Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 685: Đế Đạo tái hiện (1)



Chung Nhạc đối với lời nói của hắn căn bản lfa không chút để ý, vẫn như cũ dõi mắt quan sát Hỏa Diệu Tinh, trong lòng cực kỳ rung động:
- Khó trách ta, Phong sư huynh và Sư Đà Đại Tôn cũng đều không thể phát hiện ra trận pháp ở đâu. Hóa ra chúng ta sớm đã tiến vào trong trận pháp rồi! Thiên Hoàng Đế Đạo, Thiên Hoàng Đế Đạo… Tân Hỏa, làm sao mới có thể khiến cho tòa trận pháp này tái hiện?
Tân Hỏa tinh tế hồi ức, nói:
- Trên Hỏa Diệu Tinh có một chỗ đầu mối then chốt của trận pháp, không biết có còn ở đó hay không? Chỉ cần đè xuống đầu mối then chốt trận pháp kia, toàn thể Hỏa Diệu Tinh sẽ liền biến thành một tòa Đại trận Truyền tống!
- Đầu mối then chốt ở chỗ nào?
Chung Nhạc hỏi. Tân Hỏa suy tư một lúc, nói:
- Địa hình hiện tại của Hỏa Diệu Tinh đã bất đồng so với trước đây. Ngươi mở ra Thần Nhãn thứ ba, ta mượn Thần Nhãn của ngươi nhìn một chút!
Chung Nhạc theo lời hắn mở Thần Nhãn thứ ba ra, Thần quang trong mắt bắn thẳng ra. Sư Đà Đại Tôn cười ha hả, nói:
- Tiểu tử thối, con mắt của ngươi đúng là không tệ, rất có thần thái! Bất quá, cho dù ngươi có trừng lớn tới đâu đi chăng nữa, cho dù ngươi có trừng mắt tới bị mù đi chăng nữa, cũng không có khả năng từ trong Hỏa Diệu Tinh trừng ra một tòa Truyền Tống Trận. Sư Đà gia gia nhà ngươi đã tìm tòi nơi này không biết bao nhiêu lần rồi. Đừng nói là Truyền Tống Trận, ngay cả một sợi lông gà cũng đều không tìm được!
- Chính là ngọn núi kia!
Cuối cùng Tân Hỏa cũng có phát hiện, Thần quang trong mắt Chung Nhạc chiếu xạ lên trên đỉnh núi cao nhất của Hỏa Diệu Tinh. Tân Hỏa cười nói:
- Ngọn núi kia chính là đầu mối của Truyền Tống Trận! Chỉ cần ấn ngọn núi này vào trong lòng đất Hỏa Diệu Tinh, sẽ có thể khiến cho toàn bộ tòa Truyền Tống Trận tái hiện. Xem ra, mặc dù ta ngủ say rất lâu, nhưng Hỏa Diệu Tinh vẫn chưa bị hủy diệt. Tòa đại trận này hơn phân nửa vẫn còn có thể dùng!
Chung Nhạc định thần nhìn lại, chỉ thấy ngọn sơn phong kia cực cao, chiều cao chừng ba vạn trượng, phương viên cả ngàn dặm. Nghĩ muốn ấn cả ngọn núi vào trong lòng đất Hỏa Diệu Tinh, sợ rằng cũng không quá dễ dàng. Hắn cất bước tiến về phía trước, Phong Hiếu Trung cất bước đi theo. Sư Đà Đại Tôn cười sằng sặc nói:
- Tiểu quỷ đầu, ngươi dự định tìm tòi ngọn sơn phong kia sao? Ngọn núi này quả thật hùng vĩ thần kỳ, chỉ là trong ngọn núi này cũng không có bất cứ Truyền Tống Trận gì. Ta đã sưu tầm nó không chỉ một lần. Ta cũng đã tra xét nội bộ sơn thể không chỉ một lần!
Chung Nhạc đi tới dưới chân đỉnh núi cao nhất của Hỏa Diệu Tinh này, ngẩng đầu nhìn lên, tán thán vĩ lực của Cổ Thần. Sư Đà Đại Tôn sớm đã sưu tầm qua nơi này. Trong lịch sử, sợ rằng còn có nhiều tới bất tận những Thần Ma khác cũng đã từng sưu tầm qua Hỏa Diệu Tinh. Bọn họ có được uy năng lên trời xuống đất, chỉ sợ đã lật toàn bộ Hỏa Diệu Tinh lên cả một lượt cũng là không đáng nhắc tới. Trên Hỏa Diệu Tinh này quả thật rất khó có bí mật gì có thể giấu diếm được bọn họ. Hỏa Diệu Tinh, thật sự sẽ là một tòa Trận pháp Truyền tống vô cùng khổng lồ sao?
- Sư Đà, ngươi ấn ngọn núi này vào trong lòng đất Hỏa Diệu Tinh đi!
Chung Nhạc đột nhiên mở miệng nói. Sư Đà Đại Tôn hơi ngẩn ra, cười lạnh nói:
- Ngươi bảo ta làm ta liền làm sao? Ta là Sư Đà Đại Tôn, tôn nghiêm của ta ở đâu…
- Sư Đà, làm theo lời nói của hắn đi!
Phong Hiếu Trung đột nhiên mở miệng nói.
