Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2042: Quy tông (2)
- Mau mau đứng lên! Mau mau đứng lên! Các ngươi đều là tộc nhân của ta, đều là anh kiệt của Phục Hy Thần Tộc ta!
Cổ Nhạc ngẩng đầu lên, nhìn từng vị từng vị Phục Hy chuyển thế đã lộ rõ sự già nua này, tâm thần kích động:
- Chuyện tình liên quan tới trận chiến tương lai của Phục Hy thị ta, không cho phép có bất luận thất bại nào nữa! Quyết không thể lại bại một lần nữa!
o0o
Trong Tổ Đình, Chung Nhạc yên lặng nhìn Nhân Tộc đang lúc phát triển, trong lòng có chút cảm khái, lẩm bẩm:
- Mười vạn năm qua, chúng ta đã thất bại vô số lần. Nhưng lần này, quyết không thể lại thất bại nữa! Lại bại nữa, sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa… Ta phải nhanh một chút thành Đế! Ta nhất định phải nhanh chóng tu luyện tới Đế cảnh! Thiên, ta cần ngươi giúp ta đi đối phó Hắc Đế mười vạn năm trước!
Ầm ầm!
Hắn tế khởi từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo. Ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo kết hợp lại với nhau, cũng không lâu lắm đã hình thành nên một Vũ trụ Thiên đạo cỡ nhỏ.
Chung Nhạc đứng trước Vũ trụ Thiên đạo cỡ nhỏ này, yên lặng chờ đợi. Một lúc sau, trong Vũ trụ Thiên đạo kia chợt có một con mắt hẹp dài từ từ mở ra, cảnh giác liếc nhìn bốn phía một cái. Một đạo thanh âm không có bất kỳ cảm tình gì vang lên:
- Phục Hy thị, ngươi gọi ta tới là có chuyện gì?
- Thiên, đã tới lúc ngươi thực hiện lời hứa của ngươi rồi!
Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nói:
- Ta cần ngươi theo ta trở về mười vạn năm trước, đối phó Hắc Đế! Ta chuẩn bị mở ra tầng phong ấn huyết mạch cuối cùng rồi!
Con mắt trên không trung kia dần dần thu nhỏ lại, nhưng một khuôn mặt càng to lớn hơn chậm rãi xuất hiện, lôi vân lăn lộn tới lui trên khuôn mặt kia, lộ ra nội tâm không chút bình tĩnh, thất thanh nói:
- Ngươi có biết sau khi đối mặt với Hắc Đế sẽ liền đối mặt với tôn Đạo Thần kia không? Hai tầng kiếp số này chính là trọng điệp với nhau. Ngươi hiện tại căn bản không có thực lực đó!
- Ta biết rõ! Nhưng ta có thực lực đó!
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Cộng thêm Lôi Trạch Cổ Thần, Thần Hậu nương nương, Càn Đô Thần Vương, còn có Táng Linh Thần Vương, Mẫu Hoàng Đại Đế nữa!
Khuôn mặt trên bầu trời có chút chần chừ. Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:
- Thiên, ngươi muốn nuốt lời sao?
- Không dám!
Khuôn mặt trên bầu trời thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi gọi bọn họ tới đây, ta đi với ngươi là được!
o0o
Lúc này, trong Thần Đế Cung, Mục Tiên Thiên đang làm khách ở nơi này, trong lòng thoáng có chút khó chịu. Tiên Thiên Thần Đế chính là đang ngồi trên chủ vị, mà nàng thì ngồi ở bên dưới, về mặt địa vị thì thấp hơn Tiên Thiên Thần Đế một chút.
Rất nhanh, Mục Tiên Thiên đã ném loại cảm giác khó chịu này ra sau đầu, ngữ khí nghiêm nghị nói:
- Đạo huynh…
Tiên Thiên Thần Đế nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:
- Gọi ta là sư thúc! Không được làm loạn bối phận!
Mục Tiên Thiên mỉm cười, nói:
- Trẫm là Thiên Đế, bối phận chúng ta…
- Ngươi là Thiên tử!
Tiên Thiên Thần Đế nhắc nhở nàng, mỉm cười nói:
- Ngươi ở trong Thiên Đình đã tuyên cáo thiên hạ, nói cho chúng sinh thiên hạ biết ngươi là Thiên tử. Thiên chỉ là một tiểu nhi mà thôi, ngươi đã cam nguyện tự nhận chính mình là Thiên tử, vậy chính là thuộc bối phận đồ tôn của ta. Bất quá, nể mặt mũi của Hắc Đế, ta cho phép ngươi gọi ta là sư thúc. Muốn ngang hàng tương xứng với ta, vậy thì phải làm một Thiên Đế chân chính!
Mục Tiên Thiên dằn xuống cơn giận trong lòng, nói:
- Sư thúc, mục đích lần này tiểu chất tới đây, sư thúc hẳn là biết được a? Không biết ý của sư thúc như thế nào?
- Từ xưa tới nay Thần Ma đều bất lưỡng lập, ta từ lâu đã có lòng muốn trừ đi Ma Đế rồi. Bất quá, chuyện tình thật quỷ quái, cứ mỗi lần ta có cơ hội trừ đi hắn, đều để cho hắn chạy thoát. Lần này ngươi tới đây, chẳng qua là muốn ôm chân một người, trừ đi một người mà thôi!
Tiên Thiên Thần Đế lạnh nhạt nói:
- Ý nghĩ của ngươi rất tốt, ôm chân ta trừ đi Ma Đế! Ta liên thủ với ngươi, quả thật có thể trừ đi Ma Đế. Nhưng mục đích chân chính của ngươi cũng không phải là cái này. Mà ngươi là muốn mượn lực lượng của ta đánh trọng thương Ma Đế, sau đó đánh ta trọng thương, ngươi sẽ hàng phục chúng ta, làm đạo Long văn điều giải Thần Ma này. Tiên Thiên nữ hiền chất, lá gan của ngươi không khỏi quá lớn một chút rồi a!
Sắc mặt Mục Tiên Thiên bất biến, cười tủm tỉm, nói:
- Vãn bối xuất thân từ Vũ trụ Cổ lão, cùng với Ma Đế và Thần Đế đều là người một nhà, xưa nay vẫn luôn kính ngưỡng hai vị tiền bối. Hiện tại, hai vị tiền bối bị quản chế bởi Phục Hy, lại có Thiên chưởng khống Tà Đế. Đợi tới lúc Tà Đế phục sinh, đó chính là thời điểm hai vị sư thúc gặp rủi ro. Thay vì ngồi yên chờ chết, không bằng liên thủ với vãn bối, nói không chừng sư thúc còn có cơ hội trừ đi Ma Đế, nhất cử trở thành Đạo Thần thì sao?
- Đạo Thần…
Tiên Thiên Thần Đế nhất thời trầm ngâm. Lời nói của Mục Tiên Thiên quả thật đã đả động hắn. Đạo Thần là một cảnh giới siêu nhiên, hắn vẫn luôn bị nhốt ở Đế cảnh, vô lực tiến thêm một bước.
Mấy năm gần đây, hắn nhìn thấy đám người Hậu Thổ, Lôi Trạch nhao nhao tu thành Đạo Thần, nói không đỏ mắt chính là nói dối. Hắn phi thường đỏ mắt! Năm xưa, hắn là tồn tại có thể ngang vai ngang vế với đám Thần Vương cổ lão bọn Lôi Trạch, Hậu Thổ, thậm chí tại một thời điểm nào đó còn vượt qua bọn họ một bậc nữa.
Nhưng Hậu Thổ và Lôi Trạch cũng đã trước sau trở thành Đạo Thần, chỉ có hắn là còn bị vây ở Đế cảnh.
Hắn quả thật rất muốn trở thành Đạo Thần, cũng biết chính mình cuối cùng là còn khiếm khuyết cái gì. Hắn ngoại trừ không đủ khai sáng ra, chính là do Ma đạo trở ngại.
Nếu trên thế gian này không còn Ma đạo nữa, vậy hắn thành tựu Đạo Thần quả thật chính là nước chảy thành sông.
Bất quá, hắn cũng vô cùng rõ ràng mục đích chân chính của Mục Tiên Thiên, khiến cho hắn không thể không thận trọng.
Mục Tiên Thiên cười tủm tỉm, nói:
- Sư thúc, ngươi chính là Thủy tổ của Thần đạo, một trong những tồn tại cổ lão nhất. Lẽ nào ngươi cho rằng ngươi đấu không lại ta đứa vãn bối này sao? Chẳng lẽ sư thúc không dám đánh cuộc một trận?
Tiên Thiên Thần Đế cười ha hả, thanh âm hùng hậu, nói:
- Được! Vậy ta liền đánh cuộc một trận với ngươi! Bất quá, để chứng minh thành ý của ngươi, ta muốn ngươi trước làm thiếp của ta!
Hắn tinh tế quan sát Mục Tiên Thiên, mỉm cười nói:
- Chung Sơn thị đã bắt cóc ái phi của ta, còn giết chết ái phi của ta! Bất quá, nhan sắc của Tiên Thiên nữ hiền chất cũng không tệ. Chỉ cần ngươi chịu làm thiếp của ta, ta sẽ giúp ngươi trừ đi Ma Đế! Chỉ cần ta và ngươi trở thành một nhà, Vũ trụ Cổ lão này chính là vật trong bàn tay ngươi rồi! Ngươi không phải là muốn Vũ trụ Cổ lão sao? Hiện tại chỉ cần ngươi gật đầu một cái, sẽ dễ như trở bàn tay!
Sắc mặt Mục Tiên Thiên khẽ biến, một lúc sau mới gật đầu một cái, ngữ khí xấu hổ nói:
- Thiếp thân nguyện ý!
Tiên Thiên Thần Đế cười ha hả:
- Ta xưa nay thê thiếp vô số, nhưng vẫn chưa từng có thê thiếp là Thiên Đế a! Chất nữ, hoa đẹp trăng đẹp phong cảnh đẹp, chớ cô phụ mỹ cảnh đêm nay a!
Cổ Nhạc ngẩng đầu lên, nhìn từng vị từng vị Phục Hy chuyển thế đã lộ rõ sự già nua này, tâm thần kích động:
- Chuyện tình liên quan tới trận chiến tương lai của Phục Hy thị ta, không cho phép có bất luận thất bại nào nữa! Quyết không thể lại bại một lần nữa!
o0o
Trong Tổ Đình, Chung Nhạc yên lặng nhìn Nhân Tộc đang lúc phát triển, trong lòng có chút cảm khái, lẩm bẩm:
- Mười vạn năm qua, chúng ta đã thất bại vô số lần. Nhưng lần này, quyết không thể lại thất bại nữa! Lại bại nữa, sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa… Ta phải nhanh một chút thành Đế! Ta nhất định phải nhanh chóng tu luyện tới Đế cảnh! Thiên, ta cần ngươi giúp ta đi đối phó Hắc Đế mười vạn năm trước!
Ầm ầm!
Hắn tế khởi từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo. Ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo kết hợp lại với nhau, cũng không lâu lắm đã hình thành nên một Vũ trụ Thiên đạo cỡ nhỏ.
Chung Nhạc đứng trước Vũ trụ Thiên đạo cỡ nhỏ này, yên lặng chờ đợi. Một lúc sau, trong Vũ trụ Thiên đạo kia chợt có một con mắt hẹp dài từ từ mở ra, cảnh giác liếc nhìn bốn phía một cái. Một đạo thanh âm không có bất kỳ cảm tình gì vang lên:
- Phục Hy thị, ngươi gọi ta tới là có chuyện gì?
- Thiên, đã tới lúc ngươi thực hiện lời hứa của ngươi rồi!
Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nói:
- Ta cần ngươi theo ta trở về mười vạn năm trước, đối phó Hắc Đế! Ta chuẩn bị mở ra tầng phong ấn huyết mạch cuối cùng rồi!
Con mắt trên không trung kia dần dần thu nhỏ lại, nhưng một khuôn mặt càng to lớn hơn chậm rãi xuất hiện, lôi vân lăn lộn tới lui trên khuôn mặt kia, lộ ra nội tâm không chút bình tĩnh, thất thanh nói:
- Ngươi có biết sau khi đối mặt với Hắc Đế sẽ liền đối mặt với tôn Đạo Thần kia không? Hai tầng kiếp số này chính là trọng điệp với nhau. Ngươi hiện tại căn bản không có thực lực đó!
- Ta biết rõ! Nhưng ta có thực lực đó!
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Cộng thêm Lôi Trạch Cổ Thần, Thần Hậu nương nương, Càn Đô Thần Vương, còn có Táng Linh Thần Vương, Mẫu Hoàng Đại Đế nữa!
Khuôn mặt trên bầu trời có chút chần chừ. Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:
- Thiên, ngươi muốn nuốt lời sao?
- Không dám!
Khuôn mặt trên bầu trời thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi gọi bọn họ tới đây, ta đi với ngươi là được!
o0o
Lúc này, trong Thần Đế Cung, Mục Tiên Thiên đang làm khách ở nơi này, trong lòng thoáng có chút khó chịu. Tiên Thiên Thần Đế chính là đang ngồi trên chủ vị, mà nàng thì ngồi ở bên dưới, về mặt địa vị thì thấp hơn Tiên Thiên Thần Đế một chút.
Rất nhanh, Mục Tiên Thiên đã ném loại cảm giác khó chịu này ra sau đầu, ngữ khí nghiêm nghị nói:
- Đạo huynh…
Tiên Thiên Thần Đế nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:
- Gọi ta là sư thúc! Không được làm loạn bối phận!
Mục Tiên Thiên mỉm cười, nói:
- Trẫm là Thiên Đế, bối phận chúng ta…
- Ngươi là Thiên tử!
Tiên Thiên Thần Đế nhắc nhở nàng, mỉm cười nói:
- Ngươi ở trong Thiên Đình đã tuyên cáo thiên hạ, nói cho chúng sinh thiên hạ biết ngươi là Thiên tử. Thiên chỉ là một tiểu nhi mà thôi, ngươi đã cam nguyện tự nhận chính mình là Thiên tử, vậy chính là thuộc bối phận đồ tôn của ta. Bất quá, nể mặt mũi của Hắc Đế, ta cho phép ngươi gọi ta là sư thúc. Muốn ngang hàng tương xứng với ta, vậy thì phải làm một Thiên Đế chân chính!
Mục Tiên Thiên dằn xuống cơn giận trong lòng, nói:
- Sư thúc, mục đích lần này tiểu chất tới đây, sư thúc hẳn là biết được a? Không biết ý của sư thúc như thế nào?
- Từ xưa tới nay Thần Ma đều bất lưỡng lập, ta từ lâu đã có lòng muốn trừ đi Ma Đế rồi. Bất quá, chuyện tình thật quỷ quái, cứ mỗi lần ta có cơ hội trừ đi hắn, đều để cho hắn chạy thoát. Lần này ngươi tới đây, chẳng qua là muốn ôm chân một người, trừ đi một người mà thôi!
Tiên Thiên Thần Đế lạnh nhạt nói:
- Ý nghĩ của ngươi rất tốt, ôm chân ta trừ đi Ma Đế! Ta liên thủ với ngươi, quả thật có thể trừ đi Ma Đế. Nhưng mục đích chân chính của ngươi cũng không phải là cái này. Mà ngươi là muốn mượn lực lượng của ta đánh trọng thương Ma Đế, sau đó đánh ta trọng thương, ngươi sẽ hàng phục chúng ta, làm đạo Long văn điều giải Thần Ma này. Tiên Thiên nữ hiền chất, lá gan của ngươi không khỏi quá lớn một chút rồi a!
Sắc mặt Mục Tiên Thiên bất biến, cười tủm tỉm, nói:
- Vãn bối xuất thân từ Vũ trụ Cổ lão, cùng với Ma Đế và Thần Đế đều là người một nhà, xưa nay vẫn luôn kính ngưỡng hai vị tiền bối. Hiện tại, hai vị tiền bối bị quản chế bởi Phục Hy, lại có Thiên chưởng khống Tà Đế. Đợi tới lúc Tà Đế phục sinh, đó chính là thời điểm hai vị sư thúc gặp rủi ro. Thay vì ngồi yên chờ chết, không bằng liên thủ với vãn bối, nói không chừng sư thúc còn có cơ hội trừ đi Ma Đế, nhất cử trở thành Đạo Thần thì sao?
- Đạo Thần…
Tiên Thiên Thần Đế nhất thời trầm ngâm. Lời nói của Mục Tiên Thiên quả thật đã đả động hắn. Đạo Thần là một cảnh giới siêu nhiên, hắn vẫn luôn bị nhốt ở Đế cảnh, vô lực tiến thêm một bước.
Mấy năm gần đây, hắn nhìn thấy đám người Hậu Thổ, Lôi Trạch nhao nhao tu thành Đạo Thần, nói không đỏ mắt chính là nói dối. Hắn phi thường đỏ mắt! Năm xưa, hắn là tồn tại có thể ngang vai ngang vế với đám Thần Vương cổ lão bọn Lôi Trạch, Hậu Thổ, thậm chí tại một thời điểm nào đó còn vượt qua bọn họ một bậc nữa.
Nhưng Hậu Thổ và Lôi Trạch cũng đã trước sau trở thành Đạo Thần, chỉ có hắn là còn bị vây ở Đế cảnh.
Hắn quả thật rất muốn trở thành Đạo Thần, cũng biết chính mình cuối cùng là còn khiếm khuyết cái gì. Hắn ngoại trừ không đủ khai sáng ra, chính là do Ma đạo trở ngại.
Nếu trên thế gian này không còn Ma đạo nữa, vậy hắn thành tựu Đạo Thần quả thật chính là nước chảy thành sông.
Bất quá, hắn cũng vô cùng rõ ràng mục đích chân chính của Mục Tiên Thiên, khiến cho hắn không thể không thận trọng.
Mục Tiên Thiên cười tủm tỉm, nói:
- Sư thúc, ngươi chính là Thủy tổ của Thần đạo, một trong những tồn tại cổ lão nhất. Lẽ nào ngươi cho rằng ngươi đấu không lại ta đứa vãn bối này sao? Chẳng lẽ sư thúc không dám đánh cuộc một trận?
Tiên Thiên Thần Đế cười ha hả, thanh âm hùng hậu, nói:
- Được! Vậy ta liền đánh cuộc một trận với ngươi! Bất quá, để chứng minh thành ý của ngươi, ta muốn ngươi trước làm thiếp của ta!
Hắn tinh tế quan sát Mục Tiên Thiên, mỉm cười nói:
- Chung Sơn thị đã bắt cóc ái phi của ta, còn giết chết ái phi của ta! Bất quá, nhan sắc của Tiên Thiên nữ hiền chất cũng không tệ. Chỉ cần ngươi chịu làm thiếp của ta, ta sẽ giúp ngươi trừ đi Ma Đế! Chỉ cần ta và ngươi trở thành một nhà, Vũ trụ Cổ lão này chính là vật trong bàn tay ngươi rồi! Ngươi không phải là muốn Vũ trụ Cổ lão sao? Hiện tại chỉ cần ngươi gật đầu một cái, sẽ dễ như trở bàn tay!
Sắc mặt Mục Tiên Thiên khẽ biến, một lúc sau mới gật đầu một cái, ngữ khí xấu hổ nói:
- Thiếp thân nguyện ý!
Tiên Thiên Thần Đế cười ha hả:
- Ta xưa nay thê thiếp vô số, nhưng vẫn chưa từng có thê thiếp là Thiên Đế a! Chất nữ, hoa đẹp trăng đẹp phong cảnh đẹp, chớ cô phụ mỹ cảnh đêm nay a!