Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2278: Diệu tai (1)
- Luân Hồi đạo hữu nói đùa rồi!
Hai hàm răng Chung Nhạc cắn chặt, gắt gao chống đỡ trọng áp của Đạo Giới, trầm giọng nói:
- Sư huynh, các ngươi tiến vào Đạo Giới trước đi, ở đây có ta là được rồi!
Đám người thoáng do dự một chút. Lưu một mình Chung Nhạc lại đối mặt với Luân Hồi Thánh Vương? Chuyện này có chút không thích hợp a! Áp lực của Đạo Giới mạnh mẽ tới mức nào, chỉ hơi chút lơ là sẽ lập tức tan xương nát thịt. Hơn nữa, Luân Hồi Thánh Vương cũng là bụng dạ khó lường. Cho dù hiện tại bị giới hạn bởi Khế ước Hỗn Độn, tạm thời sẽ không hạ thủ với Chung Nhạc, nhưng nếu Chung Nhạc trong thời gian luân hồi bị thương nặng, hoặc là Luân Hồi Thánh Vương động chút tay chân gì đó trong thời gian hắn luân hồi, cũng sẽ lưu lại tai họa ngầm trí mạng cho Chung Nhạc.
Đại Toại mỉm cười, nói:
- Ta cho dù có tiến vào Đạo Giới cũng vô dụng, không bằng lưu lại nơi này hộ pháp cho Bệ hạ!
Hắn là Tiên Thiên Tế Tự Thần, cho dù tiến vào Đạo Giới, cũng không có khả năng trở thành Đạo Thần. Đám người Lôi Trạch cũng không yên lòng để cho một mình Chung Nhạc lưu lại nơi này, có hắn lưu lại hộ pháp chính là lựa chọn tốt nhất.
Chiến lực của Đại Toại cực cao, mặc dù không bằng Đạo Thần, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Mặc dù thực lực Luân Hồi Thánh Vương cường đại, nhưng chỉ cần song thể vẫn chưa dung hợp, sẽ không phải là đối thủ của Đại Toại.
- Đại Toại, cẩn thận Luân Hồi Thánh Vương a!
Lôi Trạch Cổ Thần phân phó một câu, sau đó bay thẳng lên không trung, xông thẳng về phía Đạo Giới. Hoa Tư nương nương, Hậu Thổ nương nương và Phong Hiếu Trung theo sát phía sau, trước trước sau sau chui vào trong Đạo Giới.
Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đi tới bên cạnh Chung Nhạc, một trái một phải đứng hai bên hắn, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, chúng ta có thể bắt đầu chưa?
Chung Nhạc gật đầu. Áp lực của Đạo Giới càng lúc càng mạnh, nhất là sau khi đám người Lôi Trạch, Phong Hiếu Trung tiến vào Đạo Giới, áp lực lại càng lớn hơn. Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Đại Tư Mệnh giao phong với đám người Lôi Trạch trong Đạo Giới, toàn bộ áp lực của trận đại chiến này đều đè hết lên trên người hắn.
Mà cái này ngược lại chính là thứ hắn cần nhất.
Lần này hắn chính là muốn đập vỡ Tiên Thiên Thánh Địa, thân thể Tiên Thiên của chính mình, thậm chí còn muốn đánh nát Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, đánh nát hết thảy tám Đại Bí cảnh, còn muốn hủy diệt luôn Đại đạo Tiên Thiên của chính mình.
Hắn đã nghịch chuyển Tiên Thiên thành công, dùng thân thể Hậu Thiên thành tựu Tiên Thiên Thần Ma, dĩ nhiên là đã đi ra con đường chưa từng có ai. Cho dù là Đại Toại, Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần cũng đều vạn phần bội phục. Nhưng hắn thành tựu Tiên Thiên Thần Ma, trái lại cũng đã tự chế trụ chính mình.
