Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhật Ký Chịu Khổ Của Một Nhân Viên Cứu Hộ Bãi Biển

Chương 4: Giao ước với giám đốc, xóa tan sự e thẹn của anh chàng ngốc dễ thương



Edit: Đình Đình
Beta: Dan, GBear
_______________________
Tại phòng y tế, Ngũ Quân kinh ngạc nhìn Hứa Quang: "Anh, tôi có nghe lầm không vậy? Anh hỏi tôi số điện thoại của Diệp Phỉ Thần?"
"Phải, tôi có chuyện muốn nói với hắn. Cậu là bạn của hắn, chắc là có số phải không?" Hứa Quang nắm chặt nắm tay che giấu tình cảnh đang rất khẩn trương của mình.
Hai tay Ngũ Quân giao nhau đặt trên đầu gối nói: "Tốt hơn hết là anh nên trở về đi. Giám đốc Diệp đã đuổi việc anh, vậy mà anh còn không hiểu chuyện ư? Cậu ta không muốn gặp anh!"Hứa Quang nhìn chằm chằm đôi mắt lười biếng của Ngũ Quân nói: "Tôi thật sự có chuyện quan trọng muốn tìm hắn."
Ngũ Quân rất cảm phục dũng khí của Hứa Quang, nhưng chính bản thân cậu cũng không muốn bị kẻ tâm tình sáng nắng chiều mưa họ Diệp kia giận cá chém thớt, lấy tổ ấm nhỏ của mình ra phá hủy, chỉ có thể nhất quyết mời Hứa Quang ra ngoài. Hứa Quang thất hồn lạc phách xoay người rời đi, không chú ý mà đụng phải một người ở góc.
"Thật xin lỗi!" Hứa Quang lập tức nhận lỗi, tập trung nhìn kẻ mà anh vừa đụng vào, đó không phải là người anh đang tìm hay sao?
Mấy ngày cuối tuần vừa qua của Diệp Phỉ Thần quả thật nuốt không trôi. Từ sau lần ở nhà vệ sinh bị ép buộc quan hệ, hắn cảm thấy tâm trạng không tốt. Tuy rằng cơ thể hắn sướng như lên trời, nhưng hắn vẫn có cảm giác lúng túng cho nên mới ra lệnh đuổi việc Hứa Quang để anh đi cho khuất mắt. Nhưng càng đáng sợ hơn chính là, hắn đã không còn cảm giác đối với phụ nữ ôn nhu, xinh đẹp như ngọc nữa rồi, tay sờ bộ ngực mềm mịn to lớn của nữ giới nhưng trong đầu lại hiện ra bộ ngực lớn co dãn, rắn chắc kia của Hứa Quang!!!
Diệp Phỉ Thần từng gọi MB (trai bao), nhưng nếu không phải vì ngại kiểu trang điểm quá lố thì cũng là ngại kiểu đàn ông cao lớn hùng tráng, hormone phát ra quá thừa, lông mao nhiều đến ghê tởm buồn nôn, đừng nói đến việc quan hệ, chỉ đứng trước những kẻ đó thôi hắn đã cứng không nổi. Dù sao thì Diệp Phỉ Thần nhìn ai cũng đều thấy không hợp mắt, công việc thì quá bận rộn, cộng với dục vọng không được thỏa mãn, còn bị giám sát viên ở tầng dưới cố tình câu dẫn vị giám đốc Diệp Phỉ Thần đã bị đuổi đi mấy lần.
"Xin chào, Diệp....công tử, tôi có một số việc muốn nhờ cậu giúp đỡ." Hứa Quang đã không còn là nhân viên của công ty, gọi Diệp Phỉ Thần là Diệp tổng cảm giác quá lúng túng, vì thế lời ở trong miệng cứ lộn xoay một vòng biến thành Diệp công tử.
"Ý anh là gì? Muốn tôi trả tiền cho anh sao?" Nghe Hứa Quang nói về việc em trai đang mắc bệnh nặng cần một số tiền lớn, phản ứng đầu tiên của Diệp Phỉ Thần chính là đoán được ngay Hứa Quang muốn đem sự việc kia uy hiếp mình để tống tiền.
Hứa Quang vội vàng xua tay nói: "Không phải, tôi không muốn lấy tiền!"
"Vậy anh tìm tôi có việc gì?" Diệp Phỉ Thần rất chán ghét người đàn ông nhìn nghèo kiết xác lại còn lôi thôi này.
"Em trai của tôi sợ tôi vì kiếm tiền mà bán nội tạng, nên muốn nhờ cậu giúp tôi diễn một vở kịch, chỉ việc nói với em tôi là cậu cho tôi mượn tiền chữa trị, để cho em ấy an tâm." Thật ra trong lòng Hứa Quang cũng đang rất thấp thỏm, hẳn là loại chuyện này phải khiến Diệp Phỉ Thần khinh thường lắm, chắc là hắn sẽ không muốn giúp. Huống chi hai người cũng không thân không quen, trước đó anh còn đắc tội với Diệp Phỉ Thần. Nhưng người có tiền, ngoài Diệp Phỉ Thần ra, Hứa Quang không còn biết đến ai khác nữa.
"Dựa vào cái gì mà tôi phải giúp anh?" Diệp Phỉ Thần nhìn Hứa Quang bằng ánh mắt châm chọc, rõ ràng là một người đàn ông với cơ bắp cường tráng mà lại mang bộ dáng thấp thỏm bất an.
Hứa Quang quỳ xuống cầu xin: "Cầu xin cậu, coi như làm việc thiện giúp đỡ người, giúp tôi nói một lời với em trai là được rồi. Tôi biết trước đây là tôi không đúng, cậu muốn trả thù tôi như thế nào cũng được, nhưng tôi cầu xin cậu giúp tôi việc này thôi, tôi chỉ có mỗi đứa em trai này là người thân, tôi không thể mất em ấy được!"
"Em của anh thì liên quan gì đến tôi? Trả thù anh? Hừ, tôi đâu có rảnh như vậy."
Một chút tia hy vọng của Hứa Quang tan biến, anh thất hồn lạc phách bước ra ngoài. Diệp Phỉ Thần nhớ lại ý định hôm nay của mình liền gọi người đàn ông với tinh thần uể oải đang bị đả kích kia lại: "Đợi đã, muốn tôi giúp anh lấp liếm chuyện này cũng không phải là không thể."
Diệp Phỉ Thần chịu giúp Hứa Quang giấu diếm, điều kiện là cùng hắn trao đổi thể xác một lần. Hứa Quang run run choáng váng gật đầu đồng ý, chịch một lần là chịch mà có chịch lần hai cũng là chịch, điều kiện này là thứ duy nhất anh có thể đáp ứng Diệp Phỉ Thần!


___
Một lúc sau, Hứa Quang chân tay luống cuống, đứng trong căn phòng tắm so với cái phòng khách ở nhà của anh còn to hơn, Diệp Phỉ Thần muốn anh tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài, Hứa Quang cầm dụng cụ súc ruột nhưng lại không biết phải làm như thế nào, có bao giờ anh đã từng dùng qua thứ này đâu.
Diệp Phỉ Thần ở bên ngoài chờ đến phát bực, hắn kéo cửa ra nhìn xem có phải cái tên kia muốn đổi ý núp luôn trong phòng tắm để kéo dài thời gian không, kết quả thì nhìn thấy Hứa Quang một tay chống tường một tay khác cầm miệng ống cao su thon dài cắm vào cúc huyệt. Hứa Quang bị động tác của Diệp Phỉ Thần làm giật mình, vất vả lắm mới canh chuẩn vòi phun thế mà lại bị tuột ra.
Một tuần qua chưa có lần nào phát tiết, Diệp Phỉ Thần làm gì còn kiên nhẫn chờ Hứa Quang chậm rãi mà có màn dạo đầu. Khi thấy người đàn ông này nâng cặp mông trắng sữa không hợp với màu nâu đồng của cơ thể, đang đứng chổng mông vểnh lên, tự đút công cụ thụt rửa vào thì vật ở dưới háng hắn đã dựng đứng lên, khí thế đang rất hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang hơn bất cứ lúc nào cũng có thể vào trạng thái chiến đấu.
