Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1604: Chế lại Thiên Bàn
Bọn Mặc Ẩn trong lòng càng thêm nghi hoặc, ngẩng lên nhìn trời thì chỉ thấy dao động thiên địa đại đạo cho Chung Nhạc luyện bảo tạo thành chứ không thấy bất cứ thứ gì khác.
Đế Minh Thiên Đế cười:
- Mà Mục Tiên Thiên, hắn đã tới rồi.
Tất cả chấn động, chúa tể Tiên Thiên Cung Mục Tiên Thiên tới rồi?
- Các ngươi không thấy được hắn, vì hắn ẩn mình trong Hư Không Giới.
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười, ngẩng lên nhìn sâu trong hư không, nhàn nhã nói:
- Khí Vận Thiên Thư cũng có giới hạn, không thể nhìn xuyên hư không.
Ánh mắt hắn sâu thẳm, nhìn thấy sâu trong hư không, nói:
- Lần này Tiên Thiên Đế Quân đem tới ba mươi sáu vị thần ma. Ta cũng chỉ miễn cưỡng cảm ứng được khí tức họ để lại. Tiên Thiên thần ma có thể tự do ra vào Hư Không Giới, hắn tới Phá Thiên Quan trước, có lẽ là cũng không chờ được nữa rồi.
Mặc Ẩn khựng người, nói:
- Ý của bệ hạ là Tiên Thiên Đế Quân đã tu thành đế cảnh rồi?
Đế Minh Thiên Đế gật đầu:
- Hắn đã có được Đại Đế Đạo Quả, nhưng chỉ được nửa quả. Hắn có phần quá nóng vội, ta lại cố tình ép hắn, buộc hắn phải lấy nửa quả Đại Đế Đạo Quả trước. Ha ha, hắn muốn tu thành đế cảnh chân chính thì càng khó hơn.
Mặc Ẩn không hiểu, Đế Minh Thiên Đế mỉm cười:
- Lần trước Quỷ U Minh tới vũ trụ cổ xưa gặp sư tôn cảu ta. Sư tôn ta nói ngài từng thấy tòa Tiên Thiên thánh địa sinh ra Mục Tiên Thiên. Đó là thánh địa song tử đồng sinh đồng thể, thánh địa giống như một cái bào thai khổng lồ, nuôi dưỡng song tử đồng thể, song tử này là một thần một ma.
Mặc Ẩn người run lên, thất thanh:
- Mục Tiên Thiên là thần ma đồng thể?
Đế Minh Thiên Đế gật đầu:
- Đúng vậy, hắn là thần ma đồng thể. Ngươi cũng từng gặp Mục Tiên Thiên, có nhận ra được hắn là chủng tộc nào không?
Mặc Ẩn nói ngay:
- Tiên Thiên Thần.
- Vậy Tiên Thiên ma thần chân thân của hắn ở đâu?
Đế Minh Thiên Đế cười:
- Đương nhiên là được hắn giấu trong Tiên Thiên Cung. Bình thường hắn gặp thế nhân bằng Tiên Thiên thần thể, còn Tiên Thiên ma thể thì ẩn trong tối tu luyện. Mục Tiên Thiên tự nghỉ mình ẩn mình đủ tốt, nhưng không biết ta đã nhìn thấu được hắn, cố tình tăng áp lực cho hắn, buộc hắn phải để Tiên Thiên ma thể tu thành đế cảnh trước.
Mặc Ẩn liền hiểu ra:
- Thần ma khó lòng cùng tồn tại, Tiên Thiên ma thể của hắn tu thành đế cảnh, một mạnh một yếu, thần thể muốn tu thành Đại Đế Đạo Quả cũng không thể!
