Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm
Chương 33: Chương 33
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Studio Dạ Đăng và Cao Mệnh đã hợp tác được vài năm, mọi người đã rất quen thuộc với nhau nên Cao Mệnh mới dám nói thẳng vào vấn đề.
"Bộ phận người thích game kinh dị quá ít, nếu không vì phải sinh tồn thì ai lại muốn chuyển đổi làm gì?" Quản lý Cẩu là người hy vọng studio chuyển mình hơn bất kỳ ai khác nhưng tiếc là bức tranh lớn của thế giới không vận hành theo suy nghĩ của một người.
"Tôi từng là một người lập kế hoạch và thiết kế game bán thời gian cho studio của các anh chị nhưng tôi phải thừa nhận rằng trước đây tôi chưa đủ giỏi.
Sau mấy ngày khảo sát thực địa và trải nghiệm nơi này..." Cao Mệnh quay qua nhìn Tuyên Văn: "Bây giờ tôi đã biết sợ hãi thực sự là gì rồi! Nếu cho tôi một cơ hội nữa, tôi có thể khiến nỗi sợ hãi tăng lên gấp mười lần! Tôi sẽ khiến tất cả các công ty trong ngành nhớ đến trò chơi tình ái của chúng ta!"
Cao Mệnh hiện tại cảm thấy bản thân có sứ mệnh phải làm game kinh dị, hắn muốn đưa những cảm ngộ cá nhân của mình vào game để nếu sau này người chơi gặp phải cảnh tượng đáng sợ tương tự, có thể chuẩn bị tinh thần và có nhiều cơ hội sống sót hơn.
Nghĩ tới đây, thái độ của hắn càng trở nên kiên định hơn, dù sao nhìn đi nhìn lại toàn bộ ngành ngày, ngoại trừ hắn, nhà thiết kế game nào lại thực sự đi cân nhắc đến sinh tử của người chơi chứ?
Cao Mệnh cảm thấy game kinh dị do Dạ Đăng sản xuất chắc chắn sẽ đại hỏa, bởi vì người chơi sẽ không mất nhiều thời gian để phát hiện ra rằng thứ họ đang chơi không phải là một trò chơi mà là một chiến lược có thể cứu mạng họ.
“Nếu ông thực sự lo lắng, chúng ta có thể tách riêng tuyến của Tuyên Văn ra, sửa đổi và tạo ra một phiên bản thử nghiệm để xem người chơi đánh giá thế nào.” Cao Mệnh trình chiếu phương án thiết kế mới nhất lên màn hình lớn: “Tôi luôn tin tưởng chúng ta là đội tốt nhất nhưng khách hàng dường như không nghĩ như vậy.
Nếu chúng ta tùy tiện thực hiện các thay đổi theo yêu cầu của khách hàng, điều đó sẽ phá hủy tính độc đáo trong game của chúng ta và kiến cho từ một game 100 điểm thành 60 điểm, vì vậy tôi đề nghị chúng ta đo lường thị trường.”
"Bây giờ thực sự đã quá muộn thay đổi một bộ game, vậy tại sao không thử theo ý của Cao Mệnh một lần?" Ngụy Đại Hữu tháo tai nghe ra, dùng vai huých Hạ Dương một cái: "Lão Hạ, anh nghĩ thế nào?"
"Khách hàng muốn làm game là để kiếm tiền.
Chúng ta chỉ cần chứng minh cho khách hàng thấy rằng game của chúng ta có thể kiếm tiền là được." Hạ Dương nhìn màn hình lớn, anh ta biết phong cách thiết kế của Cao Mệnh nhưng sau khi nhìn thấy vẫn phải hít một hơi thật sâu.
So với những thiết kế game kinh dị trước đây, lần này Cao Mệnh đã bổ sung thêm rất nhiều chi tiết, khiến anh có cảm giác như đang thực sự trải qua một sự kiện linh dị: "Làm thế nào cậu nghĩ ra được những thiết kế này?"
“Sau ba ngày ăn bánh với cha mẹ, tôi đã ngộ ra.”
Nhìn thấy các nhân viên đang làm nóng người chuẩn bị một “món ăn” lớn, Giám đốc Cẩu muốn nói lại thôi.
Là một lão già trong ngành, ông có thể nhìn thấu những thiết kế tuyệt vời của Cao Mệnh và Tuyên Văn, đồng thời cũng biết rằng Dạ Đăng giỏi nhất về game kinh dị nhưng ông đã hứa với khách hàng của mình sẽ làm game tình yêu để phục vụ thị trường.
"Quản Lý Cẩu, hãy tin tôi một lần, lần này ông nhất định có thể làm được." Cao Mệnh đứng ra phía trước, Ngụy Đại Hữu và Tuyên Văn hơi lùi về phía sau, ba nhà thiết kế game "Lão cựu tân" đồng thời bày tỏ ý kiến: "Phiên bản beta duy nhất chỉ có tuyến nhân vật Tuyên Văn.
Nếu phản hồi không tốt, chúng tôi sẽ lập tức xóa đi, quay lại trò chơi tình ái bình thường."
Sau nhiều lần thuyết phục, quản lý Cẩu cũng thỏa hiệp.
Studio Dạ Đăng tưởng chừng như một cỗ máy phức tạp chạy với tốc độ cao nhưng Quản Lý Cẩu không hề vui vẻ khi nhìn thấy tất cả những điều này, Cao Mệnh đã in ra hơn chục bản tin cũ về thiết kế gi.ết người cũng những bức ảnh vụ án.
Hiện trường án mạng dán đầy khắp nơi, gần như che mất khẩu hiệu game tình ái.
Các nhân viên cũng đang thảo luận về vụ án, nhìn từ góc độ của nạn nhân và nỗ lực khôi phục lại thực tế một cách chân thật nhất.
“So với những game tình ái khác, ưu điểm của chúng ta là có nữ chính đặc biệt.” Cao Mệnh gửi thiết kế nhân vật mới do chính hắn làm cho những người khác: “Tiếp theo, tôi sẽ thực hiện một số tinh chỉnh để đảm bảo nữ chính gần với ác quỷ hơn! Hãy khiến người chơi cảm thấy như thực sự có cảm giác gặp quỷ!”
"Cậu cho rằng mình đang nói là tiếng người sao?" Quản Lý Cẩu bất đắc dĩ mở miệng hỏi.
"Đây chính là đặc sản của chúng ta!"
Bất kể ai gặp phải hiện tượng linh dị, nhất định chẳng thể bình tĩnh nồi, Cao Mệnh hắn thì hay rổi, dường như còn bị k1ch thích và nảy sinh nhiều cảm hứng hơn, hắn đã lồ ng ghép kinh nghiệm cá nhân vào nhân vật nam chính trong game.
Studio Dạ Đăng và Cao Mệnh đã hợp tác được vài năm, mọi người đã rất quen thuộc với nhau nên Cao Mệnh mới dám nói thẳng vào vấn đề.
"Bộ phận người thích game kinh dị quá ít, nếu không vì phải sinh tồn thì ai lại muốn chuyển đổi làm gì?" Quản lý Cẩu là người hy vọng studio chuyển mình hơn bất kỳ ai khác nhưng tiếc là bức tranh lớn của thế giới không vận hành theo suy nghĩ của một người.
"Tôi từng là một người lập kế hoạch và thiết kế game bán thời gian cho studio của các anh chị nhưng tôi phải thừa nhận rằng trước đây tôi chưa đủ giỏi.
Sau mấy ngày khảo sát thực địa và trải nghiệm nơi này..." Cao Mệnh quay qua nhìn Tuyên Văn: "Bây giờ tôi đã biết sợ hãi thực sự là gì rồi! Nếu cho tôi một cơ hội nữa, tôi có thể khiến nỗi sợ hãi tăng lên gấp mười lần! Tôi sẽ khiến tất cả các công ty trong ngành nhớ đến trò chơi tình ái của chúng ta!"
Cao Mệnh hiện tại cảm thấy bản thân có sứ mệnh phải làm game kinh dị, hắn muốn đưa những cảm ngộ cá nhân của mình vào game để nếu sau này người chơi gặp phải cảnh tượng đáng sợ tương tự, có thể chuẩn bị tinh thần và có nhiều cơ hội sống sót hơn.
Nghĩ tới đây, thái độ của hắn càng trở nên kiên định hơn, dù sao nhìn đi nhìn lại toàn bộ ngành ngày, ngoại trừ hắn, nhà thiết kế game nào lại thực sự đi cân nhắc đến sinh tử của người chơi chứ?
Cao Mệnh cảm thấy game kinh dị do Dạ Đăng sản xuất chắc chắn sẽ đại hỏa, bởi vì người chơi sẽ không mất nhiều thời gian để phát hiện ra rằng thứ họ đang chơi không phải là một trò chơi mà là một chiến lược có thể cứu mạng họ.