"Ngu ngốc." Ngoài miệng thì khinh bỉ Hứa Quang, tay thì lại nhanh chóng cởi đai lưng áo ngủ, đặt miệng vòi đẩy mạnh vào cúc huyệt, hắn phát hiện màu sắc đậm ban đầu lại biến thành màu sắc hơi thấm đỏ, cũng vì bị dung dịch bôi trơn trên miệng vòi làm cho sáng lấp lánh thoạt nhìn rất mê người.
Vật thể lạnh lẽo cắm vào cúc huyệt khiến Hứa Quang rên rỉ: "Ô ưm...." Vành tai đỏ lên, anh nhanh chóng liều mạng lấy tay che miệng lại để không phát ra âm thanh kích thích.
"Thật dâm đãng, kẹp chặt nó lại!" Diệp Phỉ Thần mở công tắc máy bơm nước, dòng nước mạnh mẽ chảy vào thành ruột. Cơ thể mẫn cảm của Hứa Quang cũng là lý do khiến Diệp Phỉ Thần ghét bỏ: Tuổi cũng đã 30 mà nhìn còn thanh tao như vậy, khi còn trẻ không biết đã câu dẫn bao nhiêu tên đàn ông! Đối với cái mông như vậy mà sinh cảm giác dục vọng, Diệp Phỉ Thần cảm thấy hắn quá táo bạo, vì muốn được làm tình với Hứa Quang mà đáp ứng cái điều kiện nhàm chán này, hắn thầm nghĩ chắc bản thân mình cũng điên rồi.
"Được rồi đấy, ổn chưa?" Đôi mắt như con hổ linh hoạt thường ngày của Hứa Quang hơi uể oải, nước vào trong khiến bụng anh trướng lên có chút đau và cũng có chút khó chịu, vì chưa từng trải qua chuyện này nên anh không biết súc ruột bao nhiêu nước mới đủ, cũng không dám kêu hắn dừng lại, vì tâm trạng của Diệp Phỉ Thần đang không tốt, nếu chọc giận hắn thì người chịu tội chính là bản thân mình.
Đương nhiên Diệp Phỉ Thần sẽ không thừa nhận chính mình đang mê đắm mà quên tắt van nước, người lần đầu súc ruột chỉ 200-400cc là đủ, mà vừa nãy hắn thục vào trực tràng Hứa Quang hết 500cc, khiến cái bụng nhỏ của anh căng phình. Hắn rút ống nước ra, cắm vào cửa huyệt một cái phích cắm hậu môn loại nhỏ.
"Chờ năm phút sau thì đi bài tiết bớt, sau đó lại thục rửa thêm hai lần." Diệp Phỉ Thần ra ngoài để Hứa Quang đang bất lực trong nhà vệ sinh, hắn sợ nếu chậm một chút nữa sẽ rút phích cắm hậu môn ra rồi thay bằng cây côn thịt đang căng đến đau của mình mà hung hăng đụ Hứa Quang luôn.


Diệp Phỉ Thần không nhìn cách Hứa Quang vệ sinh làm anh âm thầm thở nhẹ ra, toàn thân toát mồ hôi, ôm bụng ngồi trên thành bồn cầu như một bà bầu, tay nhẹ nhàng rút phích cắm, thải toàn bộ nước bên trong ra ngoài, loại khoái cảm được trút ra này khiến người anh em phía trước của anh cũng hơi ngẩng đầu.
Chính lúc này, Hứa Quang lại trợn tròn mắt..... Nước bên trong bài tiết ra lại trong suốt y hệt nước lúc nãy được bơm vào. Sao có thể như vậy? Anh nhanh chóng bấm tay tính từ ngày được cứu, từ lúc đó trực tràng chưa bao giờ bài tiết, chỉ là do mấy ngày nay luôn phiền não bệnh tình của em trai nên không chú ý vấn đề của mình. Cho dù bỏ bữa cũng không có cảm giác đói, đối với nước uống cũng không cảm thấy khát. Còn tưởng rằng chỉ là kiểu táo bón bình thường, mà sự thật là bị con sứa kia làm cho không được bình thường!
Tuy rằng trực tràng rất sạch sẽ nhưng Hứa Quang vẫn dựa theo yêu cầu của tên kia súc thêm 3 lần mới vác một thân sạch sẽ đi ra. Anh mặc áo tắm dài, đi chân trần, những giọt nước trên cổ từ từ chảy xuống xương quai xanh gợi cảm, làm nổi bật nửa ngực ướt đẫm trong áo tắm.
Diệp Phỉ Thần thiếu chút nữa muốn hôn lên đôi môi dưới đang nhếch lên, hắn tự nhắc chính mình người này chỉ là con vịt được hắn mua về để phát tiết, mấy hành động thân mật như hôn tuyệt đối không nên làm, chẳng qua chỉ là một con vịt dơ bẩn thôi.
Hắn tức giận chính bản thân khi đối diện với Hứa Quang đã liên tục mất khống chế, vì vậy không làm các bước dạo đầu dư thừa, bàn tay to bắt lấy hai đùi cường tráng của Hứa Quang nhấc lên, dưới lớp áo tắm hiện ra cây côn thịt hồng hào cùng hai trái trứng mềm rũ, lỗ hậu vừa trải qua quy trình thụt rửa nên hơi khép mở.
Biểu cảm của Hứa Quang nhẫn nhịn, thuận theo giống một con chó lớn hung hăng bị ức hiếp nhưng lại không dám phản kháng, Diệp Phỉ Thần không lưu tình mà tát một cái lên trên bờ mông thịt rắn chắc: "Biết rõ bản thân sẽ bị đâm mà cũng không chịu tự bôi trơn cho tốt, muốn bị tôi đụ cho đến khi chảy máu sao?"
"Xin, xin lỗi!" Hứa Quang khó xử mà mở miệng xin lỗi, lúc nãy trong nhà vệ sinh vừa làm vẫn luôn nghĩ đến sự tình của bản thân mà quên mất bước bôi trơn.
Diệp Phỉ thần đặt ngón tay thon dài thẳng tắp đâm vào bông hoa cúc đang sưng đỏ, hắn mới thọc vài cái liền cảm giác bên trong đã xuất ra tràng dịch, ngón tay đã bị bao phủ đẫm nước, hắn đặt ngón tay ướt dầm dề duỗi đến trước mặt Hứa Quang.
"Xem ra anh thực sự không cần bôi trơn, tùy tiện đâm vài cái lại chảy ra nhiều nước như vậy, phụ nữ mà so với anh còn không có ra nhiều như vậy đâu." Diệp Phỉ Thần cố ý dùng hai ngón tay cắm mạnh vào lỗ nhỏ, âm thanh dâm đãng truyền ra khiến vành tai Hứa Quang đỏ muốn xuất huyết.
Hứa Quang khổ sở mà xoay đầu đi, Diệp Phỉ Thần không cho phép anh trốn tránh, hắn đặt một cái gối dưới eo làm mông anh nâng lên càng cao, triệt để mọi điểm để hắn có thể thấy cái lỗ lúc đóng lúc mở bị cây gậy thịt của mình chịch đến nát.
Hứa Quang nhẫn nhịn cau mày khiến dục vọng của Diệp Phỉ Thần bành trướng, hắn dùng ngón cái mở ra lớp vải bao bọc côn thịt cực nóng của bản thân, cây hàng đột nhiên nhảy ra đánh vào mặt Hứa Quang. Dù chưa có kinh nghiệm nhưng Hứa Quang cũng hiểu ý Diệp Phỉ Thần. Anh hé miệng mút cây côn thịt dữ tợn, nhẹ nhàng chuyển động đầu lưỡi, ma sát bao quy đầu mẫn cảm, hai tay chà nhẹ dưới cán cùng hai viên bi theo thao tác mượt mà, nước bọt chảy ra từ khóe miệng lưu lại trên hai viên bi dấu vết sáng lấp lánh.
Diệp Phỉ Thần cảm thấy không khác biệt lắm mới rút khỏi miệng Hứa Quang, hắn không sốt ruột hưởng thụ cái lỗ nhỏ mềm mại phía dưới đang câu dẫn người mà đem quy đầu đặt ở trên đầu vú cương cứng bắt chước động tác đâm chọc, Hứa Quang phát ra âm thanh rên rỉ vụn vỡ, chính anh cũng không biết đầu vú của bản thân lại mẫn cảm như thế.
Diệp Phỉ Thần ác liệt đem côn thịt đặt giữa hai mảnh cơ ngực, bắt Hứa Quang dùng bàn tay đặt hai bên sườn ép vào chính giữa khiến anh nhũ giao cho mình. Vì cơ bắp hơi mỏng nên khi ép vào trên thực tế cũng không có thoải mái nhiều, nhưng cảm giác chinh phục hai đầu nhũ rất khoái cảm, đặc biệt lại còn trên một người đàn ông với cơ thể cường tráng đang thẹn thùng đến độ đỏ ửng không che giấu được cùng làn da màu đồng, bộ dạng không dám phản kháng của anh làm côn thịt hắn lại to ra một vòng.
Diệp Phỉ Thần chơi đùa ngực Hứa Quang làm cho rối tinh rối mù lên mới đem côn thịt đỏ tím thọc vào tiểu huyệt đói khát, cảm giác trướng lên khiến các đầu ngón chân đều căng thẳng. Đôi chân anh đặt ở bên hông Diệp Phỉ Thần, ưỡn thẳng lưng thành đường cong duyên dáng, gã đàn ông cao lớn tên Hứa Quang này không ngờ ngoài ý muốn lại xinh đẹp như vậy, thoáng qua cứ như chồi non được thấm no sương sớm.
Hứa Quang nội tâm thì không tình nguyện, nhưng cơ thể lại rất thành thật đang ở trạng thái hưng phấn cực độ, mỗi một lần va chạm đều có thể thấy chỗ kết hợp có bọt nước văng khắp nơi, tốc độ ma sát ở huyệt khẩu giống như đánh bơ mà sùi ra một vòng bọt mép.
Mông của người đàn ông này rõ ràng không phải là bị đụ lần đầu, nhưng vẫn hút rất khít. Diệp Phỉ Thần siết chặt cái eo nhỏ hẹp của Hứa Quang hung hăng mà va chạm phát ra tiếng phập phập, khiến miệng Hứa Quang mở ra, toàn thân anh rụng rời.
Côn thịt bám riết lấy lỗ hậu không tha, hoàn toàn muốn khuấy động bên trong, lỗ hậu cũng đâu có vừa, chúng trở nên mềm mại thuần phục mà vẫn ấm áp mút lấy côn thịt. Hứa Quang bị đụ mạnh đến mức hai chân đều không khép được, so với tính cách trước đây khiến cho anh dù chịu không nổi cũng sẽ không phát ra âm thanh cầu xin sự khoan dung, thật sự thì bị đụ vô cùng tàn nhẫn mới phát ra âm thanh nức nở vụn vỡ như thế này. Cảm giác bị cây côn thịt đâm mạnh so với dùng tay mà bắn ra không giống nhau, càng làm cho thú tính của Diệp Phỉ Thần tăng lên quá độ.
Cuối cùng Diệp Phỉ Thần xuất ra trong bao, dù cách lớp bao mỏng nhưng Hứa Quang vẫn cảm nhận được độ nóng đến run rẩy, chính bản thân cũng bắn ra theo. Diệp Phỉ Thần lột bao ra muốn anh liếm cho hắn, Hứa Quang dừng một chút, rũ mắt xuống che giấu nội tâm thống khổ, vươn đầu lưỡi hồng đặt hung khí vừa từ trong cơ thể mình hung hăng liếp láp sạch sẽ từ đỉnh đến cán.
Dù sao cũng đã bị ô uế như vậy, cần gì đến bây giờ mới làm bộ trinh tiết? Hứa Quang tự giễu mà nghĩ.
______Hết chương 4 ________

Chương trước Chương tiếp
Loading...