Chỉ cần Tiên Thiên Thánh Địa vẫn còn, hắn sẽ không cách nào khiến cho chính mình tu thành hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám.
Chưa tu thành hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám, vũ trụ trong cơ thể hắn sẽ có thiếu sót trí mạng, cấp cho địch nhân cơ hội đánh chết chính mình.
Bởi vì Tiên Thiên Thánh Địa của hắn chính là oanh mở Hỗn Độn trong đầu, diễn biến thành vũ trụ càn khôn, đại đạo thiên địa đã trong lúc khai thiên ích địa mà cố định xuống, đã trở thành Tiên Thiên Thánh Địa.
Nghĩ muốn để cho Tiên Thiên Thánh Địa có thêm hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám, cũng chỉ có cách một lần nữa quay về Hỗn Độn, một lần nữa khai thiên ích địa, một lần nữa trở thành Bàn Cổ.
Trước đây, tu vi cảnh giới của Chung Nhạc vẫn còn thấp, còn có thể mượn nhờ ba ngàn Đại Đế và rất nhiều Thần Vương bảo hộ, trấn áp pháp lực mà hắn không thể khống chế, bảo vệ Thần hồn của hắn, không cho Thần hồn của hắn câu diệt.
Nhưng hiện tại, hắn đã là tồn tại đỉnh cao nhất, trên thế gian đã không còn tồn tại càng cường hoành hơn hắn, kẻ nào còn có thể trấn áp được pháp lực của hắn?
Cho dù là toàn bộ những tồn tại cường đại nhất đương kim thế gian liên thủ lại, cũng không có khả năng trấn trụ pháp lực mà Chung Nhạc không thể khống chế.
Nhưng Đạo Giới lại có thể!
Trọng áp của Đạo Giới càng mạnh, pháp lực của Chung Nhạc sẽ càng bị trấn áp gắt gao hơn.
Đạo Giới không thể đập vụn được ý thức của hắn. Chỉ cần ý thức vẫn còn, hắn sẽ có thể mượn dùng Luân Hồi Thánh Vương và Đại đạo Luân Hồi của chính mình, khiến cho vũ trụ trong cơ thể chính mình luân hồi trọng sinh, tái tạo Tiên Thiên.
Luân Hồi Thánh Vương liếc nhìn Đại Toại cách đó không xa một cái, chỉ thấy bàn tay Đại Toại nâng lên Phù Tang Thần Thụ, Hỗn Độn Hải xuất hiện trong lòng bàn tay tôn Tiên Thiên Thần này, lại có Bỉ Ngạn Hoa nở rộ sau lưng, một đám cánh hoa thon dài giống như dải lụa tản mát ra hào quang chậm rãi bay lượn.
Hiển nhiên, Đại Toại rất không yên lòng đối với hắn, chỉ cần hắn có chút dị động nào, Đại Toại khẳng định sẽ thi triển ra thủ đoạn bá đạo nhất trực tiếp oanh sát hắn.
Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên nhất tề cao giọng ngâm nga. Đại đạo Luân Hồi từ dưới bay lên, giống như hai đầu đại long từ hai bên thân thể Chung Nhạc bay ra. Sau đầu Chung Nhạc cũng bay ra một đạo Đại đạo Luân Hồi, dung nhập với hai đạo Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương. Ba đạo đại đạo nhất thời nối liền thành một cái viên luân.
Chung Nhạc và Luân Hồi Thánh Vương mỗi người đều đạt được một bộ phận Đại đạo Luân Hồi. Luân Hồi Thánh Vương đạt được đại bộ phận, mà Chung Nhạc chỉ đạt được một phần nhỏ. Bất quá, Luân Hồi Thánh Vương bị Chung Nhạc một đao chém vỡ, một phân thành hai, Đại đạo Luân Hồi của hắn cũng bị chém ra làm đôi.
Kết quả tạo thành chính là, Đại đạo Luân Hồi mà bất luận một tôn Luân Hồi Thánh Vương nào đạt được cũng đều không vượt qua Chung Nhạc bao nhiêu.
