Nhật Ký Của Tuyết Cơ - Hoàng Đào Nãi Du Băng Kích Lăng
Chương 22
Bà Lưu chen vào làm loạn, chuyện Trương Tuyết Cơ bị đám da đen kéo vào WC luân gian lan truyền khắp nơi, cô không thể lăn lộn ở quán bar được nữa.
Ngay cả những sếp lớn từng thân mật với cô cũng đồng loạt rời khỏi. Trương Tuyết Cơ bất đắc dĩ rời khỏi quán bar, may mà còn có chị em tốt An Kiều giúp cô vượt qua giai đoạn khó khăn này.
An Kiều an ủi cô nói: “Làm việc ở quán bar chẳng khác nào bán đứng tuổi xuân cả, em còn con đường học tập mà, cứ cố gắng học xong đại học sau đó tìm một công việc tốt, có một cuộc sống ổn định. Như vậy tốt hơn phần lớn đám người chúng ta rồi, bọn chị mới là đám người nhảy vào hố lửa không còn đường lui.”
Trương Tuyết Cơ từng trải qua cuộc sống xa xỉ giàu có đầy rượu thịt, trong lúc nhất thời khó mà quen được với cuộc sống đại học tầm thường.
Cô không dám tưởng tượng bản thân sẽ quay về cuộc sống bình thường như thế nào. Nhưng việc đã đến nước này, cô cũng không thể tiếp tục ở lại câu lạc bộ đêm được nữa.
Tuy rời khỏi câu lạc bộ đêm, nhưng Trương Tuyết Cơ vẫn giữ liên lạc với An Kiều.
Trương Tuyết Cơ trải qua hai năm đại học bình thường ở thành phố này, nhưng mỗi khi đến đêm khuya tĩnh lặng cô không khỏi nhớ lại những ngày làm việc ở quán bar, mỗi ngày dây dưa với các vị sếp khác nhau, chỉ cần bán đứng thân thể là có thể lấy được tiền tài xa xỉ.
Thân thể được tình dục ủ chín, Trương Tuyết Cơ cảm giác bản thân cô bị nghiện rồi, ngoại trừ việc dùng sex toy tự thủ dâm cô còn hay hẹn người chịch dạo, nếu gặp người có tiền lại quay về nghề cũ. Ẩn trong bề ngoài ngây thơ tinh khiết vận là kỹ nữ nóng bỏng dâm đãng.
Mãi đến khi Trương Tuyết Cơ gặp được Uống Bắc Cố, mọi chuyện mới thay đổi.
Hai người quen nhau từ lời hẹn làm tình, bình thường hai người chỉ phát sinh quan hệ thân thể, nhưng có một lần sau khi làm tình xong, Trương Tuyết Cơ kể với anh về quá khứ bản thân.
Cô vốn tưởng Uông Bắc Cố sẽ chê bai mình, ai ngờ anh không chán ghét làm nhục cô mà ngược lại còn nói với cô một câu: “Thời điểm em bị người đàn ông khác đè xuống chịch chắc chắn rất mê người.”
Sau đó Trương Tuyết Cơ mới biết được từ nhỏ Uông Bác Cố đã bị bố mẹ quản rất chặt, cho nên anh mới luôn kìm nén bản thân, tới khi lên đại học anh tự thả bay chính mình gần như biến thành kẻ lạm giao. Thái độ của anh với làm tình cũng luôn duy trì quan điểm tự do, luôn theo đuổi kích thích.
Khi Trương Tuyết Cơ nhắc tới lúc bản thân khẩu giao cho các sếp, thậm chí Uông Bắc Cố có thể tưởng tượng ra biểu cảm mê người của cô.
Sau khi tốt nghiệp, Trương Tuyết Cơ và Uông Bắc Cố bắt đầu kết hôn sinh sống cùng nhau, hai người sống với nhau chừng nửa năm, bắt đầy tự thả bay chính mình ngay trong căn phòng trọ thuê chung, thường xuyên hẹn những người đàn ông độc thân khác biệt tới chơi trò ngoại tình.
Hôm nay, Trương Tuyết Cơ phát hiện cơ thể không thoải mái, kỳ kinh nguyệt cũng không tới đúng hẹn, cô hốt hoảng vội vàng chạy đi mua que thử thai, quả nhiên là “trúng chiêu”.
Trương Tuyết Cơ cầm que thử thai không dám tin tưởng: “Mang thai… không thể nào… bình thường mình vẫn uống thuốc tránh thai đều đặn… sao có thể chứ?”
