Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1732: Mặt dày vô địch
Vùng trời đất trước mặt Bật Phó Công lại cũng là Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, nhưng lớn hơn cả trăm lần so với tòa Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa bọn hắn tìm được.
Không chỉ vậy, trong tòa thánh địa này thần ma cân bằng, Tiên Thiên thần đạo và Tiên Thiên ma đạo biến thành những dòng chảy ánh sáng đan xen nhau, không ngừng xoay chuyển, không ngừng chấn động.
Đứng ở góc độ của hắn nhìn thì giống như hai con cá một trắng một đen, cá đen ngậm đuôi cá trắng, cá trắng ngậm đuôi cá đen.
Ở giữa trắng và đen tạo nên một đường phân định tách biệt trắng và đen, thần và ma.
Bật Phó Công nhìn mà há hốc mồm, hắn đang đứng trên đường đen trắng đó. Ở đây còn khá an toàn, nhưng hắn nhìn xuống dưới thì đã không nhìn thấy đường nữa, muốn quay trở lại là không thể!
Đường kẻ này chính là Huyền Tẫn chi môn, hình giống như nữ tử huyền tẫn, nhưng cánh cửa đã đóng.
- Trúng kế, trúng kế rồi!
Bật Phó Công bay lên, định bay ra ngoài thoát khỏi nơi này, trở về chỗ Thần Vũ Uy Vương và Ngũ Phó còn lại càng nhanh càng tốt để báo cho họ tin đáng sợ này.
- Tòa Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa mà Thần Vũ Uy Vương tìm được là giả, chỉ có một phần trăm năng lượng của Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa thất ự, là Huyền Tẫn thánh địa Mục Tiên Thiên ngụy tạo ra. Chúng ta căn bản không phong tỏa được Huyền Tẫn thánh địa thực sự, bệ hạ gặp nguy rồi!
Hắn bay càng ngày càng cao nhưng mãi không ra khỏi thánh địa này được, muốn chui vào Huyền Tẫn chi môn trở về đường cũ nhưng không còn tìm thấy đường nữa. Ở đây lại ngăn cản mọi cảm ứng ở ngoại giới, hắn cũng không liên lạc được với ngoại giới, không thông báo được cho mấy người Thần Vũ Uy Vương, càng không thể liên lạc được với Đế Minh Thiên Đế!
Bật Phó Công lao bừa như ruồi mất đầu, lúc này bỗng nghe một tiếng nói dịu dàng dễ nghe vọng tới:
- Bật Phó Công tìm được tới đây đã là giỏi rồi. Nhưng ngươi đã vào Huyền Tẫn chi môn của ta thì đừng hòng ra được.
Bật Phó Công giật mình, vội nhìn theo hướng tiếng nói, thấy đường kẻ trắng đen kia khẽ tách ra, một nữ tử ăn mặc sang trọng từ từ bay lên, bước về phía hắn.
Bật Phó Công sững sờ há hốc mồm kêu lên:
- Mục Tiên Thiên? Ngươi là nữ tử? Chẳng trách họ đều nói ngươi giọng đàn bà!
Nữ tử đó thân hình có đường cong hoàn hảo, gương mặt xinh đẹp khó tả, nhưng lại giống hệt Mục Tiên Thiên, nhưng lại là nữ tử.
Bật Phó Công sắc mặt tái trắng, kêu lên:
- Ta biết rồi, ta biết rồi, ngươi có ba thân, ba cỗ chân thân, thần ma nhất thể, thư hùng đồng thể! Ngươi lúc này mới là mẫu thể, còn hai Mục Tiên Thiên kia đều là tử thể. Những kẻ ở vũ trụ cổ xưa nói ngươi giọng đàn bà, chắc chắn đã từng gặp nữ nhi thân của ngươi! Nữ nhi thân của ngươi là vật chứa liên hệ thần ma, là đường phân tách thần ma nhị thể!
Nữ tử kia phì cười:
- Giờ ngươi biết thì có tác dụng gì? Đế Minh bại cục đã định.
- Mục là Mẫu. Họ của ngươi không phải Mục mà là Mẫu!
Bật Phó Công sát khí đằng đằng, cười ha hả:
- Chỉ cần ta giết ngươi, Mục Tiên Thiên không khống chế được thần ma nhị thân của hắn, cũng sẽ phải chết. Giờ ngươi vẫn chưa phải Đế Quân đúng không? Thần thân của ngươi chưa thành dế, ma thân tuy thành đế nhưng bị thần thân kéo lại cảnh giới, ta có thể tiêu diệt ngươi! Lão tử ghét nhất là loại quái vật thư hùng đồng thể, bất nam bất nữ như ngươi…
Nữ Mục Tiên Thiên cười:
- Quỳ xuống, đầu hàng, ta có thể tha cho ngươi không chết.
Bịch!
Bật Phó Công quỳ xuống dập đầu:
- Hạ quan vừa rồi xuất ngôn mạo phạm bệ hạ, xin bệ hạ tha tội!
Nữ Mục Tiên Thiên cười khanh khách:
- Vừa rồi ngươi nói ta thư hùng đồng thể, bất nam bất nữ, còn muốn giết ta, tại sao ta nói một câu ngươi đã đầu hàng rồi?
Bật Phó Công cung kính nói:
- Hạ quan cảm thấy, bệ hạ là người có thể tranh đoạt đế vị với nghịch tặc Đế Minh, hạ quan không phải đối thủ của Đế Minh thì sao có thể là đối thủ của bệ hạ? Vừa rồi hạ quan tưởng rằng bệ hạ muốn giết hạ quan nên mới nói không lựa lời, chửi cho sảng khoái có chêt cũng không hối hận. Nhưng bệ hạ khai ân cho hạ quan một con đường sống, đương nhiên hạ quan phải nắm lấy cơ hội này, ngay lập tức đầu hàng.
- Ngươi rất biết thời thế, đứng lên đi!
Nữ Mục Tiên Thiên cười:
- Trẫm muốn thống trị vũ trụ càn khôn này, địa vực quá rộng lớn, không thể thiếu được những vương công đại thần như các ngươi.
Bật Phó Công đứng dậy nói:
- Bên ngoài còn có Ngũ Phó và Thần Vũ Uy Vương, bệ hạ có cần trừ bỏ chúng không?
- Thần Vũ Uy Vương là ái tướng của ta, tại sao lại trừ bỏ hắn?
Nữ Mục Tiên Thiên cười:
- Nếu không có hắn thì sao có thể khiến Đế Minh bỏ qua mọi dè chừng, chủ động xin chết chứ?
Bật Phó Công lạnh xương sống.
Trong Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, Ngũ Phó mãi không đợi được Bật Phó Công trở lại, trong lòng đều thấy kinh hãi, thấp thỏm bất an, liên tục giục Thần Vũ Uy Vương bẩm bảo tình hình ở đây cho Đế Minh Thiên Đế để Đế Minh chuẩn bị trước.
Nơi này chặn đứng mọi cảm ứng với ngoại giới, nếu muốn liên lạc với Thiên Đình thì chỉ có cách rời khỏi tòa Tiên Thiên thánh địa này. Họ còn cần phải duy trì Lục Tuyệt Trận, không thể rời đi được Mà giờ thiếu Bật Phó Công thì càng không thể rời đi, vì thế đành phải dựa vào Thần Vũ Uy Vương.
Thần Vũ Uy Vương đồng ý luôn mồm, ra khỏi Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, liên lạc với Đế Minh Thiên Đế, một lúc sau quay lại nói:
- Ngũ Phó yên tâm, ta đã bẩm báo bệ hạ, bệ hạ bảo chúng ta yên tâm, ngài tự có cách ứng phó.
Ngũ Phó yên tâm, lại đợi vài ngày, Bật Phó Công vẫn chưa quay lại, Thượng Phó Công đột nhiên nói:
- Vũ Uy Vương, ngươi thay ta chủ trì Lục Tuyệt Trận, ta đi liên lạc với bệ hạ. Không phải ta không tin Vũ Uy Vương mà là việc này cực kỳ hệ trọng, không thể không cẩn thận. Bật Phó Công đến giờ chưa về, ta càng ngày càng bất an.
Thần Vũ Uy Vương giật mình, ánh mắt lay động, tiến tới, trong lòng động sát cơ:
- Thực lực Ngũ Phó Công kém ta một chút, nhưng năm người liên thủ thì ta không địch lại được. Phải nhân lúc chúng không phòng bị hạ sát thủ thì mới có hy vọng thắng. Nhưng chúng có lục đại đế binh ở đây, cũng khó…
Đột nhiên, Bật Phó Công từ trong Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa bay lên, cười:
- Bên trong đúng là sâu hun hút, ta suýt chút nữa đã lạc đường trong đó, khó khăn lắm mới tìm được mẫu thể phôi thai của Mục Tiên Thiên.
Các Ngũ Phó thở phào yên tâm, cười:
- Bệ hạ giang sơn vững chắc, Mục Tiên Thiên chết là cái chắc!
Thần Vũ Uy Vương kinh ngạc nhìn Bật Phó Công, Bật Phó Công chớp mắt với hắn, Thần Vũ Uy Vương yên tâm.
Mười ngày rất nhanh qua đi, hôm nay cuối cùng cũng tới ngày quyết chiến giữa Đế Minh Thiên Đế và Mục Tiên Thiên.
Mấy người Lâu Chính Sư vô cùng căng thẳng:
- Tới ngày rồi, phòng thủ cho nghiêm ngặt, cẩn thận Dịch Quân Vương đánh lén!
Đông đảo tướng lĩnh thấp thỏm bất an, tác dụng của thống soái chính là thống lĩnh toàn quân đội, nắm giữ đại cục, đưa ra phán đoán chính xác nhất trên chiến trường có thể thiên biến vạn hóa trong nháy mắt.
Mà người này đã đi mất rồi.
Tù tù~~~~
Tiếng tù và trầm đục vang lên, mấy người Lâu Chính Sư giật mình, thấy Phá Thiên Quan phía đối diện, cổng thành mở ra, à không, phải là cổng thành bay lên, không chỉ là cổng thành mà ngay cả tường thành cũng bay lên. Cả tòa thành bạc trong nháy mắt phân giải, các lộ đại quân cùng ào ra như thủy triều.
Mấy người Lâu Chính Sư da đầu tê dại, hét lớn:
- Mau mau, phòng thủ trại chính! Các quân phòng thủ!
Đúng lúc này, phía đối diện tràn tới vạn quân, một con thuyền cổ khổng lồ vỗ cánh bay tới, tốc độ cực nhanh, trên thuyền Chung Nhạc dẫn theo tướng lĩnh các bộ đại quân của Phá Thiên Quan đứng trên mũi thuyền.
Tốc độ con thuyền đạt tới cực hạn, gần như chỉ trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách cả một hành tinh, căn bản không cho họ thời gian phản ứng!
- Cửu ngũ chi tôn, chặn lại!
Lâu Chính Sư hét lớn, chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma khí thế bùng hát, nối liền với nhau, tất cả cùng giơ tay ấn về phía trước, đồng thanh hô lên:
- Phong!
Mấy người Lâu Chính Sư thấp thoáng thấy những đường Tiên Thiên đại đạo gần như trong suốt phủ khắp không gian phía trước, tạo thành một bức tường càng ngày càng dày, càng ngày càng dài, càng ngày càng cao!
Mấy người Lâu Chính Sư yên tâm hơn, con thuyền cổ nghìn cánh kia là một thanh mâu sắc nhọn muốn xuyên qua trận doanh củahọ. Nếu bị nó xuyên qua thì trận doanh của họ sẽ bị thủng một lỗ lớn, đại quân Phá Thiên Quan sẽ tràn vào từ lỗ hổng này, lúc đó thì nguy hiểm rồi!
Ngoài Mặc Ẩn, họ không có khả năng cùng lúc điều động cả nghìn vạn đại quân, chỉ có tên biến thái giỏi tính toán như Mặc Ẩn thì mới nắm rõ điểm mạnh điểm yếu, hướng phát triển của mỗi một thần binh thần tướng để có phán đoán chuẩn xác nhất.
Họ không được, vì thế nhất quyết không được để con thuyền nghìn cánh kia tấn công vào!
Chỉ cần chặn được công kích của Phá Thiên Quan, thủ quan của Nam Thiên Môn tới, chắc chắn Phá Thiên Quan sẽ thất bại!
- Cửu ngũ chí tôn mỗi một vị Tiên Thiên thần ma đều cảnh giới Đế Quân, thực lực của họ cộng lại có thể phá đế! Dịch Quân Vương đừng hòng tấn công…
Bàn Kê vừa nói tới đây thì thấy một cái đại ấn từ trên thuyền bay tới, trên mũi thuyền, Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Tế!
Thái Phùng, Lung Điệt mấy người dùng hết toàn bộ pháp lực điều khiển đại ấn, cùng hét lớn:
- Tế!
Uỳnh uỳnh!
Không gian Thiên Đình chấn động, lúc này từ trong Thiên Đình bắn lên vô số tia sáng giống như những dải cầu vồng lớn tràn vào đại ấn, vô cùng hoa lệ!
Thậm chí ngay Đế Tinh lúc này cũng tỏa sáng rồi tràn tới, khiến đại ấn càng ngày càng vĩ đại, càng ngày càng kinh người!
- Tật!
Chung Nhạc chỉ tay, đại ấn to bằng cả tòa đại lục nhằm thẳng phong ấn không gian của cửu ngũ chí tôn mà lao tới.
Sau sự tĩnh lặng ngắn ngủi, bùng nổ sự chấn động ác liệt, sóng xung kích khủng bố tràn về bốn phương trên dưới trái phái, đó là vòng tròn tạo thành từ thần quang, giống như lưỡi đao sắc bén cắt đôi không gian.
- Thiên Ấn!
Chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma đều kinh ngạc, không gian phía trước bị họ phong ấn trước uy năng của Thiên Ấn đang liên tục vỡ vụn. Sau khi Thiên Ấn xung kích là vô số món đế binh oanh kích tới, đánh tan hoàn toàn phong ấn của họ!
Con thuyền cổ nghìn cảnh bay tới, đâm mạnh vào sáu bảy vị Tiên Thiên thần ma, đâm cả họ vào trong đại doah. Đi tới đâu đại doanh thần mộc tan thành tro bụi tới đó, toàn bộ thần ma bị đâm bay hoặc tan tành!
Sáu bảy vị Tiên Thiên thần ma kia dù sao cũng rất cường hãn, vẫn chưa chết, chỉ bị thổ huyết không ngừng. Tốc độ của con thuyền này quá nhanh, giống như lưỡi đao sắc bèn cắt từ đầu này tới đầu kia của đại doanh, tạo thành hai nửa đại doanh!
Không chỉ vậy, trong tòa thánh địa này thần ma cân bằng, Tiên Thiên thần đạo và Tiên Thiên ma đạo biến thành những dòng chảy ánh sáng đan xen nhau, không ngừng xoay chuyển, không ngừng chấn động.
Đứng ở góc độ của hắn nhìn thì giống như hai con cá một trắng một đen, cá đen ngậm đuôi cá trắng, cá trắng ngậm đuôi cá đen.
Ở giữa trắng và đen tạo nên một đường phân định tách biệt trắng và đen, thần và ma.
Bật Phó Công nhìn mà há hốc mồm, hắn đang đứng trên đường đen trắng đó. Ở đây còn khá an toàn, nhưng hắn nhìn xuống dưới thì đã không nhìn thấy đường nữa, muốn quay trở lại là không thể!
Đường kẻ này chính là Huyền Tẫn chi môn, hình giống như nữ tử huyền tẫn, nhưng cánh cửa đã đóng.
- Trúng kế, trúng kế rồi!
Bật Phó Công bay lên, định bay ra ngoài thoát khỏi nơi này, trở về chỗ Thần Vũ Uy Vương và Ngũ Phó còn lại càng nhanh càng tốt để báo cho họ tin đáng sợ này.
- Tòa Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa mà Thần Vũ Uy Vương tìm được là giả, chỉ có một phần trăm năng lượng của Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa thất ự, là Huyền Tẫn thánh địa Mục Tiên Thiên ngụy tạo ra. Chúng ta căn bản không phong tỏa được Huyền Tẫn thánh địa thực sự, bệ hạ gặp nguy rồi!
Hắn bay càng ngày càng cao nhưng mãi không ra khỏi thánh địa này được, muốn chui vào Huyền Tẫn chi môn trở về đường cũ nhưng không còn tìm thấy đường nữa. Ở đây lại ngăn cản mọi cảm ứng ở ngoại giới, hắn cũng không liên lạc được với ngoại giới, không thông báo được cho mấy người Thần Vũ Uy Vương, càng không thể liên lạc được với Đế Minh Thiên Đế!
Bật Phó Công lao bừa như ruồi mất đầu, lúc này bỗng nghe một tiếng nói dịu dàng dễ nghe vọng tới:
- Bật Phó Công tìm được tới đây đã là giỏi rồi. Nhưng ngươi đã vào Huyền Tẫn chi môn của ta thì đừng hòng ra được.
Bật Phó Công giật mình, vội nhìn theo hướng tiếng nói, thấy đường kẻ trắng đen kia khẽ tách ra, một nữ tử ăn mặc sang trọng từ từ bay lên, bước về phía hắn.
Bật Phó Công sững sờ há hốc mồm kêu lên:
- Mục Tiên Thiên? Ngươi là nữ tử? Chẳng trách họ đều nói ngươi giọng đàn bà!
Nữ tử đó thân hình có đường cong hoàn hảo, gương mặt xinh đẹp khó tả, nhưng lại giống hệt Mục Tiên Thiên, nhưng lại là nữ tử.
Bật Phó Công sắc mặt tái trắng, kêu lên:
- Ta biết rồi, ta biết rồi, ngươi có ba thân, ba cỗ chân thân, thần ma nhất thể, thư hùng đồng thể! Ngươi lúc này mới là mẫu thể, còn hai Mục Tiên Thiên kia đều là tử thể. Những kẻ ở vũ trụ cổ xưa nói ngươi giọng đàn bà, chắc chắn đã từng gặp nữ nhi thân của ngươi! Nữ nhi thân của ngươi là vật chứa liên hệ thần ma, là đường phân tách thần ma nhị thể!
Nữ tử kia phì cười:
- Giờ ngươi biết thì có tác dụng gì? Đế Minh bại cục đã định.
- Mục là Mẫu. Họ của ngươi không phải Mục mà là Mẫu!
Bật Phó Công sát khí đằng đằng, cười ha hả:
- Chỉ cần ta giết ngươi, Mục Tiên Thiên không khống chế được thần ma nhị thân của hắn, cũng sẽ phải chết. Giờ ngươi vẫn chưa phải Đế Quân đúng không? Thần thân của ngươi chưa thành dế, ma thân tuy thành đế nhưng bị thần thân kéo lại cảnh giới, ta có thể tiêu diệt ngươi! Lão tử ghét nhất là loại quái vật thư hùng đồng thể, bất nam bất nữ như ngươi…
Nữ Mục Tiên Thiên cười:
- Quỳ xuống, đầu hàng, ta có thể tha cho ngươi không chết.
Bịch!
Bật Phó Công quỳ xuống dập đầu:
- Hạ quan vừa rồi xuất ngôn mạo phạm bệ hạ, xin bệ hạ tha tội!
Nữ Mục Tiên Thiên cười khanh khách:
- Vừa rồi ngươi nói ta thư hùng đồng thể, bất nam bất nữ, còn muốn giết ta, tại sao ta nói một câu ngươi đã đầu hàng rồi?
Bật Phó Công cung kính nói:
- Hạ quan cảm thấy, bệ hạ là người có thể tranh đoạt đế vị với nghịch tặc Đế Minh, hạ quan không phải đối thủ của Đế Minh thì sao có thể là đối thủ của bệ hạ? Vừa rồi hạ quan tưởng rằng bệ hạ muốn giết hạ quan nên mới nói không lựa lời, chửi cho sảng khoái có chêt cũng không hối hận. Nhưng bệ hạ khai ân cho hạ quan một con đường sống, đương nhiên hạ quan phải nắm lấy cơ hội này, ngay lập tức đầu hàng.
- Ngươi rất biết thời thế, đứng lên đi!
Nữ Mục Tiên Thiên cười:
- Trẫm muốn thống trị vũ trụ càn khôn này, địa vực quá rộng lớn, không thể thiếu được những vương công đại thần như các ngươi.
Bật Phó Công đứng dậy nói:
- Bên ngoài còn có Ngũ Phó và Thần Vũ Uy Vương, bệ hạ có cần trừ bỏ chúng không?
- Thần Vũ Uy Vương là ái tướng của ta, tại sao lại trừ bỏ hắn?
Nữ Mục Tiên Thiên cười:
- Nếu không có hắn thì sao có thể khiến Đế Minh bỏ qua mọi dè chừng, chủ động xin chết chứ?
Bật Phó Công lạnh xương sống.
Trong Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, Ngũ Phó mãi không đợi được Bật Phó Công trở lại, trong lòng đều thấy kinh hãi, thấp thỏm bất an, liên tục giục Thần Vũ Uy Vương bẩm bảo tình hình ở đây cho Đế Minh Thiên Đế để Đế Minh chuẩn bị trước.
Nơi này chặn đứng mọi cảm ứng với ngoại giới, nếu muốn liên lạc với Thiên Đình thì chỉ có cách rời khỏi tòa Tiên Thiên thánh địa này. Họ còn cần phải duy trì Lục Tuyệt Trận, không thể rời đi được Mà giờ thiếu Bật Phó Công thì càng không thể rời đi, vì thế đành phải dựa vào Thần Vũ Uy Vương.
Thần Vũ Uy Vương đồng ý luôn mồm, ra khỏi Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, liên lạc với Đế Minh Thiên Đế, một lúc sau quay lại nói:
- Ngũ Phó yên tâm, ta đã bẩm báo bệ hạ, bệ hạ bảo chúng ta yên tâm, ngài tự có cách ứng phó.
Ngũ Phó yên tâm, lại đợi vài ngày, Bật Phó Công vẫn chưa quay lại, Thượng Phó Công đột nhiên nói:
- Vũ Uy Vương, ngươi thay ta chủ trì Lục Tuyệt Trận, ta đi liên lạc với bệ hạ. Không phải ta không tin Vũ Uy Vương mà là việc này cực kỳ hệ trọng, không thể không cẩn thận. Bật Phó Công đến giờ chưa về, ta càng ngày càng bất an.
Thần Vũ Uy Vương giật mình, ánh mắt lay động, tiến tới, trong lòng động sát cơ:
- Thực lực Ngũ Phó Công kém ta một chút, nhưng năm người liên thủ thì ta không địch lại được. Phải nhân lúc chúng không phòng bị hạ sát thủ thì mới có hy vọng thắng. Nhưng chúng có lục đại đế binh ở đây, cũng khó…
Đột nhiên, Bật Phó Công từ trong Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa bay lên, cười:
- Bên trong đúng là sâu hun hút, ta suýt chút nữa đã lạc đường trong đó, khó khăn lắm mới tìm được mẫu thể phôi thai của Mục Tiên Thiên.
Các Ngũ Phó thở phào yên tâm, cười:
- Bệ hạ giang sơn vững chắc, Mục Tiên Thiên chết là cái chắc!
Thần Vũ Uy Vương kinh ngạc nhìn Bật Phó Công, Bật Phó Công chớp mắt với hắn, Thần Vũ Uy Vương yên tâm.
Mười ngày rất nhanh qua đi, hôm nay cuối cùng cũng tới ngày quyết chiến giữa Đế Minh Thiên Đế và Mục Tiên Thiên.
Mấy người Lâu Chính Sư vô cùng căng thẳng:
- Tới ngày rồi, phòng thủ cho nghiêm ngặt, cẩn thận Dịch Quân Vương đánh lén!
Đông đảo tướng lĩnh thấp thỏm bất an, tác dụng của thống soái chính là thống lĩnh toàn quân đội, nắm giữ đại cục, đưa ra phán đoán chính xác nhất trên chiến trường có thể thiên biến vạn hóa trong nháy mắt.
Mà người này đã đi mất rồi.
Tù tù~~~~
Tiếng tù và trầm đục vang lên, mấy người Lâu Chính Sư giật mình, thấy Phá Thiên Quan phía đối diện, cổng thành mở ra, à không, phải là cổng thành bay lên, không chỉ là cổng thành mà ngay cả tường thành cũng bay lên. Cả tòa thành bạc trong nháy mắt phân giải, các lộ đại quân cùng ào ra như thủy triều.
Mấy người Lâu Chính Sư da đầu tê dại, hét lớn:
- Mau mau, phòng thủ trại chính! Các quân phòng thủ!
Đúng lúc này, phía đối diện tràn tới vạn quân, một con thuyền cổ khổng lồ vỗ cánh bay tới, tốc độ cực nhanh, trên thuyền Chung Nhạc dẫn theo tướng lĩnh các bộ đại quân của Phá Thiên Quan đứng trên mũi thuyền.
Tốc độ con thuyền đạt tới cực hạn, gần như chỉ trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách cả một hành tinh, căn bản không cho họ thời gian phản ứng!
- Cửu ngũ chi tôn, chặn lại!
Lâu Chính Sư hét lớn, chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma khí thế bùng hát, nối liền với nhau, tất cả cùng giơ tay ấn về phía trước, đồng thanh hô lên:
- Phong!
Mấy người Lâu Chính Sư thấp thoáng thấy những đường Tiên Thiên đại đạo gần như trong suốt phủ khắp không gian phía trước, tạo thành một bức tường càng ngày càng dày, càng ngày càng dài, càng ngày càng cao!
Mấy người Lâu Chính Sư yên tâm hơn, con thuyền cổ nghìn cánh kia là một thanh mâu sắc nhọn muốn xuyên qua trận doanh củahọ. Nếu bị nó xuyên qua thì trận doanh của họ sẽ bị thủng một lỗ lớn, đại quân Phá Thiên Quan sẽ tràn vào từ lỗ hổng này, lúc đó thì nguy hiểm rồi!
Ngoài Mặc Ẩn, họ không có khả năng cùng lúc điều động cả nghìn vạn đại quân, chỉ có tên biến thái giỏi tính toán như Mặc Ẩn thì mới nắm rõ điểm mạnh điểm yếu, hướng phát triển của mỗi một thần binh thần tướng để có phán đoán chuẩn xác nhất.
Họ không được, vì thế nhất quyết không được để con thuyền nghìn cánh kia tấn công vào!
Chỉ cần chặn được công kích của Phá Thiên Quan, thủ quan của Nam Thiên Môn tới, chắc chắn Phá Thiên Quan sẽ thất bại!
- Cửu ngũ chí tôn mỗi một vị Tiên Thiên thần ma đều cảnh giới Đế Quân, thực lực của họ cộng lại có thể phá đế! Dịch Quân Vương đừng hòng tấn công…
Bàn Kê vừa nói tới đây thì thấy một cái đại ấn từ trên thuyền bay tới, trên mũi thuyền, Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Tế!
Thái Phùng, Lung Điệt mấy người dùng hết toàn bộ pháp lực điều khiển đại ấn, cùng hét lớn:
- Tế!
Uỳnh uỳnh!
Không gian Thiên Đình chấn động, lúc này từ trong Thiên Đình bắn lên vô số tia sáng giống như những dải cầu vồng lớn tràn vào đại ấn, vô cùng hoa lệ!
Thậm chí ngay Đế Tinh lúc này cũng tỏa sáng rồi tràn tới, khiến đại ấn càng ngày càng vĩ đại, càng ngày càng kinh người!
- Tật!
Chung Nhạc chỉ tay, đại ấn to bằng cả tòa đại lục nhằm thẳng phong ấn không gian của cửu ngũ chí tôn mà lao tới.
Sau sự tĩnh lặng ngắn ngủi, bùng nổ sự chấn động ác liệt, sóng xung kích khủng bố tràn về bốn phương trên dưới trái phái, đó là vòng tròn tạo thành từ thần quang, giống như lưỡi đao sắc bén cắt đôi không gian.
- Thiên Ấn!
Chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma đều kinh ngạc, không gian phía trước bị họ phong ấn trước uy năng của Thiên Ấn đang liên tục vỡ vụn. Sau khi Thiên Ấn xung kích là vô số món đế binh oanh kích tới, đánh tan hoàn toàn phong ấn của họ!
Con thuyền cổ nghìn cảnh bay tới, đâm mạnh vào sáu bảy vị Tiên Thiên thần ma, đâm cả họ vào trong đại doah. Đi tới đâu đại doanh thần mộc tan thành tro bụi tới đó, toàn bộ thần ma bị đâm bay hoặc tan tành!
Sáu bảy vị Tiên Thiên thần ma kia dù sao cũng rất cường hãn, vẫn chưa chết, chỉ bị thổ huyết không ngừng. Tốc độ của con thuyền này quá nhanh, giống như lưỡi đao sắc bèn cắt từ đầu này tới đầu kia của đại doanh, tạo thành hai nửa đại doanh!