Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 540: Sưu Thiên Quyết (2)
- Hạ tông chủ có lẽ chưa biết, hai vị cự phách của tộc ta đã đi bắt Chung Sơn thị, không lâu nữa là có thể báo thù cho hai vị huynh đài đây rồi.
Hạ tông chủ căng thẳng:
- Sư huynh đã phát hiện được tung tích của Chung Sơn thị rồi?
Côn Đại tiên sinh gật đầu:
- Hắn hiện nay ở Tây Hoang, tộc ta vừa tới tổ tinh liền tế Thần Dực Đao cảm ứng phương vị của hắn, cũng đã bắt được tung tích của hắn. Mặc cho hắn túc trí đa mưu thế nào, biến hóa đa đoan thế nào, chỉ cần tộc ta đã bắt được tung tích thì cho dù có chạy ra khỏi tổ tinh không thoát được tầm mắt của Côn Bằng tộc ta.
Hạ Trọng Tấn và Hạ Trọng Quang tim khẽ động:
- Côn Bằng thần tộc lại có năng lực như vậy, không hổ là đại tộc thống trị Mộc Diệu Tinh. Chỉ là, Chung Sơn thị không thể coi thường được. Bọn ta cũng định đi truy sát tên đó, không biết Côn Đại tiên sinh có thể giúp không?
Côn Đại tiên sinh cười ha hả:
- Hai vị nghĩ nhiều rồi, hai vị cứ đi, cho dù đi cũng là xem cường giả tộc ta kích sát hắn mà thôi.
Tinh thần lực của hắn dao động, thông báo cho hai vị cự phách Côn Bằng thần tộc Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu rồi nói:
- Hai vị tới tập hợp với Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu trước. Họ sẽ dẫn hai người đi tìm Chung Sơn thị. Trong công pháp của Côn Bằng tộc ta có một môn gọi là Sưu Thiên Quyết, tìm kiếm khắp thiên địa. Chỉ cần bị cường giả Côn Bằng tộc tìm thấy hồn phách thì không thể thoát được. Họ đều là cao thủ tinh thông môn công pháp này, chỉ cần theo họ, bắt Chung Sơn thị dễ như trở bàn tay.
Bọn họ nghe vậy tim đều đập nhanh, công dụng của Sưu Thiên Quyết giống như hồn đăng, cũng có khả năng theo dõi thần hồn. Nhưng Sưu Thiên Quyết biến thái hơn, chỉ cần cảm ứng được thần hồn của đối phương một lần là nắm được mọi hành động của đối phương, thực sự đáng sợ!
Nhưng họ đều không biết Côn Bằng thần tộc sống trên Mộc Diệu Tinh. Mộc Diệu Tinh môi trường khắc nghiệt, tinh cầu lại rất lớn, đâu đâu cũng là biển mênh mông, thường xuyên có luyện khí sĩ lạc trên biển. Vì thế Côn Bằng thần tộc sáng tạo ra môn công pháp này để tìm đệ tử.
Hạ Trọng Tấn và Hạ Trọng Quang nhanh chóng rời đi tìm tới chỗ Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu. Lúc này Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi thì tới Đại Tuyết Sơn ở cực tây Tây Hoang.
Đột nhiên, sắc mặt Chung Nhạc biến đổi, nói nhỏ:
- Nhanh thật!
Khâu Cấm Nhi quay lại nhìn, mặt cũng biến sắc. Thấy cự điểu đang bay về hướng này với tốc độ kinh người!
Tây Hoang thần miếu trải khắp nơi, hai con Kim Xí Đại Bằng này không hiện chân thân Đại Bằng mà thu nhỏ lại để tránh kinh động thần miếu của các thần tộc khác, tránh những rắc rối không cần thiết.
Cho dù vậy cánh của hai con cự điểu này cũng rộng tới nghìn trượng, tốc độ như điện!
- Tốc độ của Côn Bằng tộc lại nhanh như vậy!
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi liên tục đổi hướng, thay đổi dung mạo, nhưng hai con cự điểu vẫn đuổi theo họ.
Bách Biến Huyền Công có thể thay đổi dung mạo thậm chí có thể đổi mùi của máu, có thiên phú và chiến đấu lực của thần tộc khác, nhưng hai con cự điểu kia dường như có thể nhìn thấu được sự biến đổi của họ. Họ tới đâu chúng cũng bay tới, không hề sai hướng.
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi di chuyển thần tốc nhưng vẫn bị chúng đuổi theo ngày một gần hơn.
- Nguy rồi! Côn Bằng thần tốc chắc chắn là có bí pháp, có thể đuổi theo khí tức hồn phách của ta!
Chung Nhạc sực hiểu, tính toán một lúc, Côn Bằng thần tộc đuổi theo được họ chắc chắn không phải nhận ra thuật biến hóa của họ. Cho dù có biết thì xa như vậy cũng không thể đuổi theo.
Dựa vào cảm ứng của Thần Dực Đao cũng không được, nửa cây Thần Dực Đao của Chung Nhạc và cả Bằng Vũ Kim Kiếm đã được cất trong đèn đồng. Đèn đồng cách ly mọi cảm ứng, chắc chắn không thể cảm ứng được.
Vì thế chỉ còn một cách giải thích duy nhất chính là thần hồn, thông qua thần hồn nắm chắc phương hướng của họ!
Côn Bằng thần tộc chỉ cần bắt được một lần, chính là khi Chung Nhạc cảm nhận được Bằng Vũ Kim Kiếm có dị động. Từ lúc đó là hồn phách của hắn đã bị ngắm chuẩn, cho dù biến đổi thế nào, nhưng hồn phách không đổi được nên hắn không thể thoát được.
- Ngắm chuẩn hồn phách, cũng giống như hồn đăng, ta có thể dùng cách lấy lê thay đào để phá giải. Nhưng cần thời gian mấy ngày để cho lý mộc mang khí tức ta. Giờ không kịp rồi!
Chung Nhạc sắc mặt nặng nề, nói:
- Cấm Nhi, muội tới Đại Tuyết Sơn trước đợi ta. Ta dụ chúng đi rồi sẽ gặp lại muội ở đó!
Hắn lấy ra một cây nhang đưa cho Khâu Cấm Nhi:
- Muội đi trước, khi thấy thân ảnh của ta xuất hiện thì lập tức đốt nhang!
Khâu Cấm Nhi nhìn cây nhanh thì giật mình, biết ý định của hắn, liền lập tức bay đi.
Chung Nhạc lắc mình biến thành Kim Ô ba chân, giang cánh bay lên:
- Dựa vào tốc độ thì ta chưa chắc chậm hơn c!
Hắn giang cánh, tốc độ tăng vọt, nhanh như chớp. Kim Ô cũng có sở trường về tốc độ, Côn Bằng cũng vậy. Ba người bay đi cùng là một đạo kim quang. Trên không trung đột nhiên thấy ba đạo kim quang xẹt ngang bầu trời, các vị thần tộc chỉ nghe tiếng không thấy người, khi ngẩng lên thì ba đạo kim quang đã biến mất!
- Đọ tốc độ với bọn ta sao?
Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu cười ha hả, trên lưng chở Hạ Trọng Tấn và Hạ Trọng Quang, cười lớn:
- Nhân tộc ngu xuẩn, đúng là không biết lượng sức mình. Ai không biết Côn Bằng tộc tốc độ thiên hạ vô song? Hai vị sư huynh, ngồi cho vững!
Hạ tông chủ căng thẳng:
- Sư huynh đã phát hiện được tung tích của Chung Sơn thị rồi?
Côn Đại tiên sinh gật đầu:
- Hắn hiện nay ở Tây Hoang, tộc ta vừa tới tổ tinh liền tế Thần Dực Đao cảm ứng phương vị của hắn, cũng đã bắt được tung tích của hắn. Mặc cho hắn túc trí đa mưu thế nào, biến hóa đa đoan thế nào, chỉ cần tộc ta đã bắt được tung tích thì cho dù có chạy ra khỏi tổ tinh không thoát được tầm mắt của Côn Bằng tộc ta.
Hạ Trọng Tấn và Hạ Trọng Quang tim khẽ động:
- Côn Bằng thần tộc lại có năng lực như vậy, không hổ là đại tộc thống trị Mộc Diệu Tinh. Chỉ là, Chung Sơn thị không thể coi thường được. Bọn ta cũng định đi truy sát tên đó, không biết Côn Đại tiên sinh có thể giúp không?
Côn Đại tiên sinh cười ha hả:
- Hai vị nghĩ nhiều rồi, hai vị cứ đi, cho dù đi cũng là xem cường giả tộc ta kích sát hắn mà thôi.
Tinh thần lực của hắn dao động, thông báo cho hai vị cự phách Côn Bằng thần tộc Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu rồi nói:
- Hai vị tới tập hợp với Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu trước. Họ sẽ dẫn hai người đi tìm Chung Sơn thị. Trong công pháp của Côn Bằng tộc ta có một môn gọi là Sưu Thiên Quyết, tìm kiếm khắp thiên địa. Chỉ cần bị cường giả Côn Bằng tộc tìm thấy hồn phách thì không thể thoát được. Họ đều là cao thủ tinh thông môn công pháp này, chỉ cần theo họ, bắt Chung Sơn thị dễ như trở bàn tay.
Bọn họ nghe vậy tim đều đập nhanh, công dụng của Sưu Thiên Quyết giống như hồn đăng, cũng có khả năng theo dõi thần hồn. Nhưng Sưu Thiên Quyết biến thái hơn, chỉ cần cảm ứng được thần hồn của đối phương một lần là nắm được mọi hành động của đối phương, thực sự đáng sợ!
Nhưng họ đều không biết Côn Bằng thần tộc sống trên Mộc Diệu Tinh. Mộc Diệu Tinh môi trường khắc nghiệt, tinh cầu lại rất lớn, đâu đâu cũng là biển mênh mông, thường xuyên có luyện khí sĩ lạc trên biển. Vì thế Côn Bằng thần tộc sáng tạo ra môn công pháp này để tìm đệ tử.
Hạ Trọng Tấn và Hạ Trọng Quang nhanh chóng rời đi tìm tới chỗ Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu. Lúc này Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi thì tới Đại Tuyết Sơn ở cực tây Tây Hoang.
Đột nhiên, sắc mặt Chung Nhạc biến đổi, nói nhỏ:
- Nhanh thật!
Khâu Cấm Nhi quay lại nhìn, mặt cũng biến sắc. Thấy cự điểu đang bay về hướng này với tốc độ kinh người!
Tây Hoang thần miếu trải khắp nơi, hai con Kim Xí Đại Bằng này không hiện chân thân Đại Bằng mà thu nhỏ lại để tránh kinh động thần miếu của các thần tộc khác, tránh những rắc rối không cần thiết.
Cho dù vậy cánh của hai con cự điểu này cũng rộng tới nghìn trượng, tốc độ như điện!
- Tốc độ của Côn Bằng tộc lại nhanh như vậy!
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi liên tục đổi hướng, thay đổi dung mạo, nhưng hai con cự điểu vẫn đuổi theo họ.
Bách Biến Huyền Công có thể thay đổi dung mạo thậm chí có thể đổi mùi của máu, có thiên phú và chiến đấu lực của thần tộc khác, nhưng hai con cự điểu kia dường như có thể nhìn thấu được sự biến đổi của họ. Họ tới đâu chúng cũng bay tới, không hề sai hướng.
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi di chuyển thần tốc nhưng vẫn bị chúng đuổi theo ngày một gần hơn.
- Nguy rồi! Côn Bằng thần tốc chắc chắn là có bí pháp, có thể đuổi theo khí tức hồn phách của ta!
Chung Nhạc sực hiểu, tính toán một lúc, Côn Bằng thần tộc đuổi theo được họ chắc chắn không phải nhận ra thuật biến hóa của họ. Cho dù có biết thì xa như vậy cũng không thể đuổi theo.
Dựa vào cảm ứng của Thần Dực Đao cũng không được, nửa cây Thần Dực Đao của Chung Nhạc và cả Bằng Vũ Kim Kiếm đã được cất trong đèn đồng. Đèn đồng cách ly mọi cảm ứng, chắc chắn không thể cảm ứng được.
Vì thế chỉ còn một cách giải thích duy nhất chính là thần hồn, thông qua thần hồn nắm chắc phương hướng của họ!
Côn Bằng thần tộc chỉ cần bắt được một lần, chính là khi Chung Nhạc cảm nhận được Bằng Vũ Kim Kiếm có dị động. Từ lúc đó là hồn phách của hắn đã bị ngắm chuẩn, cho dù biến đổi thế nào, nhưng hồn phách không đổi được nên hắn không thể thoát được.
- Ngắm chuẩn hồn phách, cũng giống như hồn đăng, ta có thể dùng cách lấy lê thay đào để phá giải. Nhưng cần thời gian mấy ngày để cho lý mộc mang khí tức ta. Giờ không kịp rồi!
Chung Nhạc sắc mặt nặng nề, nói:
- Cấm Nhi, muội tới Đại Tuyết Sơn trước đợi ta. Ta dụ chúng đi rồi sẽ gặp lại muội ở đó!
Hắn lấy ra một cây nhang đưa cho Khâu Cấm Nhi:
- Muội đi trước, khi thấy thân ảnh của ta xuất hiện thì lập tức đốt nhang!
Khâu Cấm Nhi nhìn cây nhanh thì giật mình, biết ý định của hắn, liền lập tức bay đi.
Chung Nhạc lắc mình biến thành Kim Ô ba chân, giang cánh bay lên:
- Dựa vào tốc độ thì ta chưa chắc chậm hơn c!
Hắn giang cánh, tốc độ tăng vọt, nhanh như chớp. Kim Ô cũng có sở trường về tốc độ, Côn Bằng cũng vậy. Ba người bay đi cùng là một đạo kim quang. Trên không trung đột nhiên thấy ba đạo kim quang xẹt ngang bầu trời, các vị thần tộc chỉ nghe tiếng không thấy người, khi ngẩng lên thì ba đạo kim quang đã biến mất!
- Đọ tốc độ với bọn ta sao?
Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu cười ha hả, trên lưng chở Hạ Trọng Tấn và Hạ Trọng Quang, cười lớn:
- Nhân tộc ngu xuẩn, đúng là không biết lượng sức mình. Ai không biết Côn Bằng tộc tốc độ thiên hạ vô song? Hai vị sư huynh, ngồi cho vững!