Đế Minh Thiên Đế cười:
- Nếu thần thể ma thể của hắn cùng tu thành đế cảnh thì ta không làm gì được hắn. Nhưng chỉ Tiên Thiên ma thể thì Mục Tiên Thiên sẽ có sơ hở, có khả năng giết chết hắn. Ngoài ra, ta còn phái đi Thần Võ Uy Vương tìm thánh địa mà Mục Tiên Thiên sinh ra, tòa Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, tới đó trừ bỏ Mục Tiên Thiên dễ như trở bàn tay!
Mặc Ẩn có cảm giác lạnh xương sống, Đế Minh Thiên Đế đúng là thâm sâu khó lường, thật sự đáng sợ, nếu coi thường hắn e là chết cũng không biết tại sao chết!
- Tiên Thiên Đế Quân ta có thể đối phó, còn Dịch Quân Vương thì khó xử trí…
Đế Minh Thiên Đế nhìn Phá Thiên Quan, nói nhỏ:
- Rốt cuộc hắn đang luyện chế bảo vật gì? Ngay Mục Tiên Thiên cũng bị hắn kinh động. Vừa rồi Mục Tiên Thiên tâm cảnh dao động nên ta mới bắt được một chút khí tức, cảm ứng được sự có mặt của hắn… Hà hà, Phá Thiên Quan, Trấn Thiên Quan, ta muốn xem xem ai trấn áp được ta, phá được ta!
- Kiểu khí tượng này dường như đang tồn tại dấu hiệu sắp xuất hiện Đại Đế Đạo Quả, luyện chế bảo vật chắc sẽ không dẫn đến dấu hiệu đại đạo tới chứ?
Đế Hậu nương nương lẩm bẩm:
- Dịch Quân Vương luyện binh, lẽ nào lại luyện được thần binh?
Đột nhiên trong hư không có một mí mặt mở ra, lộ ra con mắt đầy ma tính. Đế Hậu nương nương cười khảy, lấy ra một cây cung nhỏ được uốn từ cành liễu. Cây cung đó giống như đồ chơi của trẻ con, được vị nương nương này kéo ra, lắp một cành liễu lên, bắn đi!
Mũi tên cành liễu này bắn trúng ma nhãn trên hư không, con mắt ma nhãn đó nhắm lại, mí mắt kẹp gãy mũi tên, trên trời bỗng có huyết tương đổ xuống nhuộm đỏ một mảng tinh không.
- Mục Tiên Thiên vẫn là không nhẫn nại được, cũng muốn xem Dịch Quân Vương đang luyện bảo vật gì, bất ngờ bị trúng một mũi tên của ta, nhưng cũng không bị ta bắn chết, xem ra đúng là hắn đã tu thành đế cảnh rồi.
Đế Hậu nương nương cất cây cung đi, nhướn mày nói.
Mấy người Lâu Chính Sư nhìn nhau có phần rùng mình. Đế Hậu nương nương cũng là dế cấp, dùng đế binh bất ngờ công kích Tiên Thiên Đế Quân, chỉ bắt mù một mắt của đối phương, Tiên Thiên Đế Quân đúng là mạnh tới mức khủng bố!
Đế Minh Thiên Đế nhàn nhã nói:
- Trừ phi tìm được Huyền Tẫn thánh địa nơi hắn sinh ra, nếu không muốn giết hắn khó khăn vạn phần. Điều khiến ta tò mò là, Dịch Quân Vương rốt cuộc luyện chế bảo vật gì, tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy? Mục Tiên Thiên không kìm nén được thăm dò, có nghĩa là hắn cũng không biết bộ hạ của mình đang luyện thần binh gì.
Ánh sáng càng ngày càng mạnh, Thiên Bàn cũng dần thành hình, trên Thiên Bàn khắc vô số đại đạo văn lý, phức tạp vô cùng. Huyền Kỳ Nhị Tẩu căng thẳng, ngẩng lên nhìn Vạn Bảo Đạo Chùy.
