Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 782: Tế phẩm thứ hai (2)
Trong cơ thể hắn vẫn còn có sinh cơ và sinh mệnh lực khổng lồ của Thần Hầu. Cái đầu đứt lại tái sinh, ở sau lưng lại mọc ra một cái đầu người khác, sắc mặt âm trầm bất định, thở dài một tiếng, cảm thán lẩm bẩm:
- Nuôi hổ thành họa! Nuôi hổ thành họa a! Năm xưa ta hẳn là không nên thưởng thức hắn, chỉ điểm hắn tu hành, vì vậy mới có trận thua ngày hôm nay. Hơn nữa, ngay cả Hiếu Mang Lão tổ cũng bị hắn đoạt mất…
Sau một lúc lâu, sắc mặt hắn khôi phục lại như thường, tâm cảnh rất nhanh đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
- Chung Sơn thị quả thật rất lợi hại, là ta đã khinh thường hắn! Lần này ta khinh thường hắn, nhưng lần sau ta sẽ không mắc phải sai lầm này nữa! Cái đầu kia, ta nhất định phải đoạt lại, đích thân đoạt lại từ trong tay hắn! Hiện tại, năng lượng tích lũy trong cơ thể ta đã đủ để ta đột phá tới Nguyên thần Thuần dương rồi, còn thiếu chỉ là lịch lãm và lĩnh ngộ!
Phong Vô Kỵ tế khởi cây dù trắng, cất bước rời khỏi khu vực hắc ám, thấp giọng nói:
- Nếu ta sợ hãi Chung Sơn thị, mãi mãi trốn ở chỗ này, chỉ sợ đời này vĩnh viễn cũng không thể tu thành Nguyên thần Thuần dương. Ta cần phải đi ra, tiếp tục lịch lãm, khiêu chiến đám Thần Linh kia!
o0o
Xa xa, trên huyết hải, Cửu Đầu Sư Tử đang liều mạng chiến đấu với Uy Huyết Thần. Huyết hải ba động ngập trời, Uy Huyết Thần xuất quỷ nhập thần, khi thì ẩn nấp trong không gian, khi thì ẩn thân trong huyết hải, mặc cho Đại Sư Tử công kích như thế nào, thủy chung cũng không thể gây tổn thương tới hắn nửa phần.
Mà lúc này Sư Bất Dịch cũng đã liều mạng, mi tâm trên chín cái đầu nứt ra, lộ ra chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn, chém rách không gian, uy năng cực kỳ đáng sợ.
Yêu Thần Minh Vương Quyết của Đại Sư Tử sớm đã được Chung Nhạc bổ toàn. Yêu Thần Minh Vương Quyết vốn nổi danh với pháp lực và khí huyết bá đạo, Minh Vương Quyết sau khi bổ toàn đã không còn bất kỳ sơ hở nào nữa. Chung Nhạc lại còn móc ra con mắt của Long Nhạc cấp cho hắn, mà con mắt của Long Nhạc chính là Nhật Nguyệt Trọng Đồng mà Chung Nhạc đã trăm cay ngàn đắng luyện ra, dùng khí Thuần Dương, khí Thuần Âm luyện thành.
Dù là như vậy, nhưng Sư Bất Dịch cũng là mình đầy thương tích. Hắn không ngừng rống giận, chấn cho huyết hải nổ tung, nhưng cũng không thể lưu lại bất luận vết thương gì trên người Uy Huyết Thần. Hoàn toàn trái ngược, huyết hải lại còn bao phủ lấy hắn, biến thành một cái hỏa lò huyết sắc thật lớn, giam hắn vào trong đó, căn bản không thể thoát thân.
Huyết hải này vô cùng âm tà, huyết khí xâm nhập vào trong cơ thể Sư Bất Dịch, không ngừng luyện ra tu vi và khí huyết của hắn, dung nhập vào trong huyết hải. Uy Huyết Thần lại xuất quỷ nhập thần, không ngừng đánh lén, khiến cho hắn chật vật không chịu nổi.
Cứ mãi như vậy, Sư Bất Dịch cũng không dám nói chính mình có thể chạy thoát được. Nếu tu vi hắn lại tiếp tục suy giảm, sợ rằng sẽ phải chết trong huyết hải, biến thành một cỗ thi thể trong huyết hải.
- Nếu tên Chung Nhạc kia đã chết thì tốt rồi, nhưng hắn hết lần này tới lần khác lại không chết!
Trong lòng Sư Bất Dịch âm thầm kêu khổ. Chung Nhạc không chết, hắn cũng không thể cướp đường bỏ chạy. Hiện tại tu vi thực lực hắn hơn xa trước đây, nếu muốn bỏ chạy, Uy Huyết Thần cũng không lưu nổi hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại không thể trốn, bằng không Chung Nhạc nổi giận, trực tiếp để cho Côn Tộc ăn sạch Nguyên thần của hắn.
