Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1582: Đệ nhị Nguyên thần (2)
Đám người đi ra ngoài. Trên đường đi, Chung Nhạc hỏi:
- Uyển Quân, công pháp của hai người các ngươi lại là chuyện gì xảy ra?
Y Uyển Quân nói:
- Chung lang một đi không trở lại, ta và Âm Cơ muội muội cùng nhau tiến vào Huyền Môn lịch luyện. Những công pháp này là Tiểu Hữu và Tiểu Tả truyền thụ cho chúng ta, nói là Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của Tạo Hóa Đại Đế!
- Sao các ngươi tu luyện lại không giống nhau?
Chung Nhạc nghi hoặc hỏi. Thạch Âm Cơ từ phía sau bu lại, cười hì hì nói:
- Tướng công cũng nhìn ra sao? Tiểu Hữu và Tiểu Tả một người là Hữu Môn, một người là Tả Môn, Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của mỗi người cũng có chút khác biệt, nhưng đều là công pháp Đế cấp. Quan trọng nhất chính là hai người liên thủ, uy lực sẽ càng mạnh hơn, vượt qua những công pháp Đế cấp khác khá nhiều, lợi hại phi phàm! Đây là công pháp do Tạo Hóa Đại Đế nghiên cứu Đế Kích Thuật của Phục Hy Đại Đế tìm hiểu ra!
Chung Nhạc tinh tế ngẫm nghĩ một chút, quả thật từ trong Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công nhìn ra bóng dáng Long Xà Hợp Kích của Phục Hy và Nữ Oa, trong lòng thầm nghĩ:
- Do các nàng thi triển ra, uy lực quả nhiên phi phàm!
Mọi người đi tới chỗ lối vào của Tổ Đình, tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, gọi ra Thiên Dực Cổ Thuyền. Đám người lên thuyền, ngàn cặp cánh của Cổ thuyền chấn động, từ từ bay thẳng ra ngoài.
Chung Nhạc tế khởi Quyền hành Thiên Đế, ấn về phía sau một cái. Chỉ thấy con đường sinh lộ duy nhất kia triệt để khép kín. Đệ nhất sát trận từ cổ chí kim hoàn toàn khởi động, phong ấn toàn bộ Tổ Đình.
- Cho dù là Tiên Thiên Thần Vương cũng không thể tiến vào trong Tổ Đình ta! Địa phương này sẽ có thể trở thành cứ điểm cuối cùng của Phục Hy thị ta rồi!
Ánh mắt hắn chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết bên ngoài rốt cuộc có hung hiểm gì đang đợi chúng ta… Đám người Tà Đế, Ma Đế chắc chắn sẽ không dễ dàng thả cho chúng ta rời khỏi!
Vũ trụ Cổ lão, bên ngoài Tổ Đình, năm gã cường giả Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn, Trác Nha mỗi người đều ẩn nấp trong không gian, chờ đợi bên ngoài phiến Đại lục đi thông Tổ Đình kia, chặt chẽ quan tâm mọi động tĩnh trong Tổ Đình.
Năm người bọn họ đã đợi ở nơi này hơn bốn mươi năm đằng đẳng. Tòa Tế đàn trên không Đại lục thủy chung vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng năm người này đặc biệt vô cùng kiên trì, vẫn như cũ chờ ở nơi đó, giống như pho tượng đất vậy, hoàn toàn không chút cử động. Cả năm người đều cảm ứng được nơi này có chút không bình tĩnh, còn có các khí tức khác, nhưng lại không nhìn thấy bất cứ nhân ảnh nào, hẳn là đã ẩn nấp trong không gian, bởi vậy lúc nào cũng tăng mạnh phòng bị, tránh cho chính mình bại lộ vị trí.
Một ngày này, không gian tòa Tế đàn trên không Đại lục khẽ chấn động, mơ hồ như có cái gì đó từ chỗ sâu nhất trong không gian chui ra. Tinh thần năm người nhất thời đại chấn, ánh mắt lấp lánh, nhìn về phía địa phương chấn động kia.
Phượng Ngọc Hoàn không nói lời nào, lập tức tế khởi Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, trong lòng thầm nghĩ:
- Lão tổ tông mệnh lệnh ta thấy Cổ thuyền bay ra, liền quạt về phía không gian bốn phía, không cần để ý tới Cổ thuyền. Xem ra, Lão tổ tông đã đoán được còn có những cao thủ khác sẽ tới đây, chính là muốn ta công kích đám cao thủ kia!
Ánh mắt Trác Nha chớp động, tế khởi Vũ Quang Bình, trong lòng thầm nghĩ:
- Sư tôn không có dặn dò gì, chỉ lệnh cho ta tế khởi Vũ Quang Bình của hắn, thu một vòng bốn phía xung quanh. Bốn phía xung quanh đang có bốn gã cao thủ ẩn nấp, sư tôn hơn phân nửa là muốn ta thu bọn họ. Bốn gã cao thủ này ngược lại rất kiên trì, không ngờ lại có thể ẩn núp lâu như vậy, vẫn không bị ta tìm được phương vị!
Tà Dương tế khởi tấm gương do con mắt Tà Đế luyện thành, trong lòng thầm nghĩ:
- Sư tôn lệnh cho ta chiếu rọi chiếc Cổ thuyền kia một cái, không biết mấy gã cao thủ kia cũng có thủ đoạn gì hay không?
Thần Hạ Các thì tế khởi Kim Thừng, quét ra bốn phía, vẫn không thể phát hiện ra mấy gã cao thủ ẩn nấp bốn phía kia, trong lòng thầm nghĩ:
- Ân sư chỉ lệnh cho ta tế khởi Kim Thừng, đợi một lát sau khi ta tế khởi Kim Thừng xong liền lập tức rời đi, không cần để ý tới bốn gã cao thủ kia!
Ma Nguyên Liệt thì thôi động Vạn Ma Phiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Có bảo vật này của sư tôn trong tay, cho dù bốn gã cao thủ kia có cường đại tới đâu đi nữa, cũng không thể làm gì được ta!
Năm gã cường giả cẩn thận chuẩn bị sẵn sàng. Lúc này, chỉ thấy một chiếc lâu thuyền cổ lão chấn động ngàn cặp Tiên Thiên Nhục Sí, từ sâu bên trong thời không bay ra.
Ma Nguyên Liệt quát lớn một tiếng, lay động Vạn Ma Phiên. Thần Hạ Các cũng đồng thời bạo khởi, tế khởi Kim Thừng. Tà Dương giơ cao Thần kính Tà Nhãn, kính quang đại phóng, chiếu rọi về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Cùng lúc đó, Phượng Ngọc Hoàn thét dài một tiếng, giơ lên Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, quạt về phía bốn phía. Mà Trác Nha thì mở nắp Vũ Quang Bình ra, trong bình giống như có hắc động xoay tròn, vặn vẹo không gian bốn phía, hút hết mọi thứ vào trong bình.
Năm gã cường giả gần như đồng thời động thủ. Chỉ thấy trong không gian Thiên Hỏa lan tỏa, biến thành Hỏa Phượng bay lượn, thiêu đốt không gian không ngừng rách nát. Mà không gian thì lại vặn vẹo dị thường, phảng phất như một tờ giấy bị vò thành một cục, rơi vào trong một cái bình ngọc.
Trong không gian lại có một đạo Thần quang bay ra, xuyên qua Thiên Hỏa và không gian vặn vẹo, lao thẳng về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Vạn Ma Phiên không ngừng vũ động, phía trước Cổ thuyền chợt xuất hiện một tôn Thần Ma vĩ ngạn vô song, chụp về phía Cổ thuyền. Lại có một đạo kính quang chiếu tới, những nơi kính quang đi qua, hết thảy đều bị chiếu sáng, bị kéo rơi vào trong tấm gương, bị Tà Nhãn phong ấn.
Nhưng đúng lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên lui nhanh về phía sau, đi vòng qua phía sau Tử Bia, quay trở lại bên trong Tổ Đình.
Uy năng của năm kiện Tiên Thiên Thần Binh va chạm với nhau, phiến không gian kia triệt để tan rã, thậm chí ngay cả phiến Đại lục cổ lão phía dưới cũng bị chấn cho vỡ nát, đổ sụp, hòa tan, bốc hơi, biến mất.
Đám người Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn, Trác Nha ai nấy đều rên lên một tiếng, bị uy năng Tiên Thiên Thần Binh cường đại của đối phương chấn cho khí tức đại loạn, huyết khí quay cuồng, mỗi người đều hiện ra thân hình.
Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các và Phượng Ngọc Hoàn không tự chủ được rơi về phía bên trong Vũ Quang Bình. Sắc mặt Trác Nha cũng đại biến, công kích của Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến đang ầm ầm đánh tới, thậm chí rất có xu thế trước khi bọn họ rơi vào trong Vũ Quang Bình đã luyện hóa bọn họ thành tro bụi rồi.
Tà Dương thôi động Thần kính Tà Nhãn, Ma Nguyên Liệt vũ động Vạn Ma Phiên, Thần Hạ Các tế khởi Kim Thừng, Phượng Ngọc Hoàn điên cuồng quạt Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, Trác Nha thì ôm chặt Vũ Quang Bình. Năm người cũng đều tận lực bảo vệ toàn thân, tránh cho gặp phải độc thủ của đối phương.
Đúng lúc này, chỉ thấy chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền kia vù một tiếng xông ra khỏi Tổ Đình, ngàn cặp cánh không ngừng chấn động, soạt một tiếng phá không bay đi, biến mất không thấy đâu nữa.
- Uyển Quân, công pháp của hai người các ngươi lại là chuyện gì xảy ra?
Y Uyển Quân nói:
- Chung lang một đi không trở lại, ta và Âm Cơ muội muội cùng nhau tiến vào Huyền Môn lịch luyện. Những công pháp này là Tiểu Hữu và Tiểu Tả truyền thụ cho chúng ta, nói là Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của Tạo Hóa Đại Đế!
- Sao các ngươi tu luyện lại không giống nhau?
Chung Nhạc nghi hoặc hỏi. Thạch Âm Cơ từ phía sau bu lại, cười hì hì nói:
- Tướng công cũng nhìn ra sao? Tiểu Hữu và Tiểu Tả một người là Hữu Môn, một người là Tả Môn, Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của mỗi người cũng có chút khác biệt, nhưng đều là công pháp Đế cấp. Quan trọng nhất chính là hai người liên thủ, uy lực sẽ càng mạnh hơn, vượt qua những công pháp Đế cấp khác khá nhiều, lợi hại phi phàm! Đây là công pháp do Tạo Hóa Đại Đế nghiên cứu Đế Kích Thuật của Phục Hy Đại Đế tìm hiểu ra!
Chung Nhạc tinh tế ngẫm nghĩ một chút, quả thật từ trong Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công nhìn ra bóng dáng Long Xà Hợp Kích của Phục Hy và Nữ Oa, trong lòng thầm nghĩ:
- Do các nàng thi triển ra, uy lực quả nhiên phi phàm!
Mọi người đi tới chỗ lối vào của Tổ Đình, tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, gọi ra Thiên Dực Cổ Thuyền. Đám người lên thuyền, ngàn cặp cánh của Cổ thuyền chấn động, từ từ bay thẳng ra ngoài.
Chung Nhạc tế khởi Quyền hành Thiên Đế, ấn về phía sau một cái. Chỉ thấy con đường sinh lộ duy nhất kia triệt để khép kín. Đệ nhất sát trận từ cổ chí kim hoàn toàn khởi động, phong ấn toàn bộ Tổ Đình.
- Cho dù là Tiên Thiên Thần Vương cũng không thể tiến vào trong Tổ Đình ta! Địa phương này sẽ có thể trở thành cứ điểm cuối cùng của Phục Hy thị ta rồi!
Ánh mắt hắn chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết bên ngoài rốt cuộc có hung hiểm gì đang đợi chúng ta… Đám người Tà Đế, Ma Đế chắc chắn sẽ không dễ dàng thả cho chúng ta rời khỏi!
Vũ trụ Cổ lão, bên ngoài Tổ Đình, năm gã cường giả Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn, Trác Nha mỗi người đều ẩn nấp trong không gian, chờ đợi bên ngoài phiến Đại lục đi thông Tổ Đình kia, chặt chẽ quan tâm mọi động tĩnh trong Tổ Đình.
Năm người bọn họ đã đợi ở nơi này hơn bốn mươi năm đằng đẳng. Tòa Tế đàn trên không Đại lục thủy chung vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng năm người này đặc biệt vô cùng kiên trì, vẫn như cũ chờ ở nơi đó, giống như pho tượng đất vậy, hoàn toàn không chút cử động. Cả năm người đều cảm ứng được nơi này có chút không bình tĩnh, còn có các khí tức khác, nhưng lại không nhìn thấy bất cứ nhân ảnh nào, hẳn là đã ẩn nấp trong không gian, bởi vậy lúc nào cũng tăng mạnh phòng bị, tránh cho chính mình bại lộ vị trí.
Một ngày này, không gian tòa Tế đàn trên không Đại lục khẽ chấn động, mơ hồ như có cái gì đó từ chỗ sâu nhất trong không gian chui ra. Tinh thần năm người nhất thời đại chấn, ánh mắt lấp lánh, nhìn về phía địa phương chấn động kia.
Phượng Ngọc Hoàn không nói lời nào, lập tức tế khởi Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, trong lòng thầm nghĩ:
- Lão tổ tông mệnh lệnh ta thấy Cổ thuyền bay ra, liền quạt về phía không gian bốn phía, không cần để ý tới Cổ thuyền. Xem ra, Lão tổ tông đã đoán được còn có những cao thủ khác sẽ tới đây, chính là muốn ta công kích đám cao thủ kia!
Ánh mắt Trác Nha chớp động, tế khởi Vũ Quang Bình, trong lòng thầm nghĩ:
- Sư tôn không có dặn dò gì, chỉ lệnh cho ta tế khởi Vũ Quang Bình của hắn, thu một vòng bốn phía xung quanh. Bốn phía xung quanh đang có bốn gã cao thủ ẩn nấp, sư tôn hơn phân nửa là muốn ta thu bọn họ. Bốn gã cao thủ này ngược lại rất kiên trì, không ngờ lại có thể ẩn núp lâu như vậy, vẫn không bị ta tìm được phương vị!
