Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 867: Không thân không sơ (1)



Trong Thần điện, tôn Thần tượng kia mở miệng lần nữa:
- Đúng là bà con xa của các ngươi! Bất quá, hắn là…
Ngữ khí pho Thần tượng kia chợt trở nên ngưng trọng, thả thấp thanh âm:
- Hắn là nửa cái Phục Hy!
- Phục Hy?
Bệ và Ngạn thoáng ngẩn ra, nghi hoặc hỏi:
- Không phải Phục Hy sớm đã diệt tuyệt rồi sao?
- Vẫn chưa hoàn toàn diệt tuyệt! Trong Tinh vực Tử Vi vẫn còn có. Hơn nữa, cách đây không lâu còn phát hiện ra một nàng thiếu nữ Phục Hy thuần huyết, đã là một tôn Thần Hầu, chọc ra thiên đại động tĩnh, kinh động tới rất nhiều tồn tại tranh đấu gay gắt một hồi lâu. Hiện tại có lời đồn nói là lực lượng ẩn giấu của Phục Hy đã rục rịch muốn xuất động…
Pho Thần tượng kia đột nhiên dừng lại, nhàn nhạt nói:
- Chuyện này liên lụy quá lớn, các ngươi tốt nhất không nên biết quá nhiều! Đợi tới lúc các ngươi tu thành Bách Chuyển Trọng Sinh Hồng Trần Kiếp Kinh, sẽ có thể biết được chuyện này, biết được lợi hại bên trong. Hiện tại, bà con xa của các ngươi đường xa mà tới, các ngươi chiêu đãi là được, không cần kinh động tới ta!
Ngạn nhất mực cung kính hỏi:
- Xin hỏi Phụ thần, chiêu đãi như thế nào?
Bệ hỏi:
- Nghe nói cừu địch của Phục Hy rất nhiều, nếu chúng ta liên lụy quá sâu…
Thần tượng kia nhàn nhạt nói:
- Không xa không gần, vừa gần vừa xa, không thân không sơ!
Bệ và Ngạn nhất thời ngẩn ngơ. Lực lượng trong Thần tượng đã tiêu tán, có kêu gọi nữa cũng không hề đáp lời.
- Những lời này của Phụ thần có thâm ý sâu sắc! Không xa không gần, vừa gần vừa xa, không thân không sơ!
Bệ nói:
- Không xa, là vì có huyết mạch tương liên với chúng ta, là bà con xa, đường xa mà tới, cần phải chiêu đãi. Không gần, bọn họ đã xuống dốc, liên quan quá lớn, không thể vì bọn họ mà khiến cho tộc ta dính vào. Vừa gần, bọn họ gặp rủi ro, chúng ta thân là thân thích, cần phải tiếp tế một chút. Vừa xa, đúng là phải tiếp tế, nhưng cần phân ra giới hạn, tránh cho tương lai gây họa liên lụy tới chúng ta!
Ngạn nói:
- Không thân là tỏ rõ tư thái cho bên ngoài nhìn, quan hệ của chúng ta với bọn họ không lớn. Không sơ cũng là một loại tư thái, là tỏ rõ với bên ngoài, chúng ta và hắn vẫn có chút quan hệ, kẻ khác không thể lấn ép quá mức!
Hai người nhất tề gật đầu, nói:
- Phụ thần thật sự lão luyện! Đã có sự chỉ điểm của hắn, chúng ta liền biết rõ phải chung sống như thế nào với vị biểu đệ này!
o0o
Lúc này, trong rừng vô số đóa hoa kim sắc kia, linh khí linh lực thiên địa nồng nặc tới cực điểm, pháp tắc đại đạo thiên địa cũng viên mãn mà nồng đậm. Đám người Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà mỗi người lựa chọn một chỗ bảo địa ngồi xuống, tự mình tìm hiểu.
Quân Tư Tà lựa chọn địa phương có đại đạo Thủy hệ nồng đậm. Khâu Cấm Nhi lựa chọn địa phương có đại đạo Mộc hệ nồng đậm. Sư Bất Dịch lựa chọn địa phương có đại đạo Yêu Tộc nồng đậm. Lục Đạo lão nhân thì cắm rễ tại địa phương có tinh hoa thiên địa nồng đậm, hấp thu linh khí linh lực, cũng lôi củ cải lớn Hồ Tam Ông đi ra, để cho hắn cắm rễ dưới gốc cây của chính mình tiến hành tu luyện.
Bạch Thương Hải tìm tới tìm lui, không biết làm sao thức tỉnh, hay là làm sao tu luyện Chú Linh của chính mình. Hắn tìm kiếm một hồi lâu, đơn giản tìm tới một địa phương khiến cho chính mình cảm thấy thoải mái nhất, ngồi xuống tu luyện.
- Một trăm chín mươi sáu đóa đại hoa này cực kỳ không tầm thường! Trong đại hoa tựa hồ có tồn tại đáng sợ gì đó đang dựng sinh uẩn dưỡng!
Chung Nhạc cũng tìm kiếm địa phương thích hợp cho chính mình tu luyện. Tân Hỏa mượn Thần Nhãn của hắn quan sát bốn phía. Hắn nhìn về phía từng đóa từng đóa kim hoa này, chỉ là bao quanh kim hoa là những hoa văn Đồ đằng Hoàng cấp, khó có thể nhìn rõ trong kim hoa rốt cuộc có cái gì.
- Nhạc tiểu tử, lai lịch của hai huynh đệ Bệ, Ngạn tuyệt đối lớn đáng sợ, không phải là nhân vật mà Ngục Giới có khả năng dung nạp. Linh khí linh lực thiên địa nơi này sở dĩ nồng nặc, đại đạo thiên địa sở dĩ viên mãn, sợ rằng có quan hệ với những đóa đại kim hoa này. Trong những đóa kim hoa này rốt cuộc cất giấu đồ vật gì?
Tân Hỏa hết nhìn đông tới nhìn tây, đột nhiên mỉm cười, nói:
- Nhạc tiểu tử, ngươi ở nơi này tu luyện đi! Nơi này là vị trí của cây Tịnh Đế Hoa thứ chín mươi chín, ngươi tu luyện ở đây chính là thích hợp nhất!
Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc:
- Cây Tịnh Đế Hoa thứ chín mươi chín? Nơi này rõ ràng chỉ có chín mươi tám cây Tịnh Đế Hoa, làm gì có cây thứ chín mươi chín?
- Bây giờ còn chưa có, nhưng tương lai sẽ có!
Ánh mắt Tân Hỏa chớp động, suy đoán nói:
- Vị trí của những cây Tịnh Đế Hoa này nhìn như không có bất cứ kết cấu gì, nhưng thật ra chính là trận thế một tòa trận pháp. Cây Tịnh Đế Hoa đầu tiên chính là cây này. Cây Tịnh Đế Hoa thứ hai chính là cây này…
Hắn lần lượt chỉ về phía hai cây Tịnh Đế Hoa trong rừng hoa. Chung Nhạc tinh tế quan sát, trên mặt lộ ra thần sắc ngưng trọng. Văn lộ Đồ đằng giữa hai cây hoa tương liên với nhau, hình thành nên một trận thế kỳ dị.
Trận thế này bình thường tùy tiện không thể phát giác ra được, nhưng tinh tế quan sát, hắn liền phát hiện ra hai cây hoa này chính là có quan hệ cung dưỡng. Năng lượng ẩn chứa trong cây Tịnh Đế Hoa đầu tiên cung dưỡng cho cây thứ hai.
- Đây là cây thứ ba!
Tân Hỏa tiếp tục chỉ về phía một cây Tịnh Đế Hoa, nói.
Chương trước Chương tiếp
Loading...