Nhà Tú Tài Có Nữ Nhi Bận Rộn Làm Ruộng
Chương 116
Tiền thị nghi ngờ ngờ, hay là tức phụ Vương Nhị đặt chủ ý lên người Nha Nhi nhà bọn họ? Nhưng tiểu tử nhà Vương Nhị mới bảy tuổi, cả ngày nước mắt nước mũi lăn lộn trên mặt đất, sao nàng ta dám?
Tiền thị vừa định mắng nàng người si nói mộng, đã nghe nàng ta nói: "Thẩm có lòng tốt, mấy năm nay Tần Mộc nuôi trong nhà ngài lớn lên cao lớn mạnh mẽ không nói, ngay cả cách hành xử lời nói đều không giống mấy đứa trẻ trong thôn.
Dù sao cũng do Liễu tướng công dạy dỗ, còn được vào huyện học tập."
Tiền thị triều vương nhị gia trên người ngắm liếc mắt một cái, đoán không ra này vương nhị gia rốt cuộc muốn làm gì?
"Không dối gạt thẩm, nhà mẹ đẻ ta có một chất nữ nhỏ hơn Tần Mộc một tuổi.
Tần Mộc cũng đã mười hai tuổi, theo lý thuyết cũng có thể làm mai, ta thấy tiểu tử Tần gia không tồi, liền nghĩ tới chất nữ kia nhà ta."
Tức phụ Vương Nhị lại nhích lại gần Tiền thị, dường như chỉ hận không thể dán người lên, nói: "Tuy ta là con gái đã gả chồng, không nên tham gia vào chuyện nhà mẹ đẻ.
Nhưng huynh tẩu nhà mẹ đẻ ta đều là người thành thật, đánh ba gậy cũng không dám nói gì.
Nếu dựa vào hắn tìm được một mối hôn sự tốt cho chất nữ, chỉ sợ là không được.
Huynh tẩu ta cũng không cầu phú quý, chỉ muốn để chất nữ tìm được một người kiên định.
Lúc trước ta về nhà mẹ đẻ nhắc đến tiểu tử Tần gia.
Ta nói tiểu tử Tần gia không cha không mẹ, đến cả một người thân cũng không có.
Ngay cả nhà Tần gia cũng đổ, bây giờ vẫn ở lại nhà thẩm."
"Huynh tẩu ta nghe chuyện này cũng nói không để ý những thứ đó.
Chỉ cần tiểu tử Tần gia là người tốt, bọn họ bằng lòng giúp Tần gia xây nhà." Tức phụ Hồ Lão Tam vẫn luôn ở bên cạnh hai người, cách không quá xa.
Cho dù Tức phụ nhà Vương Nhị đã hạ thấp giọng nhưng lời nàng ấy nói với Tiền thị đều nghe được rõ ràng.
"Cũng không biết nàng ta lấy mặt mũi từ chỗ nào!" tức phụ Hồ Lão Tam thầm mắng một tiếng.
Lúc trước còn nói tức phụ Vương Nhi gia không biết tính kế, đây sao có thể không tính, đây là vì đã tính kế hết lên người khác thì có.
Cũng may Tiền thị cũng không phải người ngốc, không đồng ý việc này.
Chỉ nghe Tiền thị giải thích nói: "Tức phụ Vương gia ngươi đừng đa tâm, lão bà tử ta cũng không phải coi thường nhà mẹ đẻ nhà ngươi.
Chỉ là Tần Mộc dù sao cũng chỉ ở tạm trong nhà ta, hắn họ Tần, hôn sự của hắn cũng không tới lượt ta làm chủ.
Huynh tẩu nhà mẹ đẻ ngươi nếu thật sự có lòng vậy không ngại chờ đến khi Tần Mộc thành niên, đến lúc đó lại hỏi ý kiến hắn xem sao.
Dù sao bọn họ vẫn có nhỏ, cũng có thể chờ thêm mấy năm."
A, Liễu tướng công còn chưa có làm quan, đã như thế rồi.
Dung mạo của chất nữ nàng ta xinh đẹp như vậy, ở trong thôn nhà mẹ đẻ cũng không tìm được người thứ hai, bây giờ thì ngược lại bị bà tử này ghét bỏ.
Nàng ta thật sự muốn nhìn xem sau này Liễu gia có thể chọn cho Tần Mộc khuê nữ như thế nào.
Tức phụ nhà Hồ Lão Tam có lòng muốn nhắc nhớ Tiền thị đừng bị người nào đó lừa gạt, nhưng việc này ấy thật sự không tiện mở miệng.
Nói đến chuyện nhân duyên của người ta, nếu nàng ấy thật sự nói ra không khéo Vương gia sẽ muốn ăn thịt mình.
Nói đến cùng là do Tiền thị coi thường bọn họ.
Việc này sớm không nói muộn không nói, lại cố tình nói sau khi Liễu tướng công trúng cử nhân.
Lý do là gì? Còn không phải vì muốn được hưởng ké ánh sáng của Liễu tướng công sao? Sau này Liễu tướng công thật sự làm quan, vậy vòng quanh một lượt bọn họ cũng có thể tính là người thân của Liễu gia.
Ai, nàng chỉ có thể nhìn Tiền thị lo lắng
Đều xem người khác là kẻ ngốc không hiểu được ý đồ của nàng ta.
A, cái gì mà nhìn trúng nhân phẩm của Tần tiểu tử, cái nàng ta nhìn trúng là thân phân Tần tiểu tử được nuôi ở Liễu gia mới đúng.
Tiền thị không biết mình bị tức phụ Vương thị ghi hận trong lòng.
Mấy lời vừa rồi cùng không phải bà muốn lấy cớ, sau này Tần Mộc đón dâu, Liễu gia sẽ đưa sính lễ nhưng muốn cưới cô nương nhà ai phải để Tần Mộc tự mình gật đầu.
Xem như cần trưởng bối tới nói chuyện vật cũng nên là nhi tử của bà.
Người này đúng là rất biết tính toán! Bàn tính cũng không lẫn bằng mặt nàng ta.
Trong thôn có ai không biết Liễu gia đối xử với Tần tiểu tử như con ruột trong nhà? Liễu gia càng ngày càng giàu có, tương lai còn không biết sẽ đại phú đại quý đến mức nào? Sau này Tần tiểu tử thật sự muốn đón dâu, Liễu gia có thể bạc đãi với hắn sao?
Nghe Tiền thị từ chối mối hôn sự này, ngoài miệng tức phụ Vương Nhi nói hai đứa nhỏ không có duyên phận, trong lòng lại thầm ghi hận Tiền thị.
Tiểu tử Tần gia ăn ở Liễu gia, ngủ ở Liễu gia, cũng tính là một nửa người Liễu gia, việc này sao Liễu gia sao lại không thể làm chủ? Đừng nói Tần Mộc có ý kiến gì, cho dù hắn có không chịu nhưng chỉ cần Tiền thị gật đầu, Tần tiểu tử cũng phải ngoan ngoãn cưới người vào nhà.
Tiền thị vừa định mắng nàng người si nói mộng, đã nghe nàng ta nói: "Thẩm có lòng tốt, mấy năm nay Tần Mộc nuôi trong nhà ngài lớn lên cao lớn mạnh mẽ không nói, ngay cả cách hành xử lời nói đều không giống mấy đứa trẻ trong thôn.
Dù sao cũng do Liễu tướng công dạy dỗ, còn được vào huyện học tập."
Tiền thị triều vương nhị gia trên người ngắm liếc mắt một cái, đoán không ra này vương nhị gia rốt cuộc muốn làm gì?
"Không dối gạt thẩm, nhà mẹ đẻ ta có một chất nữ nhỏ hơn Tần Mộc một tuổi.
Tần Mộc cũng đã mười hai tuổi, theo lý thuyết cũng có thể làm mai, ta thấy tiểu tử Tần gia không tồi, liền nghĩ tới chất nữ kia nhà ta."
Tức phụ Vương Nhị lại nhích lại gần Tiền thị, dường như chỉ hận không thể dán người lên, nói: "Tuy ta là con gái đã gả chồng, không nên tham gia vào chuyện nhà mẹ đẻ.
Nhưng huynh tẩu nhà mẹ đẻ ta đều là người thành thật, đánh ba gậy cũng không dám nói gì.
Nếu dựa vào hắn tìm được một mối hôn sự tốt cho chất nữ, chỉ sợ là không được.
Huynh tẩu ta cũng không cầu phú quý, chỉ muốn để chất nữ tìm được một người kiên định.
Lúc trước ta về nhà mẹ đẻ nhắc đến tiểu tử Tần gia.
Ta nói tiểu tử Tần gia không cha không mẹ, đến cả một người thân cũng không có.
Ngay cả nhà Tần gia cũng đổ, bây giờ vẫn ở lại nhà thẩm."
"Huynh tẩu ta nghe chuyện này cũng nói không để ý những thứ đó.
Chỉ cần tiểu tử Tần gia là người tốt, bọn họ bằng lòng giúp Tần gia xây nhà." Tức phụ Hồ Lão Tam vẫn luôn ở bên cạnh hai người, cách không quá xa.
Cho dù Tức phụ nhà Vương Nhị đã hạ thấp giọng nhưng lời nàng ấy nói với Tiền thị đều nghe được rõ ràng.
"Cũng không biết nàng ta lấy mặt mũi từ chỗ nào!" tức phụ Hồ Lão Tam thầm mắng một tiếng.
Lúc trước còn nói tức phụ Vương Nhi gia không biết tính kế, đây sao có thể không tính, đây là vì đã tính kế hết lên người khác thì có.
Cũng may Tiền thị cũng không phải người ngốc, không đồng ý việc này.
Chỉ nghe Tiền thị giải thích nói: "Tức phụ Vương gia ngươi đừng đa tâm, lão bà tử ta cũng không phải coi thường nhà mẹ đẻ nhà ngươi.
Chỉ là Tần Mộc dù sao cũng chỉ ở tạm trong nhà ta, hắn họ Tần, hôn sự của hắn cũng không tới lượt ta làm chủ.
Huynh tẩu nhà mẹ đẻ ngươi nếu thật sự có lòng vậy không ngại chờ đến khi Tần Mộc thành niên, đến lúc đó lại hỏi ý kiến hắn xem sao.
Dù sao bọn họ vẫn có nhỏ, cũng có thể chờ thêm mấy năm."
A, Liễu tướng công còn chưa có làm quan, đã như thế rồi.
Dung mạo của chất nữ nàng ta xinh đẹp như vậy, ở trong thôn nhà mẹ đẻ cũng không tìm được người thứ hai, bây giờ thì ngược lại bị bà tử này ghét bỏ.
Nàng ta thật sự muốn nhìn xem sau này Liễu gia có thể chọn cho Tần Mộc khuê nữ như thế nào.
Tức phụ nhà Hồ Lão Tam có lòng muốn nhắc nhớ Tiền thị đừng bị người nào đó lừa gạt, nhưng việc này ấy thật sự không tiện mở miệng.
Nói đến chuyện nhân duyên của người ta, nếu nàng ấy thật sự nói ra không khéo Vương gia sẽ muốn ăn thịt mình.
Nói đến cùng là do Tiền thị coi thường bọn họ.
Việc này sớm không nói muộn không nói, lại cố tình nói sau khi Liễu tướng công trúng cử nhân.
Lý do là gì? Còn không phải vì muốn được hưởng ké ánh sáng của Liễu tướng công sao? Sau này Liễu tướng công thật sự làm quan, vậy vòng quanh một lượt bọn họ cũng có thể tính là người thân của Liễu gia.
Ai, nàng chỉ có thể nhìn Tiền thị lo lắng
Đều xem người khác là kẻ ngốc không hiểu được ý đồ của nàng ta.
A, cái gì mà nhìn trúng nhân phẩm của Tần tiểu tử, cái nàng ta nhìn trúng là thân phân Tần tiểu tử được nuôi ở Liễu gia mới đúng.
Tiền thị không biết mình bị tức phụ Vương thị ghi hận trong lòng.
Mấy lời vừa rồi cùng không phải bà muốn lấy cớ, sau này Tần Mộc đón dâu, Liễu gia sẽ đưa sính lễ nhưng muốn cưới cô nương nhà ai phải để Tần Mộc tự mình gật đầu.
Xem như cần trưởng bối tới nói chuyện vật cũng nên là nhi tử của bà.
Người này đúng là rất biết tính toán! Bàn tính cũng không lẫn bằng mặt nàng ta.
Trong thôn có ai không biết Liễu gia đối xử với Tần tiểu tử như con ruột trong nhà? Liễu gia càng ngày càng giàu có, tương lai còn không biết sẽ đại phú đại quý đến mức nào? Sau này Tần tiểu tử thật sự muốn đón dâu, Liễu gia có thể bạc đãi với hắn sao?
Nghe Tiền thị từ chối mối hôn sự này, ngoài miệng tức phụ Vương Nhi nói hai đứa nhỏ không có duyên phận, trong lòng lại thầm ghi hận Tiền thị.
Tiểu tử Tần gia ăn ở Liễu gia, ngủ ở Liễu gia, cũng tính là một nửa người Liễu gia, việc này sao Liễu gia sao lại không thể làm chủ? Đừng nói Tần Mộc có ý kiến gì, cho dù hắn có không chịu nhưng chỉ cần Tiền thị gật đầu, Tần tiểu tử cũng phải ngoan ngoãn cưới người vào nhà.