Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2061: Tứ Diện Thần (1)
Tôn Tứ Diện Thần kia nhìn về phía hắn. Chung Nhạc chợt rên lên một tiếng, khóe miệng tươm máu. Ánh mắt của hắn thật đáng sợ, chỉ mới liếc mắt nhìn một cái, Chung Nhạc đã cảm thấy chính mình giống như bị thần thông Trảm Đạo chém trúng vậy, đại đạo trong cơ thể tán loạn, khó có thể ổn định lại, đạo tâm cũng trở nên dao động, rất có xu thế đạo tâm thất thủ.
- Một gã Phục Hy nho nhỏ, sao có thể hiểu được đạo diệu của ta?
Tôn Tứ Diện Thần kia bật cười, nói:
- Ngươi cho rằng Nhất Niệm Vạn Giới Sinh chính là thần thông của ta? Sao ngươi biết ta không phải là ngươi?
Dung mạo và vóc dáng của hắn đột nhiên biến hóa, biến thành dung mạo của Chung Nhạc, nhưng tu vi thực lực lại cường đại hơn Chung Nhạc không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa, càng thêm quỷ dị chính là, bất luận nhìn từ phương diện nào, đều chỉ nhìn thấy chính diện của hắn, mỉm cười nói:
- Một cái liếc mắt vừa rồi kia của ta, sử dụng chính là thần thông Trảm Đạo của ngươi! Ngươi hẳn là biết được, ta chính là ngươi! Bất quá, ta là ngươi dưới trạng thái hoàn mỹ!
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Lôi Trạch Cổ Thần tiến về phía trước một bước, che lại trước người Chung Nhạc, tế khởi Tiên Thiên Quả Thụ, cười lạnh một tiếng, hỏi:
- Ngươi bày ra cửa ải phong ấn Lục Đạo cuối cùng, rốt cuộc là muốn gì?
- Thật ra… Ta chính là ngươi a!
Hình dung tôn Tứ Diện Thần kia đột nhiên biến hóa, khuôn mặt vậy mà giống Lôi Trạch Cổ Thần như đúc. Nhưng quỷ dị chính là hình thái của hắn không ngờ lại là hình thái Tứ Diện Thần, bất luận nhìn từ phương diện nào đều chỉ nhìn thấy chính diện của hắn, không thể nhìn thấy sau lưng hắn.
Tôn Tứ Diện Thần kia mỉm cười, nói:
- Lôi Trạch, ngươi bất quá chỉ là Cấu thân của ta, là thứ dơ bẩn của bản thân ta biến thành! Chính vì nguyên nhân này, cho nên ta mới vứt bỏ ngươi. Ngươi đối với ta chỉ là một thứ phế vật vô dụng, tự nhiên là phải vứt bỏ!
- Khốn kiếp!
Lôi Trạch Cổ Thần giận dữ, ngâm dài một tiếng, hiện ra chân thân Bàn Long, Long thân khoanh tròn dưới Tiên Thiên Quả Thụ, dị tượng ngàn vạn, sát khí đằng đằng. Thần Hậu nương nương tiến về phía trước một bước, anh tư hào sảng, cười lạnh một tiếng, nói:
- Vị đạo hữu này, nếu ngươi là Đạo Thần, sao lại làm ra loại cử động này, muốn tiêu diệt Phục Hy Thần Tộc như vậy? Ngươi làm như vậy, không khỏi tổn hại thân phận của ngươi a?
Dung nhan tôn Tứ Diện Thần kia khẽ biến, bộ dáng giống Thần Hậu nương nương như đúc, cũng là đầu người thân rắn, thế nhưng khí tượng phi phàm, tu vi thực lực càng mạnh hơn Thần Hậu không biết bao nhiêu, cũng là hình thái Tứ Diện Thần, lạnh nhạt nói:
- Thần Hậu, ngươi là Cấu thân của ta, sao lại biết được đạo diệu của ta? Mau lui xuống đi!
Sắc mặt Thần Hậu nương nương tái nhợt, nâng Phù Tang Thần Thụ lên, sát cơ mãnh liệt.
Chung Nhạc mượn tới Linh căn Phù Tang Thần Thụ, tự nghĩ không có thực lực sử dụng, bởi vậy mới giao cho nàng ngự sử. Mặc dù thuộc tính của Thần Hậu nương nương và Phù Tang Thần Thụ không phù hợp, nhưng ít nhiều cũng có thể phát huy ra bảy tám thành uy lực của cây Linh căn này.