Tà Dương tế khởi tấm gương do con mắt Tà Đế luyện thành, trong lòng thầm nghĩ:
- Sư tôn lệnh cho ta chiếu rọi chiếc Cổ thuyền kia một cái, không biết mấy gã cao thủ kia cũng có thủ đoạn gì hay không?
Thần Hạ Các thì tế khởi Kim Thừng, quét ra bốn phía, vẫn không thể phát hiện ra mấy gã cao thủ ẩn nấp bốn phía kia, trong lòng thầm nghĩ:
- Ân sư chỉ lệnh cho ta tế khởi Kim Thừng, đợi một lát sau khi ta tế khởi Kim Thừng xong liền lập tức rời đi, không cần để ý tới bốn gã cao thủ kia!
Ma Nguyên Liệt thì thôi động Vạn Ma Phiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Có bảo vật này của sư tôn trong tay, cho dù bốn gã cao thủ kia có cường đại tới đâu đi nữa, cũng không thể làm gì được ta!
Năm gã cường giả cẩn thận chuẩn bị sẵn sàng. Lúc này, chỉ thấy một chiếc lâu thuyền cổ lão chấn động ngàn cặp Tiên Thiên Nhục Sí, từ sâu bên trong thời không bay ra.
Ma Nguyên Liệt quát lớn một tiếng, lay động Vạn Ma Phiên. Thần Hạ Các cũng đồng thời bạo khởi, tế khởi Kim Thừng. Tà Dương giơ cao Thần kính Tà Nhãn, kính quang đại phóng, chiếu rọi về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Cùng lúc đó, Phượng Ngọc Hoàn thét dài một tiếng, giơ lên Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, quạt về phía bốn phía. Mà Trác Nha thì mở nắp Vũ Quang Bình ra, trong bình giống như có hắc động xoay tròn, vặn vẹo không gian bốn phía, hút hết mọi thứ vào trong bình.
Năm gã cường giả gần như đồng thời động thủ. Chỉ thấy trong không gian Thiên Hỏa lan tỏa, biến thành Hỏa Phượng bay lượn, thiêu đốt không gian không ngừng rách nát. Mà không gian thì lại vặn vẹo dị thường, phảng phất như một tờ giấy bị vò thành một cục, rơi vào trong một cái bình ngọc.
Trong không gian lại có một đạo Thần quang bay ra, xuyên qua Thiên Hỏa và không gian vặn vẹo, lao thẳng về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Vạn Ma Phiên không ngừng vũ động, phía trước Cổ thuyền chợt xuất hiện một tôn Thần Ma vĩ ngạn vô song, chụp về phía Cổ thuyền. Lại có một đạo kính quang chiếu tới, những nơi kính quang đi qua, hết thảy đều bị chiếu sáng, bị kéo rơi vào trong tấm gương, bị Tà Nhãn phong ấn.
Nhưng đúng lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên lui nhanh về phía sau, đi vòng qua phía sau Tử Bia, quay trở lại bên trong Tổ Đình.
Uy năng của năm kiện Tiên Thiên Thần Binh va chạm với nhau, phiến không gian kia triệt để tan rã, thậm chí ngay cả phiến Đại lục cổ lão phía dưới cũng bị chấn cho vỡ nát, đổ sụp, hòa tan, bốc hơi, biến mất.
Đám người Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn, Trác Nha ai nấy đều rên lên một tiếng, bị uy năng Tiên Thiên Thần Binh cường đại của đối phương chấn cho khí tức đại loạn, huyết khí quay cuồng, mỗi người đều hiện ra thân hình.
Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các và Phượng Ngọc Hoàn không tự chủ được rơi về phía bên trong Vũ Quang Bình. Sắc mặt Trác Nha cũng đại biến, công kích của Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến đang ầm ầm đánh tới, thậm chí rất có xu thế trước khi bọn họ rơi vào trong Vũ Quang Bình đã luyện hóa bọn họ thành tro bụi rồi.
Tà Dương thôi động Thần kính Tà Nhãn, Ma Nguyên Liệt vũ động Vạn Ma Phiên, Thần Hạ Các tế khởi Kim Thừng, Phượng Ngọc Hoàn điên cuồng quạt Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, Trác Nha thì ôm chặt Vũ Quang Bình. Năm người cũng đều tận lực bảo vệ toàn thân, tránh cho gặp phải độc thủ của đối phương.
Đúng lúc này, chỉ thấy chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền kia vù một tiếng xông ra khỏi Tổ Đình, ngàn cặp cánh không ngừng chấn động, soạt một tiếng phá không bay đi, biến mất không thấy đâu nữa.