Uông Bắc Cố lại chẳng hề giật mình: “Cẩn thận mấy cũng có khi sai sót. Nếu có vậy thì sinh thôi.”
Ngay cả những sếp lớn từng thân mật với cô cũng đồng loạt rời khỏi. Trương Tuyết Cơ bất đắc dĩ rời khỏi quán bar, may mà còn có chị em tốt An Kiều giúp cô vượt qua giai đoạn khó khăn này.
An Kiều an ủi cô nói: “Làm việc ở quán bar chẳng khác nào bán đứng tuổi xuân cả, em còn con đường học tập mà, cứ cố gắng học xong đại học sau đó tìm một công việc tốt, có một cuộc sống ổn định. Như vậy tốt hơn phần lớn đám người chúng ta rồi, bọn chị mới là đám người nhảy vào hố lửa không còn đường lui.”
Trương Tuyết Cơ từng trải qua cuộc sống xa xỉ giàu có đầy rượu thịt, trong lúc nhất thời khó mà quen được với cuộc sống đại học tầm thường.
Cô không dám tưởng tượng bản thân sẽ quay về cuộc sống bình thường như thế nào. Nhưng việc đã đến nước này, cô cũng không thể tiếp tục ở lại câu lạc bộ đêm được nữa.
Tuy rời khỏi câu lạc bộ đêm, nhưng Trương Tuyết Cơ vẫn giữ liên lạc với An Kiều.
Trương Tuyết Cơ trải qua hai năm đại học bình thường ở thành phố này, nhưng mỗi khi đến đêm khuya tĩnh lặng cô không khỏi nhớ lại những ngày làm việc ở quán bar, mỗi ngày dây dưa với các vị sếp khác nhau, chỉ cần bán đứng thân thể là có thể lấy được tiền tài xa xỉ.
Thân thể được tình dục ủ chín, Trương Tuyết Cơ cảm giác bản thân cô bị nghiện rồi, ngoại trừ việc dùng sex toy tự thủ dâm cô còn hay hẹn người chịch dạo, nếu gặp người có tiền lại quay về nghề cũ. Ẩn trong bề ngoài ngây thơ tinh khiết vận là kỹ nữ nóng bỏng dâm đãng.
Mãi đến khi Trương Tuyết Cơ gặp được Uống Bắc Cố, mọi chuyện mới thay đổi.
Hai người quen nhau từ lời hẹn làm tình, bình thường hai người chỉ phát sinh quan hệ thân thể, nhưng có một lần sau khi làm tình xong, Trương Tuyết Cơ kể với anh về quá khứ bản thân.
Cô vốn tưởng Uông Bắc Cố sẽ chê bai mình, ai ngờ anh không chán ghét làm nhục cô mà ngược lại còn nói với cô một câu: “Thời điểm em bị người đàn ông khác đè xuống chịch chắc chắn rất mê người.”
Sau đó Trương Tuyết Cơ mới biết được từ nhỏ Uông Bác Cố đã bị bố mẹ quản rất chặt, cho nên anh mới luôn kìm nén bản thân, tới khi lên đại học anh tự thả bay chính mình gần như biến thành kẻ lạm giao. Thái độ của anh với làm tình cũng luôn duy trì quan điểm tự do, luôn theo đuổi kích thích.
Khi Trương Tuyết Cơ nhắc tới lúc bản thân khẩu giao cho các sếp, thậm chí Uông Bắc Cố có thể tưởng tượng ra biểu cảm mê người của cô.
Sau khi tốt nghiệp, Trương Tuyết Cơ và Uông Bắc Cố bắt đầu kết hôn sinh sống cùng nhau, hai người sống với nhau chừng nửa năm, bắt đầy tự thả bay chính mình ngay trong căn phòng trọ thuê chung, thường xuyên hẹn những người đàn ông độc thân khác biệt tới chơi trò ngoại tình.
Hôm nay, Trương Tuyết Cơ phát hiện cơ thể không thoải mái, kỳ kinh nguyệt cũng không tới đúng hẹn, cô hốt hoảng vội vàng chạy đi mua que thử thai, quả nhiên là “trúng chiêu”.
Trương Tuyết Cơ cầm que thử thai không dám tin tưởng: “Mang thai… không thể nào… bình thường mình vẫn uống thuốc tránh thai đều đặn… sao có thể chứ?”
Uông Bắc Cố lại chẳng hề giật mình: “Cẩn thận mấy cũng có khi sai sót. Nếu có vậy thì sinh thôi.”