Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1443: Không thể học Phục Thương (2)



- Dịch Quân Vương, ngươi rốt cuộc đã thi triển yêu pháp gì vậy?
Thân thể hai tôn Đế Quân Bàn Hồ thị run rẩy, đột nhiên phóng vọt qua thiên không đuổi theo. Âm Phần Huyên lập tức hạ lệnh, vạn pháo tề phát, vạn tiễn tề phóng. Hai tôn Đế Quân Bàn Hồ thị bị chấn cho không ngừng lui về phía sau. Đám Tạo Vật Chủ Bàn Hồ thị từ phía sau truy sát tới cũng không dám mạnh mẽ chống đỡ, nhao nhao tránh né, đều đáp xuống trên Chiến hạm Bàn Hồ thị, vừa sợ vừa giận.
Lần này đám chiến hạm của Thủy sư Bàn Hồ thị bị phá hủy hơn phân nửa, hao tổn thảm trọng, đã chết đi không biết bao nhiêu Thần Ma Bàn Hồ thị.
Vốn dĩ Thủy sư Bàn Hồ thị còn có thể chống lại Thủy sư Âm Khang thị, đặt trước mặt Thủy sư Thiên Đình cũng là một thế lực không nhỏ. Mà hiện tại, chỉ có thể trở thành thế lực nhị lưu, chỉ có thể trở thành thế lực phụ thuộc của Thủy sư Thiên Đình, tuyệt đối không thể ngang vai ngang vế với nó.
Phía sau, Hạm đội của Thủy sư Thiên Đình lướt nhanh tới, hội hợp với Thủy sư Bàn Hồ thị. Lâu Chính Sư cao giọng nói:
- Hai vị sư huynh Bàn Việt, Bàn Sơn! Chính Sư hữu lễ rồi!
Hai tôn Đế Quân Bàn Hồ thị nhịn xuống cơn giận, hoàn lễ với hắn.
Hai chi Thủy sư hợp dòng, nhất tề đuổi theo Thủy sư Âm Khang thị. Lâu Chính Sư mời hai tôn Đế Quân lên thuyền, nói:
- Âm Phó Khang dù sao cũng là cáo già, khó có thể đối phó. Cộng thêm Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung trí tướng bậc này, có thể đối địch với chúng ta, muốn bắt lấy bọn họ cũng có chút không dễ dàng. Nếu bọn họ trốn về tới Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị, tới địa bàn của bọn họ, vậy sẽ càng khó có thể diệt trừ rồi!
Bàn Việt Đế Quân cười lạnh, nói:
- Thiên Hà Chi Châu của Bàn Hồ thị chúng ta chính là ở phụ cận Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị. Đợi sau khi tới đó, ta sẽ điều động toàn bộ đại quân, cộng thêm Thủy sư Thiên Đình, không tin không thể công hạ Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị!
- Sau khi công hạ Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị, sẽ huyết tẩy mười ngày mười đêm, báo thù cho các hài nhi Bàn Hồ thị ta, bằng không khó giải mối hận trong lòng ta!
Bàn Sơn Đế Quân hung ác nói:
- Âm Khang thị bất quá chỉ là một Đế tộc nho nhỏ, cũng dám chống lại Hoàng tộc ta, thật là không biết trời cao đất rộng! Lần này liền để cho bọn hắn diệt tộc!
Lâu Chính Sư khẽ nhíu mày, hòa nhã nói:
- Hai vị sư huynh lửa giận công tâm, đạo tâm bất ổn, đã mất đi tâm cảnh chủ soái. Nếu lúc này đi cường công Thiên Hà Chi Châu, sợ rằng hai nhà chúng ta đều sẽ bị thương vong thảm trọng!
Trong lòng Bàn Việt, Bàn Sơn nhất thời nghiêm nghị, lập tức biết rõ chính mình bởi vì chết đi nhiều tộc nhân như vậy, khiến cho đạo tâm dao động, có chút tâm loạn. Hai người vội vàng luyện hóa đi sự phẫn nộ và dục vọng báo thù trong tư duy, khôi phục thần trí lại như lúc ban đầu.
- Xấu hổ rồi! Nếu không nhờ Chính Sư huynh chỉ điểm, sợ rằng chúng ta còn sẽ bị thua thiệt lớn!
Bàn Việt Đế Quân khom người nói:
- Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị trải qua mấy vạn năm kinh doanh, quả thật dễ thủ khó công, là một địa phương hiểm yếu. Với tốc độ của Thủy sư hai nhà chúng ta, chỉ sợ là không thể đuổi kịp Âm Phó Khang bọn họ, ngăn chặn bọn họ. Chính Sư huynh có cao kiến gì hay không?
- Trên đường ngăn chặn bọn họ đã không có khả năng rồi!
Ánh mắt Lâu Chính Sư chớp động, nói:
- Bên cạnh Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị và Bàn Hồ thị, còn có một phiến Thiên Hà Chi Châu nữa. Không biết có thể mượn lực lượng của nơi đó, nhất cử nhổ tận gốc Âm Khang thị hay không?
Bàn Việt và Bàn Sơn liếc nhìn nhau một cái, nhất tề lắc đầu, nói:
- Chính Sư huynh, ngươi cũng biết lai lịch của phiến Thiên Hà Chi Châu kia a. Nơi đó chính là Thế Ngoại Chi Địa, bên trong chính là Phục Hy thị định cư. Tuy nói là định cư ở trong đó, nhưng trên thực tế so với bị giam giữ ở trong đó cũng chẳng khác biệt chút nào. Đừng nói là Đế Quân, cho dù là Thiên Đế, muốn đi vào trong đó cũng là khó khăn tầng tầng!
Lâu Chính Sư mỉm cười, nói:
- Ta từng nghe nói có một vị tiểu ca Bàn Hồ thị đã từng đi qua nơi đó! Vị tiểu ca này tựa hồ gọi là Hiếu Vô Kỵ a?
- Hiếu Vô Kỵ?
Hai tôn Đế Quân thoáng ngẩn người. Bàn Việt mỉm cười, nói:
- Hắn là nửa Phục Hy, cũng là nửa Bàn Hồ, một trăm mười năm trước đã cùng Bàn Tư tới Bàn Hồ thị ta nhận thân. Hắn vẫn là do ta đích thân trợ giúp kích hoạt huyết mạch Bàn Hồ. Hiện tại, bản lĩnh của hắn đã không tầm thường, ở trong thế hệ thanh niên cũng là tồn tại cực kỳ lợi hại. Nếu hắn có thể thuyết phục được Phục Hy thị của Thế Ngoại Chi Địa, nhổ tận gốc Âm Khang thị, tuyệt đối là một công lao thật lớn!
Bàn Sơn nói:
- Sư thừa lai lịch của hắn kinh người, cũng có giao tình không nhỏ với Bích Lạc tiên sinh, giao du rộng rãi. Thậm chí nghe nói sư tôn của hắn cũng là một tôn Tiên Thiên Thần, trực tiếp nghe lệnh từ Thiên. Ngay cả Lão tổ tông của Bàn Hồ thị chúng ta cũng cực kỳ xem trọng hắn. Hiện tại hắn hẳn vẫn còn ở trong Thiên Đình! Ta phái một tôn Tạo Vật Chủ đi mời hắn tới đây là được!
Lâu Chính Sư thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:
- Vậy Thủy sư Thiên Đình chúng ta liền mượn quý bảo địa nghỉ ngơi và hồi phục một phen, đợi tới lúc vị Vô Kỵ tiên sinh này tới, lại lên kế hoạch liên hợp với Phục Hy thị của Thế Ngoại Chi Địa, nhất cử san bằng Âm Khang thị!
Thủy sư hai quân không nhanh không chậm đi theo phía sau Thủy sư Âm Khang thị, chạy về phía Thiên Hà Chi Châu. Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, khẽ nhíu mày.
- Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Bàn Hồ thị bị đánh bại một trận, sao vẫn còn đuổi theo không buông như vậy? Theo lý mà nói, Lâu Chính Sư đã biết rõ không thể lưu ta lại trên Thiên Hà, hẳn là sẽ không đuổi tiếp mới đúng!
Hắn nhìn xuống phía dưới Thiên Hà, nơi đó chính là vị trí của Đế tinh. Trong Tử Vi Đế Tinh có rất nhiều Đế tộc, hắn chỉ cần mượn đường lãnh địa của Trung Ương thị, Thủy sư Thiên Đình sẽ không dám truy kích, vì sao Lâu Chính Sư vẫn còn đuổi theo không buông?
- Chỉ sợ Lâu Chính Sư không phải là muốn đối phó ta, mà là…
Trong lòng hắn nhất thời trầm xuống:
- Mà là muốn diệt trừ Âm Khang thị!
Chương trước Chương tiếp
Loading...