Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 389: Ma La Ba Tuần (1)
Chung Nhạc vừa đi lên, từng cặp từng cặp mắt trên tầng cao nhất của Thiên Hương Lầu nhất thời rời khỏi trên người Hải Vương Sa Kỳ Sơn, rơi xuống trên người hắn, lại rơi xuống trên người chúng nữ Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi. Trong những đạo ánh mắt này, cực kỳ hâm mộ cũng có, ghen tỵ cũng có, kính nể cũng có, chiến ý hừng hực lại càng nhiều hơn, mà sát khí dâng trào lại càng không phải số ít.
Dù sao trước đây gã Ma La công tử Chung Nhạc này chính là bình thường không chút nổi trội, hiện tại đột nhiên thanh danh dâng cao, có thể nói là tân tinh chói mắt nhất của Ma Tộc Bát Hoang, đem quang mang của những cường giả nổi danh đã lâu bọn họ hoàn toàn ép xuống. Điều này khiến cho rất nhiều cường giả không phục, trong lòng cực kỳ khó chịu. Nhất là Ma Thánh uy danh vang xa, kẻ đi theo đông đảo. Mà Chung Nhạc lại cướp đoạt Ma phi, Quý nữ của hắn, tự nhiên sẽ khiến cho những kẻ đi theo này tràn đầy sát ý đối với hắn.
Ánh mắt Chung Nhạc quét nhìn một vòng, đối với đám cao thủ Ma Tộc này căn bản là không chút để ý. Đột nhiên, ánh mắt của hắn chợt dừng lại, nhìn về phía tôn Cự bá Hải Tộc khôi ngô dị thường trong tầng cao nhất của Thiên Hương Lầu kia, trong lòng khẽ động, lập tức biết rõ kẻ này rốt cuộc là ai.
- Hải Vương Sa Kỳ Sơn!
Toàn thân Hải Vương Sa Kỳ Sơn lan tỏa mùi cá tanh, hơn nữa dâng trào khí tức Hải Yêu của Hải Tộc, hơn nữa hai bên mép vị Cự bá này mọc ra cặp râu cá mập, dung mạo dữ tợn hung ác, rất dễ dàng đoán ra thân phận của hắn.
- Sao Sa Kỳ Sơn lại ở nơi này? Cái tên này dán bức họa của ta và Long Nhạc khắp nơi, lại còn truy nã ta. Ta vẫn chưa từng gặp mặt hắn bao giờ, mà hắn lại biết rõ ta và Long Nhạc lại là cùng một người. Nguồn gốc tin tức này chỉ có thể là Phong Vô Kỵ!
Ánh mắt Chung Nhạc khẽ động, rơi xuống trên người gã Luyện Khí Sĩ Ma Tộc Tu Hoành Túc bên cạnh Sa Kỳ Sơn kia, thấp giọng hỏi Thiên Ma Phi:
- Hắn là ai?
Thiên Ma Phi thấp giọng nói:
- Tu Hoành Túc của Tu La Tộc! Đã từng là đệ nhất cao thủ Đan Nguyên Cảnh. Sau khi Diêm La Ma tu thành Nguyên đan, đối thủ lớn nhất chính là hắn! Bất quá, Diêm La Ma lại bị Ma Thánh đoạt xá, vị trí đệ nhất Đan Nguyên Cảnh cũng biến thành Ma Thánh, hắn chỉ có thể bài danh thứ hai!
- Tu Hoành Túc của Tu La Tộc?
Chung Nhạc khẽ lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:
- Hắn không có khả năng là hóa thân Ma Đạo của Phong Vô Kỵ! Hóa thân Bồ lão của Phong Vô Kỵ vừa mới chết, cho dù một lần nữa luyện ra hóa thân Ma Đạo, cũng chỉ có thể là một tân tú mới xuất hiện giống như ta vậy. Trừ phi hắn có thể đoạt xá Tu Hoành Túc. Bất quá, Phong Vô Kỵ hẳn là không thể tới Bát Hoang Ma Tộc, cho nên cũng không có khả năng đoạt xá hắn. Nhưng Phong Vô Kỵ nhất định là từng tiếp xúc với Sa Kỳ Sơn. Tu Hoành Túc không có khả năng là hóa thân của Phong Vô Kỵ, vậy hóa thân Ma Đạo của hắn là ai?
Hóa thân Bồ lão của Phong Vô Kỵ chính là hóa thân Ma Đạo của hắn, tu luyện chính là Ma công. Hóa thân Bồ lão đã bị Quân Tư Tà dùng tiếng đàn giết chết. Hóa Sinh Huyền Công tam định Nguyên đan, tam phân Nguyên thần. Nếu Nguyên đan bị diệt, Nguyên thần bị diệt, chỉ cần không phải là bản thể, sẽ có thể luyện trở về. Hiện tại Phong Vô Kỵ là Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Miếu, chưởng khống toàn bộ tài nguyên của Thần Tộc này, có được nguồn tài nguyên vô cùng to lớn, muốn luyện lại hóa thân Ma Đạo, đồng thời bồi dưỡng hắn lớn mạnh lên hẳn là cũng không tính là khó khăn gì.
Nhưng thời gian ngắn ngủi như vậy, nếu hắn quả thật muốn trọng luyện một cái hóa thân Ma Đạo, cũng không có khả năng đề thăng tu vi hắn tới trình độ của hóa thân Bồ lão, nhiều nhất cũng chỉ là Linh Thể Cảnh, Đan Nguyên Cảnh, không có khả năng quá đáng sợ. Mà Tu Hoành Túc thì thành danh đã lâu, nếu Phong Vô Kỵ muốn đoạt xá hắn, luyện hắn thành hóa thân Ma Đạo, vậy nhất định phải tự mình chạy tới Đại lục Ma Tộc. Hiển nhiên Phong Vô Kỵ là không có thời gian này.
Đại Tế ty tiền nhiệm của Hiếu Mang Thần Tộc tử vong, Âm Tình Viên Khuyết cũng đều mất mạng tại Kiếm Môn, thực lực Hiếu Mang Thần Tộc tổn thương thảm trọng, Phong Vô Kỵ nhất định phải lưu lại trấn thủ Hiếu Mang Thần Tộc.
Đột nhiên, Sa Kỳ Sơn ý bảo một cái, một gã Luyện Khí Sĩ Tu La Tộc bên cạnh Tu Hoành Túc chợt đứng dậy, lấy ra hai bức họa, đi tới trước mặt từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ, đối chiếu với bức họa. Hai bức họa này chính là vẽ Chung Nhạc và Long Nhạc.
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nhìn về phía gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi này, thấp giọng hỏi Thiên Ma Phi:
- Hắn là ai?
Thiên Ma Phi quan sát trên dưới người nọ, lắc lắc đầu, nghi hoặc nói:
- Chưa từng thấy qua! Chẳng lẽ là tân tú của Tu La Tộc?
Chung Nhạc nhìn về phía Cát Tường Phi, lộ ra thần sắc thăm hỏi, Cát Tường Phi lắc đầu, nói:
- Ta cũng chưa từng thấy qua!
Gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia cầm theo hai bức họa đi tới trước mặt đám người Chung Nhạc, con ngươi sắc bén như hắc châm rơi xuống trên người Chung Nhạc, trên dưới đối chiếu bức họa, đột nhiên cười nói:
- Ma La công tử, nghe nói lúc Chung Sơn thị rời khỏi Kiếm Môn, có Hải Tộc ở trên biển nhìn thấy hắn rời khỏi Đông Hải, cùng với Thiên Ma Phi tiến vào lãnh địa Ma Tộc ta. Mà Ma La công tử cũng là vào lúc này thanh danh dâng cao. Chẳng lẽ Ma La công tử chính là Chung Sơn thị sao?
Yêu khí toàn thân Sa Kỳ Sơn nhất thời trở nên cực kỳ nồng đậm, hai mắt như điện nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc nhất thời cảm giác được ánh mắt của hắn phảng phất như hai ngọn núi lớn đụng thẳng lên lồng ngực chính mình, chấn cho khí huyết chính mình sôi trào.
- Nghe nói Chung Sơn thị và Long Nhạc đều là cùng một người biến thành. Long Nhạc hiện tại không phải là đang hiện thân tại Đông Hoang, rêu rao là muốn khiêu chiến Chung Sơn thị sao?
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Một người làm sao có thể đồng thời hiện thân ở hai nơi? Nếu quả thật Hải Vương muốn tìm Chung Sơn thị, cứ việc chạy tới Đông Hoang Yêu Tộc là được!
Hải Vương Sa Kỳ Sơn khẽ gật đầu một cái, thu hồi ánh mắt. Nào ngờ gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia lại cũng không rời đi, tiếp tục đưa ra nghi vấn, hỏi:
- Xin hỏi lai lịch của Ma La công tử? Ma La công tử đột nhiên quật khởi, vẫn nói ngươi là Ma La Tộc. Nhưng Ma La Tộc ở nơi nào, ta lại chưa từng nghe nói qua. Ta từng thỉnh giáo rất nhiều tiền bối của Tu La Thánh Tộc, vậy mà không một ai biết rõ Ma La Tộc là chủng tộc ở địa phương nào, cho nên không khỏi khiến cho ta cảm thấy hiếu kỳ. Tên họ, sư thừa lai lịch, công pháp tu luyện, chủng tộc của ngươi ở nơi nào? Còn xin Ma La công tử nhất nhất nói rõ ràng, bằng không Hải Vương sẽ mất hứng!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, hỏi:
- Ngươi là ai? Có thân phận gì? Không ngờ lại dám nghi vấn ta! Thật to gan!
Gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia cười nói:
- Ta chỉ là một tên người hầu của Hải Vương, tên họ cũng không quan trọng! Quan trọng chính là, ta là người hầu của Hải Vương! Thân phận này đủ để nghi vấn ngươi rồi chứ?
Hải Vương Sa Kỳ Sơn một lần nữa nhìn về phía Chung Nhạc, khí thế kinh khủng một lần nữa bạo phát, uy nghiêm trấn áp toàn trường, trầm giọng nói:
- Tiểu bối, trả lời câu hỏi của người hầu ta!
Chung Nhạc cười lạnh, nói:
- Hải Vương, ngươi đừng quên nơi này không phải là Đông Hải! Ngươi đắc tội ta, dẫn xuất tồn tại sau lưng ta, bóp chết ngươi chính là đơn giản giống như bóp chết một con sâu kiến vậy!
Hải Vương Sa Kỳ Sơn nở nụ cười ác độc, đứng lên nói:
- Tồn tại sau lưng ngươi là ai? Cứ để cho hắn đi ra! Ta ngược lại không tin còn có ai dám can đảm đối nghịch với ta!
Khí thế của hắn nghiền ép tới mức đông đảo cường giả trong Thiên Hương Lầu cơ hồ hít thở không thông. Trong đầu Chung Nhạc không ngừng xoay chuyển, lạnh nhạt nói:
- Tồn tại sau lưng ta nói ra có thể hù chết ngươi! Bát Hoang Ma Tộc không phải là nơi mà ngươi có khả năng xưng hùng xưng bá. Ngươi xác nhận muốn để cho tồn tại sau lưng ta đứng ra sao? Hắn vừa ra, ngươi chính là tế phẩm của hắn!
Trong lòng Sa Kỳ Sơn kịch liệt nhảy lên một cái:
- Lẽ nào tiểu tử này là do Ma Thần dạy dỗ ra? Nếu hắn quả thật là đệ tử do Ma Thần dạy dỗ ra, như vậy ta liền không xong rồi!
Chuyện trong Bát Hoang Ma Tộc vẫn còn Ma Thần tồn tại cũng chỉ là một lời đồn. Từ trước tới giờ vẫn chưa từng có ai gặp qua Ma Thần, nhưng nội tình Ma Tộc thâm hậu, lời đồn này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin. Chỉ là hiện tại Sa Kỳ Sơn đâm lao phải theo lao. Nếu hắn không dám để cho tồn tại sau lưng Chung Nhạc đi ra, mặt mũi của hắn sẽ hoàn toàn mất sạch. Nhưng nếu để cho tồn tại sau lưng hắn đi ra, vạn nhất thật sự là Ma Thần còn lưu lại trong nhân thế, như vậy chính mình liền ăn không tiêu rồi. Trong lòng hắn thầm nghĩ:
Dù sao trước đây gã Ma La công tử Chung Nhạc này chính là bình thường không chút nổi trội, hiện tại đột nhiên thanh danh dâng cao, có thể nói là tân tinh chói mắt nhất của Ma Tộc Bát Hoang, đem quang mang của những cường giả nổi danh đã lâu bọn họ hoàn toàn ép xuống. Điều này khiến cho rất nhiều cường giả không phục, trong lòng cực kỳ khó chịu. Nhất là Ma Thánh uy danh vang xa, kẻ đi theo đông đảo. Mà Chung Nhạc lại cướp đoạt Ma phi, Quý nữ của hắn, tự nhiên sẽ khiến cho những kẻ đi theo này tràn đầy sát ý đối với hắn.
Ánh mắt Chung Nhạc quét nhìn một vòng, đối với đám cao thủ Ma Tộc này căn bản là không chút để ý. Đột nhiên, ánh mắt của hắn chợt dừng lại, nhìn về phía tôn Cự bá Hải Tộc khôi ngô dị thường trong tầng cao nhất của Thiên Hương Lầu kia, trong lòng khẽ động, lập tức biết rõ kẻ này rốt cuộc là ai.
- Hải Vương Sa Kỳ Sơn!
Toàn thân Hải Vương Sa Kỳ Sơn lan tỏa mùi cá tanh, hơn nữa dâng trào khí tức Hải Yêu của Hải Tộc, hơn nữa hai bên mép vị Cự bá này mọc ra cặp râu cá mập, dung mạo dữ tợn hung ác, rất dễ dàng đoán ra thân phận của hắn.
- Sao Sa Kỳ Sơn lại ở nơi này? Cái tên này dán bức họa của ta và Long Nhạc khắp nơi, lại còn truy nã ta. Ta vẫn chưa từng gặp mặt hắn bao giờ, mà hắn lại biết rõ ta và Long Nhạc lại là cùng một người. Nguồn gốc tin tức này chỉ có thể là Phong Vô Kỵ!
Ánh mắt Chung Nhạc khẽ động, rơi xuống trên người gã Luyện Khí Sĩ Ma Tộc Tu Hoành Túc bên cạnh Sa Kỳ Sơn kia, thấp giọng hỏi Thiên Ma Phi:
- Hắn là ai?
Thiên Ma Phi thấp giọng nói:
- Tu Hoành Túc của Tu La Tộc! Đã từng là đệ nhất cao thủ Đan Nguyên Cảnh. Sau khi Diêm La Ma tu thành Nguyên đan, đối thủ lớn nhất chính là hắn! Bất quá, Diêm La Ma lại bị Ma Thánh đoạt xá, vị trí đệ nhất Đan Nguyên Cảnh cũng biến thành Ma Thánh, hắn chỉ có thể bài danh thứ hai!
- Tu Hoành Túc của Tu La Tộc?
Chung Nhạc khẽ lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:
- Hắn không có khả năng là hóa thân Ma Đạo của Phong Vô Kỵ! Hóa thân Bồ lão của Phong Vô Kỵ vừa mới chết, cho dù một lần nữa luyện ra hóa thân Ma Đạo, cũng chỉ có thể là một tân tú mới xuất hiện giống như ta vậy. Trừ phi hắn có thể đoạt xá Tu Hoành Túc. Bất quá, Phong Vô Kỵ hẳn là không thể tới Bát Hoang Ma Tộc, cho nên cũng không có khả năng đoạt xá hắn. Nhưng Phong Vô Kỵ nhất định là từng tiếp xúc với Sa Kỳ Sơn. Tu Hoành Túc không có khả năng là hóa thân của Phong Vô Kỵ, vậy hóa thân Ma Đạo của hắn là ai?
Hóa thân Bồ lão của Phong Vô Kỵ chính là hóa thân Ma Đạo của hắn, tu luyện chính là Ma công. Hóa thân Bồ lão đã bị Quân Tư Tà dùng tiếng đàn giết chết. Hóa Sinh Huyền Công tam định Nguyên đan, tam phân Nguyên thần. Nếu Nguyên đan bị diệt, Nguyên thần bị diệt, chỉ cần không phải là bản thể, sẽ có thể luyện trở về. Hiện tại Phong Vô Kỵ là Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Miếu, chưởng khống toàn bộ tài nguyên của Thần Tộc này, có được nguồn tài nguyên vô cùng to lớn, muốn luyện lại hóa thân Ma Đạo, đồng thời bồi dưỡng hắn lớn mạnh lên hẳn là cũng không tính là khó khăn gì.
Nhưng thời gian ngắn ngủi như vậy, nếu hắn quả thật muốn trọng luyện một cái hóa thân Ma Đạo, cũng không có khả năng đề thăng tu vi hắn tới trình độ của hóa thân Bồ lão, nhiều nhất cũng chỉ là Linh Thể Cảnh, Đan Nguyên Cảnh, không có khả năng quá đáng sợ. Mà Tu Hoành Túc thì thành danh đã lâu, nếu Phong Vô Kỵ muốn đoạt xá hắn, luyện hắn thành hóa thân Ma Đạo, vậy nhất định phải tự mình chạy tới Đại lục Ma Tộc. Hiển nhiên Phong Vô Kỵ là không có thời gian này.
Đại Tế ty tiền nhiệm của Hiếu Mang Thần Tộc tử vong, Âm Tình Viên Khuyết cũng đều mất mạng tại Kiếm Môn, thực lực Hiếu Mang Thần Tộc tổn thương thảm trọng, Phong Vô Kỵ nhất định phải lưu lại trấn thủ Hiếu Mang Thần Tộc.
Đột nhiên, Sa Kỳ Sơn ý bảo một cái, một gã Luyện Khí Sĩ Tu La Tộc bên cạnh Tu Hoành Túc chợt đứng dậy, lấy ra hai bức họa, đi tới trước mặt từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ, đối chiếu với bức họa. Hai bức họa này chính là vẽ Chung Nhạc và Long Nhạc.
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nhìn về phía gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi này, thấp giọng hỏi Thiên Ma Phi:
- Hắn là ai?
Thiên Ma Phi quan sát trên dưới người nọ, lắc lắc đầu, nghi hoặc nói:
- Chưa từng thấy qua! Chẳng lẽ là tân tú của Tu La Tộc?
Chung Nhạc nhìn về phía Cát Tường Phi, lộ ra thần sắc thăm hỏi, Cát Tường Phi lắc đầu, nói:
- Ta cũng chưa từng thấy qua!
Gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia cầm theo hai bức họa đi tới trước mặt đám người Chung Nhạc, con ngươi sắc bén như hắc châm rơi xuống trên người Chung Nhạc, trên dưới đối chiếu bức họa, đột nhiên cười nói:
- Ma La công tử, nghe nói lúc Chung Sơn thị rời khỏi Kiếm Môn, có Hải Tộc ở trên biển nhìn thấy hắn rời khỏi Đông Hải, cùng với Thiên Ma Phi tiến vào lãnh địa Ma Tộc ta. Mà Ma La công tử cũng là vào lúc này thanh danh dâng cao. Chẳng lẽ Ma La công tử chính là Chung Sơn thị sao?
Yêu khí toàn thân Sa Kỳ Sơn nhất thời trở nên cực kỳ nồng đậm, hai mắt như điện nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc nhất thời cảm giác được ánh mắt của hắn phảng phất như hai ngọn núi lớn đụng thẳng lên lồng ngực chính mình, chấn cho khí huyết chính mình sôi trào.
- Nghe nói Chung Sơn thị và Long Nhạc đều là cùng một người biến thành. Long Nhạc hiện tại không phải là đang hiện thân tại Đông Hoang, rêu rao là muốn khiêu chiến Chung Sơn thị sao?
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Một người làm sao có thể đồng thời hiện thân ở hai nơi? Nếu quả thật Hải Vương muốn tìm Chung Sơn thị, cứ việc chạy tới Đông Hoang Yêu Tộc là được!
Hải Vương Sa Kỳ Sơn khẽ gật đầu một cái, thu hồi ánh mắt. Nào ngờ gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia lại cũng không rời đi, tiếp tục đưa ra nghi vấn, hỏi:
- Xin hỏi lai lịch của Ma La công tử? Ma La công tử đột nhiên quật khởi, vẫn nói ngươi là Ma La Tộc. Nhưng Ma La Tộc ở nơi nào, ta lại chưa từng nghe nói qua. Ta từng thỉnh giáo rất nhiều tiền bối của Tu La Thánh Tộc, vậy mà không một ai biết rõ Ma La Tộc là chủng tộc ở địa phương nào, cho nên không khỏi khiến cho ta cảm thấy hiếu kỳ. Tên họ, sư thừa lai lịch, công pháp tu luyện, chủng tộc của ngươi ở nơi nào? Còn xin Ma La công tử nhất nhất nói rõ ràng, bằng không Hải Vương sẽ mất hứng!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, hỏi:
- Ngươi là ai? Có thân phận gì? Không ngờ lại dám nghi vấn ta! Thật to gan!
Gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia cười nói:
- Ta chỉ là một tên người hầu của Hải Vương, tên họ cũng không quan trọng! Quan trọng chính là, ta là người hầu của Hải Vương! Thân phận này đủ để nghi vấn ngươi rồi chứ?
Hải Vương Sa Kỳ Sơn một lần nữa nhìn về phía Chung Nhạc, khí thế kinh khủng một lần nữa bạo phát, uy nghiêm trấn áp toàn trường, trầm giọng nói:
- Tiểu bối, trả lời câu hỏi của người hầu ta!
Chung Nhạc cười lạnh, nói:
- Hải Vương, ngươi đừng quên nơi này không phải là Đông Hải! Ngươi đắc tội ta, dẫn xuất tồn tại sau lưng ta, bóp chết ngươi chính là đơn giản giống như bóp chết một con sâu kiến vậy!
Hải Vương Sa Kỳ Sơn nở nụ cười ác độc, đứng lên nói:
- Tồn tại sau lưng ngươi là ai? Cứ để cho hắn đi ra! Ta ngược lại không tin còn có ai dám can đảm đối nghịch với ta!
Khí thế của hắn nghiền ép tới mức đông đảo cường giả trong Thiên Hương Lầu cơ hồ hít thở không thông. Trong đầu Chung Nhạc không ngừng xoay chuyển, lạnh nhạt nói:
- Tồn tại sau lưng ta nói ra có thể hù chết ngươi! Bát Hoang Ma Tộc không phải là nơi mà ngươi có khả năng xưng hùng xưng bá. Ngươi xác nhận muốn để cho tồn tại sau lưng ta đứng ra sao? Hắn vừa ra, ngươi chính là tế phẩm của hắn!
Trong lòng Sa Kỳ Sơn kịch liệt nhảy lên một cái:
- Lẽ nào tiểu tử này là do Ma Thần dạy dỗ ra? Nếu hắn quả thật là đệ tử do Ma Thần dạy dỗ ra, như vậy ta liền không xong rồi!
Chuyện trong Bát Hoang Ma Tộc vẫn còn Ma Thần tồn tại cũng chỉ là một lời đồn. Từ trước tới giờ vẫn chưa từng có ai gặp qua Ma Thần, nhưng nội tình Ma Tộc thâm hậu, lời đồn này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin. Chỉ là hiện tại Sa Kỳ Sơn đâm lao phải theo lao. Nếu hắn không dám để cho tồn tại sau lưng Chung Nhạc đi ra, mặt mũi của hắn sẽ hoàn toàn mất sạch. Nhưng nếu để cho tồn tại sau lưng hắn đi ra, vạn nhất thật sự là Ma Thần còn lưu lại trong nhân thế, như vậy chính mình liền ăn không tiêu rồi. Trong lòng hắn thầm nghĩ: