được những mảnh ký ức mà hắn quen thuộc, những sự ân ái triền miên mà khi đó hắn cứ ngỡ là những ký ức ngọt ngào, thì ra lại mang đầy toan tính. Cuối cùng hắn cũng bắt gặp cảnh trùng đực tóc bạch kim tộc Himmel dùng một thanh kiếm tựa như phỉ thuý, không chút do dự mà chém rơi đầu trùng thần.
Dưới đáy hồ tối tăm, thanh kiếm toả ra ánh sáng xanh rực rỡ soi tỏ lòng hồ, mũi kiếm ghim chặt đầu của một vị thần quyền năng. Đây là thanh kiếm được hình thành bởi tinh thần lực của hàng ngàn trùng đực chết oan dưới hồ vĩnh cửu, chỉ duy nhất trùng đực mang quyết tâm tiêu diệt trùng thần mới rút được nó ra.
"Tìm được rồi!" Trùng thần cười phá lên, hắn kéo theo Ren bay lên tránh khỏi những đòn tấn công của Rambo và William. Nếu đã biết đầu của mình bị giấu ở đâu, vậy thì hắn sẽ không mất công dây dưa thêm nữa. Chỉ cần tìm được đầu, cơ thể của hắn sẽ lập tức được hồi sinh, đến khi có lại được thân xác thật sự của mình thì giết bọn trùng tôm tép kia chỉ là một cái phẩy tay. Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng thân thể của Xavier hoàn toàn ưu việt hơn của hắn, nhưng cảm giác bị trùng đực kiềm chế vô cùng khó chịu, hắn không cần!
Trùng thần điều khiển thân thể Xavier tung cánh bay lên thật cao, sau đó đâm thẳng xuống mặt nước của hồ vĩnh cửu. Dưới mặt nước tối tăm hiện lên ánh sáng xanh nhạt, càng lặn sâu xuống lại càng sáng. Cả lòng hồ tựa như được ánh xanh của phỉ thúy chiếu rọi, trùng thần mang theo Ren chìm xuống lòng hồ thật sâu, cuối cùng cũng đáp xuống đáy hồ. Dưới đáy hồ không phải phù sa, không phải cát mà là xương trắng chất đống. Dựa vào khung xương và tỷ lệ cơ thể, không khó để nhận ra tất cả những bộ xương này đều là xương của trùng đực, nhưng hầu như tất cả đều không còn cánh. Xung quanh còn có không ít những chiếc quan tài bằng kính, những thi cốt bên trong đều mặc quân phục trắng của hoàng tộc Himmel. Giữa những chiếc quan tài kính Ren nhìn thấy một thân hình quen thuộc, dường như sự lạnh lẽo dưới đáy hồ vĩnh cửu khiến cho phụ hoàng hắn vẫn chỉ tựa như đang ngủ. Tuy nhiên điều khiến Ren kinh ngạc là một thân xác đang tựa bên quan tài của Kenya, mái tóc vàng của hắn uyển chuyển đung đưa theo làn nước, đầu hắn tựa bên kính ngay sát mặt Kenya, dường như thật an tường.
Ngay chính giữa vầng sáng là một thanh kiếm xanh lam trong suốt, mũi kiếm cắm ngập xuống xương cốt dưới đáy hồ, lưỡi kiếm ghim chặt một đầu trùng có gương mặt giống Xavier tựa hai giọt nước. Cũng là những đường nét gương mặt mà Ren không thể nào quen thuộc hơn, chỉ khác với làn da ngăm đen và đôi mắt cùng mái tóc rực lửa, làn da của trùng thần trắng đến nhợt nhạt, mái tóc đen như mực, tròng mắt tựa màn đêm không sao. Mắt hắn mở to, gương mặt vẫn còn hiện rõ sự bàng hoàng không tin vào kết cục của chính mình.
"Tìm kiếm suốt hàng ngàn năm, không ngờ lại bị giấu ngay dưới lòng hồ!" Trùng thần không thể chờ thêm một khắc nào nữa, vội vàng cầm lấy chuôi kiếm muốn rút nó ra. Dù đã biết chỉ trùng đực có thù hận sâu nặng với trùng thần mới có thể rút kiếm nhưng hắn vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng lại có một thanh kiếm mà thân thể bất khả chiến bại này không thể rút ra. Tuy vậy trùng thần thậm chí còn không thể chạm vào chuôi kiếm đã bị một sức mạnh cực lớn đẩy ngược ra, bàn tay Xavier bốc khói trơ cả xương trắng nhưng trùng thần không cảm thấy đau đớn, bởi vì đây không phải thân thể của hắn.
Trùng thần nhìn bàn tay chỉ còn trơ lại xương trắng nhưng đang liền lại với tốc độ đáng kinh ngạc. Tuy vậy nhưng uy lực của thanh kiếm này không thể coi thường, bảo sao có thể một đường chém bay đầu hắn.
"Hoàng tử tộc Himmel, ngươi có rút được thanh kiếm này ra không? Có vẻ chỉ trùng đực mang thù hận sâu nặng và muốn tiêu diệt trùng thần mới có thể rút nó, có lẽ ta phải lên tìm một con trùng đực khác." Trùng thần suy nghĩ một chút, định bay lên tìm một kẻ khác có khả năng rút kiếm ra khỏi đầu hắn.
"Không cần thiết." Ren dùng tinh thần lực trả lời, tiến về phía thanh kiếm phỉ thúy đang ghim chặt đầu của trùng thần xuống đáy hồ đầy xương trắng. Khoảnh khắc hắn chạm tay vào thanh kiếm, hàng triệu sợi tơ tinh thần từ kiếm cũng tỏa ra kết nối với Ren. Thanh kiếm này được tạo ra bởi những trùng đực đã chết dưới hồ vĩnh cửu, nó mang theo ý chí của hàng ngàn hàng vạn trùng đực đã bị trùng thần và thuộc hạ của hắn sát hại.
Giết chết trùng thần!
Lột da hắn!
Xé cánh hắn!
Chém đầu trùng thần!
Rất nhiều tiếng nói vang vọng trong đầu Ren, có già có trẻ, lại như gần như xa. Thanh kiếm trong suốt rung lên bần bật, khi được Ren rút ra khỏi đầu của trùng thần, mũi kiếm xanh biếc tựa như có cảm ứng, lập tức chĩa thẳng về phía Xavier.
Trùng thần sửng sốt nhìn Ren đã nhổ thanh kiếm ra chĩa về phía mình, hắn cười phá lên: "Thì ra đây là bộ mặt thật của ngươi sao, hoàng tử tộc Himmel? Chỉ trùng đực mang lòng tiêu diệt trùng thần mới có thể chạm vào thanh kiếm này! Uổng công Xavier vì được gặp lại ngươi mà sẵn sàng làm mọi thứ, thì ra tất cả những gì nung nấu trong đầu ngươi là giết chết hắn!?"
"Phải, ta cũng có mối thù sâu đậm với trùng thần mà." Ánh sáng lam của thanh kiếm phản chiếu lên đôi mắt tím biếc của Ren khiến ánh mắt hắn lạnh đến thấu xương. "Đừng quên kẻ nào đã giả dạng ta để lừa gạt thư quân của ta."
Hàng vạn sợi tơ tinh thần túa lên từ thi cốt của những trùng đực dưới đáy hồ, tuy đã không còn sự sống nhưng dưới sự hiệu triệu của thanh kiếm báu, sự hận thù cùng nỗi khát vọng trả thù trùng thần một lần nữa sôi trào, dẫn theo những sợi tơ tinh thần dâng lên tạo thành xiềng xích vô hình trói chặt lấy Xavier.
Trùng thần không thể nhìn thấy tơ tinh thần của trùng đực nhưng hắn biết rõ để phong ấn con mắt của trùng thần, Ren đã sử dụng toàn bộ tinh thần lực của mình. Lẽ ra Ren sẽ không còn khả năng khống chế hắn nữa mới phải! Ấy vậy mà giờ đây không hiểu vì sao vẫn có tinh thần lực của trùng đực tác động lên cơ thể hắn, hơn nữa lại vô cùng xa lạ. Qua bản năng của Xavier, trùng thần nhận ra đây không phải tinh thần lực của Ren!
Khi hắn bị Himmel đệ nhất khống chế, mắt không thể nhìn thấy, siêu kỹ năng không thể sử dụng, thậm chí đến tay chân cũng không thể cử động. Vậy thì ngoài phong ấn trên mắt của hắn, tất cả đều là do thanh kiếm quái quỷ này!
"Tên trùng đực khốn kiếp, ngươi cố ý dẫn ta đến đây đúng không?!" Trùng thần gào lên. "Ngươi muốn chém đầu ta sao?! Đừng quên đây là thân thể của thư quân ngươi!" Hắn vừa dứt lời đã cảm thấy không đúng. "Mà thư quân thì đã sao chứ?! Quả nhiên trùng đực đều như nhau, đều dùng lời lẽ ngon ngọt lợi dụng trùng cái! Có lẽ lúc này ta nên gọi Xavier ra, để hắn chứng kiến cảnh mình bị chính tay hùng chủ mình yêu chém chết!"
Trùng thần nhìn đầu của mình đang nằm dưới lòng hồ, điên cuồng nghĩ cách làm sao có thể thoát ra khỏi phong ấn trên mắt để linh hồn trở lại với đầu. Chỉ cần có đầu, hắn sẽ tìm lại được cơ thể của chính mình!
Những giọng nói tiêu diệt trùng thần vẫn đang không ngừng gào thét trong đầu Ren. Dường như không thể chờ thêm một khắc nào nữa, thanh kiếm trên tay hắn đâm thẳng về phía con mắt trùng thần trên trán Xavier. Mũi kiếm mang theo sự lạnh lẽo còn hơn cả hàn băng, phá tan phong ấn của Ren trên trán trùng thần rồi đâm thẳng vào con mắt lồi lên trên Căn nguyên tinh thạch.
"Không!!!" Trùng thần nhìn mũi kiếm đâm thẳng vào mắt mình thì khiếp đảm gào lên, hắn muốn giãy dụa nhưng không thể, chỉ có thể trơ mắt bất lực nhìn thanh kiếm này một lần nữa đoạt mạng mình. Chẳng lẽ một vị thần quyền năng như hắn mà lại hai lần bại dưới tay trùng đực sao?!
Choang! Trên Căn nguyên tinh thạch đã xuất hiện vết rạn. Mũi kiếm cũng nứt một đường dài, nhưng ngay lập tức đã có vô số tơ tinh thần bay đến trám lại, khiến nó trở về dáng vẻ ban đầu, tiếp tục đâm sâu vào trong. Ren nắm chặt lấy chuôi kiếm giữ nó lại, hắn chỉ muốn dùng kiếm đâm vỡ Căn nguyên tinh thạch chứ tuyệt đối không muốn để nó làm tổn thương đến Xavier. Chỉ cần viên đá trên trán Xavier vỡ nát, trùng thần sẽ chết, Xavier cũng sẽ trở lại.
Thế nhưng đây là thanh kiếm được hun đúc bằng sự thù hận, nó tự mang trong mình ý chí diệt sát trùng thần. Xavier cũng là trùng thần, đương nhiên nó muốn tiêu diệt cả hai cùng một lúc!
Giết trùng thần!
Hắn cũng là trùng thần! Giết cả hai!
Ngươi làm gì vậy?! Mau giết chết hắn!
Trong nháy mắt, tiềm thức Ren xuất hiện một trùng đực với mái tóc bạch kim và đôi mắt tím tựa lavender, hắn và Ren tựa như được tạc từ cùng một khuôn, không ai khác ngoài Himmel đệ nhất. Hắn mở miệng nói:
"Hậu duệ của ta, ngươi muốn bảo vệ trùng thần sao? Vậy thì ngươi không có tư cách được chọn!"
Ảo ảnh trong tiềm thức Ren biến mất cũng là lúc Ren bị thanh kiếm đẩy ra, tơ tinh thần đang trói chặt lấy trùng thần và Xavier cũng biến mất. Thanh kiếm cứ vậy mà rơi muốn lòng hồ, ánh sáng xanh lam phát ra từ thân kiếm cũng dần dần thu hẹp lại, trở nên mờ tối.
Trùng thần thoát khỏi khống chế của cả Ren lẫn các linh hồn dưới đây hồ, hắn tức giận bóp chặt cổ Ren rồi nhấc lên. Chẳng phải trùng đực vốn chỉ là món đồ chơi yếu ớt thôi sao, vậy mà những hai lần dồn hắn vào đường cùng?!
"Himmel, ta sẽ giết chết ngươi ngay tại đây!" Trùng thần gằn giọng nói. "Đừng lo, sau khi trở lại cơ thể của mình ta cũng sẽ chém đầu Xavier, cho các ngươi đoàn tụ với nhau dưới đáy hồ quái quỷ này!"
Thanh huyền kiếm kề bên cổ Ren cứa ra một đường đỏ tươi, máu của Ren lập tức tan ra trong nước hồ. Ren vươn tay vuốt ve gương mặt tuấn lãng nhưng vô hồn của Xavier. Hắn mở miệng ra nói gì đó, trùng thần không nghe được Ren đã nói gì, nhưng từ khẩu hình hắn hoàn toàn đoán được ba chữ này là gì.
Chương trước Chương tiếp
Loading...