Thiên mỉm cười, nói:
- Các vị khoan hãy nổi giận! Vị đạo huynh này, lần này chúng ta tới đây là muốn mở ra một tầng phong ấn cuối cùng của Phục Hy, cũng không phải là muốn đối địch với đạo huynh. Nếu đạo huynh để chúng ta rời khỏi Đạo Giới, chúng ta sẽ lập tức xoay người bỏ đi, không dám quấy rầy sự thanh tịnh của đạo huynh. Đạo huynh suy nghĩ thế nào?
Dung mạo tôn Tứ Diện Thần kia đột nhiên lại thay đổi, biến thành một tôn Thần không có mặt, không có mũi, không có mắt, không có miệng, không có tai, chính là hình thái của Thiên.
Trên mặt Thiên quang mang lượn lờ, trong nội tâm vạn phần kinh hãi.
Tôn Tứ Diện Thần này biến thành hình thái của hắn, vậy mà cực kỳ tương đồng với hắn. Bất quá, Thiên do tôn Tứ Diện Thần biến thành kia cao minh hơn hắn rất nhiều, đó là Thiên đã lột đi thân thể Tế Tự Thần, là Tiên Thiên Chi Thiên, là Thiên hoàn mỹ nhất, chính là cảnh giới mà hắn nằm mơ cũng muốn đạt tới.
- Hình thái hoàn mỹ của ta chính là như vậy sao?
Thiên lẩm bẩm:
- Đây chính là hình thái mà ta mong muốn nhất! Là trạng thái sau khi ta hoàn thành Bổ Thiên, Thiên Nhân thoát xác, dung nạp Tiên Thiên Thiên Đạo! Ta sẽ có thể không chỗ nào không có mặt…
Tứ Diện Thần mỉm cười, nói:
- Chư quân đều là tồn tại phi phàm, chỉ là ta không cho phép Phục Hy Thần Tộc phục sinh! Phục Hy phục sinh, tạo thành phá hư quá lớn cho phiến thiên địa này. Cho nên, chư quân đều phải lưu lại chỗ này!
- Động thủ!
Lôi Trạch Cổ Thần quát lớn một tiếng. Tôn Thần Long cổ lão nhất này đột nhiên giãy dụa thân thể, quấn quanh Tiên Thiên Quả Thụ, lôi đình vô biên vô tận tiến nhập Tiên Thiên Quả Thụ. Trên Tiên Thiên Quả Thụ nhất thời bạo phát chín mươi chín loại Đại đạo Tiên Thiên, ầm vang chấn động, giết về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Cùng lúc đó, Thần Hậu nương nương hiện ra chân thân Tiên Thiên Đại Xà. Tiên Thiên Đại Xà phân ra Thủy và Thổ, Hoa Tư nương nương là Thủy, mà nàng chính là Thổ. Khí Huyền Hoàng vô biên vô tận lan tỏa xung quanh thân thể Đại Xà, Đại Xà phóng người trong khí Huyền Hoàng, giết về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Khí Huyền Hoàng giống như Đại lục bằng phẳng đột nhiên xoay tròn, biến thành một vòng xoáy, một cây Hỏa thụ từ trong khí Huyền Hoàng nặng nề dâng lên, Hỗn Độn Hỏa lan tỏa. Từng vầng từng vầng Thái Dương xoay chuyển xung quanh Thần thụ, dưới ngự sử của Thần Hậu nương nương quất thẳng về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
- Đàm phán không xong, chỉ có thể động thủ rồi!
Thiên thở dài một tiếng, toàn thân đột nhiên lay động, hiện ra ba mươi cánh tay, ba mươi Thiên đạo biến thành ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo. Ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo cùng nhau lay động, từ một hướng khác giết về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Ba mươi Thiên đạo, ba mươi Bảo vật Thiên đạo, đây đã là thực lực đỉnh phong của hắn. Cho dù trong trận chiến chém giết Tà Đế, hắn cũng chưa từng toàn lực xuất thủ. Hiện tại đối mặt với tôn Đạo Thần quái lạ này, hắn không thể không dốc sạch toàn bộ năng lực.
Càn Đô Thần Vương thoáng chần chừ một chút, sau đó cũng dịch chuyển bước chân, biến thành một đạo lưu quang, uy năng của mười chín Tiên Thiên Thiên Đạo nhao nhao bạo phát, Đạo âm kéo dài vang vọng, lao thẳng về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Tiên Thiên Thiên Đạo của hắn bất đồng với ba mươi Hậu Thiên Thiên Đạo, càng cao cấp hơn, càng thuần túy hơn, càng cổ lão hơn, so với Thiên chính là mỗi người mỗi vẻ, thực lực cũng không yếu hơn Thiên bao nhiêu.
- Thiên Hà!
- Một gã Phục Hy nho nhỏ, sao có thể hiểu được đạo diệu của ta?
Tôn Tứ Diện Thần kia bật cười, nói:
- Ngươi cho rằng Nhất Niệm Vạn Giới Sinh chính là thần thông của ta? Sao ngươi biết ta không phải là ngươi?
Dung mạo và vóc dáng của hắn đột nhiên biến hóa, biến thành dung mạo của Chung Nhạc, nhưng tu vi thực lực lại cường đại hơn Chung Nhạc không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa, càng thêm quỷ dị chính là, bất luận nhìn từ phương diện nào, đều chỉ nhìn thấy chính diện của hắn, mỉm cười nói:
- Một cái liếc mắt vừa rồi kia của ta, sử dụng chính là thần thông Trảm Đạo của ngươi! Ngươi hẳn là biết được, ta chính là ngươi! Bất quá, ta là ngươi dưới trạng thái hoàn mỹ!
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Lôi Trạch Cổ Thần tiến về phía trước một bước, che lại trước người Chung Nhạc, tế khởi Tiên Thiên Quả Thụ, cười lạnh một tiếng, hỏi:
- Ngươi bày ra cửa ải phong ấn Lục Đạo cuối cùng, rốt cuộc là muốn gì?
- Thật ra… Ta chính là ngươi a!
Hình dung tôn Tứ Diện Thần kia đột nhiên biến hóa, khuôn mặt vậy mà giống Lôi Trạch Cổ Thần như đúc. Nhưng quỷ dị chính là hình thái của hắn không ngờ lại là hình thái Tứ Diện Thần, bất luận nhìn từ phương diện nào đều chỉ nhìn thấy chính diện của hắn, không thể nhìn thấy sau lưng hắn.
Tôn Tứ Diện Thần kia mỉm cười, nói:
- Lôi Trạch, ngươi bất quá chỉ là Cấu thân của ta, là thứ dơ bẩn của bản thân ta biến thành! Chính vì nguyên nhân này, cho nên ta mới vứt bỏ ngươi. Ngươi đối với ta chỉ là một thứ phế vật vô dụng, tự nhiên là phải vứt bỏ!
- Khốn kiếp!
Lôi Trạch Cổ Thần giận dữ, ngâm dài một tiếng, hiện ra chân thân Bàn Long, Long thân khoanh tròn dưới Tiên Thiên Quả Thụ, dị tượng ngàn vạn, sát khí đằng đằng. Thần Hậu nương nương tiến về phía trước một bước, anh tư hào sảng, cười lạnh một tiếng, nói:
- Vị đạo hữu này, nếu ngươi là Đạo Thần, sao lại làm ra loại cử động này, muốn tiêu diệt Phục Hy Thần Tộc như vậy? Ngươi làm như vậy, không khỏi tổn hại thân phận của ngươi a?
Dung nhan tôn Tứ Diện Thần kia khẽ biến, bộ dáng giống Thần Hậu nương nương như đúc, cũng là đầu người thân rắn, thế nhưng khí tượng phi phàm, tu vi thực lực càng mạnh hơn Thần Hậu không biết bao nhiêu, cũng là hình thái Tứ Diện Thần, lạnh nhạt nói:
- Thần Hậu, ngươi là Cấu thân của ta, sao lại biết được đạo diệu của ta? Mau lui xuống đi!
Sắc mặt Thần Hậu nương nương tái nhợt, nâng Phù Tang Thần Thụ lên, sát cơ mãnh liệt.
Chung Nhạc mượn tới Linh căn Phù Tang Thần Thụ, tự nghĩ không có thực lực sử dụng, bởi vậy mới giao cho nàng ngự sử. Mặc dù thuộc tính của Thần Hậu nương nương và Phù Tang Thần Thụ không phù hợp, nhưng ít nhiều cũng có thể phát huy ra bảy tám thành uy lực của cây Linh căn này.
Thiên mỉm cười, nói:
- Các vị khoan hãy nổi giận! Vị đạo huynh này, lần này chúng ta tới đây là muốn mở ra một tầng phong ấn cuối cùng của Phục Hy, cũng không phải là muốn đối địch với đạo huynh. Nếu đạo huynh để chúng ta rời khỏi Đạo Giới, chúng ta sẽ lập tức xoay người bỏ đi, không dám quấy rầy sự thanh tịnh của đạo huynh. Đạo huynh suy nghĩ thế nào?
Dung mạo tôn Tứ Diện Thần kia đột nhiên lại thay đổi, biến thành một tôn Thần không có mặt, không có mũi, không có mắt, không có miệng, không có tai, chính là hình thái của Thiên.
Trên mặt Thiên quang mang lượn lờ, trong nội tâm vạn phần kinh hãi.
Tôn Tứ Diện Thần này biến thành hình thái của hắn, vậy mà cực kỳ tương đồng với hắn. Bất quá, Thiên do tôn Tứ Diện Thần biến thành kia cao minh hơn hắn rất nhiều, đó là Thiên đã lột đi thân thể Tế Tự Thần, là Tiên Thiên Chi Thiên, là Thiên hoàn mỹ nhất, chính là cảnh giới mà hắn nằm mơ cũng muốn đạt tới.
- Hình thái hoàn mỹ của ta chính là như vậy sao?
Thiên lẩm bẩm:
- Đây chính là hình thái mà ta mong muốn nhất! Là trạng thái sau khi ta hoàn thành Bổ Thiên, Thiên Nhân thoát xác, dung nạp Tiên Thiên Thiên Đạo! Ta sẽ có thể không chỗ nào không có mặt…
Tứ Diện Thần mỉm cười, nói:
- Chư quân đều là tồn tại phi phàm, chỉ là ta không cho phép Phục Hy Thần Tộc phục sinh! Phục Hy phục sinh, tạo thành phá hư quá lớn cho phiến thiên địa này. Cho nên, chư quân đều phải lưu lại chỗ này!
- Động thủ!
Lôi Trạch Cổ Thần quát lớn một tiếng. Tôn Thần Long cổ lão nhất này đột nhiên giãy dụa thân thể, quấn quanh Tiên Thiên Quả Thụ, lôi đình vô biên vô tận tiến nhập Tiên Thiên Quả Thụ. Trên Tiên Thiên Quả Thụ nhất thời bạo phát chín mươi chín loại Đại đạo Tiên Thiên, ầm vang chấn động, giết về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Cùng lúc đó, Thần Hậu nương nương hiện ra chân thân Tiên Thiên Đại Xà. Tiên Thiên Đại Xà phân ra Thủy và Thổ, Hoa Tư nương nương là Thủy, mà nàng chính là Thổ. Khí Huyền Hoàng vô biên vô tận lan tỏa xung quanh thân thể Đại Xà, Đại Xà phóng người trong khí Huyền Hoàng, giết về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Khí Huyền Hoàng giống như Đại lục bằng phẳng đột nhiên xoay tròn, biến thành một vòng xoáy, một cây Hỏa thụ từ trong khí Huyền Hoàng nặng nề dâng lên, Hỗn Độn Hỏa lan tỏa. Từng vầng từng vầng Thái Dương xoay chuyển xung quanh Thần thụ, dưới ngự sử của Thần Hậu nương nương quất thẳng về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
- Đàm phán không xong, chỉ có thể động thủ rồi!
Thiên thở dài một tiếng, toàn thân đột nhiên lay động, hiện ra ba mươi cánh tay, ba mươi Thiên đạo biến thành ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo. Ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo cùng nhau lay động, từ một hướng khác giết về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Ba mươi Thiên đạo, ba mươi Bảo vật Thiên đạo, đây đã là thực lực đỉnh phong của hắn. Cho dù trong trận chiến chém giết Tà Đế, hắn cũng chưa từng toàn lực xuất thủ. Hiện tại đối mặt với tôn Đạo Thần quái lạ này, hắn không thể không dốc sạch toàn bộ năng lực.
Càn Đô Thần Vương thoáng chần chừ một chút, sau đó cũng dịch chuyển bước chân, biến thành một đạo lưu quang, uy năng của mười chín Tiên Thiên Thiên Đạo nhao nhao bạo phát, Đạo âm kéo dài vang vọng, lao thẳng về phía tôn Tứ Diện Thần kia.
Tiên Thiên Thiên Đạo của hắn bất đồng với ba mươi Hậu Thiên Thiên Đạo, càng cao cấp hơn, càng thuần túy hơn, càng cổ lão hơn, so với Thiên chính là mỗi người mỗi vẻ, thực lực cũng không yếu hơn Thiên bao nhiêu.
- Thiên Hà!