Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1690: Huyết tẩy Đạo sơn (1)
Đám người nhao nhao chạy tới Thánh điện. Chỉ thấy trên Tế đàn trong đại điện treo lơ lửng một kiện Thần câu kỳ quái, chính là một cái chân của Nguyên Nha Thần Vương luyện thành, trên thân câu có bốn cái trảo nhọn. Đám Thần Nhân Hắc Nha Bạch Nha nhao nhao hạ bái dập đầu, miệng cầu khấn:
- Thần câu có linh, nghe đệ tử cầu chúc! Nay có dư nghiệt Phục Hy sát nhập Tiên Thiên Đạo Sơn ta, phá hoại Đạo tràng ta, giết chết đệ tử ta, nhiễu loạn hậu cung, khiến cho đệ tử và Thần phi của Thần Vương tử thương vô số. Chúng đệ tử may mắn trốn thoát một mạng, cả gan mời Thần câu xuất thủ, tru diệt ác tặc, sau này nhất định sẽ ngày đêm cung phụng, hiến tế huyết thực cho Thần câu!
Kiện Thần câu kia đột nhiên đại phóng quang mang, từ trên Tế đàn phiêu phù bay xuống, rơi vào trong tay gã Hắc Nha Thần Hoàng lớn tuổi nhất. Gã Hắc Nha Thần Hoàng nhất thời đại hỉ, nói:
- Dù sao cũng là bảo vật của sư tôn, quả nhiên có linh! Hiện tại chúng ta liền giết qua! Con ma men kia đã ngủ say, nhất định khó thoát khỏi uy năng của Thần câu này!
Đám người dũng khí dâng trào, khí thế hung hăng, chạy nhanh về phía tòa cung điện nơi Chung Nhạc đang khò khò ngủ say kia.
Mọi người chạy tới trước cửa cung điện, lập tức tế khởi Thần câu, trảo về phía tòa cung điện kia. Tòa cung điện này lập tức chia năm xẻ bảy, bị đánh thành bột mịn, tiêu tan không còn một mảnh.
- Có thể để cho ta yên tĩnh ngủ một giấc hay không?
Một tiếng gầm giận dữ vang lên. Thanh âm còn chưa dứt, một chiếc cự thuyền rách nát tả tơi đã ầm ầm đánh tới, đụng cho đám người tan xương nát thịt.
Còn có mấy người chạy thoát một mạng, lập tức vỗ cánh bay đi. Chiếc cự thuyền kia chấn động ngàn cặp cánh chim đuổi theo. Chung Nhạc đứng tại đầu thuyền, toàn thân rách nát tả tơi. Nếu không phải hắn cảm ứng được nguy hiểm hàng lâm, kịp thời dùng thần thông Không Gian thoát đi, bằng không đã bị kiện Thần câu kia trảo chết rồi.
Thần Nhãn nơi mi tâm trên trán hắn mở ra, bắn ra từng đạo từng đạo Thần quang, chém giết đám đệ tử Thần Vương đang chạy tứ tán kia. Mà kiện Thần Vương Câu kia đã không còn pháp lực của đám đệ tử Thần Vương cung cấp, lập tức phi độn bỏ chạy.
- Quá yếu rồi! Đạo tràng này của Nguyên Nha Thần Vương thật sự quá yếu rồi! Căn bản không thể sánh ngang với Thánh địa Hoa Tư. Khó trách trong Bát Đại Hoàng Tộc không có Nguyên Nha Hoàng Tộc!
Chung Nhạc điều khiển Cổ thuyền xông về phía trước, cười ha hả nói.
Mục đích của Nguyên Nha Thần Vương không phải là muốn làm Thiên Đế, không phải là tranh bá thiên hạ. Mục đích của hắn cũng không phải là bồi dưỡng ra tồn tại Đế cấp. Hắn cũng không quá mức để bụng đối với việc bồi dưỡng chủng tộc.
Cho dù là chỉ dạy đệ tử, hắn cũng không quá mức để bụng. Phải biết rằng trong tay Nguyên Nha Thần Vương có rất nhiều Thánh dược, hơn nữa trên phương diện Lục Đạo Luân Hồi, Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi cũng có lĩnh ngộ hơn người, nhưng cho tới bây giờ hắn bất quá cũng mới chỉ dạy ra một gã đệ tử mở ra Bí cảnh thứ bảy mà thôi.
Thế gian chỉ có Bát Đại Hoàng Tộc, đều từng sinh ra Thiên Đế thống trị vũ trụ càn khôn. Hậu đại của Nguyên Nha Thần Vương cũng không phải là một trong số đó. Từ điểm này có thể thấy được Nguyên Nha Thần Vương chỉ là vì thỏa mãn dục vọng của chính mình, lúc này mới sinh ra hậu đại.
