Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 708: Bát Cực Hung Binh (2)



Nhưng ngay lúc này, Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc mở ra, cũng lại kích xạ ra một đạo Thần quang, soạt một tiếng xuyên thấu quang mạc, bắn thẳng tới hầu kết của Sư Bất Dịch.
Chỗ hầu kết của Sư Bất Dịch xuất hiện vô số văn lộ Đồ đằng tung bay, hóa thành từng tấm từng tấm tiểu thuẫn chống đỡ đạo Thần quang này. Liên tục vỡ nát không biết bao nhiêu tấm thuẫn, lúc này mới ngăn cản được đạo Thần quang do Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc bắn ra. Mặc dù là đã ngăn cản, nhưng sắc mặt Sư Bất Dịch lại đại biến. Lực lượng của đạo Thần quang kia đánh thẳng lên trên xương cổ của hắn, vừa vặn điểm lên vị trí sơ hở của hắn.
Khí huyết của hắn nhất thời hỗn loạn, rên lên một tiếng đau đớn, chín cái đầu vẫn như cũ còn đang rống lớn. Trong thanh âm gào rống, máu tươi cũng theo tiếng gầm không ngừng tuôn ra. Một kích này của Chung Nhạc suýt chút nữa đã phá hỏng chân thân Minh Vương của hắn.
Cửu Đầu Cuồng Sư vẫn như cũ sừng sững không ngã. Sau một lát, lại thêm một tiếng vang thật lớn truyền tới. Lực tràng Nguyên đan của Cô Hồng Tử đã bị phá, hóa thành một khỏa Nguyên đan phủ đầy vết rách bay trở về. Cô Hồng Tử không ngừng thổ huyết, vẫn hét dài một tràng không dứt, đối kháng Sư Tử Hống của Sư Bất Dịch.
Ầm ầm!
Một tràng chấn động kịch liệt truyền tới. Lực tràng Thần Ma Thái Cực của Chung Nhạc cũng đã bị phá, bị tiếng gầm cuồng bạo đánh trở về nguyên hình. Ngoài mặt Nguyên đan cũng phủ đầy vết nứt, suýt chút nữa bể nát. Ba đại Lực tràng Nguyên đan vậy mà hết thảy đều bị Sư Tử Hống của Sư Bất Dịch phá vỡ. Ba đại Lực tràng vừa bị phá, tiếng thét to cũng đột nhiên đình chỉ.
- Mạnh mẽ như vậy?
Chung Nhạc, Cô Hồng Tử và Long Nhạc nhất tề thổ huyết, thân thể lắc lắc lư lư, bản thân đều bị trọng thương, trong lòng vô cùng hoảng sợ. Sư Bất Dịch dưới tình huống đã trúng độc, lại vẫn có thể phá vỡ hết thảy Lực tràng Nguyên đan do ba người bọn họ liên thủ bố trí, còn đánh bọn họ trọng thương. Thực lực bậc này quả thật vô cùng đáng sợ!
- Không hỗ là tồn tại mặc dù đạt được Yêu Thần Minh Vương Quyết không trọn vẹn, vẫn có thể trong thời gian mấy chục năm trở thành Đông Hoang Đệ Nhất Yêu!
Chung Nhạc đứng thẳng thân thể, trong lòng bội phục không thôi:
- Nếu cái mà hắn đạt được không phải là công pháp không trọn vẹn, mà là công pháp hoàn chỉnh, sợ rằng hiện tại sớm đã là một tôn Yêu Thần, Thú Thần rồi!
Chín cái đầu của Sư Bất Dịch cũng đều rất khó coi, trong miệng tuôn ra khí tức tanh hôi, máu tươi trong miệng chảy ra cũng đã biến thành máu dơ. Đây là kịch độc của Độc Nha Nhận đang xâm thực thân thể và Nguyên thần của hắn. Mà Minh Vương Thần Nhãn tại mi tâm chín cái đầu hắn cũng đang chảy máu. Thần quang do Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc bắn ra đã đánh trúng vị trí sơ hở của hắn, suýt chút nữa đã phá vỡ chân thân Minh Vương của hắn, khiến cho chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn đều bị trọng thương, cơ hồ muốn nổ tung.
