Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1736: Đế lạc Thiên Hà
Trong mắt Đế Minh Thiên Đế là sự không thể tin nổi, nhìn xuống ngọn cổ thụ xuyên qua chính mình, rồi quay lại nhìn Đế Hậu nương nương, không hiểu nói:
- Tự Đồng, tại sao?
- Bệ hạ.
Đế Hậu nương nương điều khiển cây cổ thụ, Sinh Mệnh Cổ Thụ tham lam hút lấy sinh mệnh lực của Đế Minh, máu tươi từ trong cơ thể hắn không ngừng chảy ra. Khí huyết, tu vi, đại đạo cả đời hắn đang bị ngọn cổ thụ hấp thụ, nàng ta đắc ý nói:
- Thiếp thân không muốn làm Đế Hậu, thiếp thân muốn làm Thiên Đế!
- Trẫm làm Thiên Đế, không phải cũng là nàng làm Thiên Đế sao?
Gương mặt Đế Minh Thiên Đế biến dạng:
- Ta tưởng rằng chúng ta yêu nhau…
Đế Hậu nương nương gật đầu, phì cười:
- Ngoài bệ hạ ra ta còn các tần phi khác. Dương Hầu, còn không động thủ?
Dương Hầu Ma Đế cười ha hả, lao thẳng về phía Kim Ô Thần Đế, cười một tràng dài:
- Chúng ta chỉ mới ngủ một đêm, ta không phải tần phi của nàng! Ta là chúa tể vũ trụ cổ xưa!
- Đương nhiên ngươi không phải tần phi của ta mà là đứng ngang hàng với ta, vũ trụ cổ xửa và Tử Vi nước sông không phạm nước giếng.
Đế Hậu nương nương cười:
- Thanh Hà.
Một dòng sông lớn ào ào tràn tới, đâm thẳng lên người Kim Thiên Đế khiến hắn thổ huyết. Xung quanh hắn có các vị cường giả của Kim Thiên thị ngồi khoanh chân, cũng bị công kích bất ngờ làm cho trọng thương. Rất nhiều người bị ngã ra khỏi Lục Đạo Luân Hồi của Kim Thiên Đế.
Thanh Hà Đế đứng trên dòng sông, một chưởng đánh trúng ngực Kim Thiên Đế, cười ha hả:
- Nếu được đứng đầu hậu cung của nữ đế thì lão hủ cũng vui lòng!
Kim Ô Thần Đế vừa kinh vừa nộ, lập tức tung cánh bay lên tránh công kích của Dương Hầu Ma Đế, cười khảy nói:
- Đường đường là Dương Hầu, từ bao giờ lại trở thành một kẻ gian díu với Đế Hậu, cam tâm tình nguyện làm tần phi?
Dương Hầu Ma Đế tấn công mạnh mẽ, phẫn nộ nói:
- Ta đã nói ta không phải tần phi của nàng ta, ta chỉ từng ngủ với nàng ta một lần! Nàng ta làm đế của Tử Vi, ta là đế của vũ trụ cổ xưa. Kim điểu nhi, lão tử đã muốn xử ngươi lâu rồi, giờ chỉ là mượn thủ đoạn của nàng ta mà thôi.
Đế Minh Thiên Đế trừng trừng nhìn Đế Hậu, giọng khàn đặc:
- Ngươi còn ngủ với hắn?
Đế Hậu nương nương cười nhạt, kéo cung bắn Trường Sinh Đế, nhàn nhẽ nói:
- Bệ hạ, ngươi đã từng ngủ với nhiều nữ tử như vậy, ta có từng chất vấn ngươi không?
Một thân tinh khí của Đế Minh Thiên Đế nhanh chóng tiêu tan, Sinh Mệnh Cổ Thụ đang dần hồi phục hoạt lực, yếu ớt nói:
- Ta là Thiên Đế, quần thần cung tiến ph tử các cung các viện là đương nhiên.
Đế Hậu nương nương ép lui Trường Sinh Đế, cười nhạt:
- Giờ ta là Thiên Đế, ngủ với vài nam phi tử thì sao? Lẽ nào không phải cũng là đương nhiên sao? Nói thực, ta cũng từng ngủ với Mục Tiên Thiên.
Mái tóc Đế Minh Thiên Đế bay lên, phẫn nộ không kìm nén được:
- Ngươi…
- Không ngủ với hắn sao xử lý hắn được?
Đế Hậu nương nương phì cười:
- Tới lúc chết hắn vẫn tưởng ta sẽ phản bội ngươi giúp hắn giết ngươi. Đúng là ngây thơ đáng yêu.
Đế Minh Thiên Đế khí tức yếu ớt, lạnh lùng nói:
- Ô Minh thị các ngươi đã bị tiêu diệt rồi, ngươi muốn làm gì?
- Ô Minh thị bị tiêu diệt?
Đế Hậu nương nương lắc đầu cười:
- Ngươi không biết hàm nghĩa của Ô Minh? Ô là Nha, Minh là Bạch. Ô Minh là Bạch Nha. Ta nói vậy chắc ngươi hiểu rồi chứ? Chỉ dựa vào Dịch Quân Vương không thể nào huy diệt được Ô Minh thị. Ô Minh thị trước nay đều không phải chủng tộc của ta.
Nàng ta bắn tên về Ương Tôn thị, Trường Sinh thị chi viện cho Thanh Hà Đế, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Bệ hạ, chắc ngươi chưa biết, các bộ binh mã Vũ Lâm Quân, Thiên Hà, Tinh Tú, Tinh Đấu, Tứ Sư Môn mà ngươi phái đi đấu với Mục Tiên Thiên đều là đích hệ của ngươi. Còn ở lại Thiên Đình đều là đích hệ của ta, từ lâu đã thuộc về ta rồi. Thế lực của ngươi bị tan rã từ lâu rồi, các thần ma trung thành với ngươi cũng tử thương vô số. Tại Thiên Đình hiện nay chỉ còn lại thế lực của ta. Ngươi thua lâu rồi, ngươi có thể đi.
Đế Minh Thiên Đế nhìn con quạ đen trên Sinh Mệnh Cổ Thụ, đột nhiên hiểu ra:
- Ta bày kế cho ngươi? Ngươi không thể nào lại thông minh như thế.
- Đương nhiên là có cao nhân.
Đế Hậu nương nương cười mỉm:
- Vị cao nhân này bảo ta liên lạc với Thanh Hà Đế. Thanh Hà Đế có một vị mưu sĩ làm loạn thiên hạ, phá hỏng thái bình thịnh thế của ngươi, còn Vô Kỵ tiên sinh cũng bị cao nhân đó thuyết phục, đi theo ta. Hắn giao lưu rộng, từ lâu đã kích động quần thần dưới trướng ngươi. Chính là kế sách của Vô Kỵ tiên sinh khiến ngươi và Mục Tiên Thiên lưỡng bại câu thương, còn ta ngư ông đắc lợi.
Đế Minh Thiên Đế sững sờ, nữ tử này cười vô cùng khoái trí, có cảm giác tự đắc khi mưu kế thành công, nói:
- Một ngày là phu thê trăm năm ân tình, phu thê chúng ta đã dựa vào nhau bấy lâu nay, lẽ nào không có một chút tình cảm nào?
Ánh mắt Đế Hậu nương nương lộ ra chút yêu thương, nói:
- Đúng là ta từng yêu ngươi, nhưng đế vị quan trọng hơn.
Một mũi tên lá liễu bắn trúng mi tâm của Đế Minh Thiên Đế, xuyên ra từ phía sau.
Đế Hậu nương nương không nỡ, quay mặt đi không nhìn hắn. Nhưng lúc này Đế Minh Thiên Đế gầm lớn phẫn nộ, rút Sinh Mệnh Cổ Thụ ra khỏi người. Trong nháy mắt vạn hoa nở rộ, vạn hoa bọc Đế Hậu nương nương bên trong, rồi nghìn vạn Đế Minh hóa đạo, biến thành một lưỡi kiếm quang, được Đế Minh nắm trong tay, một kiếm chém xuống mi tâm Đế Hậu nương nương!
Hắn nộ phát xung quan, mặt mày hung tợn, một kiếm này chém xuống khiến vị nữ đế kia lập tức ngừng lại.
Đế Hậu nương nương toát mồ hôi lạnh, sững sờ nhìn kiếm đang chém tới. Gương mặt Đế Minh Thiên Đế ngày càng khủng bố hơn, đột nhiên trở nên dịu dàn, một chưởng tát vào mặt Đế Hậu nương nương, tát bay nàng ta.
- Ta đã hết sức sống, tại sao không kéo ngươi cùng lên đường?
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười, nhục thân nguyên thần bắt đầu tan rã, cười nói:
- Vô tình, nhưng trẫm không thể vô nghĩa. Ta từng yêu ngươi, vì thế để ngươi sống…
Uỳnh uỳnh!
Sinh Mệnh Cổ Thụ trấn áp tới gãy đôi người Thiên Đế.
Đế Hậu nương nương bay tới, phẫn nộ tế cung lá liễu bắn liền mấy mũi tên về phía thi thể của Đế Minh Thiên Đế, cười khảy:
- Giả nhân giả nghĩa!
Nàng ta thét lớn, tiếng thét vang vọng truyền tới Thiên Đình:
- Thiên Đình chư tướng nghe lệnh, Đế Minh đã chết, tiêu diệt Trường Sinh Đế, Ương Tôn Đế và Tiên Thiên Cung đại quân cho ta!
Trong Thiên Đình, đại quân Thanh Hà thị đang tấn công Thiên Đình, Thiên Tơ nương nương từ từ bay lên, cười:
- Đại kế đã thành, Đế Minh, Mục Tiên Thiên trúng kế! Vô Kỵ tiên sinh, ngươi mệnh lệnh cho Thiên Đình thủ tướng lập tức công phá Trường Sinh thị! Thanh Hà thị chư quân, nghe ta điều khiển, tấn công Trung Ương thị!
Trong Thiên Đình, Phong Vô Kỵ cười ha hả, nói lớn:
- Chư vị, giờ chính là thời cơ tốt cho chúng ta kiến công lập nghiệp! Theo ta!
Đại quân Thanh Hà thị chuyển hướng tấn công Trung Ương thị, các đại quân bộ trong Thiên Đình điều chuyển binh lực tấn công đại quân của Trường Sinh thị, hình thế bỗng chốc nghịch chuyển, Trung Ương thị và Trường Sinh thị bị đánh lui liên tục.
- Thiên Nguyên thị, còn không tương trợ?
Phong Vô Kỵ đánh tới Tây Thiên Môn, quát lớn.
Thiên Nguyên thị lập tức cùng hòa vào Thiên Đình thủ quân giết tới Lệ Liên thị, Tôn Lư thị.
Phong Vô Kỵ lại dánh tới Đông Thiên Môn, cười lớn:
- Bá Hoàng thị, còn không khởi nghĩa?
Bá Hoàng thị lập tức trở mặt, cùng Thiên Đình thủ quân tấn công Lật Lục thị, Thủy Long thị.
- Rút quân, rút quân!
Các thần tướng thần quan của Trường Sinh thị vừa kinh vừa nộ, hét lớn:
- Đại quân rút lui, rút ra khỏi Thiên Đình, phòng thủ Trường Sinh thị!
Đại quân Trung Ương thị cũng liên tục rút lui, trận chiến thần ma quy mo lớn thế này, rút lui nghĩa là thất bại, là tử vong. Nhưng rút lui còn có thể bảo vệ bản bộ, nếu không rút thì sẽ chết hết tại đây, không còn chút hy vọng nào nữa.
Còn các đế tộc như Lật Lục thị, Thủy Long thị, Lệ Liên thị, Tôn Lư thị, Đề Đình thị thì tử vong thảm trọng, tử thương la liệt.
Cùng lúc đó, ma tộc trong vũ trụ cổ xưa tập hợp binh lực của lục đại đế tộc, đột nhiên tấn công thần tộc, san bằng các vùng tinh vực, càn quét lãnh địa thần tộc, thậm chí tân công san bằng cả đế tộc Ma Vân thị!
Kim Ô thần đế đang đại chiến với Dương Hầu Ma Đế, nhận được tin tức từ hậu phương không kìm được vừa kinh vừa nộ.
Trong quầng sáng phía sau đầu hắn, Chung Nhạc lập tức liên lạc đại quân Phá Thiên Quan trong Thiên Đình, hạ lệnh gấp:
- Phiền Huyên, Hà Hê, ngừng chiến lui binh, rút ra khỏi Nam Thiên Môn!
Âm Phiền Huyên và Kim Hà Hề nghe thế, còn chưa biết đại biến đã xảy ra, không hiểu ý hắn nhưng hai người rất tin tưởng hắn, lập tức thu cờ dừng trống, rút lui khỏi Nam Thiên Môn.
Hàng vạn địch tướng trong Nam Thiên Môn đánh tới, Thái Phùng, Lung Điệt, Phù Lê tế đế binh đoạn hậu. phân thân mà Chung Nhạc để lại vọt lên, hét lớn:
- Lâu Chính Sư sư huynh, Đế Minh Thiên Đế đã bị Đế Hậu ám toán, đã thân tử đạo tiêu, huynh là ái tướng sủng tướng của Đế Minh, lẽ nào lại bất trung bất nghĩa, trợ giúp Đế Hậu hay sao?
Chư tướng Thiên Đình bọn Lâu Chính Sư sững người, nhưng lúc này Phong Vô Kỵ từ đằng sau lao tới, nói lớn:
- Tộc trưởng, còn không động thủ?
Bàn Kê cười ha hả, điểu khiến tứ đại đế binh của Bàn Kê thị, hạ sát thủ với bọn Lâu Chính Sư.
Bàn Kê Thủy Sư cùng Thiên Đình thủ tướng tấn công các bộ Thiên Hà Thủy Sư, Thiên Canh, Địa Sát, Châu Thiên Tinh Đấu, khắp Nam Thiên Môn đại loạn!
Phong Vô Kỵ nhún người bay lên, đáp xuống Nam Thiên Môn, nhìn về hướng Chung Nhạc, cười ha ha:
- Dịch Quân Vương, trận thua này ngươi thấy sao? Mục Tiên Thiên đã chết, các ngươi cũng là đám quần long vô thủ, giờ đầu hàng ta còn có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, nếu không các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!
Hắn vừa dứt lời, các lộ thần ma đại quân trong Phá Thiên Quan gần như bùng nổ. Mục Tiên Thiên đã chết, tin này có thê rnói gây chấn động không thể tưởng tượng nổi với họ, khiến chiến ý của họ bỗng chốc tiêu tan!
- Bệ hạ vẫn còn sống, chư quân không cần phải kinh hoảng, nghe hiệu lệnh của ta!
Phân thân của Chung Nhạc hét lớn:
- Đại quân của ta là thường thắng chi sư, ta có thể dẫn các ngươi tấn công Thiên Đình cũng có thể dẫn các ngươi giết Đế Hậu! Cùng ta chiến đấu, phản công trở lại, cứu Lâu Chính Sư bọn họ!
- Không biết sống chết!
Phong Vô Kỵ cười khảy.
Chung Nhạc tuy thân ở trong thấu ảnh bí cảnh của Kim Ô Thần Đế nhưng cnxg không phải an toàn. Sức mạnh của Dương Hầu Ma Đế thật sự quá mạnh, dù sao cũng là Tiên Thiên ma thần thành đế, hơn nữa còn mở bí cảnh thứ bảy, cho dù là một chút năng lượng truyền tới nơi này cũng đều có thể lấy mạng họ!
Đột nhiên Đế Hậu nương nương tế Sinh Mệnh Cổ Thụ quét tới, sắc mặt Kim Ô Thần Đế đại biến, vội giơ tay lên đỡ. Uy năng của Sinh Mệnh Cổ Thụ quá lớn, chấn động biến dạng của quầng sáng phía sau hắn.
Dương Hầu Ma Đế nhân cơ hội đó tấn công vòng phòng ngự của hắn, một chưởng đánh lên lưng hắn. Kim Ô Thần Đế thổ huyết, hai cánh bay lên, biến thành hàng nghìn vạn thanh Tiên Thiên thần kiếm, ánh sáng chói lóa chém Dương Hầu.
- Kim điểu nhi muốn liều mạng rồi!
Dương Hầu Ma Đế cười ha hả, lùi về sau tránh công kích của hắn. Kim Ô Thần Đế bay lên không biến thành đạo kim quang bay đi. Ngay khoảnh khắc hắn bay lên thì con thuyền cổ nghìn cánh chấn động, vù một tiếng bay ra khỏi nguyên thần bí cảnh của hắn, hướng về Nam Thiên Môn lao đi.
- Tự Đồng, tại sao?
- Bệ hạ.
Đế Hậu nương nương điều khiển cây cổ thụ, Sinh Mệnh Cổ Thụ tham lam hút lấy sinh mệnh lực của Đế Minh, máu tươi từ trong cơ thể hắn không ngừng chảy ra. Khí huyết, tu vi, đại đạo cả đời hắn đang bị ngọn cổ thụ hấp thụ, nàng ta đắc ý nói:
- Thiếp thân không muốn làm Đế Hậu, thiếp thân muốn làm Thiên Đế!
- Trẫm làm Thiên Đế, không phải cũng là nàng làm Thiên Đế sao?
Gương mặt Đế Minh Thiên Đế biến dạng:
- Ta tưởng rằng chúng ta yêu nhau…
Đế Hậu nương nương gật đầu, phì cười:
- Ngoài bệ hạ ra ta còn các tần phi khác. Dương Hầu, còn không động thủ?
Dương Hầu Ma Đế cười ha hả, lao thẳng về phía Kim Ô Thần Đế, cười một tràng dài:
- Chúng ta chỉ mới ngủ một đêm, ta không phải tần phi của nàng! Ta là chúa tể vũ trụ cổ xưa!
- Đương nhiên ngươi không phải tần phi của ta mà là đứng ngang hàng với ta, vũ trụ cổ xửa và Tử Vi nước sông không phạm nước giếng.
Đế Hậu nương nương cười:
- Thanh Hà.
Một dòng sông lớn ào ào tràn tới, đâm thẳng lên người Kim Thiên Đế khiến hắn thổ huyết. Xung quanh hắn có các vị cường giả của Kim Thiên thị ngồi khoanh chân, cũng bị công kích bất ngờ làm cho trọng thương. Rất nhiều người bị ngã ra khỏi Lục Đạo Luân Hồi của Kim Thiên Đế.
Thanh Hà Đế đứng trên dòng sông, một chưởng đánh trúng ngực Kim Thiên Đế, cười ha hả:
- Nếu được đứng đầu hậu cung của nữ đế thì lão hủ cũng vui lòng!
Kim Ô Thần Đế vừa kinh vừa nộ, lập tức tung cánh bay lên tránh công kích của Dương Hầu Ma Đế, cười khảy nói:
- Đường đường là Dương Hầu, từ bao giờ lại trở thành một kẻ gian díu với Đế Hậu, cam tâm tình nguyện làm tần phi?
Dương Hầu Ma Đế tấn công mạnh mẽ, phẫn nộ nói:
- Ta đã nói ta không phải tần phi của nàng ta, ta chỉ từng ngủ với nàng ta một lần! Nàng ta làm đế của Tử Vi, ta là đế của vũ trụ cổ xưa. Kim điểu nhi, lão tử đã muốn xử ngươi lâu rồi, giờ chỉ là mượn thủ đoạn của nàng ta mà thôi.
Đế Minh Thiên Đế trừng trừng nhìn Đế Hậu, giọng khàn đặc:
- Ngươi còn ngủ với hắn?
Đế Hậu nương nương cười nhạt, kéo cung bắn Trường Sinh Đế, nhàn nhẽ nói:
- Bệ hạ, ngươi đã từng ngủ với nhiều nữ tử như vậy, ta có từng chất vấn ngươi không?
Một thân tinh khí của Đế Minh Thiên Đế nhanh chóng tiêu tan, Sinh Mệnh Cổ Thụ đang dần hồi phục hoạt lực, yếu ớt nói:
- Ta là Thiên Đế, quần thần cung tiến ph tử các cung các viện là đương nhiên.
Đế Hậu nương nương ép lui Trường Sinh Đế, cười nhạt:
- Giờ ta là Thiên Đế, ngủ với vài nam phi tử thì sao? Lẽ nào không phải cũng là đương nhiên sao? Nói thực, ta cũng từng ngủ với Mục Tiên Thiên.
Mái tóc Đế Minh Thiên Đế bay lên, phẫn nộ không kìm nén được:
- Ngươi…
- Không ngủ với hắn sao xử lý hắn được?
Đế Hậu nương nương phì cười:
- Tới lúc chết hắn vẫn tưởng ta sẽ phản bội ngươi giúp hắn giết ngươi. Đúng là ngây thơ đáng yêu.
Đế Minh Thiên Đế khí tức yếu ớt, lạnh lùng nói:
- Ô Minh thị các ngươi đã bị tiêu diệt rồi, ngươi muốn làm gì?
- Ô Minh thị bị tiêu diệt?
Đế Hậu nương nương lắc đầu cười:
- Ngươi không biết hàm nghĩa của Ô Minh? Ô là Nha, Minh là Bạch. Ô Minh là Bạch Nha. Ta nói vậy chắc ngươi hiểu rồi chứ? Chỉ dựa vào Dịch Quân Vương không thể nào huy diệt được Ô Minh thị. Ô Minh thị trước nay đều không phải chủng tộc của ta.
Nàng ta bắn tên về Ương Tôn thị, Trường Sinh thị chi viện cho Thanh Hà Đế, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Bệ hạ, chắc ngươi chưa biết, các bộ binh mã Vũ Lâm Quân, Thiên Hà, Tinh Tú, Tinh Đấu, Tứ Sư Môn mà ngươi phái đi đấu với Mục Tiên Thiên đều là đích hệ của ngươi. Còn ở lại Thiên Đình đều là đích hệ của ta, từ lâu đã thuộc về ta rồi. Thế lực của ngươi bị tan rã từ lâu rồi, các thần ma trung thành với ngươi cũng tử thương vô số. Tại Thiên Đình hiện nay chỉ còn lại thế lực của ta. Ngươi thua lâu rồi, ngươi có thể đi.
Đế Minh Thiên Đế nhìn con quạ đen trên Sinh Mệnh Cổ Thụ, đột nhiên hiểu ra:
- Ta bày kế cho ngươi? Ngươi không thể nào lại thông minh như thế.
- Đương nhiên là có cao nhân.
Đế Hậu nương nương cười mỉm:
- Vị cao nhân này bảo ta liên lạc với Thanh Hà Đế. Thanh Hà Đế có một vị mưu sĩ làm loạn thiên hạ, phá hỏng thái bình thịnh thế của ngươi, còn Vô Kỵ tiên sinh cũng bị cao nhân đó thuyết phục, đi theo ta. Hắn giao lưu rộng, từ lâu đã kích động quần thần dưới trướng ngươi. Chính là kế sách của Vô Kỵ tiên sinh khiến ngươi và Mục Tiên Thiên lưỡng bại câu thương, còn ta ngư ông đắc lợi.
Đế Minh Thiên Đế sững sờ, nữ tử này cười vô cùng khoái trí, có cảm giác tự đắc khi mưu kế thành công, nói:
- Một ngày là phu thê trăm năm ân tình, phu thê chúng ta đã dựa vào nhau bấy lâu nay, lẽ nào không có một chút tình cảm nào?
Ánh mắt Đế Hậu nương nương lộ ra chút yêu thương, nói:
- Đúng là ta từng yêu ngươi, nhưng đế vị quan trọng hơn.
Một mũi tên lá liễu bắn trúng mi tâm của Đế Minh Thiên Đế, xuyên ra từ phía sau.
Đế Hậu nương nương không nỡ, quay mặt đi không nhìn hắn. Nhưng lúc này Đế Minh Thiên Đế gầm lớn phẫn nộ, rút Sinh Mệnh Cổ Thụ ra khỏi người. Trong nháy mắt vạn hoa nở rộ, vạn hoa bọc Đế Hậu nương nương bên trong, rồi nghìn vạn Đế Minh hóa đạo, biến thành một lưỡi kiếm quang, được Đế Minh nắm trong tay, một kiếm chém xuống mi tâm Đế Hậu nương nương!
Hắn nộ phát xung quan, mặt mày hung tợn, một kiếm này chém xuống khiến vị nữ đế kia lập tức ngừng lại.
Đế Hậu nương nương toát mồ hôi lạnh, sững sờ nhìn kiếm đang chém tới. Gương mặt Đế Minh Thiên Đế ngày càng khủng bố hơn, đột nhiên trở nên dịu dàn, một chưởng tát vào mặt Đế Hậu nương nương, tát bay nàng ta.
- Ta đã hết sức sống, tại sao không kéo ngươi cùng lên đường?
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười, nhục thân nguyên thần bắt đầu tan rã, cười nói:
- Vô tình, nhưng trẫm không thể vô nghĩa. Ta từng yêu ngươi, vì thế để ngươi sống…
Uỳnh uỳnh!
Sinh Mệnh Cổ Thụ trấn áp tới gãy đôi người Thiên Đế.
Đế Hậu nương nương bay tới, phẫn nộ tế cung lá liễu bắn liền mấy mũi tên về phía thi thể của Đế Minh Thiên Đế, cười khảy:
- Giả nhân giả nghĩa!
Nàng ta thét lớn, tiếng thét vang vọng truyền tới Thiên Đình:
- Thiên Đình chư tướng nghe lệnh, Đế Minh đã chết, tiêu diệt Trường Sinh Đế, Ương Tôn Đế và Tiên Thiên Cung đại quân cho ta!
Trong Thiên Đình, đại quân Thanh Hà thị đang tấn công Thiên Đình, Thiên Tơ nương nương từ từ bay lên, cười:
- Đại kế đã thành, Đế Minh, Mục Tiên Thiên trúng kế! Vô Kỵ tiên sinh, ngươi mệnh lệnh cho Thiên Đình thủ tướng lập tức công phá Trường Sinh thị! Thanh Hà thị chư quân, nghe ta điều khiển, tấn công Trung Ương thị!
Trong Thiên Đình, Phong Vô Kỵ cười ha hả, nói lớn:
- Chư vị, giờ chính là thời cơ tốt cho chúng ta kiến công lập nghiệp! Theo ta!
Đại quân Thanh Hà thị chuyển hướng tấn công Trung Ương thị, các đại quân bộ trong Thiên Đình điều chuyển binh lực tấn công đại quân của Trường Sinh thị, hình thế bỗng chốc nghịch chuyển, Trung Ương thị và Trường Sinh thị bị đánh lui liên tục.
- Thiên Nguyên thị, còn không tương trợ?
Phong Vô Kỵ đánh tới Tây Thiên Môn, quát lớn.
Thiên Nguyên thị lập tức cùng hòa vào Thiên Đình thủ quân giết tới Lệ Liên thị, Tôn Lư thị.
Phong Vô Kỵ lại dánh tới Đông Thiên Môn, cười lớn:
- Bá Hoàng thị, còn không khởi nghĩa?
Bá Hoàng thị lập tức trở mặt, cùng Thiên Đình thủ quân tấn công Lật Lục thị, Thủy Long thị.
- Rút quân, rút quân!
Các thần tướng thần quan của Trường Sinh thị vừa kinh vừa nộ, hét lớn:
- Đại quân rút lui, rút ra khỏi Thiên Đình, phòng thủ Trường Sinh thị!
Đại quân Trung Ương thị cũng liên tục rút lui, trận chiến thần ma quy mo lớn thế này, rút lui nghĩa là thất bại, là tử vong. Nhưng rút lui còn có thể bảo vệ bản bộ, nếu không rút thì sẽ chết hết tại đây, không còn chút hy vọng nào nữa.
Còn các đế tộc như Lật Lục thị, Thủy Long thị, Lệ Liên thị, Tôn Lư thị, Đề Đình thị thì tử vong thảm trọng, tử thương la liệt.
Cùng lúc đó, ma tộc trong vũ trụ cổ xưa tập hợp binh lực của lục đại đế tộc, đột nhiên tấn công thần tộc, san bằng các vùng tinh vực, càn quét lãnh địa thần tộc, thậm chí tân công san bằng cả đế tộc Ma Vân thị!
Kim Ô thần đế đang đại chiến với Dương Hầu Ma Đế, nhận được tin tức từ hậu phương không kìm được vừa kinh vừa nộ.
Trong quầng sáng phía sau đầu hắn, Chung Nhạc lập tức liên lạc đại quân Phá Thiên Quan trong Thiên Đình, hạ lệnh gấp:
- Phiền Huyên, Hà Hê, ngừng chiến lui binh, rút ra khỏi Nam Thiên Môn!
Âm Phiền Huyên và Kim Hà Hề nghe thế, còn chưa biết đại biến đã xảy ra, không hiểu ý hắn nhưng hai người rất tin tưởng hắn, lập tức thu cờ dừng trống, rút lui khỏi Nam Thiên Môn.
Hàng vạn địch tướng trong Nam Thiên Môn đánh tới, Thái Phùng, Lung Điệt, Phù Lê tế đế binh đoạn hậu. phân thân mà Chung Nhạc để lại vọt lên, hét lớn:
- Lâu Chính Sư sư huynh, Đế Minh Thiên Đế đã bị Đế Hậu ám toán, đã thân tử đạo tiêu, huynh là ái tướng sủng tướng của Đế Minh, lẽ nào lại bất trung bất nghĩa, trợ giúp Đế Hậu hay sao?
Chư tướng Thiên Đình bọn Lâu Chính Sư sững người, nhưng lúc này Phong Vô Kỵ từ đằng sau lao tới, nói lớn:
- Tộc trưởng, còn không động thủ?
Bàn Kê cười ha hả, điểu khiến tứ đại đế binh của Bàn Kê thị, hạ sát thủ với bọn Lâu Chính Sư.
Bàn Kê Thủy Sư cùng Thiên Đình thủ tướng tấn công các bộ Thiên Hà Thủy Sư, Thiên Canh, Địa Sát, Châu Thiên Tinh Đấu, khắp Nam Thiên Môn đại loạn!
Phong Vô Kỵ nhún người bay lên, đáp xuống Nam Thiên Môn, nhìn về hướng Chung Nhạc, cười ha ha:
- Dịch Quân Vương, trận thua này ngươi thấy sao? Mục Tiên Thiên đã chết, các ngươi cũng là đám quần long vô thủ, giờ đầu hàng ta còn có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, nếu không các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!
Hắn vừa dứt lời, các lộ thần ma đại quân trong Phá Thiên Quan gần như bùng nổ. Mục Tiên Thiên đã chết, tin này có thê rnói gây chấn động không thể tưởng tượng nổi với họ, khiến chiến ý của họ bỗng chốc tiêu tan!
- Bệ hạ vẫn còn sống, chư quân không cần phải kinh hoảng, nghe hiệu lệnh của ta!
Phân thân của Chung Nhạc hét lớn:
- Đại quân của ta là thường thắng chi sư, ta có thể dẫn các ngươi tấn công Thiên Đình cũng có thể dẫn các ngươi giết Đế Hậu! Cùng ta chiến đấu, phản công trở lại, cứu Lâu Chính Sư bọn họ!
- Không biết sống chết!
Phong Vô Kỵ cười khảy.
Chung Nhạc tuy thân ở trong thấu ảnh bí cảnh của Kim Ô Thần Đế nhưng cnxg không phải an toàn. Sức mạnh của Dương Hầu Ma Đế thật sự quá mạnh, dù sao cũng là Tiên Thiên ma thần thành đế, hơn nữa còn mở bí cảnh thứ bảy, cho dù là một chút năng lượng truyền tới nơi này cũng đều có thể lấy mạng họ!
Đột nhiên Đế Hậu nương nương tế Sinh Mệnh Cổ Thụ quét tới, sắc mặt Kim Ô Thần Đế đại biến, vội giơ tay lên đỡ. Uy năng của Sinh Mệnh Cổ Thụ quá lớn, chấn động biến dạng của quầng sáng phía sau hắn.
Dương Hầu Ma Đế nhân cơ hội đó tấn công vòng phòng ngự của hắn, một chưởng đánh lên lưng hắn. Kim Ô Thần Đế thổ huyết, hai cánh bay lên, biến thành hàng nghìn vạn thanh Tiên Thiên thần kiếm, ánh sáng chói lóa chém Dương Hầu.
- Kim điểu nhi muốn liều mạng rồi!
Dương Hầu Ma Đế cười ha hả, lùi về sau tránh công kích của hắn. Kim Ô Thần Đế bay lên không biến thành đạo kim quang bay đi. Ngay khoảnh khắc hắn bay lên thì con thuyền cổ nghìn cánh chấn động, vù một tiếng bay ra khỏi nguyên thần bí cảnh của hắn, hướng về Nam Thiên Môn lao đi.