Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1951: Chém đầu Tà Đế (1)
- Đây là ý tưởng của bản thân ta, hay là ý nghĩ mà Tiên Thiên Tà Đế đã âm thầm đưa cho ta?
Trong lòng hắn có chút rợn cả tóc gáy. Giết chết Thiên?
Ý niệm này trong lúc bất chợt từ trong đầu của hắn lóe lên, vừa xuất hiện liền không thể vãn hồi. Hiện tại, Thiên là mượn Thế giới Thiên đạo do Thất Đạo Luân Hồi của hắn biến thành để hiện thân. Nếu lúc này Thế giới Thiên đạo vỡ nát, Thiên cũng sẽ vì vậy mà trọng thương, thậm chí nói không chừng còn bị hắn chơi chết nữa.
Hiện tại hắn quả thật có khả năng chơi chết Thiên.
Bất quá, Chung Nhạc tinh tế thẩm tra lại ý niệm của chính mình, phát hiện ý niệm này quả thật là tới từ chính mình, cũng không phải là do Tiên Thiên Tà Đế âm thầm đưa cho chính mình. Bất quá, chính mình chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, không có khả năng biến nó thành hành động. Mà ý niệm này lại vô cùng cường liệt, không ngừng thúc giục hắn đi làm, thúc giục hắn động thủ giết chết Thiên.
Tiên Thiên Tà Đế không có âm thầm đưa cho hắn ý niệm này, mà chỉ là khiến cho ý niệm dưới đáy lòng hắn trở nên cường đại và tà ác không gì sánh được mà thôi.
Chung Nhạc nhìn thấu điểm này, không bị Tiên Thiên Tà Đế ảnh hưởng. Nhưng ba mươi Thiên Đạo Thân thì bởi vì tâm cảnh là mượn Thiên tâm của Thiên, cho nên không thể rõ ràng nhận ra được nguồn gốc của mỗi một ý thức và nguyên nhân lớn mạnh của chính mình, cho nên mới bị Tiên Thiên Tà Đế khống chế.
Quả thật, hiện tại Chung Nhạc có được năng lực đánh trọng thương Thiên, nhưng Tiên Thiên Tà Đế mới là địch nhân duy nhất mà trước mắt bọn họ phải đối mặt. Chuyện tình nặng nhẹ, Chung Nhạc vẫn còn có thể phân rõ.
Mục tiêu lần này của bọn họ là đối phó Tiên Thiên Tà Đế, hết thảy những ân oán nhân quả khác đều phải đợi sau khi chuyện này chấm dứt, hiện tại chưa phải là thời gian để tính toán.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thiên sẽ không đối phó hắn, Thiên còn cần hắn tế khởi Luân Hồi Đằng hoàn thiện Vũ Trụ Đại Luân Hồi.
Mà Tiên Thiên Tà Đế hiện tại chính là địch nhân chung của bọn họ.
Thiên từ trong Thế giới Thiên đạo của hắn chậm rãi đi ra, điểm một ngón tay lên trên lòng bàn tay của Tiên Thiên Tà Đế. Cánh tay Tiên Thiên Tà Đế chấn động kịch liệt, rụt nhanh trở về, trong lòng bàn tay xuất hiện một lỗ thủng nho nhỏ, trước sau thông thấu.
- Thiên tiểu nhi, ngươi rốt cuộc đã xuất hiện!
Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, lỗ thủng trong lòng bàn tay khép lại, biến mất. Hắn chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:
- Xem ra thương thế của ngươi đã lành lại không ít! Đạo thương mà Phục Mân Đạo Tôn lưu lại cho ngươi vẫn luôn ảnh hưởng tới ngươi, khiến cho ngươi không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Ngươi hẳn là đã mượn lực lượng Đại điển tế Thiên do Mục Tiên Thiên cử hành tại Tử Vi, lúc này mới khiến cho thương thế của ngươi khôi phục nhanh như vậy a?
Ngữ khí hắn châm chọc, nói:
- Bản lĩnh của ngươi cũng chỉ tầm thường chẳng ra gì. Bất quá chỉ là Tiên Thiên Thần do sinh linh Hậu Thiên tế tự sinh ra, chỉ là Ngụy Thần mà thôi, so với Tiên Thiên Thần chân chính, ngươi vẫn còn kém xa lắm!
Trong thân thể hắn truyền ra thanh âm ba ba, từng khỏa từng khỏa Tà Nhãn từ trong cơ thể chui ra, nhao nhao mở mắt a, trong mỗi một khỏa Tà Nhãn đều mọc ra một cái miệng, toàn bộ những cái miệng này đồng thời mỉm cười, nói:
- Ngươi bất quá chỉ là Ngụy Thần do lực lượng tế tự của sinh linh Hậu Thiên hình thành, là Giả Thần do văn lộ Đồ đằng ngưng tụ ra mà thôi, căn bản không đạt tới được chung cực của đạo diệu!
- Chúng sinh thành tựu ngươi, nhưng cũng đã hạn chế ngươi. Ngươi không phải là Đạo Thần chân chính, vĩnh viễn cũng không có khả năng trở thành Đạo Thần chân chính!
- Nếu chúng sinh mục nát, ngươi cũng sẽ mục nát theo chúng sinh!
- Nếu chúng sinh diệt vong, ngươi cũng sẽ diệt vong theo chúng sinh!
- Các Thần Vương do Tiên Thiên sinh ra như chúng ta có thể sáng tạo ra vô số chúng sinh, cũng có thể hủy diệt vô số chúng sinh!
- Nếu ngươi chọc giận ta, ta sẽ diệt tuyệt toàn bộ sinh linh Hậu Thiên trong thiên hạ. Chúng sinh diệt tuyệt, ngươi cũng sẽ diệt tuyệt, sau đó ta lại tái tạo càn khôn, tái tạo chủng tộc Hậu Thiên, một lần nữa thống trị vũ trụ càn khôn!
Đám người Chung Nhạc, Ương Tôn Đế, Vũ Uy Đế nghe hắn nói vậy, sắc mặt đại biến. Tiên Thiên Tà Đế không khỏi cũng quá tà ác rồi a?
Bất quá, biện pháp mà Tiên Thiên Tà Đế vừa mới nói kia, quả thật chính là biện pháp tốt nhất để đối phó Thiên.
Thiên vì chúng sinh mà sinh ra, nếu chúng sinh diệt tuyệt, vậy Thiên cũng sẽ không còn tồn tại. Cái khái niệm Thiên này cũng sẽ vì vậy mà biến mất, tự nhiên là không thể tồn tại nữa.
Mà Tiên Thiên Tà Đế nói chúng sinh Hậu Thiên là do Tiên Thiên Thần đã sáng tạo ra, lời này cũng không sau. Ban sơ, trong vũ trụ chỉ có Tiên Thiên Thần Ma, không có sinh linh Hậu Thiên gì cả. Bởi vì Tiên Thiên Thần Ma cảm thấy tịch mịch, đã dùng thủ đoạn Tạo Vật sáng tạo ra rất nhiều chủng tộc cung dưỡng chính mình. Về sau lại có Lôi Trạch và Hoa Tư thông hôn, dùng thủ đoạn sinh dục sáng tạo ra Đại Toại.
Chính là hai loại thủ đoạn này, đã sáng tạo ra vô số chúng sinh.
Nếu chúng sinh diệt tuyệt, vậy Tiên Thiên Thần Ma quả thật vẫn có thể một lần nữa tái tạo chúng sinh.
- Tà Đế, ngươi không phát hiện sao? Ngày hôm nay khí số của ngươi đã tận rồi!
Thiên chợt biến ra một khuôn mặt, một khuôn mặt không có bất kỳ đặc điểm gì, khiến cho người ta căn bản không thể nhớ được dung mạo của hắn, nhẹ giọng nói:
- Khí số của ngươi đã tận, hiện tại đã tới lúc quy vị rồi!
Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, toàn thân lan tỏa tà khí, bao phủ tràn ngập Thế giới Thiên đạo nơi này, cười hắc hắc, nói:
- Khí số? Ta chính là khí số! Thiên tiểu nhi, ngươi bất quá chỉ là Ngụy Thần do một đám văn lộ Đồ đằng cấp thấp ngưng tụ ra mà thôi, không gánh chịu được đại đạo Tiên Thiên. Hãy thử một chút Tiên Thiên Tà Đạo của ta xem nào!
Tiên Thiên Tà Đạo của hắn càng lúc càng cường hoành, càng lúc càng khủng bố, vậy mà đã xâm nhập vào trong cơ thể Thiên, đồng hóa đại đạo trong cơ thể Thiên.
Ầm ầm!
Hai vị tồn tại đáng sợ va chạm với nhau, bộc phát ra uy năng kinh thiên động địa, chấn cho Thiên Dực Cổ Thuyền bay lên thật cao. Chung Nhạc trên Cổ thuyền không ngừng di động, chỉ vài bước đã định trụ Cổ thuyền, ngẩng đầu quan sát trên không trung. Chỉ thấy ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo đột nhiên thoát ly khỏi sự chưởng khống của đám Thiên Đạo Thân kia. Từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo bộc phát ra Thiên uy bát ngát, theo nhất cử nhất động của Thiên oanh kích về phía Tiên Thiên Tà Đế.
Thiên mới là chủ nhân chân chính của Bảo vật Thiên đạo, cho dù Thiên Đạo Thân có lòng muốn chưởng khống đám Bảo vật Thiên đạo này cũng không có khả năng, chỉ có thể mặc cho Thiên khống chế.
Bộ dạng bọn họ càng lúc càng không chịu nổi. Lúc trước bọn họ bị Thiên tâm khống chế, vừa rồi lại bị Tiên Thiên Tà Đế khống chế, nhưng hiện tại Thiên đã trực tiếp cướp đoạt quyền chưởng khống của bọn họ đối với Bảo vật Thiên đạo.
Lúc này, Thế giới Thiên đạo đã hoàn toàn rơi vào sự chưởng khống của Thiên. Hỗn Nguyên Đại La Kiếm chia ra làm năm mươi phần, năm mươi thanh kiếm không ngừng chấn động, chém về phía Tiên Thiên Tà Đế.
Từng thanh từng thanh Hỗn Nguyên Đại La Kiếm mạnh mẽ chém xuống, ngay sau đó bay lên, quay trở về vị trí ban đầu, vẫn như cũ tạo thành trạng thái Hỗn Nguyên Đại La.
Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư soạt soạt bay lên, mỗi khi quyển lật qua một trang, lại có một phiến Thế giới từ từ bay lên không trung, đánh về phía Tiên Thiên Tà Đế.
Thiên Thùy Thái Cực Ấn không ngừng di chuyển, treo cao trên đỉnh đầu Tiên Thiên Tà Đế, Âm Dương Ngư ngang dọc thổi quét, không ngừng trùng kích Tiên Thiên Tà Đế.
Trong lòng hắn có chút rợn cả tóc gáy. Giết chết Thiên?
Ý niệm này trong lúc bất chợt từ trong đầu của hắn lóe lên, vừa xuất hiện liền không thể vãn hồi. Hiện tại, Thiên là mượn Thế giới Thiên đạo do Thất Đạo Luân Hồi của hắn biến thành để hiện thân. Nếu lúc này Thế giới Thiên đạo vỡ nát, Thiên cũng sẽ vì vậy mà trọng thương, thậm chí nói không chừng còn bị hắn chơi chết nữa.
Hiện tại hắn quả thật có khả năng chơi chết Thiên.
Bất quá, Chung Nhạc tinh tế thẩm tra lại ý niệm của chính mình, phát hiện ý niệm này quả thật là tới từ chính mình, cũng không phải là do Tiên Thiên Tà Đế âm thầm đưa cho chính mình. Bất quá, chính mình chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, không có khả năng biến nó thành hành động. Mà ý niệm này lại vô cùng cường liệt, không ngừng thúc giục hắn đi làm, thúc giục hắn động thủ giết chết Thiên.
Tiên Thiên Tà Đế không có âm thầm đưa cho hắn ý niệm này, mà chỉ là khiến cho ý niệm dưới đáy lòng hắn trở nên cường đại và tà ác không gì sánh được mà thôi.
Chung Nhạc nhìn thấu điểm này, không bị Tiên Thiên Tà Đế ảnh hưởng. Nhưng ba mươi Thiên Đạo Thân thì bởi vì tâm cảnh là mượn Thiên tâm của Thiên, cho nên không thể rõ ràng nhận ra được nguồn gốc của mỗi một ý thức và nguyên nhân lớn mạnh của chính mình, cho nên mới bị Tiên Thiên Tà Đế khống chế.
Quả thật, hiện tại Chung Nhạc có được năng lực đánh trọng thương Thiên, nhưng Tiên Thiên Tà Đế mới là địch nhân duy nhất mà trước mắt bọn họ phải đối mặt. Chuyện tình nặng nhẹ, Chung Nhạc vẫn còn có thể phân rõ.
Mục tiêu lần này của bọn họ là đối phó Tiên Thiên Tà Đế, hết thảy những ân oán nhân quả khác đều phải đợi sau khi chuyện này chấm dứt, hiện tại chưa phải là thời gian để tính toán.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thiên sẽ không đối phó hắn, Thiên còn cần hắn tế khởi Luân Hồi Đằng hoàn thiện Vũ Trụ Đại Luân Hồi.
Mà Tiên Thiên Tà Đế hiện tại chính là địch nhân chung của bọn họ.
Thiên từ trong Thế giới Thiên đạo của hắn chậm rãi đi ra, điểm một ngón tay lên trên lòng bàn tay của Tiên Thiên Tà Đế. Cánh tay Tiên Thiên Tà Đế chấn động kịch liệt, rụt nhanh trở về, trong lòng bàn tay xuất hiện một lỗ thủng nho nhỏ, trước sau thông thấu.
- Thiên tiểu nhi, ngươi rốt cuộc đã xuất hiện!
Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, lỗ thủng trong lòng bàn tay khép lại, biến mất. Hắn chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:
- Xem ra thương thế của ngươi đã lành lại không ít! Đạo thương mà Phục Mân Đạo Tôn lưu lại cho ngươi vẫn luôn ảnh hưởng tới ngươi, khiến cho ngươi không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Ngươi hẳn là đã mượn lực lượng Đại điển tế Thiên do Mục Tiên Thiên cử hành tại Tử Vi, lúc này mới khiến cho thương thế của ngươi khôi phục nhanh như vậy a?
Ngữ khí hắn châm chọc, nói:
- Bản lĩnh của ngươi cũng chỉ tầm thường chẳng ra gì. Bất quá chỉ là Tiên Thiên Thần do sinh linh Hậu Thiên tế tự sinh ra, chỉ là Ngụy Thần mà thôi, so với Tiên Thiên Thần chân chính, ngươi vẫn còn kém xa lắm!
Trong thân thể hắn truyền ra thanh âm ba ba, từng khỏa từng khỏa Tà Nhãn từ trong cơ thể chui ra, nhao nhao mở mắt a, trong mỗi một khỏa Tà Nhãn đều mọc ra một cái miệng, toàn bộ những cái miệng này đồng thời mỉm cười, nói:
- Ngươi bất quá chỉ là Ngụy Thần do lực lượng tế tự của sinh linh Hậu Thiên hình thành, là Giả Thần do văn lộ Đồ đằng ngưng tụ ra mà thôi, căn bản không đạt tới được chung cực của đạo diệu!
- Chúng sinh thành tựu ngươi, nhưng cũng đã hạn chế ngươi. Ngươi không phải là Đạo Thần chân chính, vĩnh viễn cũng không có khả năng trở thành Đạo Thần chân chính!
- Nếu chúng sinh mục nát, ngươi cũng sẽ mục nát theo chúng sinh!
- Nếu chúng sinh diệt vong, ngươi cũng sẽ diệt vong theo chúng sinh!
- Các Thần Vương do Tiên Thiên sinh ra như chúng ta có thể sáng tạo ra vô số chúng sinh, cũng có thể hủy diệt vô số chúng sinh!
- Nếu ngươi chọc giận ta, ta sẽ diệt tuyệt toàn bộ sinh linh Hậu Thiên trong thiên hạ. Chúng sinh diệt tuyệt, ngươi cũng sẽ diệt tuyệt, sau đó ta lại tái tạo càn khôn, tái tạo chủng tộc Hậu Thiên, một lần nữa thống trị vũ trụ càn khôn!
Đám người Chung Nhạc, Ương Tôn Đế, Vũ Uy Đế nghe hắn nói vậy, sắc mặt đại biến. Tiên Thiên Tà Đế không khỏi cũng quá tà ác rồi a?
Bất quá, biện pháp mà Tiên Thiên Tà Đế vừa mới nói kia, quả thật chính là biện pháp tốt nhất để đối phó Thiên.
Thiên vì chúng sinh mà sinh ra, nếu chúng sinh diệt tuyệt, vậy Thiên cũng sẽ không còn tồn tại. Cái khái niệm Thiên này cũng sẽ vì vậy mà biến mất, tự nhiên là không thể tồn tại nữa.
Mà Tiên Thiên Tà Đế nói chúng sinh Hậu Thiên là do Tiên Thiên Thần đã sáng tạo ra, lời này cũng không sau. Ban sơ, trong vũ trụ chỉ có Tiên Thiên Thần Ma, không có sinh linh Hậu Thiên gì cả. Bởi vì Tiên Thiên Thần Ma cảm thấy tịch mịch, đã dùng thủ đoạn Tạo Vật sáng tạo ra rất nhiều chủng tộc cung dưỡng chính mình. Về sau lại có Lôi Trạch và Hoa Tư thông hôn, dùng thủ đoạn sinh dục sáng tạo ra Đại Toại.
Chính là hai loại thủ đoạn này, đã sáng tạo ra vô số chúng sinh.
Nếu chúng sinh diệt tuyệt, vậy Tiên Thiên Thần Ma quả thật vẫn có thể một lần nữa tái tạo chúng sinh.
- Tà Đế, ngươi không phát hiện sao? Ngày hôm nay khí số của ngươi đã tận rồi!
Thiên chợt biến ra một khuôn mặt, một khuôn mặt không có bất kỳ đặc điểm gì, khiến cho người ta căn bản không thể nhớ được dung mạo của hắn, nhẹ giọng nói:
- Khí số của ngươi đã tận, hiện tại đã tới lúc quy vị rồi!
Tiên Thiên Tà Đế cười ha hả, toàn thân lan tỏa tà khí, bao phủ tràn ngập Thế giới Thiên đạo nơi này, cười hắc hắc, nói:
- Khí số? Ta chính là khí số! Thiên tiểu nhi, ngươi bất quá chỉ là Ngụy Thần do một đám văn lộ Đồ đằng cấp thấp ngưng tụ ra mà thôi, không gánh chịu được đại đạo Tiên Thiên. Hãy thử một chút Tiên Thiên Tà Đạo của ta xem nào!
Tiên Thiên Tà Đạo của hắn càng lúc càng cường hoành, càng lúc càng khủng bố, vậy mà đã xâm nhập vào trong cơ thể Thiên, đồng hóa đại đạo trong cơ thể Thiên.
Ầm ầm!
Hai vị tồn tại đáng sợ va chạm với nhau, bộc phát ra uy năng kinh thiên động địa, chấn cho Thiên Dực Cổ Thuyền bay lên thật cao. Chung Nhạc trên Cổ thuyền không ngừng di động, chỉ vài bước đã định trụ Cổ thuyền, ngẩng đầu quan sát trên không trung. Chỉ thấy ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo đột nhiên thoát ly khỏi sự chưởng khống của đám Thiên Đạo Thân kia. Từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo bộc phát ra Thiên uy bát ngát, theo nhất cử nhất động của Thiên oanh kích về phía Tiên Thiên Tà Đế.
Thiên mới là chủ nhân chân chính của Bảo vật Thiên đạo, cho dù Thiên Đạo Thân có lòng muốn chưởng khống đám Bảo vật Thiên đạo này cũng không có khả năng, chỉ có thể mặc cho Thiên khống chế.
Bộ dạng bọn họ càng lúc càng không chịu nổi. Lúc trước bọn họ bị Thiên tâm khống chế, vừa rồi lại bị Tiên Thiên Tà Đế khống chế, nhưng hiện tại Thiên đã trực tiếp cướp đoạt quyền chưởng khống của bọn họ đối với Bảo vật Thiên đạo.
Lúc này, Thế giới Thiên đạo đã hoàn toàn rơi vào sự chưởng khống của Thiên. Hỗn Nguyên Đại La Kiếm chia ra làm năm mươi phần, năm mươi thanh kiếm không ngừng chấn động, chém về phía Tiên Thiên Tà Đế.
Từng thanh từng thanh Hỗn Nguyên Đại La Kiếm mạnh mẽ chém xuống, ngay sau đó bay lên, quay trở về vị trí ban đầu, vẫn như cũ tạo thành trạng thái Hỗn Nguyên Đại La.
Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư soạt soạt bay lên, mỗi khi quyển lật qua một trang, lại có một phiến Thế giới từ từ bay lên không trung, đánh về phía Tiên Thiên Tà Đế.
Thiên Thùy Thái Cực Ấn không ngừng di chuyển, treo cao trên đỉnh đầu Tiên Thiên Tà Đế, Âm Dương Ngư ngang dọc thổi quét, không ngừng trùng kích Tiên Thiên Tà Đế.