Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1282: Thần thông Côn Tộc (1)
Mục Tô Ca đồng ý, lập tức từ giã mấy vị Thủ lĩnh Nhân Tộc, nói rõ ý của Chung Nhạc. Phù Kỳ Chi nói:
- Nếu đã như vậy, chúng ta cũng không dám lưu hai vị nữa! Ta sẽ để cho Phù Lê đi theo Điện hạ và tiên sinh tới Tử Vi. Nếu Tiên Thiên Đế Quân hạ xuống chiếu thư, chúng ta tự nhiên sẽ quy hàng. Về phần Hổ Giao Phiêu Kỵ của Điện hạ, trước tạm để bọn họ lưu lại Tinh Hồng Bảo mấy ngày a!
Mục Tô Ca hiểu ý, biết rõ đám Nhân Tộc này vẫn là không yên lòng đối với chính mình, cho nên mới giữ đám Hổ Giao Phiêu Kỵ lại. Cho dù bọn họ một đi không trở lại, Nhân Tộc cũng sẽ không tổn thất bao nhiêu, bán đám Thần Ma Hổ Giao Phiêu Kỵ cho các tộc làm nô lệ cũng có thể đổi lấy không ít tài phú.
Lần này hạ giới, hắn mang theo trăm vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ, là đại quân Thần Ma do một tay hắn gian gian khổ khổ chế tạo ra. Lần trước chuộc về từ trong tay Phù Lê hơn hai mươi vạn, trong Bí cảnh Nguyên thần còn cất chứa gần năm mươi vạn, hơn hai mươi vạn còn lại đã bị đám Dã nhân Phù Lê bán cho Ma Tộc mất rồi.
Sau khi Mục Tô Ca bị bắt, bảy mươi vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ này lại một lần nữa bị cướp đoạt, thậm chí ngay cả những bảo vật khác trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn cũng bị cướp đoạt sạch sẽ. Bảy mươi vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ này bị đám Dã nhân Tinh Hồng Bảo bán đi không ít, hiện tại chỉ còn lại không tới sáu mươi vạn, có thể nói là tổn binh hại tướng, khiến cho hắn không còn chút mặt mũi. Ngay cả những bảo vật bị cướp đoạt mất, đám Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo cũng không trả lại cho hắn, mà Mục Tô Ca cũng không có ý tứ ném xuống mặt mũi đi đòi lại.
Phù Kỳ Chi gọi Phù Lê tới, cẩn thận phân phó một phen, ba người lập tức lên đường, chạy về phía Thần Thành thứ sáu. Phù Lê và Mục Tô Ca đều là Tạo Vật Chủ đỉnh cao, tu vi thực lực cường đại, tốc độ so với Chung Nhạc thì nhanh hơn rất nhiều.
- Lần này có Phù Lê huynh ở đây, cho dù có gặp lại Yển Sư Hi, chúng ta cũng sẽ không chật vật như vậy nữa!
Mục Tô Ca mỉm cười, nói. Phù Lê nghi hoặc hỏi:
- Yển Sư Hi? Nàng là ai?
- Yển Sư Hi chính là một vị Thiên Vương của Tử Vi Thiên Đình, giỏi về Khôi Lỗi Thuật, điều khiển thi thể. Nữ tử này là Mẫu Thần của Côn Tộc, đã từng đuổi giết ta và Dịch tiên sinh, khiến cho chúng ta vô cùng chật vật!
Mục Tô Ca mỉm cười, nói:
- May nhờ có Dịch tiên sinh khôn khéo, chúng ta mới có thể tránh được sự truy sát của Yển Sư Hi!
- Mẫu Thần Côn Tộc?
Sắc mặt Phù Lê khẽ biến, thất thanh nói:
- Nguy rồi!
Mục Tô Ca nhất thời nghi hoặc. Thân thể Phù Lê khẽ động, trong Bí cảnh Nguyên thần nhất thời bay ra một mảnh kim vân vô biên vô tận, toàn bộ đều là Côn Tộc, biến thành một mảnh vân hải kim sắc, khắp nơi đều là côn trùng chi chi chít chít.
- Ta ngày thường nuôi một đám Côn Tộc dùng để phòng thân. Nếu đám Côn Tộc gặp Thần Tộc, Ma Tộc ngược lại thì cũng thôi, vẫn còn có chút chiến lực. Nhưng nếu là gặp một tôn Mẫu Thần Mẫu Hoàng, vậy thì chẳng những không có nửa điểm tác dụng, thậm chí còn sẽ bị Mẫu Hoàng khống chế, công kích chúng ta nữa!
Phù Lê vội vàng nói:
- Cho dù ta giấu bọn chúng trong Bí cảnh Nguyên thần, cũng khó có thể che giấu được cảm ứng của Mẫu Hoàng! Các ngươi chờ một chút! Ta trước đưa đám Côn Thần này trở lại Tinh Hồng Bảo!
Hắn co chân phóng như điên, chạy ngược về phía Tinh Hồng Bảo. Chung Nhạc và Mục Tô Ca đứng tại chỗ lẳng lặng chờ đợi. Chỉ trong chốc lát, Phù Lê đã dùng tốc độ càng nhanh hơn phóng như điên trở lại. Chung Nhạc và Mục Tô Ca cực kỳ kinh ngạc:
- Không ngờ tốc độ của Phù Lê lại nhanh như vậy. Chúng ta dùng thời gian bốn năm ngày mới đi tới nơi này, mà hắn chỉ dùng thời gian chưa tới một nén nhang đã có thể chạy đi chạy lại…
Sắc mặt Phù Lê kinh hoảng, lớn tiếng hỏi:
- Tôn Mẫu Thần Côn Tộc mà các ngươi đã nói, có phải là điều khiển một đóa hồng vân hay không?
Chung Nhạc gật đầu. Mục Tô Ca thì lại nghi hoặc hỏi:
- Sao Phù Lê huynh lại biết Yển Sư Hi điều khiển một đóa hồng vân?
- Nàng chính là đang đuổi theo sau mông ta a!
Phù Lê tràn ngập nộ khí, vọt tới bên cạnh hai người, kêu lên:
- Chạy mau! Chạy mau! Nàng đã cảm ứng được Côn Thần cất giấu trong Bí cảnh Nguyên thần của ta rồi!
Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tinh không bay tới một đóa hồng vân. Đóa hồng vân kia không có hình thái cố định, không ngừng biến ảo hình thái trong tinh không, đột nhiên nhào tới trên một khỏa Tinh cầu, trong khoảnh khắc lại bay đi. Chỉ thấy khỏa Tinh cầu kia đã không cánh mà bay, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Quả nhiên là Yển Sư Hi! Nữ nhân này thật sự âm hồn không tan mà!
Da đầu Chung Nhạc cũng không khỏi tê dại. Yển Sư Thiên Vương của Thiên Đình thủ đoạn quỷ dị khó lường, khôi lỗi thuật có một không hai thiên hạ. Hiển nhiên nữ nhân này đã xem Vũ trụ Cổ lão như là bãi cỏ nhà nàng, bắt đầu nuôi thả khôi lỗi và côn trùng của chính mình.
Chung Nhạc lắc mình bay vào trong quang luân sau đầu Mục Tô Ca. Mục Tô Ca và Phù Lê liều mạng bão táp lao nhanh về phía trước. Mục Tô Ca lớn tiếng hỏi:
- Nàng làm sao biết được tung tích của chúng ta?
- Ta cũng không biết!
Phù Lê hét lớn:
- Ta dự định trở về Tinh Hồng Bảo, vẫn chưa ra khỏi thạch lâm bao xa đã gặp phải bà nương điên này mà! Bà nương này quả thật đáng sợ, ta còn cách nàng rất xa đã cảm giác được đám Côn Tộc trong Bí cảnh Nguyên thần rục rịch xuất động, cho nên lập tức chạy trở lại tìm các ngươi!
Mục Tô Ca nhất thời chán nản:
- Nàng không biết chúng ta ở đây! Nàng là được ngươi dẫn tới a!
Đột nhiên, phía sau vang lên tiếng cười khanh khách. Đóa hồng vân kia chợt biến hóa, nhanh chóng bay tới. Tiếng cười trong mây kia phảng phất như ức vạn con côn trùng nhỏ đang nằm trên xương của ngươi, há miệng cắn rào rào xương cốt của ngươi vậy.
- Thú vị! Thú vị! Dịch tiên sinh, Tam Thái tử, Vũ trụ Cổ lão lớn như vậy, thiếp thân vốn cho rằng cũng không thể lại tìm được các ngươi nữa. Không ngờ trùng hợp như vậy, ở nơi này lại gặp được các ngươi. Có lẽ, đây chính là duyên phận a?
Trong đóa hồng vân, tiếng cười của Yển Sư Hi vang lên không ngừng:
- Khiến thiếp thân vui mừng chính là, không biết các ngươi tìm được từ đâu ra một tên lực lưỡng! Mà không ngờ tên lực lưỡng này lại nuôi dưỡng không biết bao nhiêu Côn Tộc nữa. Các ngươi quả thật là không biết sống chết a!
Phù Lê hừ khẽ một tiếng, thân thể đột nhiên đại chấn. Trong sáu đạo quang luân sau đầu hắn, vô số côn trùng kim quang xán lạn đang điên cuồng gặm nhắm Bí cảnh Nguyên thần của hắn. Đám Côn Tộc rất nhanh đã cắn thủng Bí cảnh, chỉ thấy toàn thân Phù Lê trở nên trăm ngàn lỗ thủng, da dẻ nhục thân xuất hiện từng cái từng cái lỗ thủng. Vô số côn trùng kim sắc chi chi chít chít từ trong nhục thân hắn chui ra, giống như từng cỗ từng cỗ khói mù kim sắc vậy.
- Nếu đã như vậy, chúng ta cũng không dám lưu hai vị nữa! Ta sẽ để cho Phù Lê đi theo Điện hạ và tiên sinh tới Tử Vi. Nếu Tiên Thiên Đế Quân hạ xuống chiếu thư, chúng ta tự nhiên sẽ quy hàng. Về phần Hổ Giao Phiêu Kỵ của Điện hạ, trước tạm để bọn họ lưu lại Tinh Hồng Bảo mấy ngày a!
Mục Tô Ca hiểu ý, biết rõ đám Nhân Tộc này vẫn là không yên lòng đối với chính mình, cho nên mới giữ đám Hổ Giao Phiêu Kỵ lại. Cho dù bọn họ một đi không trở lại, Nhân Tộc cũng sẽ không tổn thất bao nhiêu, bán đám Thần Ma Hổ Giao Phiêu Kỵ cho các tộc làm nô lệ cũng có thể đổi lấy không ít tài phú.
Lần này hạ giới, hắn mang theo trăm vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ, là đại quân Thần Ma do một tay hắn gian gian khổ khổ chế tạo ra. Lần trước chuộc về từ trong tay Phù Lê hơn hai mươi vạn, trong Bí cảnh Nguyên thần còn cất chứa gần năm mươi vạn, hơn hai mươi vạn còn lại đã bị đám Dã nhân Phù Lê bán cho Ma Tộc mất rồi.
Sau khi Mục Tô Ca bị bắt, bảy mươi vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ này lại một lần nữa bị cướp đoạt, thậm chí ngay cả những bảo vật khác trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn cũng bị cướp đoạt sạch sẽ. Bảy mươi vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ này bị đám Dã nhân Tinh Hồng Bảo bán đi không ít, hiện tại chỉ còn lại không tới sáu mươi vạn, có thể nói là tổn binh hại tướng, khiến cho hắn không còn chút mặt mũi. Ngay cả những bảo vật bị cướp đoạt mất, đám Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo cũng không trả lại cho hắn, mà Mục Tô Ca cũng không có ý tứ ném xuống mặt mũi đi đòi lại.
Phù Kỳ Chi gọi Phù Lê tới, cẩn thận phân phó một phen, ba người lập tức lên đường, chạy về phía Thần Thành thứ sáu. Phù Lê và Mục Tô Ca đều là Tạo Vật Chủ đỉnh cao, tu vi thực lực cường đại, tốc độ so với Chung Nhạc thì nhanh hơn rất nhiều.
- Lần này có Phù Lê huynh ở đây, cho dù có gặp lại Yển Sư Hi, chúng ta cũng sẽ không chật vật như vậy nữa!
Mục Tô Ca mỉm cười, nói. Phù Lê nghi hoặc hỏi:
- Yển Sư Hi? Nàng là ai?
- Yển Sư Hi chính là một vị Thiên Vương của Tử Vi Thiên Đình, giỏi về Khôi Lỗi Thuật, điều khiển thi thể. Nữ tử này là Mẫu Thần của Côn Tộc, đã từng đuổi giết ta và Dịch tiên sinh, khiến cho chúng ta vô cùng chật vật!
Mục Tô Ca mỉm cười, nói:
- May nhờ có Dịch tiên sinh khôn khéo, chúng ta mới có thể tránh được sự truy sát của Yển Sư Hi!
- Mẫu Thần Côn Tộc?
Sắc mặt Phù Lê khẽ biến, thất thanh nói:
- Nguy rồi!
Mục Tô Ca nhất thời nghi hoặc. Thân thể Phù Lê khẽ động, trong Bí cảnh Nguyên thần nhất thời bay ra một mảnh kim vân vô biên vô tận, toàn bộ đều là Côn Tộc, biến thành một mảnh vân hải kim sắc, khắp nơi đều là côn trùng chi chi chít chít.
- Ta ngày thường nuôi một đám Côn Tộc dùng để phòng thân. Nếu đám Côn Tộc gặp Thần Tộc, Ma Tộc ngược lại thì cũng thôi, vẫn còn có chút chiến lực. Nhưng nếu là gặp một tôn Mẫu Thần Mẫu Hoàng, vậy thì chẳng những không có nửa điểm tác dụng, thậm chí còn sẽ bị Mẫu Hoàng khống chế, công kích chúng ta nữa!
Phù Lê vội vàng nói:
- Cho dù ta giấu bọn chúng trong Bí cảnh Nguyên thần, cũng khó có thể che giấu được cảm ứng của Mẫu Hoàng! Các ngươi chờ một chút! Ta trước đưa đám Côn Thần này trở lại Tinh Hồng Bảo!
Hắn co chân phóng như điên, chạy ngược về phía Tinh Hồng Bảo. Chung Nhạc và Mục Tô Ca đứng tại chỗ lẳng lặng chờ đợi. Chỉ trong chốc lát, Phù Lê đã dùng tốc độ càng nhanh hơn phóng như điên trở lại. Chung Nhạc và Mục Tô Ca cực kỳ kinh ngạc:
- Không ngờ tốc độ của Phù Lê lại nhanh như vậy. Chúng ta dùng thời gian bốn năm ngày mới đi tới nơi này, mà hắn chỉ dùng thời gian chưa tới một nén nhang đã có thể chạy đi chạy lại…
Sắc mặt Phù Lê kinh hoảng, lớn tiếng hỏi:
- Tôn Mẫu Thần Côn Tộc mà các ngươi đã nói, có phải là điều khiển một đóa hồng vân hay không?
Chung Nhạc gật đầu. Mục Tô Ca thì lại nghi hoặc hỏi:
- Sao Phù Lê huynh lại biết Yển Sư Hi điều khiển một đóa hồng vân?
- Nàng chính là đang đuổi theo sau mông ta a!
Phù Lê tràn ngập nộ khí, vọt tới bên cạnh hai người, kêu lên:
- Chạy mau! Chạy mau! Nàng đã cảm ứng được Côn Thần cất giấu trong Bí cảnh Nguyên thần của ta rồi!
Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tinh không bay tới một đóa hồng vân. Đóa hồng vân kia không có hình thái cố định, không ngừng biến ảo hình thái trong tinh không, đột nhiên nhào tới trên một khỏa Tinh cầu, trong khoảnh khắc lại bay đi. Chỉ thấy khỏa Tinh cầu kia đã không cánh mà bay, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Quả nhiên là Yển Sư Hi! Nữ nhân này thật sự âm hồn không tan mà!
Da đầu Chung Nhạc cũng không khỏi tê dại. Yển Sư Thiên Vương của Thiên Đình thủ đoạn quỷ dị khó lường, khôi lỗi thuật có một không hai thiên hạ. Hiển nhiên nữ nhân này đã xem Vũ trụ Cổ lão như là bãi cỏ nhà nàng, bắt đầu nuôi thả khôi lỗi và côn trùng của chính mình.
Chung Nhạc lắc mình bay vào trong quang luân sau đầu Mục Tô Ca. Mục Tô Ca và Phù Lê liều mạng bão táp lao nhanh về phía trước. Mục Tô Ca lớn tiếng hỏi:
- Nàng làm sao biết được tung tích của chúng ta?
- Ta cũng không biết!
Phù Lê hét lớn:
- Ta dự định trở về Tinh Hồng Bảo, vẫn chưa ra khỏi thạch lâm bao xa đã gặp phải bà nương điên này mà! Bà nương này quả thật đáng sợ, ta còn cách nàng rất xa đã cảm giác được đám Côn Tộc trong Bí cảnh Nguyên thần rục rịch xuất động, cho nên lập tức chạy trở lại tìm các ngươi!
Mục Tô Ca nhất thời chán nản:
- Nàng không biết chúng ta ở đây! Nàng là được ngươi dẫn tới a!
Đột nhiên, phía sau vang lên tiếng cười khanh khách. Đóa hồng vân kia chợt biến hóa, nhanh chóng bay tới. Tiếng cười trong mây kia phảng phất như ức vạn con côn trùng nhỏ đang nằm trên xương của ngươi, há miệng cắn rào rào xương cốt của ngươi vậy.
- Thú vị! Thú vị! Dịch tiên sinh, Tam Thái tử, Vũ trụ Cổ lão lớn như vậy, thiếp thân vốn cho rằng cũng không thể lại tìm được các ngươi nữa. Không ngờ trùng hợp như vậy, ở nơi này lại gặp được các ngươi. Có lẽ, đây chính là duyên phận a?
Trong đóa hồng vân, tiếng cười của Yển Sư Hi vang lên không ngừng:
- Khiến thiếp thân vui mừng chính là, không biết các ngươi tìm được từ đâu ra một tên lực lưỡng! Mà không ngờ tên lực lưỡng này lại nuôi dưỡng không biết bao nhiêu Côn Tộc nữa. Các ngươi quả thật là không biết sống chết a!
Phù Lê hừ khẽ một tiếng, thân thể đột nhiên đại chấn. Trong sáu đạo quang luân sau đầu hắn, vô số côn trùng kim quang xán lạn đang điên cuồng gặm nhắm Bí cảnh Nguyên thần của hắn. Đám Côn Tộc rất nhanh đã cắn thủng Bí cảnh, chỉ thấy toàn thân Phù Lê trở nên trăm ngàn lỗ thủng, da dẻ nhục thân xuất hiện từng cái từng cái lỗ thủng. Vô số côn trùng kim sắc chi chi chít chít từ trong nhục thân hắn chui ra, giống như từng cỗ từng cỗ khói mù kim sắc vậy.