Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2212: Nhớ mãi không quên (1)
Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng cũng có thể khẳng định mục đích chuyến đi này của Chung Nhạc. Mục đích của Chung Nhạc từ lúc mới bắt đầu đã không phải là thăm dò Luân Hồi Đạo Giới, hoặc là để cho Luân Hồi Thánh Vương trở thành trợ thủ của chính mình. Mục đích của hắn chính là tu hú chiếm tổ chim sáo, giết chết Linh thai của Luân Hồi Thánh Vương, tự mình ngồi lên ổ của Linh thai, hấp thu Đại đạo Luân Hồi.
Vô pháp vô thiên! Quả thật chính là vô pháp vô thiên a!
Luân Hồi Thánh Vương là tồn tại cường đại tới mức nào?
Hắn còn chưa xuất thế đã dẫn động đại đạo thiên địa, khiến cho đại đạo Lục Giới hình thành hư ảnh, không ngừng biến thành Đạo quang trở thành chất dinh dưỡng của hắn, tẩm bổ cho hắn trưởng thành.
Hắn thậm chí còn bức cho sinh linh Hỗn Độn do Tứ Diện Thần biến thành không thể không bại lui, bỏ chạy vào trong Đạo Giới.
Tồn tại bậc này, cứ như vậy bị Chung Nhạc một đao chém đôi, sau đó Chung Nhạc còn chiếm đi sào huyệt của hắn, tự mình hưởng thụ Đại đạo Luân Hồi, luyện hóa Đại đạo Luân Hồi nữa.
- Không thể để cho hắn đạt được cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương! Nếu để cho hắn nhận được toàn bộ cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương, vậy Thiên Hoàng Đế một đời này sẽ không ai có thể chế phục được!
Khóe mắt Đại Tư Mệnh khẽ nhảy lên. Nếu Chung Nhạc thôn phệ luyện hóa được Đại đạo Luân Hồi, mặc kệ hắn có thể mượn cơ hội này trở thành Đạo Thần hay không, cũng đều sẽ trở thành không có địch thủ.
Cho dù là Đại Tư Mệnh, cho dù là Khởi Nguyên Đạo Thần, cho dù là Tứ Diện Thần, cũng đều không phải là đối thủ của hắn.
Chiến lực bậc này, tuyệt đối sẽ là đệ nhất nhân từ trước tới nay.
Thậm chí có thể nói, trong năm tháng lâu dài vô tận sau này, nếu đạo pháp thần thông không có đại bạo tạc, lại có sự tiến bộ nhảy vọt, thì sẽ không một kẻ nào có thể siêu việt được hắn.
Bất quá, nếu thời điểm này hắn ngăn cản Chung Nhạc, vậy quan hệ liên minh vốn dĩ đã rất mong manh giữa hai người sẽ liền vỡ tan. Hắn dung túng đám Thần Vương dưới trướng đi thôn phệ Tân Đế tu thành Đế cảnh, chuyện này tuyệt đối không có khả năng vĩnh viễn giấu diếm được Chung Nhạc. Mà chuyện tình thôn phệ Chư Đế, cũng có phần của Đại Tư Mệnh. Đại Tư Mệnh dùng thủ đoạn cướp đoạt sinh mệnh của Tân Đế, rút ra tu vi đại đạo kẻ này chính là nhanh chóng nhất, sẽ không phát sinh chiến đấu, kinh động tới những người khác.
Những năm qua, sở dĩ bọn họ làm được bí ẩn như vậy, khiến cho Chung Nhạc không thể phát hiện, chính là do Đại Tư Mệnh đã xuất thủ.
Mà hành trình Luân Hồi Đạo Giới lần này, Chung Nhạc khẳng định đã phát hiện ra một chút dấu vết tơ nhện.
Nếu lần này hắn lại ngăn cản Chung Nhạc luyện hóa Đại đạo Luân Hồi, vậy liền thật sự sẽ xé rách liên minh, quan hệ giữa hai người sẽ trở thành không chết không thôi rồi.
Nhưng hắn lại không thể không ngăn cản Chung Nhạc, có thể nói là rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
Khởi Nguyên Đạo Thần chỉ sợ cũng ôm ý niệm đồng dạng với hắn. Bất quá, bởi vì có Đại Tư Mệnh ở đây, hắn cũng không dám bỏ qua Đại Tư Mệnh mà công kích Chung Nhạc, đuổi Chung Nhạc xuống đài.
- Nếu lúc này ta rời khỏi, Khởi Nguyên Đạo Thần sẽ lập tức thống hạ sát thủ với Chung Sơn thị!
Đại Tư Mệnh vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên thanh âm của Chung Nhạc chợt vang lên, nói:
- Kính nhờ Đại Tư Mệnh giúp ta ngăn cản Khởi Nguyên Đạo Thần một lát! Thật không dám giấu diếm, ta thân mang ẩn tật, những năm qua bị đám vong linh vong hồn này nguyền rủa dằn vặt, cần phải mượn dùng Đại đạo Luân Hồi để luyện hóa ẩn tật!
Đại Tư Mệnh thoáng ngẩn người, nhất thời tỉnh ngộ lại. Chung Nhạc cũng không phải là Tiên Thiên Thần Ma do Đại đạo Luân Hồi sinh ra, Đại đạo Luân Hồi tự nhiên sẽ không quan tâm tới hắn, dùng Đại đạo Luân Hồi nuôi dưỡng hắn.
Chung Nhạc có thể dẫn động Đại đạo Luân Hồi và Thánh địa Luân Hồi, hoàn toàn là dựa vào đám vong linh vong hồn kia. Đợi sau khi Đại đạo Luân Hồi kéo đám vong linh vong hồn kia vào trong Luân Hồi, vậy Chung Nhạc sẽ không thể luyện hóa Đại đạo Luân Hồi được nữa, loại tràng diện kinh thiên động địa vừa rồi kia cũng tự nhiên tiêu tán.
Hắn quan tâm tất loạn, còn tưởng rằng Chung Nhạc có thể chưởng khống Đại đạo Luân Hồi, bồi dưỡng chính mình thành Luân Hồi Thánh Vương.
Đột nhiên, Khởi Nguyên Đạo Thần chợt cười lạnh một tiếng, nói:
- Đại Tư Mệnh, ngươi giúp hắn ngăn cản ta, chính là nuôi hổ thành họa! Đế Nhạc có tâm địa gì, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng sao? Hắn trước giờ vẫn luôn quen qua sông đoạn cầu, quen bỏ đá xuống giếng. Ngươi trợ giúp hắn, chính là tự đào hố chôn mình. Ngươi liên thủ với hắn đối kháng ta, cũng không thể để cho hắn quá mạnh, mạnh tới mức vượt qua ngươi, lúc đó chính là tử kỳ của ngươi! Hiện tại ngươi cắt đứt hắn tìm hiểu Đại đạo Luân Hồi vẫn còn kịp, bằng không tương lai ngươi ắt sẽ ngộ hại!
Đại Tư Mệnh lắc đầu, tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ giết tới, nói:
- Ta và Bệ hạ đã ký kết Khế ước Hỗn Độn, Bệ hạ tuyệt sẽ không hại ta. Thật ra là các hạ trước đây đã từng hại ta, sao có thể khiến cho ta tin ngươi?
Khởi Nguyên Đạo Thần tế khởi Hỗn Độn Liên chống lại, uy năng của hai gốc Linh căn bùng phát, khiến cho từng cái từng cái vũ trụ bọt khí yên diệt, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đại Tư Mệnh, ngươi cố chấp bảo thủ như vậy, xem ra vẫn là chưa ăn đủ thua thiệt a!
Đột nhiên chỉ nghe ầm một tiếng, dư ba thần thông của hai người bùng phát bốn phía, lực lượng dư ba chủ yếu va chạm lên trên người Chung Nhạc.
- Âm hiểm a!
Cặp mắt Khởi Nguyên Đạo Thần sáng lên, trong lòng thầm khen một tiếng. Cỗ lực lượng này cũng không phải là do hắn dẫn dắt đánh lên trên người Chung Nhạc, mà là hành vi của Đại Tư Mệnh. Hiển nhiên bản thân Đại Tư Mệnh cũng vạn phần kiêng kỵ Chung Nhạc.
Hành động này không phải là muốn gây nguy hiểm cho Chung Nhạc, vẫn để cho Chung Nhạc có thể khu trừ ẩn tật, nhưng tuyệt đối không để cho hắn tiếp tục luyện hóa Đại đạo Luân Hồi.
Chung Nhạc rên lên một tiếng, dư ba giao phong giữa Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần không ngừng đánh tới, liên tục oanh kích lên trên người hắn, khiến cho tốc độ hắn luyện hóa Đại đạo Luân Hồi giảm xuống thật lớn.
Đột nhiên, Phong Hiếu Trung chợt bỏ qua Thiên, lắc mình đi tới trên thạch đài, bảo hộ trước người Chung Nhạc, xuất thủ giúp hắn ngăn cản dư ba giao phong của hai người.
Vô pháp vô thiên! Quả thật chính là vô pháp vô thiên a!
Luân Hồi Thánh Vương là tồn tại cường đại tới mức nào?
Hắn còn chưa xuất thế đã dẫn động đại đạo thiên địa, khiến cho đại đạo Lục Giới hình thành hư ảnh, không ngừng biến thành Đạo quang trở thành chất dinh dưỡng của hắn, tẩm bổ cho hắn trưởng thành.
Hắn thậm chí còn bức cho sinh linh Hỗn Độn do Tứ Diện Thần biến thành không thể không bại lui, bỏ chạy vào trong Đạo Giới.
Tồn tại bậc này, cứ như vậy bị Chung Nhạc một đao chém đôi, sau đó Chung Nhạc còn chiếm đi sào huyệt của hắn, tự mình hưởng thụ Đại đạo Luân Hồi, luyện hóa Đại đạo Luân Hồi nữa.
- Không thể để cho hắn đạt được cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương! Nếu để cho hắn nhận được toàn bộ cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương, vậy Thiên Hoàng Đế một đời này sẽ không ai có thể chế phục được!
Khóe mắt Đại Tư Mệnh khẽ nhảy lên. Nếu Chung Nhạc thôn phệ luyện hóa được Đại đạo Luân Hồi, mặc kệ hắn có thể mượn cơ hội này trở thành Đạo Thần hay không, cũng đều sẽ trở thành không có địch thủ.
Cho dù là Đại Tư Mệnh, cho dù là Khởi Nguyên Đạo Thần, cho dù là Tứ Diện Thần, cũng đều không phải là đối thủ của hắn.
Chiến lực bậc này, tuyệt đối sẽ là đệ nhất nhân từ trước tới nay.
Thậm chí có thể nói, trong năm tháng lâu dài vô tận sau này, nếu đạo pháp thần thông không có đại bạo tạc, lại có sự tiến bộ nhảy vọt, thì sẽ không một kẻ nào có thể siêu việt được hắn.
Bất quá, nếu thời điểm này hắn ngăn cản Chung Nhạc, vậy quan hệ liên minh vốn dĩ đã rất mong manh giữa hai người sẽ liền vỡ tan. Hắn dung túng đám Thần Vương dưới trướng đi thôn phệ Tân Đế tu thành Đế cảnh, chuyện này tuyệt đối không có khả năng vĩnh viễn giấu diếm được Chung Nhạc. Mà chuyện tình thôn phệ Chư Đế, cũng có phần của Đại Tư Mệnh. Đại Tư Mệnh dùng thủ đoạn cướp đoạt sinh mệnh của Tân Đế, rút ra tu vi đại đạo kẻ này chính là nhanh chóng nhất, sẽ không phát sinh chiến đấu, kinh động tới những người khác.
Những năm qua, sở dĩ bọn họ làm được bí ẩn như vậy, khiến cho Chung Nhạc không thể phát hiện, chính là do Đại Tư Mệnh đã xuất thủ.
Mà hành trình Luân Hồi Đạo Giới lần này, Chung Nhạc khẳng định đã phát hiện ra một chút dấu vết tơ nhện.
Nếu lần này hắn lại ngăn cản Chung Nhạc luyện hóa Đại đạo Luân Hồi, vậy liền thật sự sẽ xé rách liên minh, quan hệ giữa hai người sẽ trở thành không chết không thôi rồi.
Nhưng hắn lại không thể không ngăn cản Chung Nhạc, có thể nói là rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
Khởi Nguyên Đạo Thần chỉ sợ cũng ôm ý niệm đồng dạng với hắn. Bất quá, bởi vì có Đại Tư Mệnh ở đây, hắn cũng không dám bỏ qua Đại Tư Mệnh mà công kích Chung Nhạc, đuổi Chung Nhạc xuống đài.
- Nếu lúc này ta rời khỏi, Khởi Nguyên Đạo Thần sẽ lập tức thống hạ sát thủ với Chung Sơn thị!
Đại Tư Mệnh vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên thanh âm của Chung Nhạc chợt vang lên, nói:
- Kính nhờ Đại Tư Mệnh giúp ta ngăn cản Khởi Nguyên Đạo Thần một lát! Thật không dám giấu diếm, ta thân mang ẩn tật, những năm qua bị đám vong linh vong hồn này nguyền rủa dằn vặt, cần phải mượn dùng Đại đạo Luân Hồi để luyện hóa ẩn tật!
Đại Tư Mệnh thoáng ngẩn người, nhất thời tỉnh ngộ lại. Chung Nhạc cũng không phải là Tiên Thiên Thần Ma do Đại đạo Luân Hồi sinh ra, Đại đạo Luân Hồi tự nhiên sẽ không quan tâm tới hắn, dùng Đại đạo Luân Hồi nuôi dưỡng hắn.
Chung Nhạc có thể dẫn động Đại đạo Luân Hồi và Thánh địa Luân Hồi, hoàn toàn là dựa vào đám vong linh vong hồn kia. Đợi sau khi Đại đạo Luân Hồi kéo đám vong linh vong hồn kia vào trong Luân Hồi, vậy Chung Nhạc sẽ không thể luyện hóa Đại đạo Luân Hồi được nữa, loại tràng diện kinh thiên động địa vừa rồi kia cũng tự nhiên tiêu tán.
Hắn quan tâm tất loạn, còn tưởng rằng Chung Nhạc có thể chưởng khống Đại đạo Luân Hồi, bồi dưỡng chính mình thành Luân Hồi Thánh Vương.
Đột nhiên, Khởi Nguyên Đạo Thần chợt cười lạnh một tiếng, nói:
- Đại Tư Mệnh, ngươi giúp hắn ngăn cản ta, chính là nuôi hổ thành họa! Đế Nhạc có tâm địa gì, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng sao? Hắn trước giờ vẫn luôn quen qua sông đoạn cầu, quen bỏ đá xuống giếng. Ngươi trợ giúp hắn, chính là tự đào hố chôn mình. Ngươi liên thủ với hắn đối kháng ta, cũng không thể để cho hắn quá mạnh, mạnh tới mức vượt qua ngươi, lúc đó chính là tử kỳ của ngươi! Hiện tại ngươi cắt đứt hắn tìm hiểu Đại đạo Luân Hồi vẫn còn kịp, bằng không tương lai ngươi ắt sẽ ngộ hại!
Đại Tư Mệnh lắc đầu, tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ giết tới, nói:
- Ta và Bệ hạ đã ký kết Khế ước Hỗn Độn, Bệ hạ tuyệt sẽ không hại ta. Thật ra là các hạ trước đây đã từng hại ta, sao có thể khiến cho ta tin ngươi?
Khởi Nguyên Đạo Thần tế khởi Hỗn Độn Liên chống lại, uy năng của hai gốc Linh căn bùng phát, khiến cho từng cái từng cái vũ trụ bọt khí yên diệt, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đại Tư Mệnh, ngươi cố chấp bảo thủ như vậy, xem ra vẫn là chưa ăn đủ thua thiệt a!
Đột nhiên chỉ nghe ầm một tiếng, dư ba thần thông của hai người bùng phát bốn phía, lực lượng dư ba chủ yếu va chạm lên trên người Chung Nhạc.
- Âm hiểm a!
Cặp mắt Khởi Nguyên Đạo Thần sáng lên, trong lòng thầm khen một tiếng. Cỗ lực lượng này cũng không phải là do hắn dẫn dắt đánh lên trên người Chung Nhạc, mà là hành vi của Đại Tư Mệnh. Hiển nhiên bản thân Đại Tư Mệnh cũng vạn phần kiêng kỵ Chung Nhạc.
Hành động này không phải là muốn gây nguy hiểm cho Chung Nhạc, vẫn để cho Chung Nhạc có thể khu trừ ẩn tật, nhưng tuyệt đối không để cho hắn tiếp tục luyện hóa Đại đạo Luân Hồi.
Chung Nhạc rên lên một tiếng, dư ba giao phong giữa Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần không ngừng đánh tới, liên tục oanh kích lên trên người hắn, khiến cho tốc độ hắn luyện hóa Đại đạo Luân Hồi giảm xuống thật lớn.
Đột nhiên, Phong Hiếu Trung chợt bỏ qua Thiên, lắc mình đi tới trên thạch đài, bảo hộ trước người Chung Nhạc, xuất thủ giúp hắn ngăn cản dư ba giao phong của hai người.