Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1531: Chúng bạn xa lánh (1)
Chín mươi chín tôn Ma Vương bọn Viên Thất, Thương Vũ nhất tề khom người hướng trên không trung, đồng thanh nói:
- Mời các vị Tạo Vật Chủ hiện thân!
Thiên khung không ngừng run rẩy, thiên không rách ra. Từng đạo từng đạo thân hình vĩ ngạn chậm rãi xuất hiện. Đó là từng vị từng vị Tạo Vật Chủ, tu vi thực lực cũng không thua kém Giới Đế chút nào. Mà ở sau lưng đám Tạo Vật Chủ kia, chính là từng vị từng vị Thần Hoàng, Ma Hoàng và Yêu Hoàng. Tổng cộng có tới sáu mươi bốn vị Tạo Vật Chủ, cộng thêm tám trăm vị Thần Hoàng, Ma Hoàng và Yêu Hoàng.
Sắc mặt đám người Vân Sơn Giới Đế kịch biến. Một trong những thế lực cường đại nhất của ba ngàn Lục Đạo Giới rốt cuộc đã hiện thân.
- Mời Chủ công!
Một vị Tạo Vật Chủ khom người, nói. Đám người còn lại cũng khom người, nói:
- Mời Chủ công!
Một gã Phục Hy trẻ tuổi đi tới, xuất hiện trên màn trời bị xé rách, cao cao tại thượng. Đó chính là đệ nhất tội phạm truy nã quát tháo ba ngàn Lục Đạo Giới, Phục Hy hiếm hoi còn tồn tại trên thế gian đương đại, Chung Sơn thị Chung Nhạc!
Hắn mặc dù chỉ là một Chân Thần, nhưng đứng giữa rất nhiều Tạo Vật Chủ và Thần Hoàng, lại đều chói mắt hơn bất luận kẻ nào. Trên người hắn tràn ngập sát khí khủng bố, ngưng tụ thành đại dương huyết hải, vô số Thần thi Ma thi phiêu đãng trong huyết hải. Dị tượng đáng sợ bậc này nói rõ sát tâm của hắn nồng đậm tới cực điểm, hận ý ngập trời. Thần Ma chết trong tay hắn sợ rằng không thể tính toán.
Chung Sơn thị Chung Nhạc, Đại Ma Vương hoành hành ba ngàn Lục Đạo Giới, Phục Hy thị tội ác chồng chất, rốt cuộc đã quay trở lại Uy Thần Lục Đạo Giới.
Khóe mắt Vân Sơn Giới Đế nhảy loạn, trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi, lặng lẽ lui về phía sau. Những năm gần đây, hắn vẫn luôn lo lắng Chung Nhạc sẽ trả thù hắn, cho nên những năm qua Chung Nhạc bị truy nã, hắn chính là hạ thủ tàn nhẫn nhất, nhiều lần suất lĩnh đại quân truy sát Chung Nhạc.
Về sau thế lực của Chung Nhạc càng lúc càng lớn, có không biết bao nhiêu hạng người vô pháp vô thiên tụ tập bên cạnh hắn, chỉ bằng vào chiến lực của một Lục Đạo Giới đã không đủ để diệt trừ Chung Nhạc. Vân Sơn Giới Đế liền liên thủ với những Giới Đế khác, bao vây tiễu trừ Chung Nhạc, nhưng thủy chung cũng không thể thành công.
Càng về sau, thế lực của Chung Nhạc đã vượt qua vô số Lục Đạo Giới, Vân Sơn Giới Đế cũng không dám lại đuổi giết hắn nữa. Mỗi lần Ba La Giới Đế đề nghị bao vây tiễu trừ Chung Nhạc, hắn đều là phất cờ hò reo, nhưng bản thân cũng không xuất lực. Hắn lo lắng nhất chính là Chung Nhạc sẽ tới tìm hắn báo thù. Cũng may từ trước tới giờ Chung Nhạc vẫn luôn bị Ba La Giới Đế dẫn người vây quét chặn đường, không rảnh tới tìm hắn.
Không nghĩ tới, hiện tại Chung Nhạc đã trở lại, hơn nữa còn đã mang theo hết thảy bộ hạ lực lượng cường đại nhất của chính mình. Chẳng những thế lực của Chung Nhạc đã tới, mà thế lực của Canh Vương gia cũng đã tới. Hiện tại Vân Sơn Giới Đế chỉ muốn dùng Truyền Tống Trận chạy khỏi nơi này, bỏ chạy đi thật xa.
- Tinh vực Tử Vi đã loạn rồi, không rảnh để ý tới ba ngàn Lục Đạo Giới. Đám yêu ma quỷ quái này đều nhảy ra ngoài tác loạn. Uy Thần Lục Đạo Giới này đã mất thì cứ vứt đi, ta cứ việc trốn đi, trốn đi thật xa! Kẻ nào làm Thiên Đế thì liên quan gì tới ta?
Hắn không ngừng lui về phía sau. Đúng lúc này, chỉ nghe một đạo thanh âm lãnh tĩnh vạn phần vang lên:
- Kẻ đầu hàng không chết! Không chịu quy hàng, thần hồn câu diệt!
Đạo thanh âm này là tới từ Nhạc Hầu phủ. Vân Sơn Giới Đế có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy. Đạo thanh âm truyền tới từ trong Nhạc Hầu phủ kia, chính là thanh âm của Chung Nhạc.
Mà trên màn trời bị xé rách kia vẫn còn một gã Chung Nhạc khác. Cái này có ý nghĩa thế nào? Kẻ phản nghịch mà thủ vệ Thiên Ngục đuổi bắt này, và Chung Sơn thị Chung Nhạc chính là cùng một người!
Bá!
Từng vị từng vị Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ bộ hạ Chung Nhạc tế khởi từng tấm lưới thật lớn, phong tỏa toàn bộ Thiên Giới. Cùng lúc đó, đám Tạo Vật Chủ kia cũng mở ra Động thiên của bản thân. Sáu mươi bốn tòa Động thiên bao phủ thiên ngoại Thiên Giới, triệt để phong tỏa nơi này. Cho dù có kẻ xuyên qua thiên la địa võng, cũng sẽ rơi vào trong Động thiên của bọn họ. Ở trong Động thiên Tạo Vật của bọn họ, bọn họ chính là tồn tại vô địch.
Một trường giết chóc bắt đầu. Thiên binh Thiên tướng do năm vị Giới Đế suất lĩnh dưới sự công phạt trực tiếp tan rã. Vô số Thần Ma bỏ chạy tứ tán, nhưng lại không thể chạy thoát, lập tức bị đồ sát. Cho dù có xông ra thiên ngoại, cũng lại lao vào trong đám Động thiên của các Tạo Vật Chủ. Đám Động thiên kia có uy năng Tạo Vật, đều có chỗ thần diệu.
Có Động thiên là sương mù, có cái là mưa bay, có cái là tịch dương, có cái là minh nguyệt. Lúc tiến vào sương mù vẫn là người sống, lúc đi ra lại là từng bộ từng bộ xương khô. Tiến vào Động thiên mưa bay, Thần hồn sẽ bị âm vũ không chỗ nào không có mặt đục cho trăm ngàn lỗ thủng. Trong Động thiên tịch dương liệt hỏa hừng hực, thiêu đốt hết thảy. Trong Động thiên minh nguyệt nguyệt quang như kiếm, kiếm trảm nhục thân và Nguyên thần. Uy năng của sáu mươi bốn Động thiên đều không giống nhau, nhưng sau khi tiến vào đều là hữu tử vô sinh.
Binh lực của năm vị Giới Đế thoáng cái đã bị đánh cho tan nát. Năm vị Giới Đế mỗi người dẫn theo Giới Chủ, Thiên Vương của Lục Đạo Giới chính mình ra sức chém giết, nhưng trận chiến này từ vừa mới bắt đầu đã sớm định trước kết cục rồi.
Chín mươi chín vị tồn tại Hoàng cấp bọn Viên Thất gia nhập chiến trường. Canh Vương gia thì suất lĩnh Thiên Vân Thập Bát Hoàng giết về phía Vân Sơn Giới Đế. Vân Sơn Giới Đế vừa đánh vừa lui, chạy về phía Truyền Tống Trận của Thiên Giới.
Lúc này, Thái tử Vân Hòa đang đứng bên cạnh tòa Truyền Tống Trận kia. Trong lòng Vân Sơn Giới Đế vui vẻ, đang định bảo hắn kích khởi Truyền Tống Trận. Nào ngờ Thái tử Vân Hòa đột nhiên đánh nát tòa Truyền Tống Trận kia.
- Vân Hòa, ngươi làm gì vậy?
Vân Sơn Giới Đế vừa sợ vừa giận, lớn tiếng tra hỏi, ngay sau đó liền rơi vào vây công. Thái tử Vân Hòa nhìn hắn bị khốn trong vòng vây, trong mắt toát ra trận trận khoái ý, mỉm cười nói:
- Phụ thần, ta đã biết mẫu thân ta chết như thế nào rồi!
Toàn thân Vân Sơn Giới Đế vết thương chồng chất, liên tục khổ chiến, nói lớn:
- Mẹ ngươi là bị Thạch Cơ nương nương độc chết!
Xa xa, Thạch Cơ nương nương vừa mới hiện thân, đang định chạy tới, nghe hắn nói vậy liền dừng bước lại, cười lạnh một tiếng:
- Bạc tình lang! Kẻ phụ lòng!
Vân Sơn Giới Đế vội vàng cao giọng nói:
- Thạch Cơ, một ngày vợ chồng trăm năm ân ái! Ta và ngươi là vợ chồng lâu như vậy, ngươi sao có thể nhìn ta bị bọn họ giết chết?
Thạch Cơ nương nương lạnh nhạt nói:
- Vậy lão gia ngươi nói cho hắn biết, mẫu thân của hắn chết như thế nào!
Vân Sơn Giới Đế cắn răng, lạnh lùng nói:
- Mẹ ngươi là chính cung, mà bảo tọa Giới Đế của ta bất ổn, muốn mượn lực lượng của Thạch Tộc, liền nhất định phải cưới Thạch Cơ nương nương làm vợ. Nàng là Tộc trưởng của Thạch Tộc, cưới nàng làm vợ nhất định phải giao ra vị trí chính cung. Mẹ ngươi nhất định phải chết, là ta đã tự mình độc chết nàng! Nàng đã làm chính cung lâu như vậy, ta cấp cho nàng vinh hoa phú quý phong phú như vậy, nàng chết cũng không uổng một đời rồi!
- Mời các vị Tạo Vật Chủ hiện thân!
Thiên khung không ngừng run rẩy, thiên không rách ra. Từng đạo từng đạo thân hình vĩ ngạn chậm rãi xuất hiện. Đó là từng vị từng vị Tạo Vật Chủ, tu vi thực lực cũng không thua kém Giới Đế chút nào. Mà ở sau lưng đám Tạo Vật Chủ kia, chính là từng vị từng vị Thần Hoàng, Ma Hoàng và Yêu Hoàng. Tổng cộng có tới sáu mươi bốn vị Tạo Vật Chủ, cộng thêm tám trăm vị Thần Hoàng, Ma Hoàng và Yêu Hoàng.
Sắc mặt đám người Vân Sơn Giới Đế kịch biến. Một trong những thế lực cường đại nhất của ba ngàn Lục Đạo Giới rốt cuộc đã hiện thân.
- Mời Chủ công!
Một vị Tạo Vật Chủ khom người, nói. Đám người còn lại cũng khom người, nói:
- Mời Chủ công!
Một gã Phục Hy trẻ tuổi đi tới, xuất hiện trên màn trời bị xé rách, cao cao tại thượng. Đó chính là đệ nhất tội phạm truy nã quát tháo ba ngàn Lục Đạo Giới, Phục Hy hiếm hoi còn tồn tại trên thế gian đương đại, Chung Sơn thị Chung Nhạc!
Hắn mặc dù chỉ là một Chân Thần, nhưng đứng giữa rất nhiều Tạo Vật Chủ và Thần Hoàng, lại đều chói mắt hơn bất luận kẻ nào. Trên người hắn tràn ngập sát khí khủng bố, ngưng tụ thành đại dương huyết hải, vô số Thần thi Ma thi phiêu đãng trong huyết hải. Dị tượng đáng sợ bậc này nói rõ sát tâm của hắn nồng đậm tới cực điểm, hận ý ngập trời. Thần Ma chết trong tay hắn sợ rằng không thể tính toán.
Chung Sơn thị Chung Nhạc, Đại Ma Vương hoành hành ba ngàn Lục Đạo Giới, Phục Hy thị tội ác chồng chất, rốt cuộc đã quay trở lại Uy Thần Lục Đạo Giới.
Khóe mắt Vân Sơn Giới Đế nhảy loạn, trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi, lặng lẽ lui về phía sau. Những năm gần đây, hắn vẫn luôn lo lắng Chung Nhạc sẽ trả thù hắn, cho nên những năm qua Chung Nhạc bị truy nã, hắn chính là hạ thủ tàn nhẫn nhất, nhiều lần suất lĩnh đại quân truy sát Chung Nhạc.
Về sau thế lực của Chung Nhạc càng lúc càng lớn, có không biết bao nhiêu hạng người vô pháp vô thiên tụ tập bên cạnh hắn, chỉ bằng vào chiến lực của một Lục Đạo Giới đã không đủ để diệt trừ Chung Nhạc. Vân Sơn Giới Đế liền liên thủ với những Giới Đế khác, bao vây tiễu trừ Chung Nhạc, nhưng thủy chung cũng không thể thành công.
Càng về sau, thế lực của Chung Nhạc đã vượt qua vô số Lục Đạo Giới, Vân Sơn Giới Đế cũng không dám lại đuổi giết hắn nữa. Mỗi lần Ba La Giới Đế đề nghị bao vây tiễu trừ Chung Nhạc, hắn đều là phất cờ hò reo, nhưng bản thân cũng không xuất lực. Hắn lo lắng nhất chính là Chung Nhạc sẽ tới tìm hắn báo thù. Cũng may từ trước tới giờ Chung Nhạc vẫn luôn bị Ba La Giới Đế dẫn người vây quét chặn đường, không rảnh tới tìm hắn.
Không nghĩ tới, hiện tại Chung Nhạc đã trở lại, hơn nữa còn đã mang theo hết thảy bộ hạ lực lượng cường đại nhất của chính mình. Chẳng những thế lực của Chung Nhạc đã tới, mà thế lực của Canh Vương gia cũng đã tới. Hiện tại Vân Sơn Giới Đế chỉ muốn dùng Truyền Tống Trận chạy khỏi nơi này, bỏ chạy đi thật xa.
- Tinh vực Tử Vi đã loạn rồi, không rảnh để ý tới ba ngàn Lục Đạo Giới. Đám yêu ma quỷ quái này đều nhảy ra ngoài tác loạn. Uy Thần Lục Đạo Giới này đã mất thì cứ vứt đi, ta cứ việc trốn đi, trốn đi thật xa! Kẻ nào làm Thiên Đế thì liên quan gì tới ta?
Hắn không ngừng lui về phía sau. Đúng lúc này, chỉ nghe một đạo thanh âm lãnh tĩnh vạn phần vang lên:
- Kẻ đầu hàng không chết! Không chịu quy hàng, thần hồn câu diệt!
Đạo thanh âm này là tới từ Nhạc Hầu phủ. Vân Sơn Giới Đế có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy. Đạo thanh âm truyền tới từ trong Nhạc Hầu phủ kia, chính là thanh âm của Chung Nhạc.
Mà trên màn trời bị xé rách kia vẫn còn một gã Chung Nhạc khác. Cái này có ý nghĩa thế nào? Kẻ phản nghịch mà thủ vệ Thiên Ngục đuổi bắt này, và Chung Sơn thị Chung Nhạc chính là cùng một người!
Bá!
Từng vị từng vị Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ bộ hạ Chung Nhạc tế khởi từng tấm lưới thật lớn, phong tỏa toàn bộ Thiên Giới. Cùng lúc đó, đám Tạo Vật Chủ kia cũng mở ra Động thiên của bản thân. Sáu mươi bốn tòa Động thiên bao phủ thiên ngoại Thiên Giới, triệt để phong tỏa nơi này. Cho dù có kẻ xuyên qua thiên la địa võng, cũng sẽ rơi vào trong Động thiên của bọn họ. Ở trong Động thiên Tạo Vật của bọn họ, bọn họ chính là tồn tại vô địch.
Một trường giết chóc bắt đầu. Thiên binh Thiên tướng do năm vị Giới Đế suất lĩnh dưới sự công phạt trực tiếp tan rã. Vô số Thần Ma bỏ chạy tứ tán, nhưng lại không thể chạy thoát, lập tức bị đồ sát. Cho dù có xông ra thiên ngoại, cũng lại lao vào trong đám Động thiên của các Tạo Vật Chủ. Đám Động thiên kia có uy năng Tạo Vật, đều có chỗ thần diệu.
Có Động thiên là sương mù, có cái là mưa bay, có cái là tịch dương, có cái là minh nguyệt. Lúc tiến vào sương mù vẫn là người sống, lúc đi ra lại là từng bộ từng bộ xương khô. Tiến vào Động thiên mưa bay, Thần hồn sẽ bị âm vũ không chỗ nào không có mặt đục cho trăm ngàn lỗ thủng. Trong Động thiên tịch dương liệt hỏa hừng hực, thiêu đốt hết thảy. Trong Động thiên minh nguyệt nguyệt quang như kiếm, kiếm trảm nhục thân và Nguyên thần. Uy năng của sáu mươi bốn Động thiên đều không giống nhau, nhưng sau khi tiến vào đều là hữu tử vô sinh.
Binh lực của năm vị Giới Đế thoáng cái đã bị đánh cho tan nát. Năm vị Giới Đế mỗi người dẫn theo Giới Chủ, Thiên Vương của Lục Đạo Giới chính mình ra sức chém giết, nhưng trận chiến này từ vừa mới bắt đầu đã sớm định trước kết cục rồi.
Chín mươi chín vị tồn tại Hoàng cấp bọn Viên Thất gia nhập chiến trường. Canh Vương gia thì suất lĩnh Thiên Vân Thập Bát Hoàng giết về phía Vân Sơn Giới Đế. Vân Sơn Giới Đế vừa đánh vừa lui, chạy về phía Truyền Tống Trận của Thiên Giới.
Lúc này, Thái tử Vân Hòa đang đứng bên cạnh tòa Truyền Tống Trận kia. Trong lòng Vân Sơn Giới Đế vui vẻ, đang định bảo hắn kích khởi Truyền Tống Trận. Nào ngờ Thái tử Vân Hòa đột nhiên đánh nát tòa Truyền Tống Trận kia.
- Vân Hòa, ngươi làm gì vậy?
Vân Sơn Giới Đế vừa sợ vừa giận, lớn tiếng tra hỏi, ngay sau đó liền rơi vào vây công. Thái tử Vân Hòa nhìn hắn bị khốn trong vòng vây, trong mắt toát ra trận trận khoái ý, mỉm cười nói:
- Phụ thần, ta đã biết mẫu thân ta chết như thế nào rồi!
Toàn thân Vân Sơn Giới Đế vết thương chồng chất, liên tục khổ chiến, nói lớn:
- Mẹ ngươi là bị Thạch Cơ nương nương độc chết!
Xa xa, Thạch Cơ nương nương vừa mới hiện thân, đang định chạy tới, nghe hắn nói vậy liền dừng bước lại, cười lạnh một tiếng:
- Bạc tình lang! Kẻ phụ lòng!
Vân Sơn Giới Đế vội vàng cao giọng nói:
- Thạch Cơ, một ngày vợ chồng trăm năm ân ái! Ta và ngươi là vợ chồng lâu như vậy, ngươi sao có thể nhìn ta bị bọn họ giết chết?
Thạch Cơ nương nương lạnh nhạt nói:
- Vậy lão gia ngươi nói cho hắn biết, mẫu thân của hắn chết như thế nào!
Vân Sơn Giới Đế cắn răng, lạnh lùng nói:
- Mẹ ngươi là chính cung, mà bảo tọa Giới Đế của ta bất ổn, muốn mượn lực lượng của Thạch Tộc, liền nhất định phải cưới Thạch Cơ nương nương làm vợ. Nàng là Tộc trưởng của Thạch Tộc, cưới nàng làm vợ nhất định phải giao ra vị trí chính cung. Mẹ ngươi nhất định phải chết, là ta đã tự mình độc chết nàng! Nàng đã làm chính cung lâu như vậy, ta cấp cho nàng vinh hoa phú quý phong phú như vậy, nàng chết cũng không uổng một đời rồi!