Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2312: Trí giả va chạm (1)
Không Động Đế suất lĩnh đại quân bản bộ bọc hậu, Chư Đế vờn quanh, ra sức chém giết, đối kháng đại quân của Mục Bắc Đẩu và Hách Tư thị. Những năm qua, hắn bôn ba đại chiến khắp nơi, bình ổn phản loạn các nơi. Đại quân mà hắn suất lĩnh đều là thân kinh bách chiến, chiến lực cực kỳ cường hoành. Mỗi một người đều là cường giả lấy một địch mười. Nhưng trên phương diện trận pháp biến ảo, Đại não Thiên ý của Phong Vô Kỵ lại vượt qua hắn rất nhiều.
Phong Vô Kỵ từ trên cao nhìn xuống, nắm vững toàn cục. Trên thế gian, người có năng lực chưởng khống đối với chiến trường siêu việt hắn cũng không nhiều lắm, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bất luận trận pháp biến hóa tinh tế gì trên chiến trường đều tránh không thoát cặp mắt của hắn. Càng quan trọng hơn chính là, hắn có thể căn cứ vào trận thế của đối phương, bất cứ lúc nào cũng có khả năng biến trận, nhằm vào nhược điểm của đối phương, cải biến trận pháp của phe mình.
Năng lực thôi diễn của Đại não Thiên ý thật sự quá mạnh, phá giải trận thế của đối phương cũng chỉ trong một cái chớp mắt.
Những năm qua, Phong Vô Kỵ yên lặng trầm mặc, biến mất khỏi thế gian, nhưng trên Trí Tuệ Chi Đạo, tạo nghệ của hắn đã đạt tới tận cùng.
Cũng không bao lâu, Không Động Đế đã rơi vào trong vòng vây. Các lộ đại quân Thần Ma không ngừng tằm ăn rỗi, cắt đứt đại quân bản bộ của hắn, chia ra làm từng khối từng khối, bao vây tiêu diệt.
Đúng lúc này, đột nhiên chỉ nghe một tiếng trống lớn vang lên. Chỉ thấy một lộ đại quân đột nhiên xuất hiện, giết vào chiến trường. Mấy chục vị Đại Đế mỗi người cõng trên lưng một quả hồ lô thanh sắc lớn, không ngừng chém giết vào trong đại quân, cứu đám người Không Động Đế ra khỏi vòng vây.
Quả hồ lô lớn sau lưng đám Đại Đế kia thỉnh thoảng lại mở ra, trong miệng hồ lô bắn ra từng đạo từng đạo bạch quang, giết chết cường địch quả thật giống như chặt dưa xắt rau vậy, lợi hại tới cực điểm.
Không Động Đế nhìn thấy người dẫn đầu lộ viện quân này, không khỏi ngẩn ra, thất thanh nói:
- Lão tứ, sao ngươi lại là người đầu tiên chạy tới?
Lão tứ này chính là Cú Cương Đế. Bản thân hắn cũng có chút nghi hoặc, nói:
- Trên đường đi ta đã gặp phải một đám Đại Đế Lục Đạo Giới, bị ta giết chết hơn phân nửa, sau đó bọn họ liền chạy trốn rồi. Ta vốn tưởng rằng trên đường đã trì hoãn một đoạn thời gian rồi, tốc độ của Lão thất lại lfa nhanh nhất, hẳn phải tới trước ta mới đúng. Nhưng không ngờ, lại là chúng ta tới trước một bước!
Hắn lập tức lĩnh quân hội hợp với Không Động Đế. Phong Vô Kỵ không chút để ý, xoay chuyển trận pháp, chỉ trong chốc lát cũng đã chế trụ luôn đại quân của Cú Cương Đế, kéo bọn họ vào trong vòng vây.
Mà vào lúc này, hơn mười cỗ Đế quan đột nhiên bay tới. Trong Đế quan, từng vị từng vị Đại Đế Thượng Cổ đứng dậy, tế khởi Lục Đạo Giới, đi tới bên cạnh Hách Liên Khuê Ngọc. Hách Liên Khuê Ngọc nhìn thấy thân thể đám Đại Đế này đều rách nát tả tơi, trong lòng không khỏi cả kinh, nói:
- Các vị đạo huynh phục kích Cú Cương, sao lại chật vật như vậy?
Đám Đại Đế kia xấu hổ nói:
- Chúng ta trúng kế của tiểu gia hỏa này, phục kích hắn không thành, ngược lại rơi vào sát cục của hắn. Hơn năm mươi vị đạo hữu đã bị hắn giết chết. Bọn họ lưng cõng hồ lô, bên trong chứa Đạo quang do Đạo huyết Bạch Đế biến thành, uy lực vô cùng lợi hại, nhất định phải cẩn thận!
- Trước đây Bạch Đế mấy lần bị Thái Hoàng đánh trọng thương, Đạo huyết Bạch Đế trong tay Thái Hoàng chỉ sợ cũng không ít!
Trong lòng Hách Liên Khuê Ngọc nghiêm nghị.
- Phong Vô Kỵ!
Cú Cương Đế từ xa nhìn thấy Phong Vô Kỵ, sắc mặt ngưng trọng, nói:
- Cái tên này khó đối phó a, chính là đối thủ một mất một còn của Phụ hoàng năm xưa! Đó là Đại não Thiên ý sao?
Hắn cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy trên đầu Phong Vô Kỵ, vô số tinh điểm sáng ngời biến thành một khỏa đại não cực đại, không ngừng chớp sáng, diễn biến hết thảy mọi biến hóa trên chiến trường.
- Lợi hại a!
Cú Cương Đế tán thán, nói:
- Tạo nghệ trên Thiên đạo, tất cả chúng ta đều thua kém hắn vài phần!
Đúng lúc này, lại có một lộ đại quân nữa giết tới, phát ra hỏa diễm ngất trời. Trác Quang Đế suất lĩnh cường giả Kim Ô thị giết tới, ngang dọc trong đại quân, vô cùng nhanh chóng.
Trác Quang Đế dùng Hỗn Độn Kiếm mở đường, đánh đâu thắng đó, vũ dũng khó ngăn cản.
Phong Vô Kỵ đột nhiên mở ra trận thế, để cho đám người Trác Quang Đế tiến quân thần tốc. Sau đó trận thế khép lại, cũng nhét đại quân Trác Quang Đế vào trong đại trận, hạn chế tốc độ của Trác Quang Đế, mỉm cười nói:
- Hiện tại, ngươi cũng không thể chạy loạn khắp nơi nữa rồi!
Cũng không bao lâu, chuyển thế thân của các vị Bàn Hồ Địa Hoàng và Đại Đế Bàn Hồ thị tìm tới, thi lễ với Hách Liên Khuê Ngọc. Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng hoàn lễ, hỏi:
- Chư quân không thể ngăn cản được Trác Quang sao?
Một vị Bàn Hồ Địa Hoàng nói:
- Trong tay hắn có một thanh Thần kiếm, chính là Thần vật trong Hỗn Độn chế tạo, uy năng vô cùng cường đại, không thể chính diện va chạm!
Hách Liên Khuê Ngọc cẩn thận nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy thanh Hỗn Độn Kiếm trong tay Trác Quang Đế kia. Thanh Thần kiếm này chém giết ngang dọc, gặp phải bất luận đại trận gì, bất luận Đế binh gì, cũng đều là một kiếm chém đứt, trong lòng không khỏi đại chấn.
Tiếp theo, lại có một lộ đại quân nữa giết tới, chính là đại quân Thiên Yêu và Chư Đế Yêu Tộc do Câu Trần Đế suất lĩnh, xông thẳng vào chiến trường. Phong Vô Kỵ thi triển cách cũ, thả cho Câu Trần Đế tiến vào, sau đó vây kín lại. Qua không bao lâu sau, lại có rất nhiều cỗ Đế quan bay tới, chính là đám Đại Đế Thượng Cổ đã ngăn cản đường đi của Câu Trần Đế kia.
Lại không qua lâu sau, Công chúa Băng Xuyên đã giết tới, hội hợp với đám người. Tiếp theo chính là Lư Hạp Đế cũng giết ra vòng vây, chạy tới hội hợp.
Câu Trần Đế đảo mắt nhìn đám địch nhân càng lúc càng nhiều ở bốn phía. Đám đối thủ trên đường phục kích bọn họ hiện tại đều đã tụ tập lại đây, ngoại trừ bốn trăm vị Đại Đế Hách Tư thị ra, còn có mấy trăm vị Đại Đế Thượng Cổ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đều là một đám cọp giấy, không đủ uy hiếp! Ba ngàn Đại Đế Thượng Cổ Lục Đạo Giới cũng không hoàn toàn tụ tập lại đây, hẳn là còn có một đám Đại Đế đang vây công Hoàng Thần!
Đột nhiên, trong Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ, từng cây từng cây Đồ Đằng Thần Trụ nhao nhao chấn động, văn lộ Đồ đằng trên Thần thung biến ảo, biến thành khuôn mặt của Mặc Ẩn, trầm giọng nói:
- Các vị Điện hạ, các ngươi nghe ta chỉ huy! Ta đang dẫn quân trên đường chạy tới. Trong khoảng thời gian này, các vị Điện hạ chỉ cần chống đỡ không để bị công phá là được!
Đám người Câu Trần Đế, Cú Cương Đế vừa mừng vừa sợ. Cùng lúc đó, từng vị từng vị Đại Đế, Đế Quân, Tạo Vật Chủ dưới trướng bọn họ cũng đều đạt được Mặc Ẩn truyền tin, tinh thần không khỏi đại chấn.
Đám người lập tức tế Đồ Đằng Thần Trụ của chính mình vào trong quang luân sau đầu. Mặc Ẩn lập tức mượn khuôn mặt trên Đồ Đằng Thần Trụ quan sát động tĩnh trên chiến trường, tận thu tình hình chiến đấu vào trong mắt, đối với cục diện chiến đấu rõ như lòng bàn tay.
Có hắn điều động trận thế các quân, đám người Không Động, Cú Cương, Câu Trần nhất thời thở phào nhẹ nhõm, toàn lực ra sức chém giết, không cần để ý tới chiến cuộc, rất nhanh đã xông phá trận thế.
Phong Vô Kỵ từ trên cao nhìn xuống, nắm vững toàn cục. Trên thế gian, người có năng lực chưởng khống đối với chiến trường siêu việt hắn cũng không nhiều lắm, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bất luận trận pháp biến hóa tinh tế gì trên chiến trường đều tránh không thoát cặp mắt của hắn. Càng quan trọng hơn chính là, hắn có thể căn cứ vào trận thế của đối phương, bất cứ lúc nào cũng có khả năng biến trận, nhằm vào nhược điểm của đối phương, cải biến trận pháp của phe mình.
Năng lực thôi diễn của Đại não Thiên ý thật sự quá mạnh, phá giải trận thế của đối phương cũng chỉ trong một cái chớp mắt.
Những năm qua, Phong Vô Kỵ yên lặng trầm mặc, biến mất khỏi thế gian, nhưng trên Trí Tuệ Chi Đạo, tạo nghệ của hắn đã đạt tới tận cùng.
Cũng không bao lâu, Không Động Đế đã rơi vào trong vòng vây. Các lộ đại quân Thần Ma không ngừng tằm ăn rỗi, cắt đứt đại quân bản bộ của hắn, chia ra làm từng khối từng khối, bao vây tiêu diệt.
Đúng lúc này, đột nhiên chỉ nghe một tiếng trống lớn vang lên. Chỉ thấy một lộ đại quân đột nhiên xuất hiện, giết vào chiến trường. Mấy chục vị Đại Đế mỗi người cõng trên lưng một quả hồ lô thanh sắc lớn, không ngừng chém giết vào trong đại quân, cứu đám người Không Động Đế ra khỏi vòng vây.
Quả hồ lô lớn sau lưng đám Đại Đế kia thỉnh thoảng lại mở ra, trong miệng hồ lô bắn ra từng đạo từng đạo bạch quang, giết chết cường địch quả thật giống như chặt dưa xắt rau vậy, lợi hại tới cực điểm.
Không Động Đế nhìn thấy người dẫn đầu lộ viện quân này, không khỏi ngẩn ra, thất thanh nói:
- Lão tứ, sao ngươi lại là người đầu tiên chạy tới?
Lão tứ này chính là Cú Cương Đế. Bản thân hắn cũng có chút nghi hoặc, nói:
- Trên đường đi ta đã gặp phải một đám Đại Đế Lục Đạo Giới, bị ta giết chết hơn phân nửa, sau đó bọn họ liền chạy trốn rồi. Ta vốn tưởng rằng trên đường đã trì hoãn một đoạn thời gian rồi, tốc độ của Lão thất lại lfa nhanh nhất, hẳn phải tới trước ta mới đúng. Nhưng không ngờ, lại là chúng ta tới trước một bước!
Hắn lập tức lĩnh quân hội hợp với Không Động Đế. Phong Vô Kỵ không chút để ý, xoay chuyển trận pháp, chỉ trong chốc lát cũng đã chế trụ luôn đại quân của Cú Cương Đế, kéo bọn họ vào trong vòng vây.
Mà vào lúc này, hơn mười cỗ Đế quan đột nhiên bay tới. Trong Đế quan, từng vị từng vị Đại Đế Thượng Cổ đứng dậy, tế khởi Lục Đạo Giới, đi tới bên cạnh Hách Liên Khuê Ngọc. Hách Liên Khuê Ngọc nhìn thấy thân thể đám Đại Đế này đều rách nát tả tơi, trong lòng không khỏi cả kinh, nói:
- Các vị đạo huynh phục kích Cú Cương, sao lại chật vật như vậy?
Đám Đại Đế kia xấu hổ nói:
- Chúng ta trúng kế của tiểu gia hỏa này, phục kích hắn không thành, ngược lại rơi vào sát cục của hắn. Hơn năm mươi vị đạo hữu đã bị hắn giết chết. Bọn họ lưng cõng hồ lô, bên trong chứa Đạo quang do Đạo huyết Bạch Đế biến thành, uy lực vô cùng lợi hại, nhất định phải cẩn thận!
- Trước đây Bạch Đế mấy lần bị Thái Hoàng đánh trọng thương, Đạo huyết Bạch Đế trong tay Thái Hoàng chỉ sợ cũng không ít!
Trong lòng Hách Liên Khuê Ngọc nghiêm nghị.
- Phong Vô Kỵ!
Cú Cương Đế từ xa nhìn thấy Phong Vô Kỵ, sắc mặt ngưng trọng, nói:
- Cái tên này khó đối phó a, chính là đối thủ một mất một còn của Phụ hoàng năm xưa! Đó là Đại não Thiên ý sao?
Hắn cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy trên đầu Phong Vô Kỵ, vô số tinh điểm sáng ngời biến thành một khỏa đại não cực đại, không ngừng chớp sáng, diễn biến hết thảy mọi biến hóa trên chiến trường.
- Lợi hại a!
Cú Cương Đế tán thán, nói:
- Tạo nghệ trên Thiên đạo, tất cả chúng ta đều thua kém hắn vài phần!
Đúng lúc này, lại có một lộ đại quân nữa giết tới, phát ra hỏa diễm ngất trời. Trác Quang Đế suất lĩnh cường giả Kim Ô thị giết tới, ngang dọc trong đại quân, vô cùng nhanh chóng.
Trác Quang Đế dùng Hỗn Độn Kiếm mở đường, đánh đâu thắng đó, vũ dũng khó ngăn cản.
Phong Vô Kỵ đột nhiên mở ra trận thế, để cho đám người Trác Quang Đế tiến quân thần tốc. Sau đó trận thế khép lại, cũng nhét đại quân Trác Quang Đế vào trong đại trận, hạn chế tốc độ của Trác Quang Đế, mỉm cười nói:
- Hiện tại, ngươi cũng không thể chạy loạn khắp nơi nữa rồi!
Cũng không bao lâu, chuyển thế thân của các vị Bàn Hồ Địa Hoàng và Đại Đế Bàn Hồ thị tìm tới, thi lễ với Hách Liên Khuê Ngọc. Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng hoàn lễ, hỏi:
- Chư quân không thể ngăn cản được Trác Quang sao?
Một vị Bàn Hồ Địa Hoàng nói:
- Trong tay hắn có một thanh Thần kiếm, chính là Thần vật trong Hỗn Độn chế tạo, uy năng vô cùng cường đại, không thể chính diện va chạm!
Hách Liên Khuê Ngọc cẩn thận nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy thanh Hỗn Độn Kiếm trong tay Trác Quang Đế kia. Thanh Thần kiếm này chém giết ngang dọc, gặp phải bất luận đại trận gì, bất luận Đế binh gì, cũng đều là một kiếm chém đứt, trong lòng không khỏi đại chấn.
Tiếp theo, lại có một lộ đại quân nữa giết tới, chính là đại quân Thiên Yêu và Chư Đế Yêu Tộc do Câu Trần Đế suất lĩnh, xông thẳng vào chiến trường. Phong Vô Kỵ thi triển cách cũ, thả cho Câu Trần Đế tiến vào, sau đó vây kín lại. Qua không bao lâu sau, lại có rất nhiều cỗ Đế quan bay tới, chính là đám Đại Đế Thượng Cổ đã ngăn cản đường đi của Câu Trần Đế kia.
Lại không qua lâu sau, Công chúa Băng Xuyên đã giết tới, hội hợp với đám người. Tiếp theo chính là Lư Hạp Đế cũng giết ra vòng vây, chạy tới hội hợp.
Câu Trần Đế đảo mắt nhìn đám địch nhân càng lúc càng nhiều ở bốn phía. Đám đối thủ trên đường phục kích bọn họ hiện tại đều đã tụ tập lại đây, ngoại trừ bốn trăm vị Đại Đế Hách Tư thị ra, còn có mấy trăm vị Đại Đế Thượng Cổ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đều là một đám cọp giấy, không đủ uy hiếp! Ba ngàn Đại Đế Thượng Cổ Lục Đạo Giới cũng không hoàn toàn tụ tập lại đây, hẳn là còn có một đám Đại Đế đang vây công Hoàng Thần!
Đột nhiên, trong Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ, từng cây từng cây Đồ Đằng Thần Trụ nhao nhao chấn động, văn lộ Đồ đằng trên Thần thung biến ảo, biến thành khuôn mặt của Mặc Ẩn, trầm giọng nói:
- Các vị Điện hạ, các ngươi nghe ta chỉ huy! Ta đang dẫn quân trên đường chạy tới. Trong khoảng thời gian này, các vị Điện hạ chỉ cần chống đỡ không để bị công phá là được!
Đám người Câu Trần Đế, Cú Cương Đế vừa mừng vừa sợ. Cùng lúc đó, từng vị từng vị Đại Đế, Đế Quân, Tạo Vật Chủ dưới trướng bọn họ cũng đều đạt được Mặc Ẩn truyền tin, tinh thần không khỏi đại chấn.
Đám người lập tức tế Đồ Đằng Thần Trụ của chính mình vào trong quang luân sau đầu. Mặc Ẩn lập tức mượn khuôn mặt trên Đồ Đằng Thần Trụ quan sát động tĩnh trên chiến trường, tận thu tình hình chiến đấu vào trong mắt, đối với cục diện chiến đấu rõ như lòng bàn tay.
Có hắn điều động trận thế các quân, đám người Không Động, Cú Cương, Câu Trần nhất thời thở phào nhẹ nhõm, toàn lực ra sức chém giết, không cần để ý tới chiến cuộc, rất nhanh đã xông phá trận thế.