Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 595: Giết khắp toàn trường (1)
Trên trán Bằng Kim Dật toát ra mồ hôi lạnh, đột nhiên trong lòng chợt nghĩ:
- Thực lực hắn đúng là có chút tinh tiến, nhưng pháp lực tuyệt đối sẽ không thâm hậu bằng ta. Pháp lực của ta mạnh hơn hắn, nếu hắn tế khởi kim kiếm bằng vũ, ta sẽ có thể thừa cơ dùng pháp lực vô cùng thâm hậu áp chế pháp lực của hắn, cướp đoạt kim kiếm bằng vũ, nhất cử giết chết hắn!
Trong lòng hắn nhất thời đại định. Mặc dù Chung Nhạc rất mạnh, nhưng dù sao vẫn chỉ là Cự đầu Pháp Thiên Cảnh, còn hắn thì đã là Cự bá Chân Linh Cảnh. Chân Linh Cảnh cao hơn Pháp Thiên Cảnh cả một cái cảnh giới, đã tu thành Chân Linh, Linh từ giả biến thành thật, tự nhiên là cường đại vô biên. Cộng thêm hắn là Côn Bằng Thần Tộc, trời sinh pháp lực đã hùng hồn không gì sánh được, đủ để cho pháp lực của hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trong lòng Bằng Kim Dật đại định, chắp hai tay sau lưng nhìn về phía Chung Nhạc, cười lạnh nói:
- Xem ra, không thể để cho ngươi tiếp tục trưởng thành nữa rồi! Chung Sơn thị, ngươi đúng là rất hiếm thấy, không ngờ một đường từ Tổ Tinh trốn chết tới đây. Nhưng hiện tại, ngươi ở trong Quy Khư không thể bay, tự nhiên cũng là không đường có thể trốn, không đường có thể lui. Hôm nay cũng nên tiễn ngươi lên đường, thu hồi Thánh khí của Côn Bằng Thần Tộc ta rồi!
Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc. Vừa rồi sắc mặt Bằng Kim Dật vẫn còn đang kịch biến, hiện tại không ngờ đã trở nên tùy tùy tiện tiện, một bộ hoàn toàn nắm chắc phần thắng. Lẽ nào hắn có át chủ bài gì có thể đối phó chính mình sao?
- Không quá giống a! Trừ phi hắn cũng giống như ta, trùng tu Đan Nguyên Cảnh, luyện thành Cửu Chuyển Nguyên Đan. Bất quá, ta là dưới tình huống lấy được nhiều Thần dược như vậy, trải qua trăm cay ngàn đắng mới luyện thành chuyển thứ bảy. Hắn không có khả năng tu luyện nhanh hơn ta a?
Bằng Kim Dật nhìn thấy vẻ mặt của hắn như vậy, trong lòng lại càng thêm đại định, cất bước giết về phía Chung Nhạc, trong lòng thầm nghĩ:
- Hắn quả nhiên không nắm chắc chiến thắng được ta, chỉ là phô trương thanh thế mà thôi! Nếu hắn thật sự nắm chắc, vừa rồi sẽ không đánh lén tên Tu Vô Cực kia, mà là đánh lén ta rồi! Hắn đánh lén Tu Vô Cực, liền khiến cho ta lầm tưởng rằng thực lực của hắn cường đại, ở trong lòng đã chiến bại trước rồi!
Ầm ầm!
Pháp lực của hắn nhất thời cuồng bạo, hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước. Nhất thời chỉ thấy nộ hải dâng trào, đại lãng khuynh thiên, trời rung đất chuyển, hung hăng đè xuống Chung Nhạc. Cùng lúc đó, hai tay Bằng Kim Dật cũng đồng thời đại biến, hóa thành hai cái Kim Bằng Lợi Trảo, từ trong nộ hải cực kỳ hung ác trảo về phía Chung Nhạc.
Bá bá bá!
Phía sau hắn, bằng vũ thành kiếm, một cặp kim sí sắc bén chém thẳng về phía trước. Vô số kim kiếm xuyên qua nộ hải, nhất loạt đâm thẳng về phía Chung Nhạc. Không chỉ như vậy, quang luân sau đầu Bằng Kim Dật cũng xoay tròn, một kiện Thần binh từ trong bay ra. Kiện Thần binh này là một pho tượng mặt người thân chim. Vừa được hắn tế khởi, pho tượng này liền biến thành một tôn Thần Nhân mặt người thân chim, Thần uy đại phóng, lao thẳng về phía Chung Nhạc.
Kiện Thần binh này cũng không phải là Hồn binh của Bằng Kim Dật, mà là bảo vật do hắn cùng với đám người Bằng Thiên Thu ở trong Quy Khư chém giết một gã cường giả của Côn Lôn Cảnh đoạt được. Kiện Thần binh này cũng là một loại Thần binh dạng phi cầm, khi tế luyện có chỗ tương đồng với Hồn binh của Côn Bằng Thần Tộc. Mặc dù Bằng Kim Dật còn chưa hoàn toàn luyện hóa, nhưng sau khi thôi động cũng có uy lực không nhỏ.
- Thật chẳng lẽ Bằng Kim Dật đã tu thành cấp bậc Thần Ma thiếu niên sao?
Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, không dám có chút sơ suất nào. Toàn thân hắn hiện ra Thần Ma Thái Cực Đồ, đại nhật dâng lên, minh nguyệt chiếu rọi, Thần Ma nghịch chuyển. Từng cánh từng cánh tay từ dưới nách chui ra, biến thành tám cánh tay. Tám bàn tay mở ra, đẩy mạnh về phía trước.
- Nếu là Chân Linh Cảnh cấp bậc Thần Ma thiếu niên, ta chưa chắc sẽ là đối thủ, chỉ có thể toàn lực ứng phó!
Trong từng cái từng cái bàn tay của hắn, Thần Ma Dịch đột nhiên bạo phát, biến thành tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ, nghênh đón công kích của Bằng Kim Dật.
Đông!
Sáu luân sau đầu hắn xoay tròn, tế khởi Quỳ Long Thần Cổ, toàn lực thôi động kiện Thần binh này, nghênh đón Thần Nhân mặt người thân chim. Hai kiện Thần binh va chạm với nhau, tiếng trống chấn động rung trời, tiếng chim hót vang lên không dứt. Thần uy ầm ầm va chạm với nhau, uy năng thổi quét ra bốn phương tám hướng.
Mà lúc này, Chung Nhạc rốt cuộc cũng va chạm với Bằng Kim Dật. Chỉ nghe ầm một tiếng thật lớn vang lên, nộ hải bị mạnh mẽ kéo vào trong tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ, luyện hóa không còn một mảnh. Vô số thanh kim kiếm cũng bị kéo vào trong Thái Cực Đồ, cũng bị luyện hóa không còn một mảnh. Đám lông vũ trên cặp cánh sau lưng Bằng Kim Dật nhất thời bị nhổ không còn một sợi, ngay cả một sợi lông cũng không lưu lại. Cặp Kim Bằng Lợi Trảo của Bằng Kim Dật vừa trảo tới, đã bị kéo luôn vào trong Thái Cực Đồ, phát ra thanh âm rắc rắc đứt đoạn.
- Tựa hồ, cũng không mạnh cho lắm a?
Chung Nhạc nhất thời có chút mờ mịt. Chỉ nghe Bằng Kim Dật kêu thảm một tiếng, vội vàng dùng sức rút cặp lợi trảo từ trong Thái Cực Đồ ra. Chỉ thấy cặp lợi trảo đã bị luyện hóa chỉ còn xương cốt. Thần binh giao phong trên đỉnh đầu hai người cũng lập tức phân ra thắng bại. Tôn Thần Nhân do pho tượng mặt người thân chim biến thành kia bị đánh trở về nguyên hình, từ trên không trung rơi thẳng xuống.
- Côn Bằng Vẫy Đuôi!
Thân thể Bằng Kim Dật đột nhiên biến đổi, hóa thành một con cự ngư, cái đuôi to lớn vô cùng nặng nề hung hăng đập lên trên người Chung Nhạc.
