Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1982: Thiên Nữ vấn đạo (2)
Nguyên thần Hoa Thiến Mân bay lên, dẫn theo hắn xông thẳng vào Hư Không Giới, mỉm cười nói:
- Ngươi gọi ta biểu muội, lẽ nào tuổi của ngươi lớn hơn ta sao?
Chung Nhạc nói ra độ tuổi của chính mình. Mặt mày Hoa Thiến Mân rạng rỡ, nói:
- Ngươi nhỏ hơn ta mấy tuổi, phải gọi ta là biểu tỷ mới đúng!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta từng ở trong quá khứ trải qua trăm ngàn năm tuế nguyệt, bởi vậy độ tuổi thực tế hẳn phải lớn hơn một chút, cho nên mới gọi ngươi là biểu muội!
Hoa Thiến Mân nhất thời ngẩn ngơ, đầu óc lại tái phát mơ hồ, ngón tay xoắn xoắn lọn tóc, vắt óc suy nghĩ, nói:
- Ta sinh ra sớm hơn ngươi, cho nên ta là biểu tỷ. Nhưng ngươi đã quay về quá khứ sống qua một đoạn năm tháng, niên kỷ thực tế lớn hơn ta, cho nên ta lại là biểu muội… Vậy ta rốt cuộc là biểu tỷ hay là biểu muội đây?
Chung Nhạc bật cười.
Hai người xuyên qua hàng rào Hư Không Giới. Thân thể Chung Nhạc khẽ trầm xuống, cảm ứng được áp lực do Hư Không Giới truyền tới.
Hư Không Giới bài xích vật chất, bởi vậy nhục thân không thể tiến vào Hư Không Giới. Mà Tiên Thiên Thần Ma bởi vì bản thân chính là Đạo, không tính là vật chất, cho nên mới có thể tùy tiện ra vào Hư Không Giới.
Chung Nhạc còn chưa hoàn toàn nghịch chuyển Tiên Thiên, tự nhiên cũng sẽ bị Hư Không Giới bài xích. Bất quá, lực bài xích cũng không mạnh mẽ, so với lần trước thì đã yếu nhược hơn rất nhiều.
- Ngươi đi theo ta! Ta dẫn ngươi đi du lịch Động thiên của đám linh hồn này!
Hoa Thiến Mân mỉm cười, nói. Ngay sau đó liền phi thân tiến vào sâu bên trong Hư Không Giới.
- Du lịch Động thiên của những linh hồn trong Hư Không Giới?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng đuổi theo nàng, trong lòng không khỏi tán thán phương pháp tu luyện của nàng thiếu nữ trước mắt này ly kỳ cổ quái. Sợ rằng chỉ có nàng nữ tử đầu óc lúc nào cũng mơ mơ màng màng này mới có thể nghĩ tới biện pháp tu luyện quái dị này.
Trong Hư Không Giới, từng cỗ từng cỗ linh hồn thật lớn đủ các loại hình thái khác nhau, phiêu phù trong hư không bát ngát vô biên. Đa số bọn họ đều chìm vào giấc ngủ say, lực lượng tế tự từ Hạ giới không ngừng phóng vọt tới, chuyển động xung quanh bọn họ, duy trì sức sống cho linh hồn.
Nếu tiếp cận những linh hồn này, sẽ có thể nghe được thanh âm tế tự loáng thoáng, đủ các loại ý niệm ẩn chứa trong đó. Đây là chúng sinh đang tế tổ, tế tự tổ tiên.
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, đột nhiên nhìn thấy Thiên Mạc từ xa bay tới. Trên Thiên Mạc có một đạo bóng ảnh đứng thẳng ở nơi đó, từ xa xa nhìn về phía hắn. Ngay sau đó, Thiên Mạc tung bay phấp phới, đạo bóng ảnh kia giá ngự Thiên Mạc rời khỏi.
- Thiên Mạc Thân của Thiên!
Ánh mắt Chung Nhạc khẽ chớp động. Hoa Thiến Mân nhỏ giọng nói:
- Cẩn thận một chút! Nơi này có rất nhiều sinh vật kỳ quái, chuyên thôn phệ lực lượng tế tự, còn có thể gặm nhắm linh hồn nữa. Lần trước ta tiến vào nơi này đã bị cắn một miếng, lực lượng tế tự bị thôn phệ không còn một mảnh. Cũng may sinh linh tế tự ta cũng không nhiều lắm, ta chỉ từng hiển thánh qua trong mấy tiểu thế giới mà thôi…
Chung Nhạc gật đầu, nói:
- Ta cũng từng gặp qua loại Thực Linh Thú kia! Là sinh vật kỳ quái do Thiên chế tạo ra, cướp đoạt lực lượng tế tự trên người các linh hồn ở nơi này để tẩm bổ cho chính mình!
- Xấu xa như vậy?
Hoa Thiến Mân nhất thời kinh hãi. Sau đó, nàng nhẹ nhàng kéo một cái, kéo Chung Nhạc vào trong cơ thể linh hồn của một tôn Tạo Vật Chủ, tiến vào Động thiên của tôn Tạo Vật Chủ này.
Tôn Tạo Vật Chủ này vẫn còn đang ngủ say, hồn nhiên không biết Động thiên của mình đã bị người khác xâm nhập vào.
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy đây là một tòa Động thiên Mộc thuộc tính, phồn hoa thắng cảnh, lá xanh thành rừng, dã thú thành đàn, có đủ các loại sinh mệnh, hơn nữa vẫn còn đang không ngừng diễn biến.
- Kỳ quái! Trong Hư Không Giới không phải là không thể có thực thể sao?
Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Hoa Thiến Mân cúi người hái một đóa hoa, mỉm cười nhìn hắn. Khuôn mặt nàng mỹ nhân được đóa hoa tươi chiếu rọi, xinh đẹp khiến cho người khác cũng phải nao lòng.
Hoa Thiến Mân thấy hắn vẫn chưa hiểu, nhấp nháy mắt, nhàn nhạt nói:
- Đạo là cóc ghẻ!
- Đạo là cóc ghẻ?
Trong đầu Chung Nhạc ầm ầm nổ vang. Một màn trước đây cùng với nàng thần du nhất thời xuất hiện trong đầu. Lần trước, Hoa Thiến Mân đã từng nói qua những lời này.
Hắn nhận lấy đóa hoa tươi từ trong tay nàng, tinh tế quan sát. Đây là một đóa hoa, đóa hoa có được sinh mệnh. Tôn Tạo Vật Chủ này dùng đại đạo của chính mình để diễn giải sinh mệnh, dùng văn lộ Đồ đằng nhỏ bé nhất cấu kiện ra điều kiện tất yếu của một sinh mệnh.
Hắn không thể sáng tạo ra linh hồn, nhưng sáng tạo ra một sinh mệnh không có linh hồn thì lại có thể làm được.
Đóa hoa này cũng là sinh mệnh, cũng là Đạo! Là vật chất, cũng là Đạo!
Là vật chất do Đạo cấu thành!
Hư Không Giới cũng không bài xích Đạo.
Chung Nhạc tay cầm đóa hoa, miệng mỉm cười, cắm đóa hoa lên mái tóc mai của nàng thiếu nữ đối diện, sau đó tinh tế quan sát, quan sát Đạo của tòa Động thiên này vận hành. Một lúc sau, Hoa Thiến Mân lại lôi theo hắn chạy ra ngoài, tiến vào trong Động thiên của linh hồn một tôn Tạo Vật Chủ khác.
Động thiên của tôn Tạo Vật Chủ này bất đồng với Động thiên của tôn Tạo Vật Chủ vừa rồi, là Lôi thuộc tính, là do đại đạo Lôi Đình cấu thành.
Chung Nhạc ở trong này nghiên cứu một hồi lâu, sau đó lại bị Hoa Thiến Mân kéo vào trong Động thiên một tôn Tạo Vật Chủ khác. Bọn họ không ngừng xuyên toa trong Động thiên của vô số Tạo Vật Chủ trong Hư Không Giới, chứng kiến Động thiên của vô số tôn Tạo Vật Chủ trong hai trăm vạn năm tuế nguyệt cho tới nay.
Chung Nhạc nhất thời minh bạch suy nghĩ của Hoa Thiến Mân. Nàng nữ hài này sử dụng chính là biện pháp đồng dạng với Phong Hiếu Trung. Chỉ bất quá, Phong Hiếu Trung là xé ra Động thiên của từng tôn từng tôn Tạo Vật Chủ, mà nàng thì lại là tiến vào Hư Không Giới, cũng không làm thương hại tới những Tạo Vật Chủ này.
Bọn họ dừng lại trong Hư Không Giới một khoảng thời gian thật lâu. Tới một ngày, Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại. Cặp mắt to đen nhánh của Hoa Thiến Mân nhìn chằm chằm hắn, vui vẻ hỏi:
- Hiện tại ngươi đã biết rồi?
Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:
- Ta biết rồi! Biểu muội quả thật là Thiên Nữ!
- Ngươi gọi ta biểu muội, lẽ nào tuổi của ngươi lớn hơn ta sao?
Chung Nhạc nói ra độ tuổi của chính mình. Mặt mày Hoa Thiến Mân rạng rỡ, nói:
- Ngươi nhỏ hơn ta mấy tuổi, phải gọi ta là biểu tỷ mới đúng!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta từng ở trong quá khứ trải qua trăm ngàn năm tuế nguyệt, bởi vậy độ tuổi thực tế hẳn phải lớn hơn một chút, cho nên mới gọi ngươi là biểu muội!
Hoa Thiến Mân nhất thời ngẩn ngơ, đầu óc lại tái phát mơ hồ, ngón tay xoắn xoắn lọn tóc, vắt óc suy nghĩ, nói:
- Ta sinh ra sớm hơn ngươi, cho nên ta là biểu tỷ. Nhưng ngươi đã quay về quá khứ sống qua một đoạn năm tháng, niên kỷ thực tế lớn hơn ta, cho nên ta lại là biểu muội… Vậy ta rốt cuộc là biểu tỷ hay là biểu muội đây?
Chung Nhạc bật cười.
Hai người xuyên qua hàng rào Hư Không Giới. Thân thể Chung Nhạc khẽ trầm xuống, cảm ứng được áp lực do Hư Không Giới truyền tới.
Hư Không Giới bài xích vật chất, bởi vậy nhục thân không thể tiến vào Hư Không Giới. Mà Tiên Thiên Thần Ma bởi vì bản thân chính là Đạo, không tính là vật chất, cho nên mới có thể tùy tiện ra vào Hư Không Giới.
Chung Nhạc còn chưa hoàn toàn nghịch chuyển Tiên Thiên, tự nhiên cũng sẽ bị Hư Không Giới bài xích. Bất quá, lực bài xích cũng không mạnh mẽ, so với lần trước thì đã yếu nhược hơn rất nhiều.
- Ngươi đi theo ta! Ta dẫn ngươi đi du lịch Động thiên của đám linh hồn này!
Hoa Thiến Mân mỉm cười, nói. Ngay sau đó liền phi thân tiến vào sâu bên trong Hư Không Giới.
- Du lịch Động thiên của những linh hồn trong Hư Không Giới?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng đuổi theo nàng, trong lòng không khỏi tán thán phương pháp tu luyện của nàng thiếu nữ trước mắt này ly kỳ cổ quái. Sợ rằng chỉ có nàng nữ tử đầu óc lúc nào cũng mơ mơ màng màng này mới có thể nghĩ tới biện pháp tu luyện quái dị này.
Trong Hư Không Giới, từng cỗ từng cỗ linh hồn thật lớn đủ các loại hình thái khác nhau, phiêu phù trong hư không bát ngát vô biên. Đa số bọn họ đều chìm vào giấc ngủ say, lực lượng tế tự từ Hạ giới không ngừng phóng vọt tới, chuyển động xung quanh bọn họ, duy trì sức sống cho linh hồn.
Nếu tiếp cận những linh hồn này, sẽ có thể nghe được thanh âm tế tự loáng thoáng, đủ các loại ý niệm ẩn chứa trong đó. Đây là chúng sinh đang tế tổ, tế tự tổ tiên.
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, đột nhiên nhìn thấy Thiên Mạc từ xa bay tới. Trên Thiên Mạc có một đạo bóng ảnh đứng thẳng ở nơi đó, từ xa xa nhìn về phía hắn. Ngay sau đó, Thiên Mạc tung bay phấp phới, đạo bóng ảnh kia giá ngự Thiên Mạc rời khỏi.
- Thiên Mạc Thân của Thiên!
Ánh mắt Chung Nhạc khẽ chớp động. Hoa Thiến Mân nhỏ giọng nói:
- Cẩn thận một chút! Nơi này có rất nhiều sinh vật kỳ quái, chuyên thôn phệ lực lượng tế tự, còn có thể gặm nhắm linh hồn nữa. Lần trước ta tiến vào nơi này đã bị cắn một miếng, lực lượng tế tự bị thôn phệ không còn một mảnh. Cũng may sinh linh tế tự ta cũng không nhiều lắm, ta chỉ từng hiển thánh qua trong mấy tiểu thế giới mà thôi…
Chung Nhạc gật đầu, nói:
- Ta cũng từng gặp qua loại Thực Linh Thú kia! Là sinh vật kỳ quái do Thiên chế tạo ra, cướp đoạt lực lượng tế tự trên người các linh hồn ở nơi này để tẩm bổ cho chính mình!
- Xấu xa như vậy?
Hoa Thiến Mân nhất thời kinh hãi. Sau đó, nàng nhẹ nhàng kéo một cái, kéo Chung Nhạc vào trong cơ thể linh hồn của một tôn Tạo Vật Chủ, tiến vào Động thiên của tôn Tạo Vật Chủ này.
Tôn Tạo Vật Chủ này vẫn còn đang ngủ say, hồn nhiên không biết Động thiên của mình đã bị người khác xâm nhập vào.
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy đây là một tòa Động thiên Mộc thuộc tính, phồn hoa thắng cảnh, lá xanh thành rừng, dã thú thành đàn, có đủ các loại sinh mệnh, hơn nữa vẫn còn đang không ngừng diễn biến.
- Kỳ quái! Trong Hư Không Giới không phải là không thể có thực thể sao?
Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Hoa Thiến Mân cúi người hái một đóa hoa, mỉm cười nhìn hắn. Khuôn mặt nàng mỹ nhân được đóa hoa tươi chiếu rọi, xinh đẹp khiến cho người khác cũng phải nao lòng.
Hoa Thiến Mân thấy hắn vẫn chưa hiểu, nhấp nháy mắt, nhàn nhạt nói:
- Đạo là cóc ghẻ!
- Đạo là cóc ghẻ?
Trong đầu Chung Nhạc ầm ầm nổ vang. Một màn trước đây cùng với nàng thần du nhất thời xuất hiện trong đầu. Lần trước, Hoa Thiến Mân đã từng nói qua những lời này.
Hắn nhận lấy đóa hoa tươi từ trong tay nàng, tinh tế quan sát. Đây là một đóa hoa, đóa hoa có được sinh mệnh. Tôn Tạo Vật Chủ này dùng đại đạo của chính mình để diễn giải sinh mệnh, dùng văn lộ Đồ đằng nhỏ bé nhất cấu kiện ra điều kiện tất yếu của một sinh mệnh.
Hắn không thể sáng tạo ra linh hồn, nhưng sáng tạo ra một sinh mệnh không có linh hồn thì lại có thể làm được.
Đóa hoa này cũng là sinh mệnh, cũng là Đạo! Là vật chất, cũng là Đạo!
Là vật chất do Đạo cấu thành!
Hư Không Giới cũng không bài xích Đạo.
Chung Nhạc tay cầm đóa hoa, miệng mỉm cười, cắm đóa hoa lên mái tóc mai của nàng thiếu nữ đối diện, sau đó tinh tế quan sát, quan sát Đạo của tòa Động thiên này vận hành. Một lúc sau, Hoa Thiến Mân lại lôi theo hắn chạy ra ngoài, tiến vào trong Động thiên của linh hồn một tôn Tạo Vật Chủ khác.
Động thiên của tôn Tạo Vật Chủ này bất đồng với Động thiên của tôn Tạo Vật Chủ vừa rồi, là Lôi thuộc tính, là do đại đạo Lôi Đình cấu thành.
Chung Nhạc ở trong này nghiên cứu một hồi lâu, sau đó lại bị Hoa Thiến Mân kéo vào trong Động thiên một tôn Tạo Vật Chủ khác. Bọn họ không ngừng xuyên toa trong Động thiên của vô số Tạo Vật Chủ trong Hư Không Giới, chứng kiến Động thiên của vô số tôn Tạo Vật Chủ trong hai trăm vạn năm tuế nguyệt cho tới nay.
Chung Nhạc nhất thời minh bạch suy nghĩ của Hoa Thiến Mân. Nàng nữ hài này sử dụng chính là biện pháp đồng dạng với Phong Hiếu Trung. Chỉ bất quá, Phong Hiếu Trung là xé ra Động thiên của từng tôn từng tôn Tạo Vật Chủ, mà nàng thì lại là tiến vào Hư Không Giới, cũng không làm thương hại tới những Tạo Vật Chủ này.
Bọn họ dừng lại trong Hư Không Giới một khoảng thời gian thật lâu. Tới một ngày, Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại. Cặp mắt to đen nhánh của Hoa Thiến Mân nhìn chằm chằm hắn, vui vẻ hỏi:
- Hiện tại ngươi đã biết rồi?
Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:
- Ta biết rồi! Biểu muội quả thật là Thiên Nữ!