Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2130: Lời sắc tựa đao (1)
Chung Nhạc đứng dậy, giọng nói bình thản:
- Đương nhiên còn nhớ. Khi ấy ta và Tiên Thiên đạo hữu có giao hẹn, sau này nhất định giữ lời hứa, để bệ hạ phong ấn Phục Hy thần huyết của ta.
Ma đạo chân thân của Mục Tiên Thiên tiến lên một bước, nói lớn:
- Ngươi sẽ không nuốt lời chứ?
Mẫu Hoàng Đại Đế căng thẳng nhìn Chung Nhạc trên thần đài. Chung Nhạc sắc mặt nghiêm túc, nói:
- Ta là lãnh tụ Phục Hy, giờ còn là Thiên Đế, Thiên Đế lời vàng ý ngọc, nhất ngôn cửu đỉnh, ta đã hứa thì đương nhiên sẽ không nuốt lời.
Vân Quyển Thư vội nói lớn:
- Chúa công, không được! Mục Tiên Thiên tâm địa độc ác, đã hấp thụ Thần Ma nhị đế và Tiên Thiên Tà Đế, chiến lực của ả rất mạnh…
Chung Nhạc xua tay, mỉm cười:
- Tiên Thiên đạo hữu, ngươi để ta tự phong ấn hay tự tay làm?
Ba chân thân Mục Tiên Thiên nghiêm nghị:
- Ngươi là Thiên Đế, trẫm cũng là Thiên Đế, đương nhiên ta đã nói đích thân phong ấn Phục Hy thần huyết của ngươi thì phải đích thân động thủ rồi.
Chung Nhạc vẫy tay mọt cái, Tiên Thiên thần đao bay trở về cắm dưới chân hắn, thản nhiên nói:
- Chư đế tránh đường cho nàng ta.
Ba nghìn đế thi tránh ra thành một con đường, Mục Tiên Thiên quay lại nhìn Thao Quang, nói:
- Thao Quang tiên sinh, ngươi cũng đi đi.
Thao Quang tiên sinh chần chừ một chút, gật đầu, thân hình biến mất.
Ba chân thân của Mục Tiên Thiên tiến về phía Chung Nhạc.
Vân Quyển Thư khóe mắt co giật, vội xuống thần đài tới bên cạnh Táng Linh Thần Vương, nói nhỏ:
- Táng Linh, Mục Tiên Thiên đã hấp thụ Thần Ma Tà ba vị Thái Cổ Thần Vương, thực lực sẽ mạnh tới mức nào?
Táng Linh Thần Vương chần chừ một chút nói:
- Gần như không thua kém Hắc Đế.
Vân Quyển Thư khóe mắt lại co giật, vội tìm tới Lôi Trạch Cổ Thần bọn họ thì Lôi Trạch, Thần Hậu, Càn Đô và Tướng Vương đều truy sát Tứ Diện Thần, không thấy tăm hơi đâu nữa.
- Lần này nguy rồi!
Hắn quay đi tìm Phong Hiếu Trung, không ngờ Phong Hiếu Trung và thượng cổ chư đế đang đánh nhau trong khu thứ bảy luân hồi, giờ đã biến mất trong đó rồi.
- Chúa công tự tin vào sức mình, lại không muốn nuốt lời, chắc chắn sẽ đích thân đối quyết với Mục Tiên Thiên. Giờ những người có thể địch lại Mục Tiên Thiên đều đã đi mất, chỉ còn lại Mẫu Hoàng Đại Đế, nhưng chỉ dựa vào Mẫu Hoàng Đại Đế thì sợ là không phải đối thủ của Mục Tiên Thiên.
Vân Quyển Thư gọi lại Kim Ô Thần Đế:
- Mong tiền bối đưa ta tới gặp những vị thượng cổ thần đế kia!
Kim Ô Thần Đế cũng biết sự việc khẩn cấp, tóm lấy hắn, vỗ cánh bay về Thần Đế Cung.
Lục Đạo Giới sau đầu ba nghìn đế ti chuyển động, sắc mặt họ nghiêm nghị đứng đó. Họ san bằng chiến trường, chém tất cả thần ma, chư đế và thần vương đối đầu với họ, giờ trên người cũng nhiều vết thương, Lục Đạo Giới sau đầu tơi tả, tinh hà cái liền cái đứt, có không ít sinh linh sống trong Lục Đạo Giới cũng chết thảm.
Những oan hồn chết thảm đó có lẽ cũng tính lên đầu Chung Nhạc.
- Chư đế, lập tức giết Mục Tiên Thiên!
Vân Quyển Thư hét lên.
Ba nghìn đế thi coi như không nghe thấy gì, cũng không đáp lại.
Vân Quyển Thư chau mày, ngẩng lên hét lớn:
- Nếu chúa công có bất trắc gì thì các ngươi đều sẽ bị kẹt ở trạng thái hiện giờ! Chư đế, các ngươi muốn mãi mãi sống dở chết dở thế này sao?
Một vị đại đế cúi xuống nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Kẻ yếu ớt kia, bọn ta có giao kèo với chúa công của ngươi chứ không phải ngươi. Ngươi không có tư cách ra lệnh cho bọn ta.
- Chúa công của ngươi nắm giữ Hồn Châu của bọn ta, giờ bọn ta phải nghe lệnh hắn, cho đến khi nào giao kèo hết hiệu lực.
Tạo Hóa Đại Đế cúi xuống nhìn Vân Quyển Thư:
- Mệnh lệnh của ngươi đối với bọn ta không có bất cứ tác dụng gì. Nếu không có mệnh lệnh của chúa công ngươi thì bọn ta không được manh động. Bọn ta đã đợi mười vạn năm rồi, không muốn vi phạm giao kết, tiếp tục trầm luân nữa.
Vân Quyển Thư bất lực, nhìn Kim Ô Thần Đế, Kim Ô Thần Đế lắc dầu:
- Ta cũng không có cách nào.
Vân Quyển Thư trán túa mồ hôi lạnh, ngẩng lên hét lớn:
- Nếu chúa công chiến tử thì các ngươi sao thoát khỏi tình cảnh bây giờ?
Tạo Hóa Đại Đế đứng thẳng dậy:
- Bọn ta không thể vi phạm giao ước, ngươi không cần nói nhiều nữa.
Vân Quyển Thư thực sự hết cách rồi, hắn có cảm giác vô cùng bất lực.
Kim Ô Thần Đế nói:
- Đương nhiên còn nhớ. Khi ấy ta và Tiên Thiên đạo hữu có giao hẹn, sau này nhất định giữ lời hứa, để bệ hạ phong ấn Phục Hy thần huyết của ta.
Ma đạo chân thân của Mục Tiên Thiên tiến lên một bước, nói lớn:
- Ngươi sẽ không nuốt lời chứ?
Mẫu Hoàng Đại Đế căng thẳng nhìn Chung Nhạc trên thần đài. Chung Nhạc sắc mặt nghiêm túc, nói:
- Ta là lãnh tụ Phục Hy, giờ còn là Thiên Đế, Thiên Đế lời vàng ý ngọc, nhất ngôn cửu đỉnh, ta đã hứa thì đương nhiên sẽ không nuốt lời.
Vân Quyển Thư vội nói lớn:
- Chúa công, không được! Mục Tiên Thiên tâm địa độc ác, đã hấp thụ Thần Ma nhị đế và Tiên Thiên Tà Đế, chiến lực của ả rất mạnh…
Chung Nhạc xua tay, mỉm cười:
- Tiên Thiên đạo hữu, ngươi để ta tự phong ấn hay tự tay làm?
Ba chân thân Mục Tiên Thiên nghiêm nghị:
- Ngươi là Thiên Đế, trẫm cũng là Thiên Đế, đương nhiên ta đã nói đích thân phong ấn Phục Hy thần huyết của ngươi thì phải đích thân động thủ rồi.
Chung Nhạc vẫy tay mọt cái, Tiên Thiên thần đao bay trở về cắm dưới chân hắn, thản nhiên nói:
- Chư đế tránh đường cho nàng ta.
Ba nghìn đế thi tránh ra thành một con đường, Mục Tiên Thiên quay lại nhìn Thao Quang, nói:
- Thao Quang tiên sinh, ngươi cũng đi đi.
Thao Quang tiên sinh chần chừ một chút, gật đầu, thân hình biến mất.
Ba chân thân của Mục Tiên Thiên tiến về phía Chung Nhạc.
Vân Quyển Thư khóe mắt co giật, vội xuống thần đài tới bên cạnh Táng Linh Thần Vương, nói nhỏ:
- Táng Linh, Mục Tiên Thiên đã hấp thụ Thần Ma Tà ba vị Thái Cổ Thần Vương, thực lực sẽ mạnh tới mức nào?
Táng Linh Thần Vương chần chừ một chút nói:
- Gần như không thua kém Hắc Đế.
Vân Quyển Thư khóe mắt lại co giật, vội tìm tới Lôi Trạch Cổ Thần bọn họ thì Lôi Trạch, Thần Hậu, Càn Đô và Tướng Vương đều truy sát Tứ Diện Thần, không thấy tăm hơi đâu nữa.
- Lần này nguy rồi!
Hắn quay đi tìm Phong Hiếu Trung, không ngờ Phong Hiếu Trung và thượng cổ chư đế đang đánh nhau trong khu thứ bảy luân hồi, giờ đã biến mất trong đó rồi.
- Chúa công tự tin vào sức mình, lại không muốn nuốt lời, chắc chắn sẽ đích thân đối quyết với Mục Tiên Thiên. Giờ những người có thể địch lại Mục Tiên Thiên đều đã đi mất, chỉ còn lại Mẫu Hoàng Đại Đế, nhưng chỉ dựa vào Mẫu Hoàng Đại Đế thì sợ là không phải đối thủ của Mục Tiên Thiên.
Vân Quyển Thư gọi lại Kim Ô Thần Đế:
- Mong tiền bối đưa ta tới gặp những vị thượng cổ thần đế kia!
Kim Ô Thần Đế cũng biết sự việc khẩn cấp, tóm lấy hắn, vỗ cánh bay về Thần Đế Cung.
Lục Đạo Giới sau đầu ba nghìn đế ti chuyển động, sắc mặt họ nghiêm nghị đứng đó. Họ san bằng chiến trường, chém tất cả thần ma, chư đế và thần vương đối đầu với họ, giờ trên người cũng nhiều vết thương, Lục Đạo Giới sau đầu tơi tả, tinh hà cái liền cái đứt, có không ít sinh linh sống trong Lục Đạo Giới cũng chết thảm.
Những oan hồn chết thảm đó có lẽ cũng tính lên đầu Chung Nhạc.
- Chư đế, lập tức giết Mục Tiên Thiên!
Vân Quyển Thư hét lên.
Ba nghìn đế thi coi như không nghe thấy gì, cũng không đáp lại.
Vân Quyển Thư chau mày, ngẩng lên hét lớn:
- Nếu chúa công có bất trắc gì thì các ngươi đều sẽ bị kẹt ở trạng thái hiện giờ! Chư đế, các ngươi muốn mãi mãi sống dở chết dở thế này sao?
Một vị đại đế cúi xuống nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Kẻ yếu ớt kia, bọn ta có giao kèo với chúa công của ngươi chứ không phải ngươi. Ngươi không có tư cách ra lệnh cho bọn ta.
- Chúa công của ngươi nắm giữ Hồn Châu của bọn ta, giờ bọn ta phải nghe lệnh hắn, cho đến khi nào giao kèo hết hiệu lực.
Tạo Hóa Đại Đế cúi xuống nhìn Vân Quyển Thư:
- Mệnh lệnh của ngươi đối với bọn ta không có bất cứ tác dụng gì. Nếu không có mệnh lệnh của chúa công ngươi thì bọn ta không được manh động. Bọn ta đã đợi mười vạn năm rồi, không muốn vi phạm giao kết, tiếp tục trầm luân nữa.
Vân Quyển Thư bất lực, nhìn Kim Ô Thần Đế, Kim Ô Thần Đế lắc dầu:
- Ta cũng không có cách nào.
Vân Quyển Thư trán túa mồ hôi lạnh, ngẩng lên hét lớn:
- Nếu chúa công chiến tử thì các ngươi sao thoát khỏi tình cảnh bây giờ?
Tạo Hóa Đại Đế đứng thẳng dậy:
- Bọn ta không thể vi phạm giao ước, ngươi không cần nói nhiều nữa.
Vân Quyển Thư thực sự hết cách rồi, hắn có cảm giác vô cùng bất lực.
Kim Ô Thần Đế nói: