Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1485: Đế kích chi thuật (2)
Trên bầu trời, các tòa trận pháp khởi động, đó là trận pháp Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên cùng nghiên cứu ra, mượn Tinh Hà chi lực, là sát trận có thể luyện hóa Đế Quân.
Các đạo trường hà không ngừng oanh kích tới, thần quang bắn ồ ạt, Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính lập tức bị áp chế.
Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn lập tức nhìn ra cơ hội, lắc mình biến thành Tiên Thiên thần long, vốn dĩ trên người họ chỉ có vảy rồng Tiên Thiên tới hông, nhưng giờ đã phủ khắp toàn thân!
Trong cơ thể hai vị Đế Quân, Tiên Thiên lôi đình đan xen nhau, Phù Kỳ Chi vung tay đánh vỡ Thiếu Hạo Chung, Phù Viêm Sơn đánh tan Tượng Đoàn Cổ, hai ngươi thi triển Thần Long Bá Thể, thực lực bạo tăng!
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính bị hai người phá hủy Thiếu Hạo Chung và Tượng Đoàn Cổ, lập tức có mấy chục đạo công kích đánh trúng người, uy năng khủng khiếp bùng nổ, nhấn chìm hai người họ!
Sát trận trên không trung gần như không dừng lại, Tinh Hà cuồn cuộn ập thẳng tới uy năng bạo phát!
Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn gầm lớn, hai vị cự nhân khổng lồ thi trển chư thiên của mình, lôi đình trong hai tòa chư thiên tựa đao sắc xẹt xẹt đánh vào đám uy năng bùng phát!
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Chư quân khởi động đại trận, cùng hai vị Đế Quân liên tiếp tung ra hàng trăm đạo công kích. Âm Phiền Huyên ở phía xa nhìn mà cũng thấy kinh hãi. Đế Quân trong Trấn Thiên Quan không nhiều, chỉ có hai vị, hơn nữa cũng không phải đặc biệt xuất chúng, vốn dĩ không thể chống đỡ được Đế Quân đại viên mãn, nhưng mấy tòa sát trận của Chung Nhạc đã bù đắp được sự thiếu hụt sức mạnh của Trấn Thiên Quan!
- Công thế liên hoàn thế này, nếu là ta, nếu không có đế binh thì cũng không chống đỡ nổi!
Âm Phó Khang nghĩ bụng:
- Huống hồ chủ lực của cô gia còn chưa xuất hiện, không biết đang đề phòng điều gì?
Tiên Thiên Cấm Quân cảu Chung Nhạc biến thành Bát Trận Đồ, Chung Nhạc thì tọa trấn án binh bất động, hai mươi tám tòa chư thiên trên đỉnh đầu, để cho chư quân thi triển thủ đoạn.
Đột nhiên, trong vùng uy năng bùng nổ, một luồng sức mạnh kinh thiên động địa bùng nổ, đánh vỡ tan các đạo Tinh Hà, sóng khí khủng bố đánh bay Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn.
- Thần Long Bá Thể của Lôi Trạch thị, đúng là có thể sánh ngang Phục Hy chân thân của Phục Hy thị, nhưng các ngươi thì không được!
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính gầm lớn, tiếng gầm trùng vào nhau, sóng khí lan tỏa, hai người hiện Phục Hy chân thân, nhân xà thân vảy rồng ba mắt, đuôi rắn cuộn vào nhau.
Hai người quấn đuôi với nhau, thân hình xoay tròn lên trên, chuyển động cực nhanh, nhằm Phù Dao lao tới!
- Đám tiểu bối các ngươi, từng thấy Long Xà Hợp Kích của Phục Hy thị chưa?
Giọng nói của hai người với nhau, giống như có hàng vạn tiếng hét cùng lúc:
- Một đám quân ô hợp mà bắt chước biên chế Thiên Đình. Nhưng phế vật thì vẫn là phế vật, mãi mãi chẳng đáng nhắc. Các ngươi liên thủ thì giết sạch các ngươi, đoạt lấy Trấn Thiên Quan!!
- Đó là…
Chung Nhạc sắc mặt hơi thay đổi, Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính hiện Phục Hy chân thân, thi triển hai loại đế cấp công pháp khác nhau. Hai loại công pháp này bổ sung lẫn nhau, một chính một phản, một âm một dương, uy năng khủng khiếp, khiến chiến lực của họ có thể tới đế cảnh!
- Đó là đế kích chi thuật của Phục Hy đời đầu tiên và Nữ Oa nương nương.
Tiếng Tân Hỏa vọng tới:
- Hợp kích chi thuật vô địch thiên hạ, Long Xà Hợp Kích!
- Hợp kích chi thuật vô địch thiên hạ?
Chung Nhạc chấn động.
- Sau khi thời đại Hỏa Kỷ kết thúc, có một trận động loạn cực lớn, tà ma ngoại đạo gây loạn thiên hạ, dòng ám lưu trào dâng. Phục Hy và Nữ Oa nương nương vốn là phu thê, dựa vào đế kích chi thuật này trấn áp động loạn, mở ra thời đại Địa Kỷ.
Tân Hỏa giọng nói nghiêm trọng:
- Không ngờ ngoài ta ra còn có kẻ khác biết môn đế kích chi thuật này. Nhưng chúng thi triển cũng chỉ giống bề ngoài, môn đế kích chi thuật này phải có một nam một nữ thi triển. Nam Phục Hy và nữ Hoa Tư mới phát huy được uy năng của nó ở mức tối đa. Hai người bọn chúng là nam, sao có thẻ thi triển được? Hai nam thi triển thì không hoàn hảo…
- Sơ hở ở chỗ nào?
Chung Nhạc hỏi.
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính long xà quấn nhau, nhục thân nguyên thần phình to nhanh chóng, húc vỡ trường hà tinh qunag bắn từ trên không xuống. Đột nhiên trên không trung vang lên tiếng nổ lớn, các tòa trận đồ vỡ tan, vô số thần ma bắn tung ra sau!
Hai người cười ha hả, định giết sạch chư thần trogn Trấn Thiên Quan thì đột nhiên thần thụ nguy nga hiện lên, trên nối với màn trời, dưới nằm trong tay Chung Nhạc, quét về phía họ!
- Đây là đế binh của Hỗn Độn thị, đừng chống đỡ kẻo động phải đế uy!
Phong Thần Vĩnh hét lên.
Hai lão giả này hai đuôi rắn vẫn quấn chặt, đột nhiên thân hình lướt đi rơi xuống thân Phù Tang Thần Thụ, men theo thần cây lao về hướng Chung Nhạc.
Chung Nhạc sắc mặt thản nhiên, ném Phù Tang Thần Thị đi, rút đao, một đạo đao quang chém xuống, Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính cười lớn:
- Tiểu quỷ, dựa vào ngươi cũng xứng đối kháng Long Xà Hợp Kích…
Đao quang lóe lên quỷ dị, biến mất trên không trung, xuất hiện, rồi lại biến mất, rồi lại xuất hiện, liên tục như vậy hàng mấy vạn lần.
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính kinh hãi, cảm thấy đạo đao quang đó dường như đang di chuyển qua vô số không gian khiến họ muốn đỡ cũng không đỡ nổi!
- Đao của ngươi…
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính nhìn thấy chuôi đao của cây đao đó, lộ vẻ kinh hãi.
Đao quang xuất hiện, cắt qua giữa hai người, hai chiếc đuôi rắn bị cắt thành mấy chục đoạn, khiến họ chỉ còn lại nửa thân trên!
Chung Nhạc cầm Phù Tang Thần Thụ lên, dùng lực đè mạnh, đè khiến hai người hộc máu, lời nói chưa thốt ra đã nghẹn lại!
Chung Nhạc thò tay tóm lấy hai người, nhưng khi tay bóp lại thì Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính biến mất, trong tay Chung Nhạc là một viên minh châu, rõ ràng là hắn đã trấn áp hai người họ trong viên minh châu này.
Phong Thần Vĩnh, Phù Bảo Chính cảm thấy trời đất đảo điên, khi mở mắt thì phí trước là những mảnh Tinh Hà vụn vỡ, một vị to lớn bị hai đạo Tinh Hà khóa lại, ngồi ở đó.
Phù Bảo Chính sắc mặt kịch biến, kêu lên thất thanh:
- Nghĩa phụ!
- Phục Thương hoàng thái tử!
Phong Thần Vĩnh cũng tái mét kêu lên.
Vị cự nhân Phục Hy đó ngẩng lên nhìn họ, đột nhiên khí tức đại biến, hai mắt đỏ quạch, giống như một con dã thú bước ra từ thời cổ xưa!
Các đạo trường hà không ngừng oanh kích tới, thần quang bắn ồ ạt, Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính lập tức bị áp chế.
Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn lập tức nhìn ra cơ hội, lắc mình biến thành Tiên Thiên thần long, vốn dĩ trên người họ chỉ có vảy rồng Tiên Thiên tới hông, nhưng giờ đã phủ khắp toàn thân!
Trong cơ thể hai vị Đế Quân, Tiên Thiên lôi đình đan xen nhau, Phù Kỳ Chi vung tay đánh vỡ Thiếu Hạo Chung, Phù Viêm Sơn đánh tan Tượng Đoàn Cổ, hai ngươi thi triển Thần Long Bá Thể, thực lực bạo tăng!
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính bị hai người phá hủy Thiếu Hạo Chung và Tượng Đoàn Cổ, lập tức có mấy chục đạo công kích đánh trúng người, uy năng khủng khiếp bùng nổ, nhấn chìm hai người họ!
Sát trận trên không trung gần như không dừng lại, Tinh Hà cuồn cuộn ập thẳng tới uy năng bạo phát!
Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn gầm lớn, hai vị cự nhân khổng lồ thi trển chư thiên của mình, lôi đình trong hai tòa chư thiên tựa đao sắc xẹt xẹt đánh vào đám uy năng bùng phát!
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Chư quân khởi động đại trận, cùng hai vị Đế Quân liên tiếp tung ra hàng trăm đạo công kích. Âm Phiền Huyên ở phía xa nhìn mà cũng thấy kinh hãi. Đế Quân trong Trấn Thiên Quan không nhiều, chỉ có hai vị, hơn nữa cũng không phải đặc biệt xuất chúng, vốn dĩ không thể chống đỡ được Đế Quân đại viên mãn, nhưng mấy tòa sát trận của Chung Nhạc đã bù đắp được sự thiếu hụt sức mạnh của Trấn Thiên Quan!
- Công thế liên hoàn thế này, nếu là ta, nếu không có đế binh thì cũng không chống đỡ nổi!
Âm Phó Khang nghĩ bụng:
- Huống hồ chủ lực của cô gia còn chưa xuất hiện, không biết đang đề phòng điều gì?
Tiên Thiên Cấm Quân cảu Chung Nhạc biến thành Bát Trận Đồ, Chung Nhạc thì tọa trấn án binh bất động, hai mươi tám tòa chư thiên trên đỉnh đầu, để cho chư quân thi triển thủ đoạn.
Đột nhiên, trong vùng uy năng bùng nổ, một luồng sức mạnh kinh thiên động địa bùng nổ, đánh vỡ tan các đạo Tinh Hà, sóng khí khủng bố đánh bay Phù Kỳ Chi và Phù Viêm Sơn.
- Thần Long Bá Thể của Lôi Trạch thị, đúng là có thể sánh ngang Phục Hy chân thân của Phục Hy thị, nhưng các ngươi thì không được!
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính gầm lớn, tiếng gầm trùng vào nhau, sóng khí lan tỏa, hai người hiện Phục Hy chân thân, nhân xà thân vảy rồng ba mắt, đuôi rắn cuộn vào nhau.
Hai người quấn đuôi với nhau, thân hình xoay tròn lên trên, chuyển động cực nhanh, nhằm Phù Dao lao tới!
- Đám tiểu bối các ngươi, từng thấy Long Xà Hợp Kích của Phục Hy thị chưa?
Giọng nói của hai người với nhau, giống như có hàng vạn tiếng hét cùng lúc:
- Một đám quân ô hợp mà bắt chước biên chế Thiên Đình. Nhưng phế vật thì vẫn là phế vật, mãi mãi chẳng đáng nhắc. Các ngươi liên thủ thì giết sạch các ngươi, đoạt lấy Trấn Thiên Quan!!
- Đó là…
Chung Nhạc sắc mặt hơi thay đổi, Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính hiện Phục Hy chân thân, thi triển hai loại đế cấp công pháp khác nhau. Hai loại công pháp này bổ sung lẫn nhau, một chính một phản, một âm một dương, uy năng khủng khiếp, khiến chiến lực của họ có thể tới đế cảnh!
- Đó là đế kích chi thuật của Phục Hy đời đầu tiên và Nữ Oa nương nương.
Tiếng Tân Hỏa vọng tới:
- Hợp kích chi thuật vô địch thiên hạ, Long Xà Hợp Kích!
- Hợp kích chi thuật vô địch thiên hạ?
Chung Nhạc chấn động.
- Sau khi thời đại Hỏa Kỷ kết thúc, có một trận động loạn cực lớn, tà ma ngoại đạo gây loạn thiên hạ, dòng ám lưu trào dâng. Phục Hy và Nữ Oa nương nương vốn là phu thê, dựa vào đế kích chi thuật này trấn áp động loạn, mở ra thời đại Địa Kỷ.
Tân Hỏa giọng nói nghiêm trọng:
- Không ngờ ngoài ta ra còn có kẻ khác biết môn đế kích chi thuật này. Nhưng chúng thi triển cũng chỉ giống bề ngoài, môn đế kích chi thuật này phải có một nam một nữ thi triển. Nam Phục Hy và nữ Hoa Tư mới phát huy được uy năng của nó ở mức tối đa. Hai người bọn chúng là nam, sao có thẻ thi triển được? Hai nam thi triển thì không hoàn hảo…
- Sơ hở ở chỗ nào?
Chung Nhạc hỏi.
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính long xà quấn nhau, nhục thân nguyên thần phình to nhanh chóng, húc vỡ trường hà tinh qunag bắn từ trên không xuống. Đột nhiên trên không trung vang lên tiếng nổ lớn, các tòa trận đồ vỡ tan, vô số thần ma bắn tung ra sau!
Hai người cười ha hả, định giết sạch chư thần trogn Trấn Thiên Quan thì đột nhiên thần thụ nguy nga hiện lên, trên nối với màn trời, dưới nằm trong tay Chung Nhạc, quét về phía họ!
- Đây là đế binh của Hỗn Độn thị, đừng chống đỡ kẻo động phải đế uy!
Phong Thần Vĩnh hét lên.
Hai lão giả này hai đuôi rắn vẫn quấn chặt, đột nhiên thân hình lướt đi rơi xuống thân Phù Tang Thần Thụ, men theo thần cây lao về hướng Chung Nhạc.
Chung Nhạc sắc mặt thản nhiên, ném Phù Tang Thần Thị đi, rút đao, một đạo đao quang chém xuống, Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính cười lớn:
- Tiểu quỷ, dựa vào ngươi cũng xứng đối kháng Long Xà Hợp Kích…
Đao quang lóe lên quỷ dị, biến mất trên không trung, xuất hiện, rồi lại biến mất, rồi lại xuất hiện, liên tục như vậy hàng mấy vạn lần.
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính kinh hãi, cảm thấy đạo đao quang đó dường như đang di chuyển qua vô số không gian khiến họ muốn đỡ cũng không đỡ nổi!
- Đao của ngươi…
Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính nhìn thấy chuôi đao của cây đao đó, lộ vẻ kinh hãi.
Đao quang xuất hiện, cắt qua giữa hai người, hai chiếc đuôi rắn bị cắt thành mấy chục đoạn, khiến họ chỉ còn lại nửa thân trên!
Chung Nhạc cầm Phù Tang Thần Thụ lên, dùng lực đè mạnh, đè khiến hai người hộc máu, lời nói chưa thốt ra đã nghẹn lại!
Chung Nhạc thò tay tóm lấy hai người, nhưng khi tay bóp lại thì Phong Thần Vĩnh và Phù Bảo Chính biến mất, trong tay Chung Nhạc là một viên minh châu, rõ ràng là hắn đã trấn áp hai người họ trong viên minh châu này.
Phong Thần Vĩnh, Phù Bảo Chính cảm thấy trời đất đảo điên, khi mở mắt thì phí trước là những mảnh Tinh Hà vụn vỡ, một vị to lớn bị hai đạo Tinh Hà khóa lại, ngồi ở đó.
Phù Bảo Chính sắc mặt kịch biến, kêu lên thất thanh:
- Nghĩa phụ!
- Phục Thương hoàng thái tử!
Phong Thần Vĩnh cũng tái mét kêu lên.
Vị cự nhân Phục Hy đó ngẩng lên nhìn họ, đột nhiên khí tức đại biến, hai mắt đỏ quạch, giống như một con dã thú bước ra từ thời cổ xưa!