- Hửm? Không ngờ tiểu tử này lại thật sự đánh bại tên Phong Vô Kỵ kia!
Sư Bất Dịch nhìn thấy Chung Nhạc chém đứt cái đầu của Phong Vô Kỵ, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ. Sợ chính là không ngờ chiến lực của Chung Nhạc lại kinh người như vậy. Sự tình Uy Huyết Thần không làm được, không ngờ hắn lại có thể làm được. Mừng chính là Chung Nhạc rốt cuộc có thể tới đây trợ giúp chính mình nghênh chiến Uy Huyết Thần rồi. Một mình hắn không phải là đối thủ của Uy Huyết Thần, hai người liên thủ, cho dù không địch lại, tự bảo vệ mình cũng đã đủ rồi.
- Tên khốn kiếp này đang làm gì đó?
Sư Bất Dịch nhìn thấy Chung Nhạc không ngờ lại đứng ngẩn người ở chỗ đó, không chút nào có ý tứ sẽ tới đây tương trợ, trong lòng không khỏi phẫn nộ, giận tới mức phun bắn ra một ngụm máu tươi. Ngụm máu tươi này vừa phun ra, Uy Huyết Thần liền chậm rãi xuất hiện trong huyết hải, mở lớn cái miệng rộng, hút ngụm máu tươi hắn vừa phun ra vào trong miệng, cười hắc hắc, nói:
- Máu tươi thật là ngon a! Ngươi hẳn là sắp sửa tu thành Nguyên thần Thuần dương rồi đúng không? Ta đã nếm được mùi vị của Yêu Thần từ trong huyết dịch của ngươi! Ngươi hẳn là chỉ còn cách Nguyên thần Thuần dương có nửa bước, máu tươi nhất định là cực phẩm!
Sư Bất Dịch cật lực đối kháng, chín cái đầu không ngừng liếc nhìn về phía Chung Nhạc, lại thấy Chung Nhạc vẫn là không có ý định tương trợ, nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, lại bị Uy Huyết Thần trực tiếp uống mất. Hắn vốn dĩ đã thân bị trọng thương, một phần là giận Chung Nhạc không chịu tới tương trợ, một phần là thương thế quả thật cũng khá nặng.
- Tên khốn kiếp này, thật chẳng lẽ dự định để cho ta một mình đối kháng Uy Huyết Thần, đột phá tới Nguyên thần Thuần dương sao? Tên khốn kiếp này cũng quá tin tưởng vào thực lực của ta rồi a? Ta sắp sửa bị đánh chết rồi!
Sư Bất Dịch ra sức chống cự, nhưng cho dù Bát Cực Hung Binh của hắn chém Uy Huyết Thần ra thành từng mảnh vụn, nhưng Uy Huyết Thần vẫn lại sẽ xuất hiện từ trong huyết hải, lông tóc không tổn hao gì, tiếp tục chiến đấu, thậm chí vẫn như cũ luôn nằm ở trạng thái đỉnh phong.
Sư Bất Dịch quả thật đã đạt được không ít lĩnh ngộ từ trong trận chiến đấu này, nhưng tôn Thần Minh của Quỷ Thần Tộc này đánh thế nào cũng đánh không chết, thậm chí ngay cả thương tổn cũng không có lấy nửa điểm.
- Như vậy còn đánh thế nào đây?
Chín cái đầu của Sư Bất Dịch đột nhiên rít gào, hét lớn:
- Lão gia! Chung Đại lão gia! Ta sắp sửa không kiên trì nổi nữa rồi!
Chung Nhạc nghe vậy, ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:
- Đừng hoảng sợ! Ta còn đang suy nghĩ một chuyện quan trọng, ngươi cố chống đỡ thêm trong chốc lát!
Huyết hải đột nhiên nhấc lên một cỗ sóng lớn, hung hăng đánh về phía Sư Bất Dịch. Sư Bất Dịch ra sức chống lại, nào ngờ Uy Huyết Thần ẩn nấp trong huyết hải, nhân cơ hội này đánh lén sau lưng hắn, ngay sau đó thân hình liền biến mất không thấy đâu nữa. Sau một khắc, Uy Huyết Thần lại xuất hiện ngay dưới chân hắn, kéo hắn vào trong huyết hải. Sư Bất Dịch liên tục bị thương, không ngừng thổ huyết, xông phá huyết hải, giận dữ hét lớn:
- Ngươi còn muốn suy nghĩ bao lâu nữa?
Chung Nhạc lấy cây đèn đồng ra, vặn mở nắp đèn, mỉm cười nói:
- Ta đã nghĩ ra biện pháp giải quyết Uy Huyết Thần rồi! Cũng được! Ta tới giúp ngươi một tay, hàng phục tôn Quỷ Thần này!
- Nuôi hổ thành họa! Nuôi hổ thành họa a! Năm xưa ta hẳn là không nên thưởng thức hắn, chỉ điểm hắn tu hành, vì vậy mới có trận thua ngày hôm nay. Hơn nữa, ngay cả Hiếu Mang Lão tổ cũng bị hắn đoạt mất…
Sau một lúc lâu, sắc mặt hắn khôi phục lại như thường, tâm cảnh rất nhanh đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
- Chung Sơn thị quả thật rất lợi hại, là ta đã khinh thường hắn! Lần này ta khinh thường hắn, nhưng lần sau ta sẽ không mắc phải sai lầm này nữa! Cái đầu kia, ta nhất định phải đoạt lại, đích thân đoạt lại từ trong tay hắn! Hiện tại, năng lượng tích lũy trong cơ thể ta đã đủ để ta đột phá tới Nguyên thần Thuần dương rồi, còn thiếu chỉ là lịch lãm và lĩnh ngộ!
Phong Vô Kỵ tế khởi cây dù trắng, cất bước rời khỏi khu vực hắc ám, thấp giọng nói:
- Nếu ta sợ hãi Chung Sơn thị, mãi mãi trốn ở chỗ này, chỉ sợ đời này vĩnh viễn cũng không thể tu thành Nguyên thần Thuần dương. Ta cần phải đi ra, tiếp tục lịch lãm, khiêu chiến đám Thần Linh kia!
o0o
Xa xa, trên huyết hải, Cửu Đầu Sư Tử đang liều mạng chiến đấu với Uy Huyết Thần. Huyết hải ba động ngập trời, Uy Huyết Thần xuất quỷ nhập thần, khi thì ẩn nấp trong không gian, khi thì ẩn thân trong huyết hải, mặc cho Đại Sư Tử công kích như thế nào, thủy chung cũng không thể gây tổn thương tới hắn nửa phần.
Mà lúc này Sư Bất Dịch cũng đã liều mạng, mi tâm trên chín cái đầu nứt ra, lộ ra chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn, chém rách không gian, uy năng cực kỳ đáng sợ.
Yêu Thần Minh Vương Quyết của Đại Sư Tử sớm đã được Chung Nhạc bổ toàn. Yêu Thần Minh Vương Quyết vốn nổi danh với pháp lực và khí huyết bá đạo, Minh Vương Quyết sau khi bổ toàn đã không còn bất kỳ sơ hở nào nữa. Chung Nhạc lại còn móc ra con mắt của Long Nhạc cấp cho hắn, mà con mắt của Long Nhạc chính là Nhật Nguyệt Trọng Đồng mà Chung Nhạc đã trăm cay ngàn đắng luyện ra, dùng khí Thuần Dương, khí Thuần Âm luyện thành.
Dù là như vậy, nhưng Sư Bất Dịch cũng là mình đầy thương tích. Hắn không ngừng rống giận, chấn cho huyết hải nổ tung, nhưng cũng không thể lưu lại bất luận vết thương gì trên người Uy Huyết Thần. Hoàn toàn trái ngược, huyết hải lại còn bao phủ lấy hắn, biến thành một cái hỏa lò huyết sắc thật lớn, giam hắn vào trong đó, căn bản không thể thoát thân.
Huyết hải này vô cùng âm tà, huyết khí xâm nhập vào trong cơ thể Sư Bất Dịch, không ngừng luyện ra tu vi và khí huyết của hắn, dung nhập vào trong huyết hải. Uy Huyết Thần lại xuất quỷ nhập thần, không ngừng đánh lén, khiến cho hắn chật vật không chịu nổi.
Cứ mãi như vậy, Sư Bất Dịch cũng không dám nói chính mình có thể chạy thoát được. Nếu tu vi hắn lại tiếp tục suy giảm, sợ rằng sẽ phải chết trong huyết hải, biến thành một cỗ thi thể trong huyết hải.
- Nếu tên Chung Nhạc kia đã chết thì tốt rồi, nhưng hắn hết lần này tới lần khác lại không chết!
Trong lòng Sư Bất Dịch âm thầm kêu khổ. Chung Nhạc không chết, hắn cũng không thể cướp đường bỏ chạy. Hiện tại tu vi thực lực hắn hơn xa trước đây, nếu muốn bỏ chạy, Uy Huyết Thần cũng không lưu nổi hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại không thể trốn, bằng không Chung Nhạc nổi giận, trực tiếp để cho Côn Tộc ăn sạch Nguyên thần của hắn.
- Hửm? Không ngờ tiểu tử này lại thật sự đánh bại tên Phong Vô Kỵ kia!
Sư Bất Dịch nhìn thấy Chung Nhạc chém đứt cái đầu của Phong Vô Kỵ, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ. Sợ chính là không ngờ chiến lực của Chung Nhạc lại kinh người như vậy. Sự tình Uy Huyết Thần không làm được, không ngờ hắn lại có thể làm được. Mừng chính là Chung Nhạc rốt cuộc có thể tới đây trợ giúp chính mình nghênh chiến Uy Huyết Thần rồi. Một mình hắn không phải là đối thủ của Uy Huyết Thần, hai người liên thủ, cho dù không địch lại, tự bảo vệ mình cũng đã đủ rồi.
- Tên khốn kiếp này đang làm gì đó?
Sư Bất Dịch nhìn thấy Chung Nhạc không ngờ lại đứng ngẩn người ở chỗ đó, không chút nào có ý tứ sẽ tới đây tương trợ, trong lòng không khỏi phẫn nộ, giận tới mức phun bắn ra một ngụm máu tươi. Ngụm máu tươi này vừa phun ra, Uy Huyết Thần liền chậm rãi xuất hiện trong huyết hải, mở lớn cái miệng rộng, hút ngụm máu tươi hắn vừa phun ra vào trong miệng, cười hắc hắc, nói:
- Máu tươi thật là ngon a! Ngươi hẳn là sắp sửa tu thành Nguyên thần Thuần dương rồi đúng không? Ta đã nếm được mùi vị của Yêu Thần từ trong huyết dịch của ngươi! Ngươi hẳn là chỉ còn cách Nguyên thần Thuần dương có nửa bước, máu tươi nhất định là cực phẩm!
Sư Bất Dịch cật lực đối kháng, chín cái đầu không ngừng liếc nhìn về phía Chung Nhạc, lại thấy Chung Nhạc vẫn là không có ý định tương trợ, nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, lại bị Uy Huyết Thần trực tiếp uống mất. Hắn vốn dĩ đã thân bị trọng thương, một phần là giận Chung Nhạc không chịu tới tương trợ, một phần là thương thế quả thật cũng khá nặng.
- Tên khốn kiếp này, thật chẳng lẽ dự định để cho ta một mình đối kháng Uy Huyết Thần, đột phá tới Nguyên thần Thuần dương sao? Tên khốn kiếp này cũng quá tin tưởng vào thực lực của ta rồi a? Ta sắp sửa bị đánh chết rồi!
Sư Bất Dịch ra sức chống cự, nhưng cho dù Bát Cực Hung Binh của hắn chém Uy Huyết Thần ra thành từng mảnh vụn, nhưng Uy Huyết Thần vẫn lại sẽ xuất hiện từ trong huyết hải, lông tóc không tổn hao gì, tiếp tục chiến đấu, thậm chí vẫn như cũ luôn nằm ở trạng thái đỉnh phong.
Sư Bất Dịch quả thật đã đạt được không ít lĩnh ngộ từ trong trận chiến đấu này, nhưng tôn Thần Minh của Quỷ Thần Tộc này đánh thế nào cũng đánh không chết, thậm chí ngay cả thương tổn cũng không có lấy nửa điểm.
- Như vậy còn đánh thế nào đây?
Chín cái đầu của Sư Bất Dịch đột nhiên rít gào, hét lớn:
- Lão gia! Chung Đại lão gia! Ta sắp sửa không kiên trì nổi nữa rồi!
Chung Nhạc nghe vậy, ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:
- Đừng hoảng sợ! Ta còn đang suy nghĩ một chuyện quan trọng, ngươi cố chống đỡ thêm trong chốc lát!
Huyết hải đột nhiên nhấc lên một cỗ sóng lớn, hung hăng đánh về phía Sư Bất Dịch. Sư Bất Dịch ra sức chống lại, nào ngờ Uy Huyết Thần ẩn nấp trong huyết hải, nhân cơ hội này đánh lén sau lưng hắn, ngay sau đó thân hình liền biến mất không thấy đâu nữa. Sau một khắc, Uy Huyết Thần lại xuất hiện ngay dưới chân hắn, kéo hắn vào trong huyết hải. Sư Bất Dịch liên tục bị thương, không ngừng thổ huyết, xông phá huyết hải, giận dữ hét lớn:
- Ngươi còn muốn suy nghĩ bao lâu nữa?
Chung Nhạc lấy cây đèn đồng ra, vặn mở nắp đèn, mỉm cười nói:
- Ta đã nghĩ ra biện pháp giải quyết Uy Huyết Thần rồi! Cũng được! Ta tới giúp ngươi một tay, hàng phục tôn Quỷ Thần này!