Đương!
Một tiếng chuông ngân du dương vang lên, bên ngoài cơ thể Chung Nhạc hiện ra Thiếu Hạo Chung, ngăn cản một kích này. Tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ trong tám bàn tay đẩy mạnh về phía trước. Chỉ nghe ầm ầm mấy tiếng nổ vang, Bằng Kim Dật đã bị đánh bay ra xa mấy trăm trượng, nằm dài trên mặt đất. Chung Nhạc cất bước giết tới, nghi hoặc hỏi:
- Bằng Kim Dật, là ta đã trở nên mạnh hơn hay là ngươi đã yếu đi? Ngươi hiện tại như thế nào lại trở nên không chịu được một kích như thế?
Bằng Kim Dật phóng người nhảy lên, phun ra một ngụm máu tươi, không nói một lời, xoay người điên cuồng bỏ chạy, trong lòng vừa vội vừa giận:
- Không ngờ pháp lực tiểu tử này cũng lợi hại như vậy, hắn tu luyện thế nào vậy? Hơn nữa, đáng hận nhất chính là, không ngờ tiểu tử này cũng không tế xuất kim kiếm bằng vũ! Bất quá, tốc độ tiến bộ của hắn cũng quá nhanh rồi a?
Khoa Phụ Đỉnh ở đằng xa cũng bị dọa cho nhảy dựng lên, trong lòng kinh hãi:
- Pháp lực và thực lực của gia hỏa này như thế nào đều đã tăng lên một mảng lớn như vậy? Hắn làm sao có thể làm được?
Trước đây hắn đã từng giao thủ qua với Chung Nhạc, hai người kỳ phùng địch thủ, lực lượng tương đương nhau, Chung Nhạc không thua, mà hắn cũng không thắng. Nhưng hiện tại hắn đã nhìn ra được, thực lực Chung Nhạc tuyệt đối mạnh hơn hắn một bậc. Trong khoảng thời gian ngắn, làm sao có thể thoáng cái liền đề thăng thực lực nhiều như vậy?
- Thực lực hắn đúng là có chút tinh tiến, nhưng pháp lực tuyệt đối sẽ không thâm hậu bằng ta. Pháp lực của ta mạnh hơn hắn, nếu hắn tế khởi kim kiếm bằng vũ, ta sẽ có thể thừa cơ dùng pháp lực vô cùng thâm hậu áp chế pháp lực của hắn, cướp đoạt kim kiếm bằng vũ, nhất cử giết chết hắn!
Trong lòng hắn nhất thời đại định. Mặc dù Chung Nhạc rất mạnh, nhưng dù sao vẫn chỉ là Cự đầu Pháp Thiên Cảnh, còn hắn thì đã là Cự bá Chân Linh Cảnh. Chân Linh Cảnh cao hơn Pháp Thiên Cảnh cả một cái cảnh giới, đã tu thành Chân Linh, Linh từ giả biến thành thật, tự nhiên là cường đại vô biên. Cộng thêm hắn là Côn Bằng Thần Tộc, trời sinh pháp lực đã hùng hồn không gì sánh được, đủ để cho pháp lực của hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trong lòng Bằng Kim Dật đại định, chắp hai tay sau lưng nhìn về phía Chung Nhạc, cười lạnh nói:
- Xem ra, không thể để cho ngươi tiếp tục trưởng thành nữa rồi! Chung Sơn thị, ngươi đúng là rất hiếm thấy, không ngờ một đường từ Tổ Tinh trốn chết tới đây. Nhưng hiện tại, ngươi ở trong Quy Khư không thể bay, tự nhiên cũng là không đường có thể trốn, không đường có thể lui. Hôm nay cũng nên tiễn ngươi lên đường, thu hồi Thánh khí của Côn Bằng Thần Tộc ta rồi!
Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc. Vừa rồi sắc mặt Bằng Kim Dật vẫn còn đang kịch biến, hiện tại không ngờ đã trở nên tùy tùy tiện tiện, một bộ hoàn toàn nắm chắc phần thắng. Lẽ nào hắn có át chủ bài gì có thể đối phó chính mình sao?
- Không quá giống a! Trừ phi hắn cũng giống như ta, trùng tu Đan Nguyên Cảnh, luyện thành Cửu Chuyển Nguyên Đan. Bất quá, ta là dưới tình huống lấy được nhiều Thần dược như vậy, trải qua trăm cay ngàn đắng mới luyện thành chuyển thứ bảy. Hắn không có khả năng tu luyện nhanh hơn ta a?
Bằng Kim Dật nhìn thấy vẻ mặt của hắn như vậy, trong lòng lại càng thêm đại định, cất bước giết về phía Chung Nhạc, trong lòng thầm nghĩ:
- Hắn quả nhiên không nắm chắc chiến thắng được ta, chỉ là phô trương thanh thế mà thôi! Nếu hắn thật sự nắm chắc, vừa rồi sẽ không đánh lén tên Tu Vô Cực kia, mà là đánh lén ta rồi! Hắn đánh lén Tu Vô Cực, liền khiến cho ta lầm tưởng rằng thực lực của hắn cường đại, ở trong lòng đã chiến bại trước rồi!
Ầm ầm!
Pháp lực của hắn nhất thời cuồng bạo, hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước. Nhất thời chỉ thấy nộ hải dâng trào, đại lãng khuynh thiên, trời rung đất chuyển, hung hăng đè xuống Chung Nhạc. Cùng lúc đó, hai tay Bằng Kim Dật cũng đồng thời đại biến, hóa thành hai cái Kim Bằng Lợi Trảo, từ trong nộ hải cực kỳ hung ác trảo về phía Chung Nhạc.
Bá bá bá!
Phía sau hắn, bằng vũ thành kiếm, một cặp kim sí sắc bén chém thẳng về phía trước. Vô số kim kiếm xuyên qua nộ hải, nhất loạt đâm thẳng về phía Chung Nhạc. Không chỉ như vậy, quang luân sau đầu Bằng Kim Dật cũng xoay tròn, một kiện Thần binh từ trong bay ra. Kiện Thần binh này là một pho tượng mặt người thân chim. Vừa được hắn tế khởi, pho tượng này liền biến thành một tôn Thần Nhân mặt người thân chim, Thần uy đại phóng, lao thẳng về phía Chung Nhạc.
Kiện Thần binh này cũng không phải là Hồn binh của Bằng Kim Dật, mà là bảo vật do hắn cùng với đám người Bằng Thiên Thu ở trong Quy Khư chém giết một gã cường giả của Côn Lôn Cảnh đoạt được. Kiện Thần binh này cũng là một loại Thần binh dạng phi cầm, khi tế luyện có chỗ tương đồng với Hồn binh của Côn Bằng Thần Tộc. Mặc dù Bằng Kim Dật còn chưa hoàn toàn luyện hóa, nhưng sau khi thôi động cũng có uy lực không nhỏ.
- Thật chẳng lẽ Bằng Kim Dật đã tu thành cấp bậc Thần Ma thiếu niên sao?
Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, không dám có chút sơ suất nào. Toàn thân hắn hiện ra Thần Ma Thái Cực Đồ, đại nhật dâng lên, minh nguyệt chiếu rọi, Thần Ma nghịch chuyển. Từng cánh từng cánh tay từ dưới nách chui ra, biến thành tám cánh tay. Tám bàn tay mở ra, đẩy mạnh về phía trước.
- Nếu là Chân Linh Cảnh cấp bậc Thần Ma thiếu niên, ta chưa chắc sẽ là đối thủ, chỉ có thể toàn lực ứng phó!
Trong từng cái từng cái bàn tay của hắn, Thần Ma Dịch đột nhiên bạo phát, biến thành tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ, nghênh đón công kích của Bằng Kim Dật.
Đông!
Sáu luân sau đầu hắn xoay tròn, tế khởi Quỳ Long Thần Cổ, toàn lực thôi động kiện Thần binh này, nghênh đón Thần Nhân mặt người thân chim. Hai kiện Thần binh va chạm với nhau, tiếng trống chấn động rung trời, tiếng chim hót vang lên không dứt. Thần uy ầm ầm va chạm với nhau, uy năng thổi quét ra bốn phương tám hướng.
Mà lúc này, Chung Nhạc rốt cuộc cũng va chạm với Bằng Kim Dật. Chỉ nghe ầm một tiếng thật lớn vang lên, nộ hải bị mạnh mẽ kéo vào trong tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ, luyện hóa không còn một mảnh. Vô số thanh kim kiếm cũng bị kéo vào trong Thái Cực Đồ, cũng bị luyện hóa không còn một mảnh. Đám lông vũ trên cặp cánh sau lưng Bằng Kim Dật nhất thời bị nhổ không còn một sợi, ngay cả một sợi lông cũng không lưu lại. Cặp Kim Bằng Lợi Trảo của Bằng Kim Dật vừa trảo tới, đã bị kéo luôn vào trong Thái Cực Đồ, phát ra thanh âm rắc rắc đứt đoạn.
- Tựa hồ, cũng không mạnh cho lắm a?
Chung Nhạc nhất thời có chút mờ mịt. Chỉ nghe Bằng Kim Dật kêu thảm một tiếng, vội vàng dùng sức rút cặp lợi trảo từ trong Thái Cực Đồ ra. Chỉ thấy cặp lợi trảo đã bị luyện hóa chỉ còn xương cốt. Thần binh giao phong trên đỉnh đầu hai người cũng lập tức phân ra thắng bại. Tôn Thần Nhân do pho tượng mặt người thân chim biến thành kia bị đánh trở về nguyên hình, từ trên không trung rơi thẳng xuống.
- Côn Bằng Vẫy Đuôi!
Thân thể Bằng Kim Dật đột nhiên biến đổi, hóa thành một con cự ngư, cái đuôi to lớn vô cùng nặng nề hung hăng đập lên trên người Chung Nhạc.
Đương!
Một tiếng chuông ngân du dương vang lên, bên ngoài cơ thể Chung Nhạc hiện ra Thiếu Hạo Chung, ngăn cản một kích này. Tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ trong tám bàn tay đẩy mạnh về phía trước. Chỉ nghe ầm ầm mấy tiếng nổ vang, Bằng Kim Dật đã bị đánh bay ra xa mấy trăm trượng, nằm dài trên mặt đất. Chung Nhạc cất bước giết tới, nghi hoặc hỏi:
- Bằng Kim Dật, là ta đã trở nên mạnh hơn hay là ngươi đã yếu đi? Ngươi hiện tại như thế nào lại trở nên không chịu được một kích như thế?
Bằng Kim Dật phóng người nhảy lên, phun ra một ngụm máu tươi, không nói một lời, xoay người điên cuồng bỏ chạy, trong lòng vừa vội vừa giận:
- Không ngờ pháp lực tiểu tử này cũng lợi hại như vậy, hắn tu luyện thế nào vậy? Hơn nữa, đáng hận nhất chính là, không ngờ tiểu tử này cũng không tế xuất kim kiếm bằng vũ! Bất quá, tốc độ tiến bộ của hắn cũng quá nhanh rồi a?
Khoa Phụ Đỉnh ở đằng xa cũng bị dọa cho nhảy dựng lên, trong lòng kinh hãi:
- Pháp lực và thực lực của gia hỏa này như thế nào đều đã tăng lên một mảng lớn như vậy? Hắn làm sao có thể làm được?
Trước đây hắn đã từng giao thủ qua với Chung Nhạc, hai người kỳ phùng địch thủ, lực lượng tương đương nhau, Chung Nhạc không thua, mà hắn cũng không thắng. Nhưng hiện tại hắn đã nhìn ra được, thực lực Chung Nhạc tuyệt đối mạnh hơn hắn một bậc. Trong khoảng thời gian ngắn, làm sao có thể thoáng cái liền đề thăng thực lực nhiều như vậy?