Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 408: Lần đầu giao phong (2)
Nhưng Chung Nhạc lại biết rõ, Ma Thánh cũng không phải giống như bề ngoài thoạt nhìn vậy, là một vị lĩnh tụ Ma Tộc anh minh thần võ. Hoàn toàn trái ngược, thời kỳ hắn thống trị Ma Tộc Bát Hoang, đó chính là một đoạn năm tháng hắc ám nhất của toàn thể Ma Tộc, đủ để đem cái từ hoang dâm vô đạo này dùng lên trên người hắn.
- Bái kiến Ma Thánh!
Chung Nhạc khom người hành lễ. Ma Thánh trên dưới quan sát hắn một lượt, lộ ra thần sắc kinh ngạc, ngạc nhiên nói:
- Ngươi không phải là Thần Ma chuyển thế, cũng không phải là Ma Tộc ta! Kỳ quái a! Sao ngươi lại có thể tu luyện công pháp của Ma Tộc ta? Đúng rồi! Trong cơ thể ngươi còn có khí tức của Thần Tộc, ngươi là Thần Tộc? Không đúng! Không đúng! Ngươi không hoàn toàn là Thần Tộc…
Ánh mắt Ma Thánh cay độc tới cực điểm, chỉ ngắn ngủi trong chốc lát đã nhìn ra gốc gác của Chung Nhạc. Chỉ là hắn đoán không ra Chung Nhạc rốt cuộc là chủng tộc gì. Chung Nhạc khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
- Ma Thánh, ta là chủng tộc gì rất quan trọng sao? Xin mời!
Ma Thánh thản nhiên mỉm cười một cái, nói:
- Quả thật không quan trọng! Ngươi nhất định sẽ chết, là chủng tộc gì lại có quan hệ gì? Tuổi còn trẻ đã có khí chất khí độ bậc này, ngươi rất không tệ! Nhưng ngươi không có được kinh lịch tích lũy hai thế, thủy chung thua kém rất nhiều. Nếu cấp cho ngươi đầy đủ thời gian, nói không chừng ngươi có thể trở thành tồn tại đối địch với ta!
Sau lưng hắn hiện ra chín Ma Thần, chín tôn Ma Thần đứng sừng sững trên Tế đàn phiêu phù trong hư không sau lưng hắn. Sau lưng mỗi một tôn Ma Thần đều có năm đạo quang luân, chính là Bí cảnh Nguyên thần. Bốn mươi năm đạo quang luân chuyển động, khiến cho khí tức của Ma Thánh cũng càng lúc càng khủng bố hơn.
Ông ông ông!
Sau đầu Ma Thánh, từng đạo từng đạo quang luân bay ra, năm đạo quang luân vờn quanh, đem chín tôn Ma Thần kể cả cái Tế đàn kia cũng cùng gắn vào trong năm luân.
Chung Nhạc mở thụ nhãn tại mi tâm ra, định thần nhìn lại. Chỉ thấy chín tôn Ma Thần vờn quanh triều bái trên Tế đàn, trên Tế đàn mơ hồ hiện ra hư ảnh một tôn Thần Ma, chỉ có hư ảnh cái đầu. Cái đầu Thần Ma này vô cùng vĩ ngạn, to lớn khôn cùng, vô cùng cao thâm. Hai mắt hắn mở ra, có một loại bá khí mênh mang chấn động. Đây mới chính là Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh hoàn chỉnh.
- Tiên Thiên Ma Thần! Hóa ra hắn là dùng tôn Tạo Vật Chủ kia làm Thần Chiếu, hoàn thiện Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của chính mình!
Chung Nhạc nhìn thấy rõ cái đầu của tôn Ma Thần kia, trong lòng chấn động.
- Đáng tiếc! Ngươi không có khả năng có được cơ hội này rồi!
Ma Thánh mỉm cười, vươn tay ra, bàn tay cầm lấy mảnh lá liễu phỉ thúy kia, dùng lá làm kiếm, thong dong nhàn nhã chém về phía Chung Nhạc. Thần thông của hắn đại khai đại hợp, tối giản chí cực, đem tất cả các loại thần thông hòa làm một thể. Một kiếm này nhìn như bình phàm không có gì lạ, nhưng xung quanh Phỉ Thúy Diệp lan tỏa ra từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng, hóa thành vô số sợi xích rất nhỏ. Mơ hồ có thể nhìn thấy từng loại từng loại thần thông vờn quanh, tạo thành sợi xích thần thông quay xung quanh lá liễu, thôi phát uy năng của lá liễu.
Một kiếm này rơi vào trong mắt Chung Nhạc, nhất thời khiến cho trước mắt hắn xuất hiện một màn cảnh tượng khủng bố. Trong mắt của những người khác, lá liễu vẫn là lá liễu, nhưng trong mắt của hắn, đám thần thông vờn quanh mảnh lá liễu kia càng lúc càng lớn, càng lúc càng chấn động, càng lúc càng bá đạo.
Vô số Cự thú như Ma Long, Ma Tượng, Ma Sư, Hắc Phượng, Hỏa Ma, Thủy Ma, vân vân… theo vô số đạo văn lộ Đồ đằng đan xen xuất hiện. Đại nhật, ma nguyệt, quần tinh… quay cuồng xung quanh mảnh lá liễu kia. Các loại thần thông càng lúc càng rõ ràng, chất chứa uy năng khủng bố, theo Phỉ Thúy Diệp nhao nhao tiến lên, mà càng lúc càng khủng bố hơn. Hết thảy cảnh tượng trước mắt Chung Nhạc phảng phất cũng không có bất luận quang thải gì, hết thảy thanh âm đều bình tĩnh trở lại, không nghe được bất cứ tiếng động nào. Ngũ giác của hắn phảng phất đều đã bị hủy diệt, chỉ còn lại có mảnh lá liễu đang chém xuống này mà thôi.
Đại đạo chí giản, thần thông chí giản! Ma Thánh dùng Phỉ Thúy Diệp làm kiếm, thi triển ra một chiêu hóa phồn thành giản, đã dung nhập toàn bộ sở học của chính mình vào trong một chiêu kiếm này.
Chung Nhạc hít vào một hơi dài, đột nhiên hiện ra chân thân Phục Hy ba mươi sáu trượng, Thần Ma Thái Cực Đồ đồng thời hiện ra, dùng thân thể làm Long văn phân tách Âm Dương, nhật nguyệt bay ra, Âm Dương vận chuyển, Thần Ma dung thành một thể. Hắn từ sau đầu rút kiếm, kim kiếm bằng vũ xuất hiện. Dùng thanh kim kiếm hình thái lông vũ nghênh đón về phía Phỉ Thúy Diệp hình lá liễu kia.
Cùng lúc đó, bàn tay còn lại của hắn từ từ đẩy về phía trước. Lúc đánh ra một chưởng này, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn một âm một dương không ngừng lưu chuyển. Thời khắc này, thiên địa vạn vật nhất thời đã có lại màu sắc, các loại thanh âm ào ào xuất hiện, ngũ giác Chung Nhạc khôi phục trở lại.
Sắc mặt Ma Thánh thoáng trầm xuống, giơ tay lên nghênh đón một chưởng này. Cùng lúc đó, hai cây kiếm va chạm với nhau, không phát ra bất kỳ thanh âm gì. Sợi lông vũ và mảnh lá liễu như nước sơn dây dưa với nhau, hai thanh kiếm phảng phất như rơi vào trong bùn lầy vậy, di động vô cùng chậm chạp.
Xuy!
Vầng minh nguyệt trên không trung đột nhiên bị một đạo Kiếm khí vô hình đánh trúng, xuất hiện một lỗ hổng thật lớn. Phần đỉnh nhọn của mặt trăng đột nhiên gãy rời, một ngọn núi khổng lồ từ trên mặt trăng rơi rụng xuống, đập vào trong biển lửa.
Răng rắc!
Thanh âm nổ vang răng rắc không ngừng vang lên. Vầng tàn nguyệt trên đỉnh đầu hai người kia trong một thoáng đã có thêm vô số đạo vết nứt ngổn ngang lộn xộn. Từng khối từng khối cự thạch lớn cỡ ngọn núi từ trên thiên không rơi xuống. Mà trên mặt đất phảng phất như có cự nhân vô hình dùng kiếm làm bút, vẽ loạn trên mặt đất. Từng đạo từng đạo hồng câu đột nhiên nứt vỡ, ngang dọc thiên mạch, đan xen dày đặc, tràng diện vô cùng khủng bố.
Hai thanh kiếm mang tới cho người khác một loại cảm giác vô cùng áp lực. Chính loại sát cơ khủng bố ẩn nấp trong các động tác di chuyển chậm rì rì kia đã tạo thành lực phá hoại lớn như vậy.
Mà lúc này, bàn tay Chung Nhạc va chạm với bàn tay của Ma Thánh, rốt cuộc sự tĩnh lặng trên đỉnh núi cũng bị đánh phá, một tràng chấn động khủng bố bộc phát ra.
- Bái kiến Ma Thánh!
Chung Nhạc khom người hành lễ. Ma Thánh trên dưới quan sát hắn một lượt, lộ ra thần sắc kinh ngạc, ngạc nhiên nói:
- Ngươi không phải là Thần Ma chuyển thế, cũng không phải là Ma Tộc ta! Kỳ quái a! Sao ngươi lại có thể tu luyện công pháp của Ma Tộc ta? Đúng rồi! Trong cơ thể ngươi còn có khí tức của Thần Tộc, ngươi là Thần Tộc? Không đúng! Không đúng! Ngươi không hoàn toàn là Thần Tộc…
Ánh mắt Ma Thánh cay độc tới cực điểm, chỉ ngắn ngủi trong chốc lát đã nhìn ra gốc gác của Chung Nhạc. Chỉ là hắn đoán không ra Chung Nhạc rốt cuộc là chủng tộc gì. Chung Nhạc khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
- Ma Thánh, ta là chủng tộc gì rất quan trọng sao? Xin mời!
Ma Thánh thản nhiên mỉm cười một cái, nói:
- Quả thật không quan trọng! Ngươi nhất định sẽ chết, là chủng tộc gì lại có quan hệ gì? Tuổi còn trẻ đã có khí chất khí độ bậc này, ngươi rất không tệ! Nhưng ngươi không có được kinh lịch tích lũy hai thế, thủy chung thua kém rất nhiều. Nếu cấp cho ngươi đầy đủ thời gian, nói không chừng ngươi có thể trở thành tồn tại đối địch với ta!
Sau lưng hắn hiện ra chín Ma Thần, chín tôn Ma Thần đứng sừng sững trên Tế đàn phiêu phù trong hư không sau lưng hắn. Sau lưng mỗi một tôn Ma Thần đều có năm đạo quang luân, chính là Bí cảnh Nguyên thần. Bốn mươi năm đạo quang luân chuyển động, khiến cho khí tức của Ma Thánh cũng càng lúc càng khủng bố hơn.
Ông ông ông!
Sau đầu Ma Thánh, từng đạo từng đạo quang luân bay ra, năm đạo quang luân vờn quanh, đem chín tôn Ma Thần kể cả cái Tế đàn kia cũng cùng gắn vào trong năm luân.
Chung Nhạc mở thụ nhãn tại mi tâm ra, định thần nhìn lại. Chỉ thấy chín tôn Ma Thần vờn quanh triều bái trên Tế đàn, trên Tế đàn mơ hồ hiện ra hư ảnh một tôn Thần Ma, chỉ có hư ảnh cái đầu. Cái đầu Thần Ma này vô cùng vĩ ngạn, to lớn khôn cùng, vô cùng cao thâm. Hai mắt hắn mở ra, có một loại bá khí mênh mang chấn động. Đây mới chính là Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh hoàn chỉnh.
- Tiên Thiên Ma Thần! Hóa ra hắn là dùng tôn Tạo Vật Chủ kia làm Thần Chiếu, hoàn thiện Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của chính mình!
Chung Nhạc nhìn thấy rõ cái đầu của tôn Ma Thần kia, trong lòng chấn động.
- Đáng tiếc! Ngươi không có khả năng có được cơ hội này rồi!
Ma Thánh mỉm cười, vươn tay ra, bàn tay cầm lấy mảnh lá liễu phỉ thúy kia, dùng lá làm kiếm, thong dong nhàn nhã chém về phía Chung Nhạc. Thần thông của hắn đại khai đại hợp, tối giản chí cực, đem tất cả các loại thần thông hòa làm một thể. Một kiếm này nhìn như bình phàm không có gì lạ, nhưng xung quanh Phỉ Thúy Diệp lan tỏa ra từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng, hóa thành vô số sợi xích rất nhỏ. Mơ hồ có thể nhìn thấy từng loại từng loại thần thông vờn quanh, tạo thành sợi xích thần thông quay xung quanh lá liễu, thôi phát uy năng của lá liễu.
Một kiếm này rơi vào trong mắt Chung Nhạc, nhất thời khiến cho trước mắt hắn xuất hiện một màn cảnh tượng khủng bố. Trong mắt của những người khác, lá liễu vẫn là lá liễu, nhưng trong mắt của hắn, đám thần thông vờn quanh mảnh lá liễu kia càng lúc càng lớn, càng lúc càng chấn động, càng lúc càng bá đạo.
Vô số Cự thú như Ma Long, Ma Tượng, Ma Sư, Hắc Phượng, Hỏa Ma, Thủy Ma, vân vân… theo vô số đạo văn lộ Đồ đằng đan xen xuất hiện. Đại nhật, ma nguyệt, quần tinh… quay cuồng xung quanh mảnh lá liễu kia. Các loại thần thông càng lúc càng rõ ràng, chất chứa uy năng khủng bố, theo Phỉ Thúy Diệp nhao nhao tiến lên, mà càng lúc càng khủng bố hơn. Hết thảy cảnh tượng trước mắt Chung Nhạc phảng phất cũng không có bất luận quang thải gì, hết thảy thanh âm đều bình tĩnh trở lại, không nghe được bất cứ tiếng động nào. Ngũ giác của hắn phảng phất đều đã bị hủy diệt, chỉ còn lại có mảnh lá liễu đang chém xuống này mà thôi.
Đại đạo chí giản, thần thông chí giản! Ma Thánh dùng Phỉ Thúy Diệp làm kiếm, thi triển ra một chiêu hóa phồn thành giản, đã dung nhập toàn bộ sở học của chính mình vào trong một chiêu kiếm này.
Chung Nhạc hít vào một hơi dài, đột nhiên hiện ra chân thân Phục Hy ba mươi sáu trượng, Thần Ma Thái Cực Đồ đồng thời hiện ra, dùng thân thể làm Long văn phân tách Âm Dương, nhật nguyệt bay ra, Âm Dương vận chuyển, Thần Ma dung thành một thể. Hắn từ sau đầu rút kiếm, kim kiếm bằng vũ xuất hiện. Dùng thanh kim kiếm hình thái lông vũ nghênh đón về phía Phỉ Thúy Diệp hình lá liễu kia.
Cùng lúc đó, bàn tay còn lại của hắn từ từ đẩy về phía trước. Lúc đánh ra một chưởng này, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn một âm một dương không ngừng lưu chuyển. Thời khắc này, thiên địa vạn vật nhất thời đã có lại màu sắc, các loại thanh âm ào ào xuất hiện, ngũ giác Chung Nhạc khôi phục trở lại.
Sắc mặt Ma Thánh thoáng trầm xuống, giơ tay lên nghênh đón một chưởng này. Cùng lúc đó, hai cây kiếm va chạm với nhau, không phát ra bất kỳ thanh âm gì. Sợi lông vũ và mảnh lá liễu như nước sơn dây dưa với nhau, hai thanh kiếm phảng phất như rơi vào trong bùn lầy vậy, di động vô cùng chậm chạp.
Xuy!
Vầng minh nguyệt trên không trung đột nhiên bị một đạo Kiếm khí vô hình đánh trúng, xuất hiện một lỗ hổng thật lớn. Phần đỉnh nhọn của mặt trăng đột nhiên gãy rời, một ngọn núi khổng lồ từ trên mặt trăng rơi rụng xuống, đập vào trong biển lửa.
Răng rắc!
Thanh âm nổ vang răng rắc không ngừng vang lên. Vầng tàn nguyệt trên đỉnh đầu hai người kia trong một thoáng đã có thêm vô số đạo vết nứt ngổn ngang lộn xộn. Từng khối từng khối cự thạch lớn cỡ ngọn núi từ trên thiên không rơi xuống. Mà trên mặt đất phảng phất như có cự nhân vô hình dùng kiếm làm bút, vẽ loạn trên mặt đất. Từng đạo từng đạo hồng câu đột nhiên nứt vỡ, ngang dọc thiên mạch, đan xen dày đặc, tràng diện vô cùng khủng bố.
Hai thanh kiếm mang tới cho người khác một loại cảm giác vô cùng áp lực. Chính loại sát cơ khủng bố ẩn nấp trong các động tác di chuyển chậm rì rì kia đã tạo thành lực phá hoại lớn như vậy.
Mà lúc này, bàn tay Chung Nhạc va chạm với bàn tay của Ma Thánh, rốt cuộc sự tĩnh lặng trên đỉnh núi cũng bị đánh phá, một tràng chấn động khủng bố bộc phát ra.