Sư Đà Đại Tôn nuốt câu nói kế tiếp trở vào trong bụng, nhịn xuống tức giận, giơ bàn tay khổng lồ lên, đặt lên trên đỉnh ngọn sơn phong cao ba vạn trượng này, mạnh mẽ phát lực, ấn ngọn núi khổng lồ này xuống dưới lòng đất, miệng lại mỉm cười nói:
- Ngọn núi này bất quá chỉ là một ngọn núi bình bình thường thường, làm sao có thể ngăn cản được lực lượng Thần Ma của ta? Nếu bị ta ấn bể nát, cũng đừng có trách ta a!
Chung Nhạc lắc đầu, bình thản nói:
- Ngươi ấn không nát nổi!
Sư Đà Đại Tôn cười lạnh một tiếng, đột nhiên há miệng rít gào, toàn lực bạo phát. Chỉ thấy ngọn hùng sơn này ầm ầm chấn động không dứt, không ngừng chìm xuống dưới lòng đất. Sư Đà Đại Tôn khẽ di một tiếng, cũng cảm giác được chỗ quái dị.
Với lực lượng của hắn, nếu như toàn lực bạo phát, đừng nói là một ngọn núi bình thường, cho dù là Thần Sơn cũng tuyệt đối không chống đỡ nổi, nhất định sẽ bị quái lực của hắn đè vỡ nát vụn. Mà ngọn núi lớn này vậy mà vẫn như cũ nguyên vẹn, không bị tổn hại chút nào, quả thật vô cùng cổ quái. Nhìn ngọn núi lớn này, cũng không giống như có chỗ kỳ diệu kỳ lạ gì, cũng không phải do Thần Kim chế tạo, cũng không có văn lộ Đồ đằng lượn lờ, làm sao lại có thể cứng rắn như thế.
Chiều cao ba vạn trượng, phương viên cả ngàn dặm, có thể nói là cực kỳ khổng lồ. Nhưng dưới lực lượng khôn cùng của Sư Đà Đại Tôn, vậy mà thật sự mạnh mẽ ấn tòa đại vật khổng lồ này chìm xuống lòng đất. Vị Đại Tôn Ma Tộc này thu tay lại, vô cùng bất mãn đối với việc không thể đập vụn ngọn núi lớn này, lạnh lùng nói:
- Hiện tại ngọn núi lớn đã ấn xuống rồi, Trận pháp Truyền tống đâu? Ngươi nói Truyền Tống Trận ở đâu…
Thanh âm hắn còn chưa dứt, đột nhiên toàn bộ Hỏa Diệu Tinh chợt chấn động kịch liệt, chấn cho dưới chân bọn họ bất ổn. Đại địa run rẩy kịch liệt, tiếp theo chỉ nghe thanh âm leng keng leng keng từ dưới lòng đất không ngừng vang lên, tựa hồ trong lòng đất Hỏa Diệu Tinh có vô số bánh răng đang chuyển động vậy.
Hai người một ma vội vàng bay lên. Chỉ thấy toàn thể Hỏa Diệu Tinh bụi bặm lan tỏa, bụi mù cuồn cuộn, trên đại địa bát ngát vô biên, từng cây từng cây đồng trụ to tới trăm trượng từ dưới lòng đất chậm rãi dâng lên.
Có cây đồng trụ tròn xoe, có cây đồng trụ vuông vuông vức vức. Có mấy chục cây tụ họp cùng một chỗ, giống như những ống kèn, cao thấp có trật tự. Có cây thì lẻ loi trơ trọi một mình, phá đất chui lên, đứng sừng sững trên mặt đất, chiều cao viễn siêu những cây đồng trụ khác. Có cây đồng trụ phủ đầy lỗ thủng, có cây đồng trụ phủ đầy lạc ấn kỳ dị, có cây đồng trụ khắc đầy phù điêu, có cây đồng trụ Phượng Hoàng quấn lấy, có cây đồng trụ Thần Long uốn lượn.
Màn tràng diện này cực kỳ đồ sộ to lớn, cho dù là Sư Đà Đại Tôn kiến thức bất phàm cũng không khỏi nhìn tới mức trừng mắt cứng lưỡi, nói không ra lời.
Chấn động kéo dài gần nửa canh giờ, lúc này mới dần dần đình chỉ lại. Chỉ thấy bề mặt vốn dĩ một màu hỏa hồng sắc của Hỏa Diệu Tinh đã hoàn toàn biến mất, trên Hỏa Diệu Tinh chỉ còn lại nhiều tới vô số kể đồng trụ thật lớn, sừng sững đứng đó, cắm thẳng vào trong thương khung. Không ngừng có những văn lộ Đồ đằng sáng lên trên những cây đồng trụ này, lập lòe bất định. Đám đồng trụ này có cao có thấp, từ xa nhìn lại, toàn bộ khỏa Hỏa Diệu Tinh này giống như một con nhím kim chúc vậy. Truyền Tống Trận trên Hỏa Diệu Tinh rốt cuộc một lần nữa tái hiện.
Màn tràng diện này mang tới cho người khác cảm giác rung động không gì sánh được. Thời kỳ Viễn Cổ, văn minh Thời đại Hỏa Kỷ, rốt cuộc lộ ra một góc bao la hùng vĩ của chính mình.
- Trời ạ! Thật sự có Đại trận Truyền tống…
Sư Đà Đại Tôn ngây người lẩm bẩm.
Trong lòng Phong Hiếu Trung cũng tràn đầy đồng cảm. Cho dù là Thần Ma đẳng cấp như hắn vậy, cũng không cách nào tưởng tượng phải làm thế nào mới có thể hoàn thành được một công trình vĩ đại như vậy. Thật sự là quá mức đồ sộ rồi! Một tòa Truyền Tống Trận khổng lồ như thế, quả thật là vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người.
Chương trước Chương tiếp
Loading...