“Nếu ông thực sự lo lắng, chúng ta có thể tách riêng tuyến của Tuyên Văn ra, sửa đổi và tạo ra một phiên bản thử nghiệm để xem người chơi đánh giá thế nào.” Cao Mệnh trình chiếu phương án thiết kế mới nhất lên màn hình lớn: “Tôi luôn tin tưởng chúng ta là đội tốt nhất nhưng khách hàng dường như không nghĩ như vậy.
Nếu chúng ta tùy tiện thực hiện các thay đổi theo yêu cầu của khách hàng, điều đó sẽ phá hủy tính độc đáo trong game của chúng ta và kiến cho từ một game 100 điểm thành 60 điểm, vì vậy tôi đề nghị chúng ta đo lường thị trường.”
"Bây giờ thực sự đã quá muộn thay đổi một bộ game, vậy tại sao không thử theo ý của Cao Mệnh một lần?" Ngụy Đại Hữu tháo tai nghe ra, dùng vai huých Hạ Dương một cái: "Lão Hạ, anh nghĩ thế nào?"
"Khách hàng muốn làm game là để kiếm tiền.
Chúng ta chỉ cần chứng minh cho khách hàng thấy rằng game của chúng ta có thể kiếm tiền là được." Hạ Dương nhìn màn hình lớn, anh ta biết phong cách thiết kế của Cao Mệnh nhưng sau khi nhìn thấy vẫn phải hít một hơi thật sâu.
So với những thiết kế game kinh dị trước đây, lần này Cao Mệnh đã bổ sung thêm rất nhiều chi tiết, khiến anh có cảm giác như đang thực sự trải qua một sự kiện linh dị: "Làm thế nào cậu nghĩ ra được những thiết kế này?"
“Sau ba ngày ăn bánh với cha mẹ, tôi đã ngộ ra.”
Nhìn thấy các nhân viên đang làm nóng người chuẩn bị một “món ăn” lớn, Giám đốc Cẩu muốn nói lại thôi.
Là một lão già trong ngành, ông có thể nhìn thấu những thiết kế tuyệt vời của Cao Mệnh và Tuyên Văn, đồng thời cũng biết rằng Dạ Đăng giỏi nhất về game kinh dị nhưng ông đã hứa với khách hàng của mình sẽ làm game tình yêu để phục vụ thị trường.
"Quản Lý Cẩu, hãy tin tôi một lần, lần này ông nhất định có thể làm được." Cao Mệnh đứng ra phía trước, Ngụy Đại Hữu và Tuyên Văn hơi lùi về phía sau, ba nhà thiết kế game "Lão cựu tân" đồng thời bày tỏ ý kiến: "Phiên bản beta duy nhất chỉ có tuyến nhân vật Tuyên Văn.
Nếu phản hồi không tốt, chúng tôi sẽ lập tức xóa đi, quay lại trò chơi tình ái bình thường."
Sau nhiều lần thuyết phục, quản lý Cẩu cũng thỏa hiệp.
Studio Dạ Đăng tưởng chừng như một cỗ máy phức tạp chạy với tốc độ cao nhưng Quản Lý Cẩu không hề vui vẻ khi nhìn thấy tất cả những điều này, Cao Mệnh đã in ra hơn chục bản tin cũ về thiết kế gi.ết người cũng những bức ảnh vụ án.
Hiện trường án mạng dán đầy khắp nơi, gần như che mất khẩu hiệu game tình ái.
Các nhân viên cũng đang thảo luận về vụ án, nhìn từ góc độ của nạn nhân và nỗ lực khôi phục lại thực tế một cách chân thật nhất.
“So với những game tình ái khác, ưu điểm của chúng ta là có nữ chính đặc biệt.” Cao Mệnh gửi thiết kế nhân vật mới do chính hắn làm cho những người khác: “Tiếp theo, tôi sẽ thực hiện một số tinh chỉnh để đảm bảo nữ chính gần với ác quỷ hơn! Hãy khiến người chơi cảm thấy như thực sự có cảm giác gặp quỷ!”
"Cậu cho rằng mình đang nói là tiếng người sao?" Quản Lý Cẩu bất đắc dĩ mở miệng hỏi.
"Đây chính là đặc sản của chúng ta!"
Bất kể ai gặp phải hiện tượng linh dị, nhất định chẳng thể bình tĩnh nồi, Cao Mệnh hắn thì hay rổi, dường như còn bị k1ch thích và nảy sinh nhiều cảm hứng hơn, hắn đã lồ ng ghép kinh nghiệm cá nhân vào nhân vật nam chính trong game.