Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1297: Xé rách mặt (2)
- Dã Man Nhân Tộc bán Phù Thử cho Vũ Đô Lang, không khỏi cũng quá trùng hợp rồi a? Vũ Đô Lang giết chết Phù Thử, chính là đoạn tuyệt khả năng liên hợp với Tiên Thiên Cung ta. Trong này nếu không có gì mờ ám, quả thật rất khó khiến cho ta tin phục!
Chung Nhạc giận tím mặt, vỗ bàn, phẫn nộ quát lớn, nói:
- Tử Quang tiểu nhi khinh ta quá mức! Nếu ngươi đã xé rách mặt, vậy ta liền nói rõ!
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ biến. Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Ngươi có dám nói cho ta biết, Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão để làm gì không? Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão, chẳng lẽ không phải vì đi tìm Vũ Đô Lang? Đây là kế sách của ngươi, không thể gạt được ta! Ngươi cái tên gian thần này, đố kỵ tài năng của ta, đầu độc Bệ hạ đi tìm Vũ Đô Lang hãm hại ta, khiến cho ta và Điện hạ suýt chút nữa không thể còn sống trở về!
Tử Quang Quân Vương nổi xung thiên. Tiên Thiên Đế Quân lúng ta lúng túng nói:
- Dịch Quân, chuyện này…
- Bệ hạ không cần nói nhiều! Vũ Đô Lang và ta có thâm cừu đại hận, đã ám toán kiếp trước của ta, mà tên gian thần này lại muốn dùng Vũ Đô Lang để hại ta một lần nữa!
Sắc mặt Chung Nhạc đỏ lên, cắn răng nghiến lợi nói:
- Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão, bị Dã Man Nhân Tộc bắt giữ, bán cho Vũ Đô Lang, bị Vũ Đô Lang ăn tươi. Đó là chuyện của mấy chục năm trước, liên quan gì tới ta? Tử Quang tiểu nhi nhiều lần nhằm vào ta, không ngờ còn muốn đổ cái chết của Phù Thử lên trên đầu của ta. Ta và hắn không đội trời chung, khó có thể cùng triều cộng sự!
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương cũng đỏ lên, cả giận nói:
- Phù Thử đi mời Vũ Đô Lang là kế sách của ta không sai! Cái tên Dịch gian ngươi từ trước tới nay luôn là một bộ dạng gian thần, ta chính là không tin được ngươi, mới dùng Vũ Đô Lang để áp chế ngươi, muốn ngươi không dám phản loạn Đế Quân! Nhất định là tên gian thần ngươi đã nhìn thấu mưu kế của ta, cố ý để cho Vũ Đô Lang giết chết Phù Thử, truy sát Điện hạ, khiến cho Đế Quân không thể thu phục Vũ Đô Lang!
Chung Nhạc giận quá hóa cười:
- Vũ Đô Lang giết chết Phù Thử quan hệ gì với ta? Bất quá, Vũ Đô Lang truy sát ta và Điện hạ, quả thật là ta đã âm thầm sai người đi mật báo, nói cho Vũ Đô Lang và Yển Sư Hi biết hành tung và lộ tuyến của chúng ta. Ta chính là muốn đoạn tuyệt ý niệm của ngươi!
Tử Quang Quân Vương giận dữ:
- Đây còn không phải là hành vi gian thần sao? Ngươi suýt chút nữa hại chết Điện hạ!
Mục Tô Ca trừng mắt cứng lưỡi, trong lòng thầm nghĩ:
- Khó trách Yển Sư Hi và Vũ Đô Lang có thể chuẩn xác tìm được chúng ta, hóa ra là hành vi của Dịch tiên sinh…
Hắn vốn dĩ đối với việc Yển Sư Hi có thể tìm được bọn họ còn có chút nghi hoặc, không nghĩ tới là do Chung Nhạc mật báo.
- Ta hại chết Điện hạ rồi sao?
Chung Nhạc vẫn không nguôi phẫn nộ, nói:
- Ta giết chết Yển Sư Thiên Vương Yển Sư Hi của Thiên Đình, đánh trọng thương Tiên Thiên Ma Thần Vũ Đô Lang, đây là công lao bằng trời. Ngươi cái tên gian thần này ghen tỵ công lao của ta!
- Ta phi!
Tử Quang Quân Vương tức sùi bọt mép:
- Ta đã lập cho Đế Quân không biết bao nhiêu công lao hãn mã, còn cần ghen tỵ chút công lao nhỏ bé của ngươi sao? Ngươi đôi câu vài lời đã hàng phục được Dã Man Nhân Tộc, ta hoài nghi ngươi sớm đã có tư thông với đám Dã Man Nhân Tộc kia…
Chung Nhạc giận dữ, một quyền đánh thẳng lên trên mặt hắn, đánh cho khuôn mặt Tử Quang Quân Vương vặn vẹo. Tử Quang Quân Vương phẫn nộ, đá ra một cước, nhắm thẳng lồng ngực Chung Nhạc. Tiên Thiên Đế Quân vội vàng ôm Tử Quang Quân Vương lại, gấp gáp nói:
- Ngươi là Tạo Vật Chủ, một cước này đạp xuống, sẽ đạp chết Tả Quân Vương của ta a! Tử Quang, xin bớt giận…
Chung Nhạc vươn tay chụp lấy mái tóc Tử Quang Quân Vương, giơ nắm tay lên lại muốn đánh xuống, Tử Quang Quân Vương vội vàng cao giọng nói:
- Đế Quân, ngươi thiên vị!
Mục Tô Ca vội vàng tiến lên ôm Chung Nhạc lại, kéo hắn lui về, nói:
- Tiên sinh bớt giận! Bớt giận! Tay đấm chân đá như vậy, ít nhiều cũng lộ ra có chút lưu manh, không phải hành vi của trí giả a…
Chung Nhạc vẫn còn oán hận, nói:
- Điện hạ buông ta ra, ta giơ đao chém chết cái tên gian thần này!
Tiên Thiên Đế Quân cười ha hả, nói:
- Hai vị đều là phụ tá đắc lực của ta, cần gì nháo tới mức như vậy? Đều bớt nóng! Bớt nóng a!
Chung Nhạc kềm chế lửa giận, khoanh chân ngồi xuống. Tử Quang Quân Vương cũng khoanh chân ngồi xuống, hai người liếc nhìn nhau một cái, rất nhanh đã xoay đầu sang chỗ khác. Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:
- Chuyện tình chiêu an Nhân Tộc này…
Tử Quang Quân Vương cười lạnh, nói:
- Đế Quân, Nhân Tộc dã man thành tính, đã bán đi hơn hai mươi vạn Thần Ma Hổ Giao Phiêu Kỵ của Điện hạ, món nợ này hẳn là tính lên trên đầu Dịch gian a!
Chung Nhạc nhất thời giận dữ, liền muốn một lần nữa nhào tới tay đấm chân đá. Tử Quang Quân Vương soạt một tiếng rút kiếm, phẫn nộ quát lớn:
- Ta sợ ngươi sao? Ngươi tới đây! Ta một kiếm chém chết ngươi!
Chung Nhạc trở tay rút đao, giận quá hóa cười, nói:
- Đổi thành ta kiếp trước, chém chết ngươi không tốn bao nhiêu sức lực!
Tiên Thiên Đế Quân có chút đau đầu, vội vàng đè hai người lại, nói:
- Chuyện chiêu an Nhân Tộc, liền toàn quyền giao cho Dịch Quân! Dã Man Nhân Tộc của Vũ trụ Cổ lão sau này sẽ do Dịch Quân thống soái! Tử Quang, ngươi vẫn là không nên nhúng tay vào chuyện này nữa!
Chung Nhạc giận tím mặt, vỗ bàn, phẫn nộ quát lớn, nói:
- Tử Quang tiểu nhi khinh ta quá mức! Nếu ngươi đã xé rách mặt, vậy ta liền nói rõ!
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ biến. Chung Nhạc lạnh lùng nói:
- Ngươi có dám nói cho ta biết, Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão để làm gì không? Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão, chẳng lẽ không phải vì đi tìm Vũ Đô Lang? Đây là kế sách của ngươi, không thể gạt được ta! Ngươi cái tên gian thần này, đố kỵ tài năng của ta, đầu độc Bệ hạ đi tìm Vũ Đô Lang hãm hại ta, khiến cho ta và Điện hạ suýt chút nữa không thể còn sống trở về!
Tử Quang Quân Vương nổi xung thiên. Tiên Thiên Đế Quân lúng ta lúng túng nói:
- Dịch Quân, chuyện này…
- Bệ hạ không cần nói nhiều! Vũ Đô Lang và ta có thâm cừu đại hận, đã ám toán kiếp trước của ta, mà tên gian thần này lại muốn dùng Vũ Đô Lang để hại ta một lần nữa!
Sắc mặt Chung Nhạc đỏ lên, cắn răng nghiến lợi nói:
- Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão, bị Dã Man Nhân Tộc bắt giữ, bán cho Vũ Đô Lang, bị Vũ Đô Lang ăn tươi. Đó là chuyện của mấy chục năm trước, liên quan gì tới ta? Tử Quang tiểu nhi nhiều lần nhằm vào ta, không ngờ còn muốn đổ cái chết của Phù Thử lên trên đầu của ta. Ta và hắn không đội trời chung, khó có thể cùng triều cộng sự!
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương cũng đỏ lên, cả giận nói:
- Phù Thử đi mời Vũ Đô Lang là kế sách của ta không sai! Cái tên Dịch gian ngươi từ trước tới nay luôn là một bộ dạng gian thần, ta chính là không tin được ngươi, mới dùng Vũ Đô Lang để áp chế ngươi, muốn ngươi không dám phản loạn Đế Quân! Nhất định là tên gian thần ngươi đã nhìn thấu mưu kế của ta, cố ý để cho Vũ Đô Lang giết chết Phù Thử, truy sát Điện hạ, khiến cho Đế Quân không thể thu phục Vũ Đô Lang!
Chung Nhạc giận quá hóa cười:
- Vũ Đô Lang giết chết Phù Thử quan hệ gì với ta? Bất quá, Vũ Đô Lang truy sát ta và Điện hạ, quả thật là ta đã âm thầm sai người đi mật báo, nói cho Vũ Đô Lang và Yển Sư Hi biết hành tung và lộ tuyến của chúng ta. Ta chính là muốn đoạn tuyệt ý niệm của ngươi!
Tử Quang Quân Vương giận dữ:
- Đây còn không phải là hành vi gian thần sao? Ngươi suýt chút nữa hại chết Điện hạ!
Mục Tô Ca trừng mắt cứng lưỡi, trong lòng thầm nghĩ:
- Khó trách Yển Sư Hi và Vũ Đô Lang có thể chuẩn xác tìm được chúng ta, hóa ra là hành vi của Dịch tiên sinh…
Hắn vốn dĩ đối với việc Yển Sư Hi có thể tìm được bọn họ còn có chút nghi hoặc, không nghĩ tới là do Chung Nhạc mật báo.
- Ta hại chết Điện hạ rồi sao?
Chung Nhạc vẫn không nguôi phẫn nộ, nói:
- Ta giết chết Yển Sư Thiên Vương Yển Sư Hi của Thiên Đình, đánh trọng thương Tiên Thiên Ma Thần Vũ Đô Lang, đây là công lao bằng trời. Ngươi cái tên gian thần này ghen tỵ công lao của ta!
- Ta phi!
Tử Quang Quân Vương tức sùi bọt mép:
- Ta đã lập cho Đế Quân không biết bao nhiêu công lao hãn mã, còn cần ghen tỵ chút công lao nhỏ bé của ngươi sao? Ngươi đôi câu vài lời đã hàng phục được Dã Man Nhân Tộc, ta hoài nghi ngươi sớm đã có tư thông với đám Dã Man Nhân Tộc kia…
Chung Nhạc giận dữ, một quyền đánh thẳng lên trên mặt hắn, đánh cho khuôn mặt Tử Quang Quân Vương vặn vẹo. Tử Quang Quân Vương phẫn nộ, đá ra một cước, nhắm thẳng lồng ngực Chung Nhạc. Tiên Thiên Đế Quân vội vàng ôm Tử Quang Quân Vương lại, gấp gáp nói:
- Ngươi là Tạo Vật Chủ, một cước này đạp xuống, sẽ đạp chết Tả Quân Vương của ta a! Tử Quang, xin bớt giận…
Chung Nhạc vươn tay chụp lấy mái tóc Tử Quang Quân Vương, giơ nắm tay lên lại muốn đánh xuống, Tử Quang Quân Vương vội vàng cao giọng nói:
- Đế Quân, ngươi thiên vị!
Mục Tô Ca vội vàng tiến lên ôm Chung Nhạc lại, kéo hắn lui về, nói:
- Tiên sinh bớt giận! Bớt giận! Tay đấm chân đá như vậy, ít nhiều cũng lộ ra có chút lưu manh, không phải hành vi của trí giả a…
Chung Nhạc vẫn còn oán hận, nói:
- Điện hạ buông ta ra, ta giơ đao chém chết cái tên gian thần này!
Tiên Thiên Đế Quân cười ha hả, nói:
- Hai vị đều là phụ tá đắc lực của ta, cần gì nháo tới mức như vậy? Đều bớt nóng! Bớt nóng a!
Chung Nhạc kềm chế lửa giận, khoanh chân ngồi xuống. Tử Quang Quân Vương cũng khoanh chân ngồi xuống, hai người liếc nhìn nhau một cái, rất nhanh đã xoay đầu sang chỗ khác. Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:
- Chuyện tình chiêu an Nhân Tộc này…
Tử Quang Quân Vương cười lạnh, nói:
- Đế Quân, Nhân Tộc dã man thành tính, đã bán đi hơn hai mươi vạn Thần Ma Hổ Giao Phiêu Kỵ của Điện hạ, món nợ này hẳn là tính lên trên đầu Dịch gian a!
Chung Nhạc nhất thời giận dữ, liền muốn một lần nữa nhào tới tay đấm chân đá. Tử Quang Quân Vương soạt một tiếng rút kiếm, phẫn nộ quát lớn:
- Ta sợ ngươi sao? Ngươi tới đây! Ta một kiếm chém chết ngươi!
Chung Nhạc trở tay rút đao, giận quá hóa cười, nói:
- Đổi thành ta kiếp trước, chém chết ngươi không tốn bao nhiêu sức lực!
Tiên Thiên Đế Quân có chút đau đầu, vội vàng đè hai người lại, nói:
- Chuyện chiêu an Nhân Tộc, liền toàn quyền giao cho Dịch Quân! Dã Man Nhân Tộc của Vũ trụ Cổ lão sau này sẽ do Dịch Quân thống soái! Tử Quang, ngươi vẫn là không nên nhúng tay vào chuyện này nữa!