Hồi đó Chung Nhạc luyện chế Thiên Bàn suýt nữa đã khiến Vạn Bảo Đạo Chùy vỡ tan, lúc này Thiên Bàn mà Chung Nhạc muốn luyện chế dù là công dụng hay chất liệu đều hơn trước nhiều lần. Vạn Bảo Đạo Chùy liệu có chịu nổi không họ thật sự không chắc.
Rắc!
Vạn Bảo Đạo Chùy phát ra một tiếng động nhỏ, Huyền Kỳ Nhỉ Tẩu rùng mình, Chung Nhạc trầm giọng:
- Phiền Huyên, sư huynh!
Âm Phiền Huyên và Phong Hiếu Trung ở bên cạnh lập tức tiến tới, đồng thanh:
- Tế!
Tế Đạo Pháp của Thánh Linh Thể được hai người thi triển tới cực hạn, Phong Hiếu Trung từng dùng công pháp này tế mấy chục vạn thần ma của Thiên Đình và một Tạo Vật Chủ trong số các Tiên Thiên Thần. Lúc này Âm Phiền Huyên liên thủ cùng hắn, hai người tế đạo, ánh sáng trên không trung càng thêm sáng chói, điên cuồng chảy vào Vạn Bảo Đạo Chùy.
Họ tế Vạn Bảo Đạo Chùy, dùng uy lực thiên địa chi đạo nâng cao uy năng của Vạn Bảo Đạo Chùy.
Uy lực của Vạn Bảo Đạo Chùy lúc này đã vượt qua cực hạn của bảo vật Đế Quân, uy năng càng ngày càng mạnh, Chung Nhạc vung búa đánh xuống, Thiên Bàn cũng nhanh chóng thành hình!
Đánh xuống mấy chục lần, đột nhiên vn lại rắc một tiếng.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu sắc mặt đại biến, vội nói lớn:
- Không đủ, thêm vài thần ma nữa!
Các Đế Quân như Phù Lê, Kiều Trùng lập tức dừng tôi luyện Bạch Diệu Kim, các Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng khác cũng dừng rèn sắt, dẫn dắt hàng vạn thần ma cùng hét lớn, truyền pháp lực vào Vạn Bảo Đạo Chùy.
Giờ đã không nhìn rõ được hình thái của Vạn Bảo Đạo Chùy nữa, chỉ thấy vô số ánh sáng tỏa sáng nơi tay Chung Nhạc, hắn cứ thế giáng mạnh xuống!
Lúc này không còn nghe được tiếng búa đập nữa, chỉ nghe đạo âm vang lên, ánh sáng từ búa đánh xuống, cũng không thấy Thiên Bàn mà chỉ thấy ánh sáng tỏa ra.
Rắc rắc!
Chung Nhạc hai tay cầm búa, trong quầng sáng liên tục có mảnh vụn bắn ra, đó là mảnh vỡ của Vạn Bảo Đạo Chùy, món bảo vật Đế Quân đỉnh cấp này cũng không chịu nổi thiên uy, cho dù có hàng nghìn vạn ma và cả Đế Quân, Tạo Vật Chủ hợp lực, cho dù có Phong Hiếu Trung và Phục Hy thị tế đạo thì cũng không tránh khỏi nguy cơ vỡ tan.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu khóe mắt co giật, thở dài:
- Bảo vật thành đạo của chúng ta sắp bị hủy rồi…
- Không hoàn hảo, vẫn không hoàn hảo!
Chung Nhạc không ngừng giáng búa, Thiên Bàn lúc này đã thành hình, khắc lên càng ngày càng nhiều đạo văn, thậm chí còn hiện lên thiên đạo văn lý phức tạp hơn, nhưng trong mắt hắn nó vẫn chưa hoàn hảo!
Mỗi lần hắn giáng búa xuống, trên Thiên Bàn lại có thêm nhiều đạo văn tinh thâm hơn, hoàn hảo hơn trước, nhưng mãi không tới mức hoàn hảo không chút tì vết.
Đây dường như là bảo vật mãi mãi không thể ở đạt tới trạng thái hoàn hảo, cho dù hắn cứ rèn mãi thì cũng sẽ không có thay đổi mới, tới gần sự hoàn hảo nhưng không thể hoàn hảo thật sự.
Cuối cùng Vạn Bảo Đạo Chùy vỡ tan, ánh sáng trên không trung cũng tiêu tan, thiên địa đại đạo không oanh kích nữa, Chung Nhạc thở hồng hộc, cánh tay tê dại tới mức không thể giơ lên. Nhưng lúc này, đột nhiên cái đe vỡ tan, Vạn Bảo Đạo Lô của Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng tan tành!
Hai món chí bảo của Đế Quân, không thể chịu nổi uy năng mà Chung Nhạc giáng búa, vẫn là bị hủy trong quá trình luyện bảo.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu khóc không ra nước mắt, nhìn Thiên Bàn, vì luyện chế món bảo vật này mà họ gần như dùng hết mọi sức mạnh, Chung Nhạc gần như tiêu hao cạn kiệt toàn bộ Bạch Diệu Kim tích lũy trong nhiều năm của Trấn Thiên Quan, có đáng thật không?
Thiên Bàn lặng lẽ bay lơ lửng trước mặt họ, thần quang vô tận dần dần thu lại, cuối cùng đã lộ diện. Đó là một chiếc đĩa màu trắng bạc, cũng tương tự Thiên Bàn Chung Nhạc đã luyện trước kia, nhưng tinh xảo hơn.
Kỳ diệu nhất là đạo văn trên đó không cố định mà không ngừng dịch chuyển và biến hóa. Phù văn kỳ dị bay như mây, khẽ chạm vào nó cũng động đậy.
Ánh mắt Phong Hiếu Trung say mê, lẩm bẩm:
- Món bảo vật này…
Trên trời đột nhiên tách ra, một bàn tay lớn nhắm thẳng Thiên Bàn tóm tới. Bàn tay khổng lồ này vô cùng khéo léo, khi mấy người Chung Nhạc đang cố gắng thì xung quanh bàn tay lan tỏa đại đại đồ đằng, không ngừng chấn động, phá vỡ từng tầng không gian!
Đó là một bàn tay của Đế Quân đại viên mãn, trên mu bàn tay còn hiện ba viên minh châu, đó là tam đại chư thiên, chư thiên chi lực cuồn cuộn chảy vào bàn tay, khiến công kích của hắn mang năng lượng khủng bố!
Cùng lúc đó xung quanh bầu trời lại xuất hiện vô số bàn tay khác, thi nhau thò về phía Thiên Bàn!
Nhưng lúc này, hư không chấn động, đế uy lan tỏa, một thanh đại kiếm chém xuống, phập chặt đứt các bàn tay kia, máu bắn tung tóe lên không trung.
Trong thánh địa của Thủy Long thị ở Đế Tinh vọng ra một tiếng hự, tộc trưởng Thủy Long tộc mặt biến sắc, rút tay trong hư không về, cánh tay của hắn đứt ở khuỷu tay, chỗ đứt phẳng lỳ, còn có đế cấp đồ đằng văn không ngừng xâm thực vết thương!
- Mau tế đế binh!
Tộc trưởng Thủy Lon tộc kêu lên thảm thiết, tộc lão đã bị kinh động, vội vàng tế đế binh áp chế vết thương!
Tộc trưởng Thủy Long Tộc nhìn ra ngoài Đế Tinh mặt tái đi, kêu llên:
- Đế cấp ra tay rồi! Lần này không chỉ ta bị gãy tay, các tộc trưởng khác cũng không sơ múi được tí gì!
Gần như cùng một lúc, từ các đại đế tộc như Thiên Nguyên thị, Lệ Liên thị, Lật Lục thị, Tôn Lư thị, Bá Hoàng thị đều vọng ra tiếng kêu thảm, trong thánh địa các tộc, đế binh hồi tỉnh, đế uy đầy trời, thủ lĩnh của hơn mười đế tộc đều bị chặt đứt tay!
Đế Minh Thiên Đế cười:
- Mà Mục Tiên Thiên, hắn đã tới rồi.
Tất cả chấn động, chúa tể Tiên Thiên Cung Mục Tiên Thiên tới rồi?
- Các ngươi không thấy được hắn, vì hắn ẩn mình trong Hư Không Giới.
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười, ngẩng lên nhìn sâu trong hư không, nhàn nhã nói:
- Khí Vận Thiên Thư cũng có giới hạn, không thể nhìn xuyên hư không.
Ánh mắt hắn sâu thẳm, nhìn thấy sâu trong hư không, nói:
- Lần này Tiên Thiên Đế Quân đem tới ba mươi sáu vị thần ma. Ta cũng chỉ miễn cưỡng cảm ứng được khí tức họ để lại. Tiên Thiên thần ma có thể tự do ra vào Hư Không Giới, hắn tới Phá Thiên Quan trước, có lẽ là cũng không chờ được nữa rồi.
Mặc Ẩn khựng người, nói:
- Ý của bệ hạ là Tiên Thiên Đế Quân đã tu thành đế cảnh rồi?
Đế Minh Thiên Đế gật đầu:
- Hắn đã có được Đại Đế Đạo Quả, nhưng chỉ được nửa quả. Hắn có phần quá nóng vội, ta lại cố tình ép hắn, buộc hắn phải lấy nửa quả Đại Đế Đạo Quả trước. Ha ha, hắn muốn tu thành đế cảnh chân chính thì càng khó hơn.
Mặc Ẩn không hiểu, Đế Minh Thiên Đế mỉm cười:
- Lần trước Quỷ U Minh tới vũ trụ cổ xưa gặp sư tôn cảu ta. Sư tôn ta nói ngài từng thấy tòa Tiên Thiên thánh địa sinh ra Mục Tiên Thiên. Đó là thánh địa song tử đồng sinh đồng thể, thánh địa giống như một cái bào thai khổng lồ, nuôi dưỡng song tử đồng thể, song tử này là một thần một ma.
Mặc Ẩn người run lên, thất thanh:
- Mục Tiên Thiên là thần ma đồng thể?
Đế Minh Thiên Đế gật đầu:
- Đúng vậy, hắn là thần ma đồng thể. Ngươi cũng từng gặp Mục Tiên Thiên, có nhận ra được hắn là chủng tộc nào không?
Mặc Ẩn nói ngay:
- Tiên Thiên Thần.
- Vậy Tiên Thiên ma thần chân thân của hắn ở đâu?
Đế Minh Thiên Đế cười:
- Đương nhiên là được hắn giấu trong Tiên Thiên Cung. Bình thường hắn gặp thế nhân bằng Tiên Thiên thần thể, còn Tiên Thiên ma thể thì ẩn trong tối tu luyện. Mục Tiên Thiên tự nghỉ mình ẩn mình đủ tốt, nhưng không biết ta đã nhìn thấu được hắn, cố tình tăng áp lực cho hắn, buộc hắn phải để Tiên Thiên ma thể tu thành đế cảnh trước.
Mặc Ẩn liền hiểu ra:
- Thần ma khó lòng cùng tồn tại, Tiên Thiên ma thể của hắn tu thành đế cảnh, một mạnh một yếu, thần thể muốn tu thành Đại Đế Đạo Quả cũng không thể!
Đế Minh Thiên Đế cười:
- Nếu thần thể ma thể của hắn cùng tu thành đế cảnh thì ta không làm gì được hắn. Nhưng chỉ Tiên Thiên ma thể thì Mục Tiên Thiên sẽ có sơ hở, có khả năng giết chết hắn. Ngoài ra, ta còn phái đi Thần Võ Uy Vương tìm thánh địa mà Mục Tiên Thiên sinh ra, tòa Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, tới đó trừ bỏ Mục Tiên Thiên dễ như trở bàn tay!
Mặc Ẩn có cảm giác lạnh xương sống, Đế Minh Thiên Đế đúng là thâm sâu khó lường, thật sự đáng sợ, nếu coi thường hắn e là chết cũng không biết tại sao chết!
- Tiên Thiên Đế Quân ta có thể đối phó, còn Dịch Quân Vương thì khó xử trí…
Đế Minh Thiên Đế nhìn Phá Thiên Quan, nói nhỏ:
- Rốt cuộc hắn đang luyện chế bảo vật gì? Ngay Mục Tiên Thiên cũng bị hắn kinh động. Vừa rồi Mục Tiên Thiên tâm cảnh dao động nên ta mới bắt được một chút khí tức, cảm ứng được sự có mặt của hắn… Hà hà, Phá Thiên Quan, Trấn Thiên Quan, ta muốn xem xem ai trấn áp được ta, phá được ta!
- Kiểu khí tượng này dường như đang tồn tại dấu hiệu sắp xuất hiện Đại Đế Đạo Quả, luyện chế bảo vật chắc sẽ không dẫn đến dấu hiệu đại đạo tới chứ?
Đế Hậu nương nương lẩm bẩm:
- Dịch Quân Vương luyện binh, lẽ nào lại luyện được thần binh?
Đột nhiên trong hư không có một mí mặt mở ra, lộ ra con mắt đầy ma tính. Đế Hậu nương nương cười khảy, lấy ra một cây cung nhỏ được uốn từ cành liễu. Cây cung đó giống như đồ chơi của trẻ con, được vị nương nương này kéo ra, lắp một cành liễu lên, bắn đi!
Mũi tên cành liễu này bắn trúng ma nhãn trên hư không, con mắt ma nhãn đó nhắm lại, mí mắt kẹp gãy mũi tên, trên trời bỗng có huyết tương đổ xuống nhuộm đỏ một mảng tinh không.
- Mục Tiên Thiên vẫn là không nhẫn nại được, cũng muốn xem Dịch Quân Vương đang luyện bảo vật gì, bất ngờ bị trúng một mũi tên của ta, nhưng cũng không bị ta bắn chết, xem ra đúng là hắn đã tu thành đế cảnh rồi.
Đế Hậu nương nương cất cây cung đi, nhướn mày nói.
Mấy người Lâu Chính Sư nhìn nhau có phần rùng mình. Đế Hậu nương nương cũng là dế cấp, dùng đế binh bất ngờ công kích Tiên Thiên Đế Quân, chỉ bắt mù một mắt của đối phương, Tiên Thiên Đế Quân đúng là mạnh tới mức khủng bố!
Đế Minh Thiên Đế nhàn nhã nói:
- Trừ phi tìm được Huyền Tẫn thánh địa nơi hắn sinh ra, nếu không muốn giết hắn khó khăn vạn phần. Điều khiến ta tò mò là, Dịch Quân Vương rốt cuộc luyện chế bảo vật gì, tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy? Mục Tiên Thiên không kìm nén được thăm dò, có nghĩa là hắn cũng không biết bộ hạ của mình đang luyện thần binh gì.
Ánh sáng càng ngày càng mạnh, Thiên Bàn cũng dần thành hình, trên Thiên Bàn khắc vô số đại đạo văn lý, phức tạp vô cùng. Huyền Kỳ Nhị Tẩu căng thẳng, ngẩng lên nhìn Vạn Bảo Đạo Chùy.
Hồi đó Chung Nhạc luyện chế Thiên Bàn suýt nữa đã khiến Vạn Bảo Đạo Chùy vỡ tan, lúc này Thiên Bàn mà Chung Nhạc muốn luyện chế dù là công dụng hay chất liệu đều hơn trước nhiều lần. Vạn Bảo Đạo Chùy liệu có chịu nổi không họ thật sự không chắc.
Rắc!
Vạn Bảo Đạo Chùy phát ra một tiếng động nhỏ, Huyền Kỳ Nhỉ Tẩu rùng mình, Chung Nhạc trầm giọng:
- Phiền Huyên, sư huynh!
Âm Phiền Huyên và Phong Hiếu Trung ở bên cạnh lập tức tiến tới, đồng thanh:
- Tế!
Tế Đạo Pháp của Thánh Linh Thể được hai người thi triển tới cực hạn, Phong Hiếu Trung từng dùng công pháp này tế mấy chục vạn thần ma của Thiên Đình và một Tạo Vật Chủ trong số các Tiên Thiên Thần. Lúc này Âm Phiền Huyên liên thủ cùng hắn, hai người tế đạo, ánh sáng trên không trung càng thêm sáng chói, điên cuồng chảy vào Vạn Bảo Đạo Chùy.
Họ tế Vạn Bảo Đạo Chùy, dùng uy lực thiên địa chi đạo nâng cao uy năng của Vạn Bảo Đạo Chùy.
Uy lực của Vạn Bảo Đạo Chùy lúc này đã vượt qua cực hạn của bảo vật Đế Quân, uy năng càng ngày càng mạnh, Chung Nhạc vung búa đánh xuống, Thiên Bàn cũng nhanh chóng thành hình!
Đánh xuống mấy chục lần, đột nhiên vn lại rắc một tiếng.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu sắc mặt đại biến, vội nói lớn:
- Không đủ, thêm vài thần ma nữa!
Các Đế Quân như Phù Lê, Kiều Trùng lập tức dừng tôi luyện Bạch Diệu Kim, các Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng khác cũng dừng rèn sắt, dẫn dắt hàng vạn thần ma cùng hét lớn, truyền pháp lực vào Vạn Bảo Đạo Chùy.
Giờ đã không nhìn rõ được hình thái của Vạn Bảo Đạo Chùy nữa, chỉ thấy vô số ánh sáng tỏa sáng nơi tay Chung Nhạc, hắn cứ thế giáng mạnh xuống!
Lúc này không còn nghe được tiếng búa đập nữa, chỉ nghe đạo âm vang lên, ánh sáng từ búa đánh xuống, cũng không thấy Thiên Bàn mà chỉ thấy ánh sáng tỏa ra.
Rắc rắc!
Chung Nhạc hai tay cầm búa, trong quầng sáng liên tục có mảnh vụn bắn ra, đó là mảnh vỡ của Vạn Bảo Đạo Chùy, món bảo vật Đế Quân đỉnh cấp này cũng không chịu nổi thiên uy, cho dù có hàng nghìn vạn ma và cả Đế Quân, Tạo Vật Chủ hợp lực, cho dù có Phong Hiếu Trung và Phục Hy thị tế đạo thì cũng không tránh khỏi nguy cơ vỡ tan.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu khóe mắt co giật, thở dài:
- Bảo vật thành đạo của chúng ta sắp bị hủy rồi…
- Không hoàn hảo, vẫn không hoàn hảo!
Chung Nhạc không ngừng giáng búa, Thiên Bàn lúc này đã thành hình, khắc lên càng ngày càng nhiều đạo văn, thậm chí còn hiện lên thiên đạo văn lý phức tạp hơn, nhưng trong mắt hắn nó vẫn chưa hoàn hảo!
Mỗi lần hắn giáng búa xuống, trên Thiên Bàn lại có thêm nhiều đạo văn tinh thâm hơn, hoàn hảo hơn trước, nhưng mãi không tới mức hoàn hảo không chút tì vết.
Đây dường như là bảo vật mãi mãi không thể ở đạt tới trạng thái hoàn hảo, cho dù hắn cứ rèn mãi thì cũng sẽ không có thay đổi mới, tới gần sự hoàn hảo nhưng không thể hoàn hảo thật sự.
Cuối cùng Vạn Bảo Đạo Chùy vỡ tan, ánh sáng trên không trung cũng tiêu tan, thiên địa đại đạo không oanh kích nữa, Chung Nhạc thở hồng hộc, cánh tay tê dại tới mức không thể giơ lên. Nhưng lúc này, đột nhiên cái đe vỡ tan, Vạn Bảo Đạo Lô của Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng tan tành!
Hai món chí bảo của Đế Quân, không thể chịu nổi uy năng mà Chung Nhạc giáng búa, vẫn là bị hủy trong quá trình luyện bảo.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu khóc không ra nước mắt, nhìn Thiên Bàn, vì luyện chế món bảo vật này mà họ gần như dùng hết mọi sức mạnh, Chung Nhạc gần như tiêu hao cạn kiệt toàn bộ Bạch Diệu Kim tích lũy trong nhiều năm của Trấn Thiên Quan, có đáng thật không?
Thiên Bàn lặng lẽ bay lơ lửng trước mặt họ, thần quang vô tận dần dần thu lại, cuối cùng đã lộ diện. Đó là một chiếc đĩa màu trắng bạc, cũng tương tự Thiên Bàn Chung Nhạc đã luyện trước kia, nhưng tinh xảo hơn.
Kỳ diệu nhất là đạo văn trên đó không cố định mà không ngừng dịch chuyển và biến hóa. Phù văn kỳ dị bay như mây, khẽ chạm vào nó cũng động đậy.
Ánh mắt Phong Hiếu Trung say mê, lẩm bẩm:
- Món bảo vật này…
Trên trời đột nhiên tách ra, một bàn tay lớn nhắm thẳng Thiên Bàn tóm tới. Bàn tay khổng lồ này vô cùng khéo léo, khi mấy người Chung Nhạc đang cố gắng thì xung quanh bàn tay lan tỏa đại đại đồ đằng, không ngừng chấn động, phá vỡ từng tầng không gian!
Đó là một bàn tay của Đế Quân đại viên mãn, trên mu bàn tay còn hiện ba viên minh châu, đó là tam đại chư thiên, chư thiên chi lực cuồn cuộn chảy vào bàn tay, khiến công kích của hắn mang năng lượng khủng bố!
Cùng lúc đó xung quanh bầu trời lại xuất hiện vô số bàn tay khác, thi nhau thò về phía Thiên Bàn!
Nhưng lúc này, hư không chấn động, đế uy lan tỏa, một thanh đại kiếm chém xuống, phập chặt đứt các bàn tay kia, máu bắn tung tóe lên không trung.
Trong thánh địa của Thủy Long thị ở Đế Tinh vọng ra một tiếng hự, tộc trưởng Thủy Long tộc mặt biến sắc, rút tay trong hư không về, cánh tay của hắn đứt ở khuỷu tay, chỗ đứt phẳng lỳ, còn có đế cấp đồ đằng văn không ngừng xâm thực vết thương!
- Mau tế đế binh!
Tộc trưởng Thủy Lon tộc kêu lên thảm thiết, tộc lão đã bị kinh động, vội vàng tế đế binh áp chế vết thương!
Tộc trưởng Thủy Long Tộc nhìn ra ngoài Đế Tinh mặt tái đi, kêu llên:
- Đế cấp ra tay rồi! Lần này không chỉ ta bị gãy tay, các tộc trưởng khác cũng không sơ múi được tí gì!
Gần như cùng một lúc, từ các đại đế tộc như Thiên Nguyên thị, Lệ Liên thị, Lật Lục thị, Tôn Lư thị, Bá Hoàng thị đều vọng ra tiếng kêu thảm, trong thánh địa các tộc, đế binh hồi tỉnh, đế uy đầy trời, thủ lĩnh của hơn mười đế tộc đều bị chặt đứt tay!