Một đạo thanh âm chấn động vang lên, đạo viên luân kia đột nhiên run khẽ một cái, trong nội bộ viên luân lại có thêm một đạo viên luân nữa, tiếp theo lại có thêm một đạo nữa… vô số viên luân không ngừng bùng phát về phía nội bộ, từng đạo từng đạo viên luân tầng tầng lớp lớp, một đạo nằm trong một đạo, tựa hồ kéo dài vô cùng vô tận.
Ngoài ra, nội bộ của đạo viên luân đầu tiên vẫn đang không ngừng phân liệt, mà trong viên luân lại xuất hiện hư ảnh của Lục Giới, Tử Vi, Lục Đạo Giới, Hư Không Giới, Vũ trụ Cổ lão, khu Luân Hồi thứ bảy và Đạo Giới, vô cùng thần thánh, hạo hãn thâm thúy.
Mặc dù Hư Không Giới và Đạo Giới đã sụp đổ, nhưng Đại đạo Luân Hồi chính là đại đạo Lục Giới Đại nhất thống, trong đó vẫn như cũ ẩn chứa đại đạo của Lục Giới, bởi vậy mới xuất hiện hư ảnh của Lục Giới.
- Diệu tai!
Đại Toại không khỏi tán thán.
Cặp mắt của hai tôn Luân Hồi Thánh Vương cũng sáng ngời, hô hấp có chút dồn dập. Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh so với đại đạo mà bất kỳ kẻ nào trong bọn họ đạt được cũng tinh diệu hơn rất nhiều, không hỗ là đạo đại đạo Lục Giới Đại nhất thống đầu tiên.
Mặc dù hắn là Luân Hồi Thánh Vương, nhưng Chung Nhạc đã đoạt mất cơ duyên của hắn, một đao chém hắn thành hai mảnh, cho nên bản thân hắn cũng không đạt được Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh.
Hai hàm răng Chung Nhạc cắn chặt, gắt gao chống đỡ trọng áp của Đạo Giới, trầm giọng nói:
- Sư huynh, các ngươi tiến vào Đạo Giới trước đi, ở đây có ta là được rồi!
Đám người thoáng do dự một chút. Lưu một mình Chung Nhạc lại đối mặt với Luân Hồi Thánh Vương? Chuyện này có chút không thích hợp a! Áp lực của Đạo Giới mạnh mẽ tới mức nào, chỉ hơi chút lơ là sẽ lập tức tan xương nát thịt. Hơn nữa, Luân Hồi Thánh Vương cũng là bụng dạ khó lường. Cho dù hiện tại bị giới hạn bởi Khế ước Hỗn Độn, tạm thời sẽ không hạ thủ với Chung Nhạc, nhưng nếu Chung Nhạc trong thời gian luân hồi bị thương nặng, hoặc là Luân Hồi Thánh Vương động chút tay chân gì đó trong thời gian hắn luân hồi, cũng sẽ lưu lại tai họa ngầm trí mạng cho Chung Nhạc.
Đại Toại mỉm cười, nói:
- Ta cho dù có tiến vào Đạo Giới cũng vô dụng, không bằng lưu lại nơi này hộ pháp cho Bệ hạ!
Hắn là Tiên Thiên Tế Tự Thần, cho dù tiến vào Đạo Giới, cũng không có khả năng trở thành Đạo Thần. Đám người Lôi Trạch cũng không yên lòng để cho một mình Chung Nhạc lưu lại nơi này, có hắn lưu lại hộ pháp chính là lựa chọn tốt nhất.
Chiến lực của Đại Toại cực cao, mặc dù không bằng Đạo Thần, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Mặc dù thực lực Luân Hồi Thánh Vương cường đại, nhưng chỉ cần song thể vẫn chưa dung hợp, sẽ không phải là đối thủ của Đại Toại.
- Đại Toại, cẩn thận Luân Hồi Thánh Vương a!
Lôi Trạch Cổ Thần phân phó một câu, sau đó bay thẳng lên không trung, xông thẳng về phía Đạo Giới. Hoa Tư nương nương, Hậu Thổ nương nương và Phong Hiếu Trung theo sát phía sau, trước trước sau sau chui vào trong Đạo Giới.
Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đi tới bên cạnh Chung Nhạc, một trái một phải đứng hai bên hắn, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, chúng ta có thể bắt đầu chưa?
Chung Nhạc gật đầu. Áp lực của Đạo Giới càng lúc càng mạnh, nhất là sau khi đám người Lôi Trạch, Phong Hiếu Trung tiến vào Đạo Giới, áp lực lại càng lớn hơn. Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Đại Tư Mệnh giao phong với đám người Lôi Trạch trong Đạo Giới, toàn bộ áp lực của trận đại chiến này đều đè hết lên trên người hắn.
Mà cái này ngược lại chính là thứ hắn cần nhất.
Lần này hắn chính là muốn đập vỡ Tiên Thiên Thánh Địa, thân thể Tiên Thiên của chính mình, thậm chí còn muốn đánh nát Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, đánh nát hết thảy tám Đại Bí cảnh, còn muốn hủy diệt luôn Đại đạo Tiên Thiên của chính mình.
Hắn đã nghịch chuyển Tiên Thiên thành công, dùng thân thể Hậu Thiên thành tựu Tiên Thiên Thần Ma, dĩ nhiên là đã đi ra con đường chưa từng có ai. Cho dù là Đại Toại, Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần cũng đều vạn phần bội phục. Nhưng hắn thành tựu Tiên Thiên Thần Ma, trái lại cũng đã tự chế trụ chính mình.
Chỉ cần Tiên Thiên Thánh Địa vẫn còn, hắn sẽ không cách nào khiến cho chính mình tu thành hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám.
Chưa tu thành hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám, vũ trụ trong cơ thể hắn sẽ có thiếu sót trí mạng, cấp cho địch nhân cơ hội đánh chết chính mình.
Bởi vì Tiên Thiên Thánh Địa của hắn chính là oanh mở Hỗn Độn trong đầu, diễn biến thành vũ trụ càn khôn, đại đạo thiên địa đã trong lúc khai thiên ích địa mà cố định xuống, đã trở thành Tiên Thiên Thánh Địa.
Nghĩ muốn để cho Tiên Thiên Thánh Địa có thêm hai loại Đại đạo Quang Minh và Hắc Ám, cũng chỉ có cách một lần nữa quay về Hỗn Độn, một lần nữa khai thiên ích địa, một lần nữa trở thành Bàn Cổ.
Trước đây, tu vi cảnh giới của Chung Nhạc vẫn còn thấp, còn có thể mượn nhờ ba ngàn Đại Đế và rất nhiều Thần Vương bảo hộ, trấn áp pháp lực mà hắn không thể khống chế, bảo vệ Thần hồn của hắn, không cho Thần hồn của hắn câu diệt.
Nhưng hiện tại, hắn đã là tồn tại đỉnh cao nhất, trên thế gian đã không còn tồn tại càng cường hoành hơn hắn, kẻ nào còn có thể trấn áp được pháp lực của hắn?
Cho dù là toàn bộ những tồn tại cường đại nhất đương kim thế gian liên thủ lại, cũng không có khả năng trấn trụ pháp lực mà Chung Nhạc không thể khống chế.
Nhưng Đạo Giới lại có thể!
Trọng áp của Đạo Giới càng mạnh, pháp lực của Chung Nhạc sẽ càng bị trấn áp gắt gao hơn.
Đạo Giới không thể đập vụn được ý thức của hắn. Chỉ cần ý thức vẫn còn, hắn sẽ có thể mượn dùng Luân Hồi Thánh Vương và Đại đạo Luân Hồi của chính mình, khiến cho vũ trụ trong cơ thể chính mình luân hồi trọng sinh, tái tạo Tiên Thiên.
Luân Hồi Thánh Vương liếc nhìn Đại Toại cách đó không xa một cái, chỉ thấy bàn tay Đại Toại nâng lên Phù Tang Thần Thụ, Hỗn Độn Hải xuất hiện trong lòng bàn tay tôn Tiên Thiên Thần này, lại có Bỉ Ngạn Hoa nở rộ sau lưng, một đám cánh hoa thon dài giống như dải lụa tản mát ra hào quang chậm rãi bay lượn.
Hiển nhiên, Đại Toại rất không yên lòng đối với hắn, chỉ cần hắn có chút dị động nào, Đại Toại khẳng định sẽ thi triển ra thủ đoạn bá đạo nhất trực tiếp oanh sát hắn.
Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên nhất tề cao giọng ngâm nga. Đại đạo Luân Hồi từ dưới bay lên, giống như hai đầu đại long từ hai bên thân thể Chung Nhạc bay ra. Sau đầu Chung Nhạc cũng bay ra một đạo Đại đạo Luân Hồi, dung nhập với hai đạo Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương. Ba đạo đại đạo nhất thời nối liền thành một cái viên luân.
Chung Nhạc và Luân Hồi Thánh Vương mỗi người đều đạt được một bộ phận Đại đạo Luân Hồi. Luân Hồi Thánh Vương đạt được đại bộ phận, mà Chung Nhạc chỉ đạt được một phần nhỏ. Bất quá, Luân Hồi Thánh Vương bị Chung Nhạc một đao chém vỡ, một phân thành hai, Đại đạo Luân Hồi của hắn cũng bị chém ra làm đôi.
Kết quả tạo thành chính là, Đại đạo Luân Hồi mà bất luận một tôn Luân Hồi Thánh Vương nào đạt được cũng đều không vượt qua Chung Nhạc bao nhiêu.
Một đạo thanh âm chấn động vang lên, đạo viên luân kia đột nhiên run khẽ một cái, trong nội bộ viên luân lại có thêm một đạo viên luân nữa, tiếp theo lại có thêm một đạo nữa… vô số viên luân không ngừng bùng phát về phía nội bộ, từng đạo từng đạo viên luân tầng tầng lớp lớp, một đạo nằm trong một đạo, tựa hồ kéo dài vô cùng vô tận.
Ngoài ra, nội bộ của đạo viên luân đầu tiên vẫn đang không ngừng phân liệt, mà trong viên luân lại xuất hiện hư ảnh của Lục Giới, Tử Vi, Lục Đạo Giới, Hư Không Giới, Vũ trụ Cổ lão, khu Luân Hồi thứ bảy và Đạo Giới, vô cùng thần thánh, hạo hãn thâm thúy.
Mặc dù Hư Không Giới và Đạo Giới đã sụp đổ, nhưng Đại đạo Luân Hồi chính là đại đạo Lục Giới Đại nhất thống, trong đó vẫn như cũ ẩn chứa đại đạo của Lục Giới, bởi vậy mới xuất hiện hư ảnh của Lục Giới.
- Diệu tai!
Đại Toại không khỏi tán thán.
Cặp mắt của hai tôn Luân Hồi Thánh Vương cũng sáng ngời, hô hấp có chút dồn dập. Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh so với đại đạo mà bất kỳ kẻ nào trong bọn họ đạt được cũng tinh diệu hơn rất nhiều, không hỗ là đạo đại đạo Lục Giới Đại nhất thống đầu tiên.
Mặc dù hắn là Luân Hồi Thánh Vương, nhưng Chung Nhạc đã đoạt mất cơ duyên của hắn, một đao chém hắn thành hai mảnh, cho nên bản thân hắn cũng không đạt được Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh.