Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 270: Uống thần tửu
Bộ xương Tửu Thần Ngô Long khổng lồ kia đập nghìn cánh, tốc độ cực nhanh, cánh xương vô cùng sắc bén, đi tới đâu cắt đôi những ngọn cây khổng lồ của Đế Lâm tới đấy, thân cây đổ rạp rầm rầm.
Đàn Cát Tường Đăng theo phía sau bọn Chung Nhạc, vui vẻ múa lượn dẫn dụ Ngô Long, hét lớn:
- Ở đây, kẻ trộm rượu ở đây!
Tửu Thần Ngô Long đã chết từ lâu, chỉ còn lại xương, không có mắt, trong hốc mắt đầy Cát Tường Đăng, chỉ đường để truy sát bọn Chung Nhạc.
Chư Cự Sơn nổi điên:
- Đám Cát Tường Đăng này thật đáng hận!
Ngọn Cát Tường Đăng bị Chung Nhạc treo trong mồm giao long thì ủy khuất:
- Người ta có đáng ghét đâu…
Bốn người không dám bay lên, chỉ có thể phát lực chân mà chạy, liên tục thay đổi phương vị để tránh sự truy sát của Ngô Long. Tốc độ của con Ngô Long kia cực nhanh, rất nhanh đã tới phía sau họ, trong mắt nó hiện lên thần hỏa, bắn ra các đạo thần quang cắt đôi trời đất. Bắn tới đâu cây cối đổ rạp tới đó, lại có thêm nhiều Tửu Đàn khỏng lồ từ trên không rơi xuống, bay theo bọn Chung Nhạc, Tửu Đàn vung hai cánh tay khổng lồ lên tấn công họ.
Cục thế hiện vô cùng nguy hiểm, đừng nói bị thần quang bắn trúng, cho dù bị Tửu Đàn đánh trúng thì không chết cũng bị trọng thương.
Đám Tửu Đàn này được thần tửu nuôi dưỡng thành tinh, sức mạnh vô cùng, ngay luyện khí sĩ thần tộc cũng không thể kháng cự được.
- Hoành Sơn!
Chư Cự Sơn giậm mạnh chân, mặt đất rung chuyển, đất bùn bay tứ tung. Một ngọn núi bay nhô lên khỏi mặt đất chặn giữa họ và Ngô Long. Chỉ là, đất ở Đế Lâm quá cứng, Chư Cự Sơn dùng toàn bộ pháp lực thì ngọn núi này cũng chỉ cao được hơn hai mươi trượng..
Uỳnh uỳnh.
Tửu Đàn ào ạt xuyên qua ngọn núi khiến nó thủng lỗ chỗ. Ngô Long bay tới, ngọn núi bị san bằng, mấy người Chung Nhạc nhân cơ hội phát lực chạy đi, kéo dài thêm được khoảng cách.
- Những kẻ không có đầu kia, các ngươi không thoát được đâu!
Trên không trung lại có thêm vô vàn Cát Tường Đăng bay tới, chỉ điểm vị trí của bốn người Chung Nhạc cho Ngô Long, khiến bọn họ tức anh ách.
- Thủy Trạch Thiên Quốc!
Ngao San San hô lớn, trên không trung nổi mây đen, nháy mặt đã bao phủ đen sì bầu trời.
Ào ào!
Nước từ trên trời đổ xuống như trút, nước nhấn chìm Đế Lâm, những con sóng cao bốn năm trượng hoành tảo bốn phương. Đám Cát Tường Đăng bị nước che tầm mắt, tất cả đều như ruồi không đầu bay loạn xạ, có cái đâm vào cây, có cái thì rơi xuống nước, không thể chỉ đường cho Ngô Long nữa.
Ngao San San mừng rỡ:
- Thủy hệ thần thông có tác dụng! Đám đèn lồng kia bị nước che khuất tầm mắt là không thể thấy chúng ta!
- Ta giúp ngươi!
Chung Nhạc tim khẽ động, hai cánh tay giơ ra, hét:
- Đại Nhật Vô Cương!
Trên không trung, một vầng mặt trời bán kính vài dặm hiện ra, thái dương chi hỏa cháy bừng bừng, làn mưa tựa thác đổ ngay tức thì bắt đầu bốc hơi nghi ngút. Chớp mắt không gian đã bị sương mù khói nước bao phủ vài chục dặm. Hơi nước ngày một đậm đặc, thò tay ra cũng không thấy được năm ngón tay, phạm vi cũng càng ngày càng mở rộng.
Chư Cự Sơn hít một hơi dài rồi thổi ra cuồng phong đẩy hơi nước đi xa. Dần dần hơi nước lan tòa vài trăm dặm, vẫn đang tiếp tục mở rộng.
Hơi nước phong tỏa Đế Lâm.
Cuối cùng mọi thứ trở lại yên tĩnh, không còn Cát Tường Đăng ồn ào, xung quanh tĩnh lặng, chỉ còn hơi nước ngưng đọng thành nước đọng trên lá, nhỏ xuống đất tách tách.
- Cũng may không bị Tửu Thần giết.
Bốn người đều thở phào, Chung Nhạc mở thần nhãn thứ ba, nhận biết phương hướng dẫn mọi người thận trọng tiến về phía trước. Đi không được bao lâu thì thấy phía trước là một cái hồ rộng, giờ mới coi như ra khỏi phạm vi Đế Lâm.
- Còn ai nói với ta Đế Lâm không nguy hiểm lắm, lão nương sẽ nhổ cho hắn nước bọt đầy mặt!
Ngao San San ngồi phịch xuống bên hồ, tức giận nói.
Chung Nhạc cũng ngồi xuống, vẫn còn thấy sợ, Đế Lâm thực sự quá nguy hiểm. Dù à Cát Tường Đăng ăn đầu người hay là Tửu Đàn ăn chân, thực lực đều lợi hại hơn luyện khí sĩ Linh Thể Cảnh. Mà đám Cát Tường Đăng lại còn biến tế tự Tửu Thần, để Tửu Thần thức tỉnh nhảy ra truy sát kẻ trộm rượu. Đúng là không thể tin nổi.
- Được cái chúng ta cũng bắt được không ít tửu trùng, có được không ít thần tửu!
Chư Cự Sơn lấy ra một con tửu trùng, tươi rói nói:
- Rượu mà chỉ thần mới có tư cách uống không ngờ ta cũng có thể uống rồi. Chư vị, chúng ta thử mùi vị của thần tửu đi!
Tửu trùng giống như đom đóm cỡ lớn, bụng giống như cái hũ rượu. Chư Cự Sơn lấy ra một cái cốc ngọc, bóp bụng của tửu trùng, thần tửu chảy vào cốc ngọc.
Hương rượu lan tỏa, còn chưa uống mà người cũng có thể say.
Phía trên cốc rượu có một đám vân khí mỏng, vân khí biến thành hình phượng hoàng, một tách làm hai, biến thành hai con phượng hoàng bay quanh cốc rượu.
- Thơm thật!
Chung Nhạc cũng không kìm được tán thưởng. Không hổ là thần tửu, mới chỉ là mùi hương thôi cũng khiến người ta cảm thấy như một vạn tám nghìn cái lỗ chân lông giãn ra, vô cùng thoải mái, linh hồn cũng dễ chịu.
Ngao San San cũng lấy ra một tửu trùng làm như Chư Cự Sơn, đổ ra nửa cốc thần tửu, cảm khái:
- Ngao thị ta cũng có thần tửu, chỉ tông chủ mới được dùng, nhưng cũng không được uống thường xuyên. Mỗi khi có sự kiện lớn mới được nhấp nửa cốc. Mỗi lần tông chủ uống đều muốn bọn ta tới ngửi mùi rượu, keo kiệt vô cùng. Không ngờ ta cũng có thể uống thần tửu rồi…
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi mỗi người cũng rót nửa cốc thần tửu, Khâu Cấm Nhi thả con tửu trùng bụng đã trống rỗng đi, ngại ngùng nói:
- Chúng ta uống liệu có say không?
- Thử là biết mà.
Bốn người chạm cốc, nhìn nhau cười ha hả rồi uống cạn.
Thần tửu xuống họng, giống như ngọn lửa, Chư Cự Sơn sắc mặt kịch biến, hét lên:
- Nguy rồi!
Thân thể hắn biến to lên, nháy mắt linh thể hợp nhất biến thành cự nhân. Linh lực khủng khiếp trong thần tửu lan tỏa khắp cơ thể hắn khiến da trên người hắn rách toác.
- Thần tửu có độc!
Chư Cự Sơn lăn lộn trên đất, đột nhiên nhảy lên, một quyền đánh xuống khiến mặt đất tách ra:
- Không phải độc, là do linh lực quá mạnh, nhục thân không chịu nổi!
Chung Nhạc cũng uống thần tửu, lập tức cảm thấy thần hỏa từ dưới bụng hắn bùng cháy. Linh lực tựa lửa khiến nhục thân hắn vừa cao vừa to. Hắn vội vàng điều chuyển pháp lực để trấn áp nhưng pháp lực của hắn vừa tiếp xúc linh lực thì vỡ tan, không thể trấn áp nổi tửu lực.
- Mau mau quan tưởng!
Chung Nhạc hét lớn:
- Tửu lực quá mạnh, lập tức quan tưởng, trấn áp tửu lực!
Linh lực khủng bố xung kích toàn thân, đánh tan pháp lực của hắn, muốn công phá cả ý thức của hắn để rơi vào trạng thái say. Chung Nhạc quyết đoán, lập tức quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng, ngưng tụ pháp lực giữ thức hải, duy trì ý thức.
Sau lưng hắn hiện ra Đại Nhật Kim Ô, quanh người lan tỏa thái dương chi hỏa không ngừng chiết xuất, ánh lửa càng ngày càng sáng, liên tục có thái dương chi hỏa biến thành Thái Dương Chân Hỏa.
Ngao San San và Khâu Cấm Nhi cũng không chịu nổi tửu lực, khi vừa uống, Ngao San San lập tức phát ra tiếng long ngâm, biến thành thanh long bay lên trời, rồi lao thẳng xuống hồ nước.
Phía sau Khâu Cấm Nhi xuất hiện Cú Mang nguyên thần, dù sao nàng cũng là tiên thiên linh thể, Mộc Diệu Linh Thể, nguyên thần cường đại, Cú Mang nguyên thần hấp thụ tửu lực, Cú Mang thần nhân bắt đầu biến to lên, linh lực trong rượu không ngưng trào dâng khiến nguyên thần của nàng ngày một rõ hơn, dường như sắp thành thực chất vậy.
Grào grào!
Chư Cự Sơn phát ra tiếng rống lớn, bị tửu lực khống chế ý thức, rơi vào trạng thái say, nhảy lên lao vào Đế Lâm. Chỉ thấy, thân hình to lớn như ngọn núi chạy loạn trong Đế Lâm.
- Chư huynh!
Chung Nhạc giơ tay túm nhưng hụt. Chư Cự Sơn chạy bất dạng, một lúc sau thì trong Đế Lâm vọng ra tiếng kêu thảm thiết, một cái đèn lồng biến thành to như ngọn núi, trên đèn lồng xuất hiện mựt của Chư Cự Sơn, lắc lư bay qua lại, thỏa mãn nói:
- Cuối cùng cũng có cái đầu to…
Một lúc sau Chư Cự Sơn hồi sinh trong Lang Nha Bảng, thất hồn lạc phách ngồi trên đất, gầm lên:
- Thần tửu của ta…
Còn trong hồ nước, Ngao San San cũng bị tửu lực khống chế, lăn lộn dưới hồ, gió bão lôi điện đánh xẹt xẹt, mây đen bao phủ cả mặt hồ.
Chung Nhạc muốn tới khống chế vị long nữ này để khỏi chạy lung tung, nhưng do tửu lực trong cơ thể hắn quá mạnh, chỉ có thể dựa vào quan tưởng Toại Hoàng khống chế pháp lực và tinh thần. Nếu đứng lên chỉ e sẽ bị tửu lực khống chế.
Hắn chỉ còn cách giương mắt nhìn Ngao San San bơi càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất trong hồ nước.
- Nữ nhân nổi cơn say cũng thật đáng sợ. Đây là nơi ở của Thiên Đế, không biết có cổ quái gì, cứ chạy lung tung là mất mạng như chơi! Cũng may Cấm Nhi sư muội khống chế được tửu lực…
Chung Nhạc toàn lực trấn áp tửu lực, luyện hóa linh lực trong thần tửu. Lượng linh lực đó vô cùng dồi dào, hơn nữa rất thần diệu, nuôi dưỡng nhục thân, nguyên thần, thậm chí cả tinh thần lực, pháp lực cũng được chiết xuất.
Không chỉ vậy, Chung Nhạc còn cảm thấy nguyên thần của mình đang sinh trưởng, nhục thân ngày một mạnh hơn. Các loại đồ đằng văn trong cơ thể trở nên thực chất, dẻo dai hơn. Pháp lực của hắn cũng đang tăng lên nhanh chóng, thái dương chi hỏa tiếp tục biến thành Thái Dương Chân Hỏa!
Không chỉ Kim Ô Thần Nhân nguyên thần, nguyệt linh, nguyên thần thần nhân sáu mắt của hắn cũng đang sinh trưởng, cao lên từng tấc từng tấc, rất nhanh đã cao hai mươi trượng một thước, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng lên!
- Nguyên thần bí cảnh đang mở rộng!
Chung Nhạc ngạc nhiên, nhìn vào nguyên thần bí cảnh thì thấy không gian của ngũ đại bí cảnh truyền ra tiếng uỳnh uỳnh, không ngừng mở rộng không gian. Ngũ Hành chi lực, Vạn Tượng chi lực, Thần Tài sinh mệnh lực, Âm Dương nhị khí và Đạo Nhất chi lực đều đang tăng tiến!
Pháp lực của hắn càng ngày càng mạnh, dần dần ổn định được tửu lực, lúc này hắn mới thở phào. Khâu Cấm Nhi bên cạnh mặt càng ngày càng đỏ, đột nhiên đứng dậy bỏ lại xe lăn, vừa nhảy vừa hát lao xuống hồ.
- Sư ca mau tới bắt muội đi!
Thiếu nữ này thần chí không tỉnh táo cười khúc khích.
Chung Nhạc giật mình, vội vàng lao theo, tinh thần lực cuốn chiếc xe lăn lên lao xuống hồ nước. Từ xa mặt nước đột nhiên nổi lên một chiếc thuyền màu kim sáng loáng di chuyển về phía hai người.
- Là Đế Phi Họa Phảng!
Cát Tường Đăng bên cạnh Chung Nhạc kêu lên kinh hãi:
- Mau quay lại, đừng có đi! Gây với Đế Phi là sẽ bị áp giải lên Trạm Thần Đài chặt đầu đấy!
Đàn Cát Tường Đăng theo phía sau bọn Chung Nhạc, vui vẻ múa lượn dẫn dụ Ngô Long, hét lớn:
- Ở đây, kẻ trộm rượu ở đây!
Tửu Thần Ngô Long đã chết từ lâu, chỉ còn lại xương, không có mắt, trong hốc mắt đầy Cát Tường Đăng, chỉ đường để truy sát bọn Chung Nhạc.
Chư Cự Sơn nổi điên:
- Đám Cát Tường Đăng này thật đáng hận!
Ngọn Cát Tường Đăng bị Chung Nhạc treo trong mồm giao long thì ủy khuất:
- Người ta có đáng ghét đâu…
Bốn người không dám bay lên, chỉ có thể phát lực chân mà chạy, liên tục thay đổi phương vị để tránh sự truy sát của Ngô Long. Tốc độ của con Ngô Long kia cực nhanh, rất nhanh đã tới phía sau họ, trong mắt nó hiện lên thần hỏa, bắn ra các đạo thần quang cắt đôi trời đất. Bắn tới đâu cây cối đổ rạp tới đó, lại có thêm nhiều Tửu Đàn khỏng lồ từ trên không rơi xuống, bay theo bọn Chung Nhạc, Tửu Đàn vung hai cánh tay khổng lồ lên tấn công họ.
Cục thế hiện vô cùng nguy hiểm, đừng nói bị thần quang bắn trúng, cho dù bị Tửu Đàn đánh trúng thì không chết cũng bị trọng thương.
Đám Tửu Đàn này được thần tửu nuôi dưỡng thành tinh, sức mạnh vô cùng, ngay luyện khí sĩ thần tộc cũng không thể kháng cự được.
- Hoành Sơn!
Chư Cự Sơn giậm mạnh chân, mặt đất rung chuyển, đất bùn bay tứ tung. Một ngọn núi bay nhô lên khỏi mặt đất chặn giữa họ và Ngô Long. Chỉ là, đất ở Đế Lâm quá cứng, Chư Cự Sơn dùng toàn bộ pháp lực thì ngọn núi này cũng chỉ cao được hơn hai mươi trượng..
Uỳnh uỳnh.
Tửu Đàn ào ạt xuyên qua ngọn núi khiến nó thủng lỗ chỗ. Ngô Long bay tới, ngọn núi bị san bằng, mấy người Chung Nhạc nhân cơ hội phát lực chạy đi, kéo dài thêm được khoảng cách.
- Những kẻ không có đầu kia, các ngươi không thoát được đâu!
Trên không trung lại có thêm vô vàn Cát Tường Đăng bay tới, chỉ điểm vị trí của bốn người Chung Nhạc cho Ngô Long, khiến bọn họ tức anh ách.
- Thủy Trạch Thiên Quốc!
Ngao San San hô lớn, trên không trung nổi mây đen, nháy mặt đã bao phủ đen sì bầu trời.
Ào ào!
Nước từ trên trời đổ xuống như trút, nước nhấn chìm Đế Lâm, những con sóng cao bốn năm trượng hoành tảo bốn phương. Đám Cát Tường Đăng bị nước che tầm mắt, tất cả đều như ruồi không đầu bay loạn xạ, có cái đâm vào cây, có cái thì rơi xuống nước, không thể chỉ đường cho Ngô Long nữa.
Ngao San San mừng rỡ:
- Thủy hệ thần thông có tác dụng! Đám đèn lồng kia bị nước che khuất tầm mắt là không thể thấy chúng ta!
- Ta giúp ngươi!
Chung Nhạc tim khẽ động, hai cánh tay giơ ra, hét:
- Đại Nhật Vô Cương!
Trên không trung, một vầng mặt trời bán kính vài dặm hiện ra, thái dương chi hỏa cháy bừng bừng, làn mưa tựa thác đổ ngay tức thì bắt đầu bốc hơi nghi ngút. Chớp mắt không gian đã bị sương mù khói nước bao phủ vài chục dặm. Hơi nước ngày một đậm đặc, thò tay ra cũng không thấy được năm ngón tay, phạm vi cũng càng ngày càng mở rộng.
Chư Cự Sơn hít một hơi dài rồi thổi ra cuồng phong đẩy hơi nước đi xa. Dần dần hơi nước lan tòa vài trăm dặm, vẫn đang tiếp tục mở rộng.
Hơi nước phong tỏa Đế Lâm.
Cuối cùng mọi thứ trở lại yên tĩnh, không còn Cát Tường Đăng ồn ào, xung quanh tĩnh lặng, chỉ còn hơi nước ngưng đọng thành nước đọng trên lá, nhỏ xuống đất tách tách.
- Cũng may không bị Tửu Thần giết.
Bốn người đều thở phào, Chung Nhạc mở thần nhãn thứ ba, nhận biết phương hướng dẫn mọi người thận trọng tiến về phía trước. Đi không được bao lâu thì thấy phía trước là một cái hồ rộng, giờ mới coi như ra khỏi phạm vi Đế Lâm.
- Còn ai nói với ta Đế Lâm không nguy hiểm lắm, lão nương sẽ nhổ cho hắn nước bọt đầy mặt!
Ngao San San ngồi phịch xuống bên hồ, tức giận nói.
Chung Nhạc cũng ngồi xuống, vẫn còn thấy sợ, Đế Lâm thực sự quá nguy hiểm. Dù à Cát Tường Đăng ăn đầu người hay là Tửu Đàn ăn chân, thực lực đều lợi hại hơn luyện khí sĩ Linh Thể Cảnh. Mà đám Cát Tường Đăng lại còn biến tế tự Tửu Thần, để Tửu Thần thức tỉnh nhảy ra truy sát kẻ trộm rượu. Đúng là không thể tin nổi.
- Được cái chúng ta cũng bắt được không ít tửu trùng, có được không ít thần tửu!
Chư Cự Sơn lấy ra một con tửu trùng, tươi rói nói:
- Rượu mà chỉ thần mới có tư cách uống không ngờ ta cũng có thể uống rồi. Chư vị, chúng ta thử mùi vị của thần tửu đi!
Tửu trùng giống như đom đóm cỡ lớn, bụng giống như cái hũ rượu. Chư Cự Sơn lấy ra một cái cốc ngọc, bóp bụng của tửu trùng, thần tửu chảy vào cốc ngọc.
Hương rượu lan tỏa, còn chưa uống mà người cũng có thể say.
Phía trên cốc rượu có một đám vân khí mỏng, vân khí biến thành hình phượng hoàng, một tách làm hai, biến thành hai con phượng hoàng bay quanh cốc rượu.
- Thơm thật!
Chung Nhạc cũng không kìm được tán thưởng. Không hổ là thần tửu, mới chỉ là mùi hương thôi cũng khiến người ta cảm thấy như một vạn tám nghìn cái lỗ chân lông giãn ra, vô cùng thoải mái, linh hồn cũng dễ chịu.
Ngao San San cũng lấy ra một tửu trùng làm như Chư Cự Sơn, đổ ra nửa cốc thần tửu, cảm khái:
- Ngao thị ta cũng có thần tửu, chỉ tông chủ mới được dùng, nhưng cũng không được uống thường xuyên. Mỗi khi có sự kiện lớn mới được nhấp nửa cốc. Mỗi lần tông chủ uống đều muốn bọn ta tới ngửi mùi rượu, keo kiệt vô cùng. Không ngờ ta cũng có thể uống thần tửu rồi…
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi mỗi người cũng rót nửa cốc thần tửu, Khâu Cấm Nhi thả con tửu trùng bụng đã trống rỗng đi, ngại ngùng nói:
- Chúng ta uống liệu có say không?
- Thử là biết mà.
Bốn người chạm cốc, nhìn nhau cười ha hả rồi uống cạn.
Thần tửu xuống họng, giống như ngọn lửa, Chư Cự Sơn sắc mặt kịch biến, hét lên:
- Nguy rồi!
Thân thể hắn biến to lên, nháy mắt linh thể hợp nhất biến thành cự nhân. Linh lực khủng khiếp trong thần tửu lan tỏa khắp cơ thể hắn khiến da trên người hắn rách toác.
- Thần tửu có độc!
Chư Cự Sơn lăn lộn trên đất, đột nhiên nhảy lên, một quyền đánh xuống khiến mặt đất tách ra:
- Không phải độc, là do linh lực quá mạnh, nhục thân không chịu nổi!
Chung Nhạc cũng uống thần tửu, lập tức cảm thấy thần hỏa từ dưới bụng hắn bùng cháy. Linh lực tựa lửa khiến nhục thân hắn vừa cao vừa to. Hắn vội vàng điều chuyển pháp lực để trấn áp nhưng pháp lực của hắn vừa tiếp xúc linh lực thì vỡ tan, không thể trấn áp nổi tửu lực.
- Mau mau quan tưởng!
Chung Nhạc hét lớn:
- Tửu lực quá mạnh, lập tức quan tưởng, trấn áp tửu lực!
Linh lực khủng bố xung kích toàn thân, đánh tan pháp lực của hắn, muốn công phá cả ý thức của hắn để rơi vào trạng thái say. Chung Nhạc quyết đoán, lập tức quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng, ngưng tụ pháp lực giữ thức hải, duy trì ý thức.
Sau lưng hắn hiện ra Đại Nhật Kim Ô, quanh người lan tỏa thái dương chi hỏa không ngừng chiết xuất, ánh lửa càng ngày càng sáng, liên tục có thái dương chi hỏa biến thành Thái Dương Chân Hỏa.
Ngao San San và Khâu Cấm Nhi cũng không chịu nổi tửu lực, khi vừa uống, Ngao San San lập tức phát ra tiếng long ngâm, biến thành thanh long bay lên trời, rồi lao thẳng xuống hồ nước.
Phía sau Khâu Cấm Nhi xuất hiện Cú Mang nguyên thần, dù sao nàng cũng là tiên thiên linh thể, Mộc Diệu Linh Thể, nguyên thần cường đại, Cú Mang nguyên thần hấp thụ tửu lực, Cú Mang thần nhân bắt đầu biến to lên, linh lực trong rượu không ngưng trào dâng khiến nguyên thần của nàng ngày một rõ hơn, dường như sắp thành thực chất vậy.
Grào grào!
Chư Cự Sơn phát ra tiếng rống lớn, bị tửu lực khống chế ý thức, rơi vào trạng thái say, nhảy lên lao vào Đế Lâm. Chỉ thấy, thân hình to lớn như ngọn núi chạy loạn trong Đế Lâm.
- Chư huynh!
Chung Nhạc giơ tay túm nhưng hụt. Chư Cự Sơn chạy bất dạng, một lúc sau thì trong Đế Lâm vọng ra tiếng kêu thảm thiết, một cái đèn lồng biến thành to như ngọn núi, trên đèn lồng xuất hiện mựt của Chư Cự Sơn, lắc lư bay qua lại, thỏa mãn nói:
- Cuối cùng cũng có cái đầu to…
Một lúc sau Chư Cự Sơn hồi sinh trong Lang Nha Bảng, thất hồn lạc phách ngồi trên đất, gầm lên:
- Thần tửu của ta…
Còn trong hồ nước, Ngao San San cũng bị tửu lực khống chế, lăn lộn dưới hồ, gió bão lôi điện đánh xẹt xẹt, mây đen bao phủ cả mặt hồ.
Chung Nhạc muốn tới khống chế vị long nữ này để khỏi chạy lung tung, nhưng do tửu lực trong cơ thể hắn quá mạnh, chỉ có thể dựa vào quan tưởng Toại Hoàng khống chế pháp lực và tinh thần. Nếu đứng lên chỉ e sẽ bị tửu lực khống chế.
Hắn chỉ còn cách giương mắt nhìn Ngao San San bơi càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất trong hồ nước.
- Nữ nhân nổi cơn say cũng thật đáng sợ. Đây là nơi ở của Thiên Đế, không biết có cổ quái gì, cứ chạy lung tung là mất mạng như chơi! Cũng may Cấm Nhi sư muội khống chế được tửu lực…
Chung Nhạc toàn lực trấn áp tửu lực, luyện hóa linh lực trong thần tửu. Lượng linh lực đó vô cùng dồi dào, hơn nữa rất thần diệu, nuôi dưỡng nhục thân, nguyên thần, thậm chí cả tinh thần lực, pháp lực cũng được chiết xuất.
Không chỉ vậy, Chung Nhạc còn cảm thấy nguyên thần của mình đang sinh trưởng, nhục thân ngày một mạnh hơn. Các loại đồ đằng văn trong cơ thể trở nên thực chất, dẻo dai hơn. Pháp lực của hắn cũng đang tăng lên nhanh chóng, thái dương chi hỏa tiếp tục biến thành Thái Dương Chân Hỏa!
Không chỉ Kim Ô Thần Nhân nguyên thần, nguyệt linh, nguyên thần thần nhân sáu mắt của hắn cũng đang sinh trưởng, cao lên từng tấc từng tấc, rất nhanh đã cao hai mươi trượng một thước, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng lên!
- Nguyên thần bí cảnh đang mở rộng!
Chung Nhạc ngạc nhiên, nhìn vào nguyên thần bí cảnh thì thấy không gian của ngũ đại bí cảnh truyền ra tiếng uỳnh uỳnh, không ngừng mở rộng không gian. Ngũ Hành chi lực, Vạn Tượng chi lực, Thần Tài sinh mệnh lực, Âm Dương nhị khí và Đạo Nhất chi lực đều đang tăng tiến!
Pháp lực của hắn càng ngày càng mạnh, dần dần ổn định được tửu lực, lúc này hắn mới thở phào. Khâu Cấm Nhi bên cạnh mặt càng ngày càng đỏ, đột nhiên đứng dậy bỏ lại xe lăn, vừa nhảy vừa hát lao xuống hồ.
- Sư ca mau tới bắt muội đi!
Thiếu nữ này thần chí không tỉnh táo cười khúc khích.
Chung Nhạc giật mình, vội vàng lao theo, tinh thần lực cuốn chiếc xe lăn lên lao xuống hồ nước. Từ xa mặt nước đột nhiên nổi lên một chiếc thuyền màu kim sáng loáng di chuyển về phía hai người.
- Là Đế Phi Họa Phảng!
Cát Tường Đăng bên cạnh Chung Nhạc kêu lên kinh hãi:
- Mau quay lại, đừng có đi! Gây với Đế Phi là sẽ bị áp giải lên Trạm Thần Đài chặt đầu đấy!