- Hửm? Một tòa Chư Thiên?
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tòa Chư Thiên đang treo cao giữa không trung, quang mang chiếu rọi khắp nơi, lực lượng Chư Thiên từ trong đó tuôn ra, bỗng nhiên biến thành một cặp cánh thật lớn, chém thẳng về phía hắn.
Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, tránh né cặp cánh này. Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên chấn động, mạnh mẽ cắt vào trong tòa Chư Thiên này.
Tòa Chư Thiên này chính là một đạo Tinh hà, vô cùng huyễn lệ. Tinh hà xoay quanh trong đó, trung ương chính là một tòa Thánh địa. Bất quá, đây chỉ là Thánh địa bình thường, so ra còn kém xa Tiên Thiên Thánh Địa. Nhưng dù là vậy, cũng có thể so sánh với Thánh địa của các Thần Tộc khác rồi.
Bên trong một tòa Chư Thiên ẩn giấu Thánh địa, đây cũng không phải là Chư Thiên Nhất đẳng nữa rồi, mà đã là Chư Thiên tuyệt phẩm.
Công hiệu của loại Chư Thiên này mặc dù không bằng được Lục Đạo Giới, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu, có thể bồi dưỡng ra đệ tử có được thiên tư tuyệt đại.
Trong tòa Thánh địa này có vô số quạ trắng đang sinh hoạt. Từng tòa từng tòa Thánh điện Thần cung, khí tượng nguy nga, hiện ra hết dáng vẻ cổ lão, không biết đã tồn tại bao nhiêu vạn năm rồi.
Ở trung ương Thánh địa là một tòa Thần tượng nguy nga, là một lão nhân đầu chim thân người cặp cánh, cặp mắt toát ra thần sắc từ ái, hẳn là Thần tượng Nguyên Nha Thần Vương.
Chung Nhạc quét nhìn một vòng tòa Thánh địa này. Nơi này sinh sống ức ngàn vạn Bạch Nha Thần Tộc. Đám Bạch Nha Thần Tộc này đang lúc tế tự. Vừa rồi chính là bọn họ đã thôi động lực lượng của tòa Chư Thiên này chém về phía Chung Nhạc.
- Tòa Thánh địa này, là một mảnh vỡ của Thiên Đình Thời đại Hỏa Kỷ!
Đột nhiên, Thủ lĩnh Hỏa Linh trong Nguyên thần của Chung Nhạc chợt nói. Đám Hỏa Linh nhất thời nộ khí ngập trời, cao giọng nói:
- Không ngờ mảnh vỡ Thiên Đình lại bị giấu ở chỗ này! Xem ra, Thời đại Hỏa Kỷ bị tiêu diệt, gã Nguyên Nha Thần Vương này cũng trốn không thoát quan hệ!
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời đại chấn. Tòa Chư Thiên này vậy mà là một mảnh vỡ của Thiên Đình Thời đại Hỏa Kỷ tạo thành, so với Thánh địa của một số Thần Tộc sợ rằng còn cao minh hơn vài phần.
- Nếu đã như thế, sao các ngươi còn không ra tay?
Nguyên thần Chung Nhạc đột nhiên bay ra, từng tôn từng tôn Hỏa Linh từ trong Nguyên thần của hắn bay ra. Một trăm tôn Hỏa Linh thân hình cao lớn, đầu rồng thân rắn không ngừng chạy loạn trong tòa Thánh địa kia.
Đám Hỏa Linh này đã ký kết Khế ước Hư Không với hắn, tương dung với Linh của hắn, biến thành một bộ phận Nguyên thần của hắn, cho phép hắn mượn dùng lực lượng của bọn họ, tự nhiên cũng có thể tách rời khỏi Nguyên thần của hắn. Chỉ là khế ước đã định, bọn họ không thể tách ra thời gian quá lâu.
Hô!
Đám Hỏa Linh này phun ra từng luồng lửa dài tới ức vạn dặm, thiêu đốt tòa Thánh địa kia, biến tòa Thánh địa này thành biển lửa. Đám Hỏa Linh không ngừng phi hành, thiêu đốt càng nhiều địa phương. Vô số quạ trắng táng thân trong biển lửa, hồn phi phách tán, thần hình câu diệt.
- Giết thật tốt! Giết thật tốt!
Chung Nhạc bay thẳng lên không trung, thần thức khủng bố bạo phát. Bất Diệt Thần Thức rợp trời ngập đất tuôn ra, đánh chết đám Thần Nhân Bạch Nha tránh thoát được biển lửa.
Qua không bao lâu, một cái Đại tộc trong tòa Chư Thiên này cứ như vậy bị bọn họ diệt tuyệt.
Thân thể Chung Nhạc lay động, một trăm tôn Hỏa Linh bay trở về, dung nhập vào trong Nguyên thần của hắn. Chung Nhạc lẩm bẩm:
- Thần câu có linh, nghe đệ tử cầu chúc! Nay có dư nghiệt Phục Hy sát nhập Tiên Thiên Đạo Sơn ta, phá hoại Đạo tràng ta, giết chết đệ tử ta, nhiễu loạn hậu cung, khiến cho đệ tử và Thần phi của Thần Vương tử thương vô số. Chúng đệ tử may mắn trốn thoát một mạng, cả gan mời Thần câu xuất thủ, tru diệt ác tặc, sau này nhất định sẽ ngày đêm cung phụng, hiến tế huyết thực cho Thần câu!
Kiện Thần câu kia đột nhiên đại phóng quang mang, từ trên Tế đàn phiêu phù bay xuống, rơi vào trong tay gã Hắc Nha Thần Hoàng lớn tuổi nhất. Gã Hắc Nha Thần Hoàng nhất thời đại hỉ, nói:
- Dù sao cũng là bảo vật của sư tôn, quả nhiên có linh! Hiện tại chúng ta liền giết qua! Con ma men kia đã ngủ say, nhất định khó thoát khỏi uy năng của Thần câu này!
Đám người dũng khí dâng trào, khí thế hung hăng, chạy nhanh về phía tòa cung điện nơi Chung Nhạc đang khò khò ngủ say kia.
Mọi người chạy tới trước cửa cung điện, lập tức tế khởi Thần câu, trảo về phía tòa cung điện kia. Tòa cung điện này lập tức chia năm xẻ bảy, bị đánh thành bột mịn, tiêu tan không còn một mảnh.
- Có thể để cho ta yên tĩnh ngủ một giấc hay không?
Một tiếng gầm giận dữ vang lên. Thanh âm còn chưa dứt, một chiếc cự thuyền rách nát tả tơi đã ầm ầm đánh tới, đụng cho đám người tan xương nát thịt.
Còn có mấy người chạy thoát một mạng, lập tức vỗ cánh bay đi. Chiếc cự thuyền kia chấn động ngàn cặp cánh chim đuổi theo. Chung Nhạc đứng tại đầu thuyền, toàn thân rách nát tả tơi. Nếu không phải hắn cảm ứng được nguy hiểm hàng lâm, kịp thời dùng thần thông Không Gian thoát đi, bằng không đã bị kiện Thần câu kia trảo chết rồi.
Thần Nhãn nơi mi tâm trên trán hắn mở ra, bắn ra từng đạo từng đạo Thần quang, chém giết đám đệ tử Thần Vương đang chạy tứ tán kia. Mà kiện Thần Vương Câu kia đã không còn pháp lực của đám đệ tử Thần Vương cung cấp, lập tức phi độn bỏ chạy.
- Quá yếu rồi! Đạo tràng này của Nguyên Nha Thần Vương thật sự quá yếu rồi! Căn bản không thể sánh ngang với Thánh địa Hoa Tư. Khó trách trong Bát Đại Hoàng Tộc không có Nguyên Nha Hoàng Tộc!
Chung Nhạc điều khiển Cổ thuyền xông về phía trước, cười ha hả nói.
Mục đích của Nguyên Nha Thần Vương không phải là muốn làm Thiên Đế, không phải là tranh bá thiên hạ. Mục đích của hắn cũng không phải là bồi dưỡng ra tồn tại Đế cấp. Hắn cũng không quá mức để bụng đối với việc bồi dưỡng chủng tộc.
Cho dù là chỉ dạy đệ tử, hắn cũng không quá mức để bụng. Phải biết rằng trong tay Nguyên Nha Thần Vương có rất nhiều Thánh dược, hơn nữa trên phương diện Lục Đạo Luân Hồi, Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi cũng có lĩnh ngộ hơn người, nhưng cho tới bây giờ hắn bất quá cũng mới chỉ dạy ra một gã đệ tử mở ra Bí cảnh thứ bảy mà thôi.
Thế gian chỉ có Bát Đại Hoàng Tộc, đều từng sinh ra Thiên Đế thống trị vũ trụ càn khôn. Hậu đại của Nguyên Nha Thần Vương cũng không phải là một trong số đó. Từ điểm này có thể thấy được Nguyên Nha Thần Vương chỉ là vì thỏa mãn dục vọng của chính mình, lúc này mới sinh ra hậu đại.
- Hửm? Một tòa Chư Thiên?
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tòa Chư Thiên đang treo cao giữa không trung, quang mang chiếu rọi khắp nơi, lực lượng Chư Thiên từ trong đó tuôn ra, bỗng nhiên biến thành một cặp cánh thật lớn, chém thẳng về phía hắn.
Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, tránh né cặp cánh này. Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên chấn động, mạnh mẽ cắt vào trong tòa Chư Thiên này.
Tòa Chư Thiên này chính là một đạo Tinh hà, vô cùng huyễn lệ. Tinh hà xoay quanh trong đó, trung ương chính là một tòa Thánh địa. Bất quá, đây chỉ là Thánh địa bình thường, so ra còn kém xa Tiên Thiên Thánh Địa. Nhưng dù là vậy, cũng có thể so sánh với Thánh địa của các Thần Tộc khác rồi.
Bên trong một tòa Chư Thiên ẩn giấu Thánh địa, đây cũng không phải là Chư Thiên Nhất đẳng nữa rồi, mà đã là Chư Thiên tuyệt phẩm.
Công hiệu của loại Chư Thiên này mặc dù không bằng được Lục Đạo Giới, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu, có thể bồi dưỡng ra đệ tử có được thiên tư tuyệt đại.
Trong tòa Thánh địa này có vô số quạ trắng đang sinh hoạt. Từng tòa từng tòa Thánh điện Thần cung, khí tượng nguy nga, hiện ra hết dáng vẻ cổ lão, không biết đã tồn tại bao nhiêu vạn năm rồi.
Ở trung ương Thánh địa là một tòa Thần tượng nguy nga, là một lão nhân đầu chim thân người cặp cánh, cặp mắt toát ra thần sắc từ ái, hẳn là Thần tượng Nguyên Nha Thần Vương.
Chung Nhạc quét nhìn một vòng tòa Thánh địa này. Nơi này sinh sống ức ngàn vạn Bạch Nha Thần Tộc. Đám Bạch Nha Thần Tộc này đang lúc tế tự. Vừa rồi chính là bọn họ đã thôi động lực lượng của tòa Chư Thiên này chém về phía Chung Nhạc.
- Tòa Thánh địa này, là một mảnh vỡ của Thiên Đình Thời đại Hỏa Kỷ!
Đột nhiên, Thủ lĩnh Hỏa Linh trong Nguyên thần của Chung Nhạc chợt nói. Đám Hỏa Linh nhất thời nộ khí ngập trời, cao giọng nói:
- Không ngờ mảnh vỡ Thiên Đình lại bị giấu ở chỗ này! Xem ra, Thời đại Hỏa Kỷ bị tiêu diệt, gã Nguyên Nha Thần Vương này cũng trốn không thoát quan hệ!
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời đại chấn. Tòa Chư Thiên này vậy mà là một mảnh vỡ của Thiên Đình Thời đại Hỏa Kỷ tạo thành, so với Thánh địa của một số Thần Tộc sợ rằng còn cao minh hơn vài phần.
- Nếu đã như thế, sao các ngươi còn không ra tay?
Nguyên thần Chung Nhạc đột nhiên bay ra, từng tôn từng tôn Hỏa Linh từ trong Nguyên thần của hắn bay ra. Một trăm tôn Hỏa Linh thân hình cao lớn, đầu rồng thân rắn không ngừng chạy loạn trong tòa Thánh địa kia.
Đám Hỏa Linh này đã ký kết Khế ước Hư Không với hắn, tương dung với Linh của hắn, biến thành một bộ phận Nguyên thần của hắn, cho phép hắn mượn dùng lực lượng của bọn họ, tự nhiên cũng có thể tách rời khỏi Nguyên thần của hắn. Chỉ là khế ước đã định, bọn họ không thể tách ra thời gian quá lâu.
Hô!
Đám Hỏa Linh này phun ra từng luồng lửa dài tới ức vạn dặm, thiêu đốt tòa Thánh địa kia, biến tòa Thánh địa này thành biển lửa. Đám Hỏa Linh không ngừng phi hành, thiêu đốt càng nhiều địa phương. Vô số quạ trắng táng thân trong biển lửa, hồn phi phách tán, thần hình câu diệt.
- Giết thật tốt! Giết thật tốt!
Chung Nhạc bay thẳng lên không trung, thần thức khủng bố bạo phát. Bất Diệt Thần Thức rợp trời ngập đất tuôn ra, đánh chết đám Thần Nhân Bạch Nha tránh thoát được biển lửa.
Qua không bao lâu, một cái Đại tộc trong tòa Chư Thiên này cứ như vậy bị bọn họ diệt tuyệt.
Thân thể Chung Nhạc lay động, một trăm tôn Hỏa Linh bay trở về, dung nhập vào trong Nguyên thần của hắn. Chung Nhạc lẩm bẩm: