Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2154: Hóa Phàm (1)
Chung Nhạc ngượng ngùng, Hoa Tư nương nương nói năng cũng thật lợi hại, khen ngợi trước rồi hạ thấp rồi lại khích lệ, giống như cao thủ vừa đánh vừa xoa.
Thần Hậu nương nương do dự nói:
- Tỷ tỷ, có thể cho hắn biết suy đoán của tỷ không?
Hoa Tư nương nương cười:
- Thiên hạ bệ hạ thân gánh trọng trách, lẽ nào lại có thể không cho hắn biết?
Chung Nhạc khó hiểu, Thần Hậu nương nương liền nói cho hắn về suy đoán của Hoa Tư nương nương:
- Khởi Nguyên Thần Vương giả rất có thể là Khởi Nguyên Thần Vương thật. Tỷ tỷ từng cùng Đạo Tôn tới Khởi Nguyên thánh địa, không hề thấy Khởi Nguyên thánh địa tan hoang hay thi thể của hắn.
Chung Nhạc tim khẽ run:
- Dám hỏi thủy tổ cùng Đạo Tôn tới Khởi Nguyên thánh địa khi nào?
Hoa Tư nương nương đáp:
- Mười hai vạn năm trước.
- Cụ thể là bao nhiêu năm?
Hoa Tư nương nương suy nghĩ rồi đáp:
- Cách đây mười hai vạn năm nghìn sáu trăm năm mươi hai vạn năm, bốn thánh mười hai ngày.
Chung Nhạc gật đầu, đứng dậy nói:
- Ta đi xem xem!
Nói rồi quầng sáng sau đầu chuyển động, biến mất.
Hoa Tư nương nương kinh ngạc, nhìn Thần Hậu nương nương, Thần Hậu nương nương cười:
- Phục Hy huyền công hiện giờ phi phàm, vô cùng cừ khôi, hơn nữa còn là người kế thừa Tân Hỏa.
- Chẳng trách.
Hoa Tư nương nương cười.
Chung Nhạc xuyên qua không gian thời gian, đột nhiên dừng lại, xuất hiện ở mười hai vạn năm trước, tiến về vũ trụ cổ.
Khởi Nguyên thánh địa nằm ở trung tâm vũ trụ cổ, phía dưới thần thành thứ chín, không xa lắm. Chung Nhạc tính chuẩn thời gian, tới bên ngoài Khởi Nguyên thánh địa, thấy bầu tinh không cổ xưa ở đâu lay động, Hoa Tư nương nương và Phục Đạo Tôn hồi về già cùng tiến về Khởi Nguyên thánh địa.
Chung Nhạc nhấc chân định đi theo vào nhưng đột nhiên thân thể lắc mạnh, không gian thời gian bất ổn ngăn hắn ở ngoài.
- Lạ thật…
Hắn lại nhấc chân lên nhưng không gian xung quanh chấn động mạnh không cho hắn bước thêm bước nào.
Hắn cưỡng ép bước một bước thì không gian rung lắc đột nhiên mở rộng đẩy hắn cách Khởi Nguyên thánh địa vẫn khoảng cách đó, không tăng, không giảm.
- Thì ra là vậy.
Chung Nhạc chợt hiểu, Khởi Nguyên thánh địa là nơi vũ trụ bắt đầu, là nơi khởi đầu của không gian và thời gian, từ ngoài nhìn vào không thấy được bất cứ điều gì nhưng từ trong Khởi Nguyên thánh địa nhìn ra thì thấy cảnh tượng hồi đầu vũ trụ nổ tung.
Có nghĩa là thời gian không gian đều là mới sinh ra, rất bất ổn, thậm chí có một số nơi không tồn tại thời gian không gian.
Hắn là người từ “tương lai” căn bản không thể tiến vào Khởi Nguyên thánh địa của quá khứ!
Không vào được Khởi Nguyên thánh địa thì cũng không thể chứng thực được điều Hoa Tư nương nương nói là đúng hay sai.
Hắn không phải nghi ngờ Hoa Tư nương nương mà là điều Hoa Tư nương nương nói thật sự đáng kinh hãi, phải chứng thực mới được. Nếu Khởi Nguyên giả và Khởi Nguyên thật là cùng một người thì quá đáng sợ!
- Không vào được thánh địa, không thể chứng thực, đành phải quay về vậy.
Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, trở về thời đại của mình. Tuy không chứng thực được thông tin của Hoa Tư nương nương nhưng hắn biết Khởi Nguyên giả không ở Đạo Giới mà trốn ở hạ giới, kết hợp với thông tin của Hoa Tư nương nương thì đúng là có khả năng chính là Khởi Nguyên Thần Vương.
- Chuyện này không thể cho Đại Tư Mệnh biết.
Chung Nhạc đột nhiên xuất hiện trong thánh điện Hoa Tư thị, vẫn ngồi chỗ đó, dường như chưa hề động đậy, nói:
- Đại Tư Mệnh và ta chưa rõ là địch hay ta, phải đề phòng!
Hoa Tư nương nương gật đầu, cười:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Chung Nhạc đứng dậy:
- Thủy tổ bị thương tới nay, thương thế vẫn chưa lành, vẫn cần tu dưỡng một thời gian, vãn bối đi xử lý một việc nhỏ đã.
- Tuy ta rớt từ cảnh giới Đạo Thần xuống nhưng thực lực vẫn tuyệt định, so với cấn thân của Lôi Trạch, Hậu Thổ vẫn mạnh hơn rất nhiều. Chỉ chút thương thế này không bao lâu nữa là có thể phục nguyên.
Hoa Tư nương nương cũng đứng dậy:
- Bào Hy Đế bọn họ tuy không muốn giúp ngươi nhưng ta có thể thuyết phục họ, mời họ hạ giới chuyển thế.
Chung Nhạc mừng rỡ, cười:
- Đa tạ nương nương!
Nói rồi hắn cáo từ, lập tức tới Luân Hồi Táng Khu.
Thần Hậu nương nương nói:
- Thương thế của tỷ tỷ dù sao vẫn còn rất nặng, lần này tới Hư Không Giới muội sẽ đi cùng tỷ để tránh bị ám toán.
Hoa Tư nương nương gật đầu, tuy nàng trước mặt Chung Nhạc nói là thương thế nhỏ nhưng quả thực rất nặng, không thể trong thời gian ngắn mà lành được.
Nàng ta biết hiện nay giữa Chung Nhạc và những Thái Cổ Thần Vương kia có ân oán rất lớn, một mình tới Hư Không Giới thì chắc chắn sẽ bị đối thủ tranh thủ cơ hội.
Phải biết rằng, trong số các Thái Cổ Thần Vương nàng cũng có không ít kẻ thù.
Hơn nữa hai vị nương nương vào Hư Không Giới thuyết phục Bào Hy Đế, Sư Dịch Đế bọn họ, bọn họ không nể mặt Chung Nhạc nhưng chắc chắn sẽ nể mặt hai vị nương nương này.
Thần Hậu nương nương do dự nói:
- Tỷ tỷ, có thể cho hắn biết suy đoán của tỷ không?
Hoa Tư nương nương cười:
- Thiên hạ bệ hạ thân gánh trọng trách, lẽ nào lại có thể không cho hắn biết?
Chung Nhạc khó hiểu, Thần Hậu nương nương liền nói cho hắn về suy đoán của Hoa Tư nương nương:
- Khởi Nguyên Thần Vương giả rất có thể là Khởi Nguyên Thần Vương thật. Tỷ tỷ từng cùng Đạo Tôn tới Khởi Nguyên thánh địa, không hề thấy Khởi Nguyên thánh địa tan hoang hay thi thể của hắn.
Chung Nhạc tim khẽ run:
- Dám hỏi thủy tổ cùng Đạo Tôn tới Khởi Nguyên thánh địa khi nào?
Hoa Tư nương nương đáp:
- Mười hai vạn năm trước.
- Cụ thể là bao nhiêu năm?
Hoa Tư nương nương suy nghĩ rồi đáp:
- Cách đây mười hai vạn năm nghìn sáu trăm năm mươi hai vạn năm, bốn thánh mười hai ngày.
Chung Nhạc gật đầu, đứng dậy nói:
- Ta đi xem xem!
Nói rồi quầng sáng sau đầu chuyển động, biến mất.
Hoa Tư nương nương kinh ngạc, nhìn Thần Hậu nương nương, Thần Hậu nương nương cười:
- Phục Hy huyền công hiện giờ phi phàm, vô cùng cừ khôi, hơn nữa còn là người kế thừa Tân Hỏa.
- Chẳng trách.
Hoa Tư nương nương cười.
Chung Nhạc xuyên qua không gian thời gian, đột nhiên dừng lại, xuất hiện ở mười hai vạn năm trước, tiến về vũ trụ cổ.
Khởi Nguyên thánh địa nằm ở trung tâm vũ trụ cổ, phía dưới thần thành thứ chín, không xa lắm. Chung Nhạc tính chuẩn thời gian, tới bên ngoài Khởi Nguyên thánh địa, thấy bầu tinh không cổ xưa ở đâu lay động, Hoa Tư nương nương và Phục Đạo Tôn hồi về già cùng tiến về Khởi Nguyên thánh địa.
Chung Nhạc nhấc chân định đi theo vào nhưng đột nhiên thân thể lắc mạnh, không gian thời gian bất ổn ngăn hắn ở ngoài.
- Lạ thật…
Hắn lại nhấc chân lên nhưng không gian xung quanh chấn động mạnh không cho hắn bước thêm bước nào.
Hắn cưỡng ép bước một bước thì không gian rung lắc đột nhiên mở rộng đẩy hắn cách Khởi Nguyên thánh địa vẫn khoảng cách đó, không tăng, không giảm.
- Thì ra là vậy.
Chung Nhạc chợt hiểu, Khởi Nguyên thánh địa là nơi vũ trụ bắt đầu, là nơi khởi đầu của không gian và thời gian, từ ngoài nhìn vào không thấy được bất cứ điều gì nhưng từ trong Khởi Nguyên thánh địa nhìn ra thì thấy cảnh tượng hồi đầu vũ trụ nổ tung.
Có nghĩa là thời gian không gian đều là mới sinh ra, rất bất ổn, thậm chí có một số nơi không tồn tại thời gian không gian.
Hắn là người từ “tương lai” căn bản không thể tiến vào Khởi Nguyên thánh địa của quá khứ!
Không vào được Khởi Nguyên thánh địa thì cũng không thể chứng thực được điều Hoa Tư nương nương nói là đúng hay sai.
Hắn không phải nghi ngờ Hoa Tư nương nương mà là điều Hoa Tư nương nương nói thật sự đáng kinh hãi, phải chứng thực mới được. Nếu Khởi Nguyên giả và Khởi Nguyên thật là cùng một người thì quá đáng sợ!
- Không vào được thánh địa, không thể chứng thực, đành phải quay về vậy.
Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, trở về thời đại của mình. Tuy không chứng thực được thông tin của Hoa Tư nương nương nhưng hắn biết Khởi Nguyên giả không ở Đạo Giới mà trốn ở hạ giới, kết hợp với thông tin của Hoa Tư nương nương thì đúng là có khả năng chính là Khởi Nguyên Thần Vương.
- Chuyện này không thể cho Đại Tư Mệnh biết.
Chung Nhạc đột nhiên xuất hiện trong thánh điện Hoa Tư thị, vẫn ngồi chỗ đó, dường như chưa hề động đậy, nói:
- Đại Tư Mệnh và ta chưa rõ là địch hay ta, phải đề phòng!
Hoa Tư nương nương gật đầu, cười:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Chung Nhạc đứng dậy:
- Thủy tổ bị thương tới nay, thương thế vẫn chưa lành, vẫn cần tu dưỡng một thời gian, vãn bối đi xử lý một việc nhỏ đã.
- Tuy ta rớt từ cảnh giới Đạo Thần xuống nhưng thực lực vẫn tuyệt định, so với cấn thân của Lôi Trạch, Hậu Thổ vẫn mạnh hơn rất nhiều. Chỉ chút thương thế này không bao lâu nữa là có thể phục nguyên.
Hoa Tư nương nương cũng đứng dậy:
- Bào Hy Đế bọn họ tuy không muốn giúp ngươi nhưng ta có thể thuyết phục họ, mời họ hạ giới chuyển thế.
Chung Nhạc mừng rỡ, cười:
- Đa tạ nương nương!
Nói rồi hắn cáo từ, lập tức tới Luân Hồi Táng Khu.
Thần Hậu nương nương nói:
- Thương thế của tỷ tỷ dù sao vẫn còn rất nặng, lần này tới Hư Không Giới muội sẽ đi cùng tỷ để tránh bị ám toán.
Hoa Tư nương nương gật đầu, tuy nàng trước mặt Chung Nhạc nói là thương thế nhỏ nhưng quả thực rất nặng, không thể trong thời gian ngắn mà lành được.
Nàng ta biết hiện nay giữa Chung Nhạc và những Thái Cổ Thần Vương kia có ân oán rất lớn, một mình tới Hư Không Giới thì chắc chắn sẽ bị đối thủ tranh thủ cơ hội.
Phải biết rằng, trong số các Thái Cổ Thần Vương nàng cũng có không ít kẻ thù.
Hơn nữa hai vị nương nương vào Hư Không Giới thuyết phục Bào Hy Đế, Sư Dịch Đế bọn họ, bọn họ không nể mặt Chung Nhạc nhưng chắc chắn sẽ nể mặt hai vị nương nương này.