Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 820: Luyện hóa Thần Hầu (2)
Thiếu niên Hiên Viên đứng thẳng sau lưng Chung Nhạc, thôi động Hiên Viên Kiếm, dùng thanh kiếm chí bảo Nhân Hoàng này ngăn cản mũi tên này, sắc mặt có chút tái nhợt.
- Hiên Viên, không cần sợ! Không nên suy nghĩ nhiều! Ngươi chỉ cần quan tưởng Thần kiếm là được!
Chung Nhạc hòa nhã nói:
- Cái gọi là quan tưởng, không nghĩ cũng không phải là không nghĩ. Ý niệm lên, kiếm liền tới, mượn uy năng Thần kiếm của Nhân Hoàng, liền đủ để bảo hộ ta rồi!
Sau lưng hắn, đạo quang tiễn tới lui như chớp, nhanh tới mức không cách nào tưởng tượng, không ngừng xạ kích về phía Chung Nhạc. Mà thiếu niên Hiên Viên thì đang đứng ở nơi đó, Hiên Viên Kiếm trên dưới tung bay, như quang như điện, không ngừng va chạm với đạo quang tiễn này, thanh âm đinh đinh vang lên không dứt.
Thiếu niên Hiên Viên tự nhiên là không thể chống lại Chư Cửu Mục. Bất quá, Hiên Viên Kiếm là Thần kiếm của Nhân Hoàng, uy năng mạnh mẽ vô cùng. Hắn vẫn chưa thể thôi động được uy năng của Thần kiếm, nhưng Nhân Hoàng vẫn còn, hắn chỉ cần quan tưởng sẽ có thể khiến cho Hiên Viên Kiếm xuất hiện ở vị trí mà hắn muốn xuất hiện.
Chư Cửu Mục điều khiển đạo quang tiễn kia, đái lĩnh Côn Hầu tiếp tục tiến về phía trước, xuyên qua chiến trường của Sư Bất Dịch và Văn Thường Công, lắp tên giương cung không ngừng bắn ra.
Đạo quang tiễn này lao thẳng về phía Sư Bất Dịch. Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ biến, đang định ra sức chống lại, đột nhiên kiếm quang lóe lên, vậy mà trước hắn một bước ngăn cản đạo quang tiễn này.
Sư Bất Dịch nhất thời ngẩn ra. Chỉ thấy đạo kiếm quang kia chính là Hiên Viên Kiếm mà thiếu niên Hiên Viên đang khống chế.
- Không ngờ tiểu tử Nhân Tộc này còn có thể phân thần giúp ta! Năng lực quan tưởng của hắn cũng không yếu a!
Chư Cửu Mục dùng tinh thần lực giá ngự Thần tiễn, đạo quang tiễn này bay lượn bốn phía xung quanh Sư Bất Dịch, khiến cho Hiên Viên Kiếm lúc tới lúc lui, xuyên qua xuyên lại giữa Sư Bất Dịch và Chung Nhạc, không ngừng va chạm với hai đạo quang tiễn.
Thiếu niên Hiên Viên cũng không cần lãng phí pháp lực, chỉ cần quan tưởng, khống chế Hiên Viên Kiếm để ngăn cản quang tiễn. Nhưng yêu cầu đối với quan tưởng cũng là cực cao, nhất là hai đạo quang tiễn của Chư Cửu Mục vậy mà sử dụng chiêu số bất đồng, càng là khảo nghiệm cực lớn đối với hắn.
Chư Cửu Mục tiếp tục tiến về phía trước, lại giương cung bắn ra một mũi tên nữa. Lại thêm một đạo quang tiễn nữa lao thẳng về phía thiếu niên Hiên Viên, nhắm thẳng ngay giữa khuôn mặt của hắn.
Trên trán thiếu niên Hiên Viên toát ra mồ hôi lạnh, Hiên Viên Kiếm đinh một tiếng ngăn cản đạo quang tiễn này.
- Không tệ!
Chư Cửu Mục một bên che chở Côn Hầu tiến về phía trước, mở miệng tán thán một tiếng, lại bắn ra thêm một mũi tên nữa, quang tiễn nhắm thẳng về phía Chung Nhạc.
Trên trán thiếu niên Hiên Viên tuôn ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn, dốc hết khả năng giá ngự Hiên Viên Kiếm chống lại bốn đạo quang tiễn này. Uy năng của Hiên Viên Kiếm tuy mạnh, mặc dù hắn quan tưởng tới đâu, Thần kiếm liền tới đó, nhưng trong tên họ của Chư Cửu Mục có hai chữ Cửu Mục, cũng đã nói rõ tài thiện xạ của tôn Thần Minh này.
Mục giả, chính là chỉ kẻ chăn dê, cần phải chống lại dã thú tập kích đàn dê, cái dựa vào chính là cung tên. Chín, cực hạn của số đếm. Chư Cửu Mục, ý tứ chính là Thần Xạ Thủ cường đại nhất của Chư Càn Thần Tộc.
Hắn bắn ra bốn mũi tên, cũng đã đủ để hoàn toàn khắc chế thiếu niên Hiên Viên, khiến cho hắn không thể phân ra càng nhiều tinh thần để đối phó.
Thần kiếm của Nhân Hoàng bị hạn chế giữa bốn mũi tên, Thần binh Hoàng cấp chỉ có thể bôn ba qua lại, ngăn cản bốn mũi tên, không đủ để uy hiếp nữa.
Ngay cả Côn Hầu cũng không khỏi tán thán, có chút bội phục Chư Cửu Mục. Có thể luyện Thần tiễn tới cảnh giới này, bốn mũi tên chế trụ Thần binh Hoàng cấp, sợ rằng chỉ có vị Thần Minh Chư Càn Thần Tộc này mà thôi.
Đột nhiên, Uy Huyết Thần chợt kêu thảm một tiếng, bị tươi sống tế diệt, hồn phi phách tán.
Sắc mặt Chung Nhạc không chút thay đổi, cái đầu người của Phong Vô Kỵ đột nhiên từ trong cây đèn đồng bay ra, lập tức hóa đi trong Đại tế Phong Thiện. Mặc dù cái đầu người đã bị hóa đi, nhưng bên trong lập tức bay ra vô số văn lộ Đồ đằng rậm rạp chằng chịt. Linh của Hiếu Mang Lão tổ cũng chậm rãi xuất hiện, ba cái đầu Bàn Ngao nhất tề ngửa mặt lên trời rống lớn. Chính là thần thông Khiếu Nguyệt Thần Hống!
Toàn bộ văn lộ Đồ đằng của Đại tế Phong Thiện trên dưới toàn sơn thể Hắc Sơn bị rống tới mức không ngừng mở rộng ra ngoài, tựa hồ đã bị tiếng hống của hắn chấn vỡ vậy.
Chung Nhạc vẫn như cũ không thèm để ý tới. Chỉ thấy Linh của Hiếu Mang Lão tổ cũng đang không ngừng phân giải, hóa thành linh quang không ngừng tiêu tán, dung nhập vào trong Đại tế Phong Thiện.
Hiếu Mang Lão tổ mặc dù dựa vào thực lực mạnh mẽ của chính mình, ngăn cản được sự luyện hóa của Sắc lệnh của Đồ Úc, vẫn chưa bị luyện chết, nhưng thực lực cũng đã đại tổn. Một tiếng rống lớn vừa rồi, cũng đã hao phí bảy tám phần thực lực của hắn.
- Hiếu Mang Lão tổ! Ngay cả hắn cũng bị Chung Sơn thị bắt giữ luyện hóa!
Bên ngoài Tế đàn, trong lòng đám người Ma Hầu, Đồ Tư Ba cũng đều giật mình. Sắc mặt đám người Côn Hầu cũng trở nên ngưng trọng.
Tồn tại cấp Thần Hầu, vậy mà cũng có thể bị tòa Tế đàn này tế diệt. Chuyện này đối với Ma Hầu và Côn Hầu tuyệt đối không phải là một tin tức tốt.
Chư Cửu Mục một lần nữa cài tên, giương cung, một mũi tên lại một mũi tên nữa bắn ra. Rất nhanh đã xuất hiện chín mũi tên liên hoàn, không ngừng giao thoa trên không trung, liên tục va chạm với nhau, kích xạ bốn phía.
Cửu Mục Tiễn Trận! Tiễn trận dùng tên họ của Chư Cửu Mục mệnh danh!
Chín mũi tên này tạo thành một tòa tiễn trận đáng sợ, không ngừng liên hoàn xuyên toa, không ngừng chuyển hướng, khiến cho người ta căn bản không thể nắm bắt, không thể phán định phương vị mũi tên xạ kích.
Trên Tế đàn không thể sử dụng văn lộ Đồ đằng, bằng không liền sẽ bị Đại tế Phong Thiện hóa giải mất. Chư Cửu Mục bắn ra chín mũi tên hình thành nên tiễn trận, cái dựa vào không phải là văn lộ Đồ đằng, mà là dùng mũi tên va chạm với nhau để bày trận. Cộng thêm lực điều khiển cường đại của bản thân hắn, khiến cho bộ Cửu Mục Tiễn Trận này có thể xưng là hoàn mỹ vô khuyết, bao phủ toàn bộ Chung Nhạc, thiếu niên Hiên Viên và Sư Bất Dịch vào trong tiễn trận.
Xuy!
Trên người Sư Bất Dịch nhất thời bị mũi tên bắn thủng, có thêm một lỗ máu.
Xuy xuy xuy!
Trên người Chung Nhạc cũng xuất hiện thêm từng cái từng cái lỗ máu, bị từng đạo từng đạo quang tiễn xuyên thấu. Thực lực của Chư Cửu Mục quá mạnh, mà hắn giờ khắc này lại đang phải toàn lực giá ngự Đại tế Phong Thiện, không rảnh chống lại.
Thiếu niên Hiên Viên thấy trên người hắn chảy máu, tay chân nhất thời luống cuống, lại vô lực đối kháng tòa tiễn trận này. Hiên Viên Kiếm nhất thời thủ hộ không chu toàn, ngay cả bản thân hắn cũng rơi vào nguy cục, bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất mạng.
- Hiên Viên, không cần sợ! Không nên suy nghĩ nhiều! Ngươi chỉ cần quan tưởng Thần kiếm là được!
Chung Nhạc hòa nhã nói:
- Cái gọi là quan tưởng, không nghĩ cũng không phải là không nghĩ. Ý niệm lên, kiếm liền tới, mượn uy năng Thần kiếm của Nhân Hoàng, liền đủ để bảo hộ ta rồi!
Sau lưng hắn, đạo quang tiễn tới lui như chớp, nhanh tới mức không cách nào tưởng tượng, không ngừng xạ kích về phía Chung Nhạc. Mà thiếu niên Hiên Viên thì đang đứng ở nơi đó, Hiên Viên Kiếm trên dưới tung bay, như quang như điện, không ngừng va chạm với đạo quang tiễn này, thanh âm đinh đinh vang lên không dứt.
Thiếu niên Hiên Viên tự nhiên là không thể chống lại Chư Cửu Mục. Bất quá, Hiên Viên Kiếm là Thần kiếm của Nhân Hoàng, uy năng mạnh mẽ vô cùng. Hắn vẫn chưa thể thôi động được uy năng của Thần kiếm, nhưng Nhân Hoàng vẫn còn, hắn chỉ cần quan tưởng sẽ có thể khiến cho Hiên Viên Kiếm xuất hiện ở vị trí mà hắn muốn xuất hiện.
Chư Cửu Mục điều khiển đạo quang tiễn kia, đái lĩnh Côn Hầu tiếp tục tiến về phía trước, xuyên qua chiến trường của Sư Bất Dịch và Văn Thường Công, lắp tên giương cung không ngừng bắn ra.
Đạo quang tiễn này lao thẳng về phía Sư Bất Dịch. Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ biến, đang định ra sức chống lại, đột nhiên kiếm quang lóe lên, vậy mà trước hắn một bước ngăn cản đạo quang tiễn này.
Sư Bất Dịch nhất thời ngẩn ra. Chỉ thấy đạo kiếm quang kia chính là Hiên Viên Kiếm mà thiếu niên Hiên Viên đang khống chế.
- Không ngờ tiểu tử Nhân Tộc này còn có thể phân thần giúp ta! Năng lực quan tưởng của hắn cũng không yếu a!
Chư Cửu Mục dùng tinh thần lực giá ngự Thần tiễn, đạo quang tiễn này bay lượn bốn phía xung quanh Sư Bất Dịch, khiến cho Hiên Viên Kiếm lúc tới lúc lui, xuyên qua xuyên lại giữa Sư Bất Dịch và Chung Nhạc, không ngừng va chạm với hai đạo quang tiễn.
Thiếu niên Hiên Viên cũng không cần lãng phí pháp lực, chỉ cần quan tưởng, khống chế Hiên Viên Kiếm để ngăn cản quang tiễn. Nhưng yêu cầu đối với quan tưởng cũng là cực cao, nhất là hai đạo quang tiễn của Chư Cửu Mục vậy mà sử dụng chiêu số bất đồng, càng là khảo nghiệm cực lớn đối với hắn.
Chư Cửu Mục tiếp tục tiến về phía trước, lại giương cung bắn ra một mũi tên nữa. Lại thêm một đạo quang tiễn nữa lao thẳng về phía thiếu niên Hiên Viên, nhắm thẳng ngay giữa khuôn mặt của hắn.
Trên trán thiếu niên Hiên Viên toát ra mồ hôi lạnh, Hiên Viên Kiếm đinh một tiếng ngăn cản đạo quang tiễn này.
- Không tệ!
Chư Cửu Mục một bên che chở Côn Hầu tiến về phía trước, mở miệng tán thán một tiếng, lại bắn ra thêm một mũi tên nữa, quang tiễn nhắm thẳng về phía Chung Nhạc.
Trên trán thiếu niên Hiên Viên tuôn ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn, dốc hết khả năng giá ngự Hiên Viên Kiếm chống lại bốn đạo quang tiễn này. Uy năng của Hiên Viên Kiếm tuy mạnh, mặc dù hắn quan tưởng tới đâu, Thần kiếm liền tới đó, nhưng trong tên họ của Chư Cửu Mục có hai chữ Cửu Mục, cũng đã nói rõ tài thiện xạ của tôn Thần Minh này.
Mục giả, chính là chỉ kẻ chăn dê, cần phải chống lại dã thú tập kích đàn dê, cái dựa vào chính là cung tên. Chín, cực hạn của số đếm. Chư Cửu Mục, ý tứ chính là Thần Xạ Thủ cường đại nhất của Chư Càn Thần Tộc.
Hắn bắn ra bốn mũi tên, cũng đã đủ để hoàn toàn khắc chế thiếu niên Hiên Viên, khiến cho hắn không thể phân ra càng nhiều tinh thần để đối phó.
Thần kiếm của Nhân Hoàng bị hạn chế giữa bốn mũi tên, Thần binh Hoàng cấp chỉ có thể bôn ba qua lại, ngăn cản bốn mũi tên, không đủ để uy hiếp nữa.
Ngay cả Côn Hầu cũng không khỏi tán thán, có chút bội phục Chư Cửu Mục. Có thể luyện Thần tiễn tới cảnh giới này, bốn mũi tên chế trụ Thần binh Hoàng cấp, sợ rằng chỉ có vị Thần Minh Chư Càn Thần Tộc này mà thôi.
Đột nhiên, Uy Huyết Thần chợt kêu thảm một tiếng, bị tươi sống tế diệt, hồn phi phách tán.
Sắc mặt Chung Nhạc không chút thay đổi, cái đầu người của Phong Vô Kỵ đột nhiên từ trong cây đèn đồng bay ra, lập tức hóa đi trong Đại tế Phong Thiện. Mặc dù cái đầu người đã bị hóa đi, nhưng bên trong lập tức bay ra vô số văn lộ Đồ đằng rậm rạp chằng chịt. Linh của Hiếu Mang Lão tổ cũng chậm rãi xuất hiện, ba cái đầu Bàn Ngao nhất tề ngửa mặt lên trời rống lớn. Chính là thần thông Khiếu Nguyệt Thần Hống!
Toàn bộ văn lộ Đồ đằng của Đại tế Phong Thiện trên dưới toàn sơn thể Hắc Sơn bị rống tới mức không ngừng mở rộng ra ngoài, tựa hồ đã bị tiếng hống của hắn chấn vỡ vậy.
Chung Nhạc vẫn như cũ không thèm để ý tới. Chỉ thấy Linh của Hiếu Mang Lão tổ cũng đang không ngừng phân giải, hóa thành linh quang không ngừng tiêu tán, dung nhập vào trong Đại tế Phong Thiện.
Hiếu Mang Lão tổ mặc dù dựa vào thực lực mạnh mẽ của chính mình, ngăn cản được sự luyện hóa của Sắc lệnh của Đồ Úc, vẫn chưa bị luyện chết, nhưng thực lực cũng đã đại tổn. Một tiếng rống lớn vừa rồi, cũng đã hao phí bảy tám phần thực lực của hắn.
- Hiếu Mang Lão tổ! Ngay cả hắn cũng bị Chung Sơn thị bắt giữ luyện hóa!
Bên ngoài Tế đàn, trong lòng đám người Ma Hầu, Đồ Tư Ba cũng đều giật mình. Sắc mặt đám người Côn Hầu cũng trở nên ngưng trọng.
Tồn tại cấp Thần Hầu, vậy mà cũng có thể bị tòa Tế đàn này tế diệt. Chuyện này đối với Ma Hầu và Côn Hầu tuyệt đối không phải là một tin tức tốt.
Chư Cửu Mục một lần nữa cài tên, giương cung, một mũi tên lại một mũi tên nữa bắn ra. Rất nhanh đã xuất hiện chín mũi tên liên hoàn, không ngừng giao thoa trên không trung, liên tục va chạm với nhau, kích xạ bốn phía.
Cửu Mục Tiễn Trận! Tiễn trận dùng tên họ của Chư Cửu Mục mệnh danh!
Chín mũi tên này tạo thành một tòa tiễn trận đáng sợ, không ngừng liên hoàn xuyên toa, không ngừng chuyển hướng, khiến cho người ta căn bản không thể nắm bắt, không thể phán định phương vị mũi tên xạ kích.
Trên Tế đàn không thể sử dụng văn lộ Đồ đằng, bằng không liền sẽ bị Đại tế Phong Thiện hóa giải mất. Chư Cửu Mục bắn ra chín mũi tên hình thành nên tiễn trận, cái dựa vào không phải là văn lộ Đồ đằng, mà là dùng mũi tên va chạm với nhau để bày trận. Cộng thêm lực điều khiển cường đại của bản thân hắn, khiến cho bộ Cửu Mục Tiễn Trận này có thể xưng là hoàn mỹ vô khuyết, bao phủ toàn bộ Chung Nhạc, thiếu niên Hiên Viên và Sư Bất Dịch vào trong tiễn trận.
Xuy!
Trên người Sư Bất Dịch nhất thời bị mũi tên bắn thủng, có thêm một lỗ máu.
Xuy xuy xuy!
Trên người Chung Nhạc cũng xuất hiện thêm từng cái từng cái lỗ máu, bị từng đạo từng đạo quang tiễn xuyên thấu. Thực lực của Chư Cửu Mục quá mạnh, mà hắn giờ khắc này lại đang phải toàn lực giá ngự Đại tế Phong Thiện, không rảnh chống lại.
Thiếu niên Hiên Viên thấy trên người hắn chảy máu, tay chân nhất thời luống cuống, lại vô lực đối kháng tòa tiễn trận này. Hiên Viên Kiếm nhất thời thủ hộ không chu toàn, ngay cả bản thân hắn cũng rơi vào nguy cục, bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất mạng.