Ánh mắt Chung Nhạc đột nhiên rơi xuống trên tám kiện Hồn binh trong tay hắn. Chỉ thấy tám kiện Hồn binh này mặc dù va chạm với Kim kiếm Bằng vũ, Độc Nha Nhận, những Thần binh đẳng cấp này, nhưng cũng không xuất hiện bao nhiêu lỗ thủng, càng không hề bị chém đứt. Khóe mắt Chung Nhạc kịch liệt nhảy lên, thấp giọng nói:
- Tám kiện Hung binh! Hắn đã luyện thành Cực cảnh Thông Thần Cảnh…
Tám kiện Hồn binh trong tay Sư Bất Dịch kia mặc dù không phải là Thần binh hoặc là Ma Thần binh, nhưng lại là tám kiện Hung binh, Hồn binh ngang vai ngang vế với Thập Đại Hung Binh của Kiếm Môn. Loại Hồn binh này, chỉ có bước vào Cực cảnh Thông Thần Cảnh mới có thể luyện thành. Sư Bất Dịch đạt được Yêu Thần Minh Vương Quyết, chỉ tốn thời gian mấy chục năm đã tu luyện tới Thông Thần Cảnh, trở thành Đông Hoang Đệ Nhất Yêu.
Về sau, bởi vì Yêu Thần Minh Vương Quyết có khiếm khuyết, khiến cho hắn không thể đột phá cảnh giới Thông Thần Cảnh. Trải qua thời gian lâu như vậy, khiến cho hắn không ngừng dừng lại tại Thông Thần Cảnh, tỉ mỉ cân nhắc nghiên cứu cảnh giới này, rốt cuộc khiến cho hắn lĩnh ngộ được Cực cảnh Thông Thần Cảnh, luyện thành Bát Cực Hung Binh.
Sư Bất Dịch tay cầm Bát Cực Hung Binh, so với tay cầm Thần binh tuyệt đối còn đáng sợ hơn rất nhiều. Bởi vì tám kiện Hung binh này kết hợp cùng một chỗ, uy lực không thua kém gì Thần binh. Càng huống chi đó là Hồn binh do bản thân hắn luyện thành, có thể phát huy ra mười hai phần uy lực. Chung Nhạc khẽ nhíu mày:
- Lần trước thời điểm quyết đấu với Lão đầu tử, hắn vẫn chưa luyện thành Bát Cực Hung Binh. Chẳng lẽ sau khi hắn bị phá chân thân Minh Vương, lúc này mới có đột phá?
Đột nhiên, nhục thân Cửu Đầu Sư Tử chợt kịch liệt bành trướng, trong khoảnh khắc nhục thân đã trở nên lớn hơn không chỉ gấp mười lần. Sau đó, nhục thân lại không ngừng thu nhỏ lại, trong chớp mắt đã thu nhỏ lại tới kích thước sáu bảy tấc. Nhục thân hắn liên tục mấy lần lúc lớn lúc nhỏ, trên làn da có chi chi chít chít huyết châu chảy ra. Sắc mặt Cô Hồng Tử kịch biến, đột nhiên lao thẳng về phía Sư Bất Dịch, quát lớn:
- Hắn đang ý đồ luyện hóa kịch độc Xà Thần!
Chung Nhạc cũng nhất thời tỉnh ngộ lại, cùng với Long Nhạc giết về phía Sư Bất Dịch. Tu vi của con Cửu Đầu Cuồng Sư này vô cùng thâm hậu, mượn sự chênh lệch một lớn một nhỏ giữa nhục thân và Nguyên thần, đè ép độc tố trong cơ thể nhục thân và Nguyên thần lại một chỗ, cuối cùng tống ra bên ngoài cơ thể.
Ba người một sư một lần nữa va chạm, so với vừa rồi lại càng kịch liệt hơn. Lần này mặc dù đã không còn sự trấn áp của ba đại Lực tràng, nhưng Sư Bất Dịch cũng không còn ở trạng thái toàn thịnh, hắn cũng đã bị trọng thương. Ba người một sư chính là cuộc chiến liều mạng, thời điểm chiến đấu nhất thời trở nên vô cùng hiểm ác đáng sợ.
o0o
Vào lúc này, cách chiến trường mấy ngàn dặm, Lưu Thanh Sơn đang lẳng lặng đứng trong một cái lương đình ở nơi đó, tướng mạo trung hậu lão thành, nhìn về phía một tấm gương trước mặt chính mình. Cảnh tượng hiển lộ ra trong tấm gương chính là tình hình ba người Chung Nhạc đang ác chiến với Sư Bất Dịch.
- Kẻ thắng lớn…
Khóe miệng Lưu Thanh Sơn lộ ra một tia tươi cười nhàn nhạt, nhưng vẫn như cũ lộ ra vô cùng chất phác.
Chương trước Chương tiếp
Loading...