Nhà Có Ngỗng Dữ - Thủy Noãn Áp Tri
Chương 29: Ngỗng phổ biến
Cuộc sống "Ăn cùng mâm nằm cùng chiếu" trôi qua rất nhanh, chỉ còn một ngày nữa là chương trình kết thúc. Hết buổi tối ngày mai, hẹn ước lần cuối với "người mình yêu". Nếu hướng về nhau thì có thể tỏ bày với nhau, nếu đối phương đồng ý thì cả hai sẽ nắm tay về biệt thự, trải qua đêm cuối cùng nhau.
Nếu có một bên không muốn hoặc cả hai bên không bằng lòng, vậy ai về nhà nấy, đường anh anh đi đường tôi tôi bước.
Đạo diễn sắp xếp rất hay. Vào lúc ước hẹn, mỗi đội sẽ có hai chiếc xe đậu cách đó không xa, bên trong là hành lý của mỗi người.
Cho nên sau khi "chia tay" là ai về nhà nấy thật, không cần quay về biệt thự, livestream của cả hai cũng chính thức tắt sau khi lên xe.
Buổi phỏng vấn trên xe sau khi "chia tay" chính là tình tiết cuối cùng của chương trình.
Sau khi chương trình công bố quy tắc, chuyện này bay thẳng lên hot search ngay lập tức, độ hot của chương trình tăng cao, số người xem livestream nhảy số liên tục.
Có người quỳ lạy CP của mình không BE, có người hy vọng giải tán luôn cho rồi, có người chỉ đơn giản là hóng chuyện.
Có người mở bình chọn, để mọi người đoán xem cặp nào "chia tay".
Phương Thải Thải và Tịch Viên Viên, Trương Lê và Tư Đạt có khá nhiều fans CP nên không ai cãi nhau. Nhất là Trương Lê và Tư Đạt, chị đại và cún con rất hút fans, Tư Đạt cũng không lạnh lùng như thường ngày, thỉnh thoảng có người hát thì cậu ta sẽ đàn ghi-ta.
Là ca sĩ đấy, nhưng chỉ biết hát tình ca với mỗi Trương Lê mà thôi, lúc hát còn đỏ mặt, Trương Lê lại thích ghẹo cậu, lúc hai người sống chung, bong bóng hồng bay phấp phới.
Phương Thải Thải thì khỏi nói, chỗ có cô thì không bao giờ im lặng, mà cô đi đâu cũng thấy Tịch Viên Viên bên cạnh.
Các cô thoải mái lắm, thỉnh thoảng cụng đầu, một người dịu dàng, một người mạnh mẽ.
Sau khi phân tích xong, Nguyễn Đường và Cố Hồng lại là cặp yên bình nhất, không ai quan tâm bọn họ, cảm giác là cặp thể nào cũng chia tay.
[Tôi thấy khả năng không cao, Tiểu Nguyễn đã đổi công ty vì chủ tịch Cố rồi, đây mà không phải yêu thì cái gì mới là yêu.]
[Đương nhiên là vì công việc! Chủ tịch Cố mê tít Nguyễn Đường rồi, mặc cậu sai khiến thôi.]
[Không đúng, biết đâu là chủ tịch Cố từ chối Tiểu Nguyễn thì sao. Ba cái trò yêu đương này, chơi chút còn được, đối với chủ tịch như hắn ta, thành đôi với người như Nguyễn Đường là không thể.]
[Tôi bất chấp, cho dù có BE tôi cũng đẩy thuyền!]
Buổi tối, chủ tịch ngỗng đến chỗ bỏ phiếu, bình luận –
"Nhảm."
Rất nhiều độc giản năn nỉ hắn không drop chuyện dù kết cục có là BE đi chăng nữa.
Chủ tịch ngỗng không hiểu, tại sao mấy người này không cảm thấy hai người họ sẽ thành đôi, hơn nữa còn cảm thấy Nguyễn Đường không thích hắn.
Hắn nghĩ không ra, hắn có chỗ nào để không thích cơ chứ.
Sự nghiệp thành công, đẹp trai, dịu dàng nhưng vẫn có chút ngang tàng, can đảm nhưng không thiếu phần săn sóc, còn hiểu được phim của Tiểu Đường.
Trong mắt chủ tịch ngỗng, Tiểu Đường đã sớm thích hắn. Lúc hắn còn đi xem Tiểu Đường đóng phim, em ấy ngại đến mức không dám đến gần, đến khi hết vai thì đeo chiếc mặt nạ mang theo mùi hương của bản thân cho hắn, chia sẻ niềm vui này với hắn.
Không vui thì sao.
Hơn nữa trước đây em ấy còn nói –
"Thích ngỗng."
Thích ngỗng tức là thích hắn, mượn vật tả người, hắn hiểu mà.
Cho nên hắn giỏi giang kết hợp với Tiểu Đường xuất sắc là trời định, hai cặp trước có thể có BE, nhưng bọn họ tuyệt đối là HE.
Nhất định Tiểu Đường đang chờ để tỏ tình với mình. Chủ tịch ngỗng rất có niềm tin.
-Bọn họ sẽ không BE, tin tôi.
Sau khi trả lời xong, chủ tịch ngỗng cất điện thoại chuẩn bị ngủ, bỗng nhiên màn hình sáng lên, có người gửi tin nhắn cho hắn hắn nhấn vào, thì ra là Tư Đạt.
Sau khi ê-kíp chương trình trả lại điện thoại cho sáu khách mời, mọi người đều kết bạn wechat với nhau, để kịp liên lạc nếu có tình huống bất ngờ.
Cố Hồng đọc "Hẹn anh trong phòng xem phim, có chuyện muốn hỏi anh." Hắn do dự một hồi, vẫn quyết định đến.
Nguyễn Đường bên cạnh hắn thở đều, cậu đã ngủ say. Chủ tịch Cố rón rén vén mền, cẩn thận thò chân xỏ dép trên mặt đất, cử động một chút sẽ quay đầu nhìn Nguyễn Đường ---
May quá, Nguyễn Đường vẫn còn ngủ.
Trên đường đi, chủ tịch Cố nghĩ miên man, có phải Tư Đạt...có gì gì đó với hắn, ngày mai muốn tỏ tình nên tối hẹn hắn ra thăm dò hay không?
Nếu không tại sao lại hẹn hắn, bình thường bọn họ cũng không thân.
Tim hắn chỉ có Tiểu Đường, không có cửa cho người khác đâu.
Đẩy cửa, chủ tịch Cố ngẩn người, thì ra trong phòng không chỉ có Tư Đạt mà còn có Phương Thải Thải và Tịch Viên Viên.
Máy quay và mic cũng đã đóng hết.
Gương mặt điển trai của Tư Đạt đỏ bừng: "Trễ vần rồi mà còn làm phiền mọi người. Ngày mai tôi muốn tỏ tình với chị Trương, mong mọi người nghĩ cách giúp tôi."
Thì ra không phải tỏ tình với hắn, chủ tịch Cố yên tâm, nhưng hắn không thân với Trương Lê, cũng không giúp đỡ được gì.
Phương Thải Thải rất kinh ngạc: "Cậu nghiêm túc với chị Lê hả?"
"Hiển nhiên, tôi nghe nói chị ấy tham gia nên mới đến đây."
Cố Hồng trầm ngâm một chút, thật lòng nói: "Theo những gì tôi thấy, chỉ cần cậu tỏ tình thật lòng thì cô ta sẽ đồng ý, hai người rất xứng đôi."
"Thật không? Nhưng mà, tôi không tin tưởng bản thân."
"Tự tin lên, mắt nhìn người của tôi rất chính xác." Chủ tịch Cố động viên. Trong ấn tượng mơ hồ của hắn, bầu không khí giữa Tư Đạt và Trương Lê rất giống của hắn và Nguyễn Đường, cho nên sẽ không có vấn đề gì hết.
Phương Thải Thải:...Tự tin dữ vậy anh hai.
Cô bất đắc dĩ nhìn Tịch Viên Viên, hai người có thể nhìn ra được Trương Lê hoàn toàn không có ý đó với Tư Đạt, cô chỉ là thích cậu đàn em này thôi. Phương Thải Thải mở miệng muốn nói, bỗng bị Tịch Viên Viên kéo lại.
Tịch Viên Viên lắc đầu, ra hiệu để mình nói.
"Thật ra chuyện người kia có đồng ý hay không không quan trọng, quan trọng là cậu bày tỏ tâm ý, không hối tiếc mãi về sau mới là điều quan trọng. Chỉ mới một tháng, sau khi chương trình kết thúc vẫn có thể liên lạc với nhau. Còn bày tỏ thế nào ---"
"Không phải hai người là người của giới âm nhạc sao? Dùng âm nhạc để tỏ bày chắc chắn là lãng mạn nhất rồi, quan trọng vẫn là tình cảm chân thật."
"Thật ra tôi đã sáng tác xong một bài hát, muốn hát cho chị ấy nghe vào tối mai." Tư Đạt ngại ngùng cười: "Chỉ là đột nhiên không tự tin, sợ chị ấy không thích. Nhưng bây giờ tốt hơn rồi, cảm ơn mọi người."
"Mai tôi sẽ cố gắng. Chủ tịch Cố, anh cũng cố lên."
Cố Hồng gật đầu, rất tự tin: "Yên tâm."
Phương Thải Thải không hiểu sự tự tin của chủ tịch Cố ở đâu ra, thái độ của Nguyễn Đường còn rõ mồn một hơn chị Lê, ngay cả Tư Đạt còn không tin tưởng bản thân kia kìa...
"Chủ tịch Cố, anh cảm thấy Nguyễn Đường sẽ đồng ý à?"
Chủ tịch Cố hất cằm: "Hiển nhiên."
A, hình như chủ tịch Cố hoàn toàn không cần động viên. Tư Đạt hơi hâm mộ.
Tịch Viên Viên: "Vậy...nếu Nguyễn Đường từ chối thì sao, anh sẽ nổi giận chứ?"
"Sẽ không, em ấy rất thích tôi."
??? Anh nhìn chỗ quái nào đó!
Trong đầu chủ tịch Cố nhảy ra rất nhiều khung cảnh –
Không cho Lục Diên ngủ chung nhưng đồng ý cho hắn ngủ chung; giải vây cho hắn lúc đi chợ; lúc nấu cơm thì cho mình nhiều nhất...
Đây không phải thích thì gì mới là thích đây.
Phương Thải Thải dựa vào người Tịch Viên Viên, vẫy tay: "Mệt quá, hai người ngủ ngon, cố lên."
Mặc dù chả có hy vọng gì.
**
Ngày hôm sau, trời vẫn rất nóng, nhiệt độ đã giảm bốn năm độ so với ngày đầu tiên, gió cũng không nóng nực đến vậy.
Sáng sớm, Cố Hồng và Nguyễn Đường chuẩn bị bữa sáng cùng nhau, chủ yếu là Nguyễn Đường làm, Cố Hồng giúp rửa chén.
Bữa sáng được bưng lên, Cố Hồng phát hiện phần của bản thân là nhiều nhất.
Em ấy quả thật thích hắn, chủ tịch Cố càng chắc chắn hơn.
Tất cả mọi người trong phòng: Haizz, chủ tịch Cố ăn nhiều thật, may mà ông nội quản gia âm thầm nhờ vả, nếu không bọn họ sẽ vô tình để nhà đầu tư đói meo.
Sau khi ăn xong, chưa kịp rửa chén đã có nhiệm vụ.
Công viên giải trí.
Đi ngay bây giờ, sáu người chia làm ba đội, chơi hết tất cả trò chơi ê-kíp chương trình đã sắp xếp đến hai giờ chiều, nhóm chiến thắng có thể được ưu tiên chọn địa điểm tỏ tình.
Địa điểm bao gồm: Quảng trường đầy sao, hội trường trường học, nhà hàng xoay tròn trên không.
Sau khi chọn xong, một người sẽ đến địa điểm để sắp xếp trước, người còn lại chờ trong biệt thự, đến sáu giờ tối sẽ được xe của chương trình chở đến địa điểm.
Còn ai sắp xếp, mọi người ăn ý nghĩ thầm, hiển nhiên là bên muốn tỏ tình rồi.
Nếu có một bên không muốn hoặc cả hai bên không bằng lòng, vậy ai về nhà nấy, đường anh anh đi đường tôi tôi bước.
Đạo diễn sắp xếp rất hay. Vào lúc ước hẹn, mỗi đội sẽ có hai chiếc xe đậu cách đó không xa, bên trong là hành lý của mỗi người.
Cho nên sau khi "chia tay" là ai về nhà nấy thật, không cần quay về biệt thự, livestream của cả hai cũng chính thức tắt sau khi lên xe.
Buổi phỏng vấn trên xe sau khi "chia tay" chính là tình tiết cuối cùng của chương trình.
Sau khi chương trình công bố quy tắc, chuyện này bay thẳng lên hot search ngay lập tức, độ hot của chương trình tăng cao, số người xem livestream nhảy số liên tục.
Có người quỳ lạy CP của mình không BE, có người hy vọng giải tán luôn cho rồi, có người chỉ đơn giản là hóng chuyện.
Có người mở bình chọn, để mọi người đoán xem cặp nào "chia tay".
Phương Thải Thải và Tịch Viên Viên, Trương Lê và Tư Đạt có khá nhiều fans CP nên không ai cãi nhau. Nhất là Trương Lê và Tư Đạt, chị đại và cún con rất hút fans, Tư Đạt cũng không lạnh lùng như thường ngày, thỉnh thoảng có người hát thì cậu ta sẽ đàn ghi-ta.
Là ca sĩ đấy, nhưng chỉ biết hát tình ca với mỗi Trương Lê mà thôi, lúc hát còn đỏ mặt, Trương Lê lại thích ghẹo cậu, lúc hai người sống chung, bong bóng hồng bay phấp phới.
Phương Thải Thải thì khỏi nói, chỗ có cô thì không bao giờ im lặng, mà cô đi đâu cũng thấy Tịch Viên Viên bên cạnh.
Các cô thoải mái lắm, thỉnh thoảng cụng đầu, một người dịu dàng, một người mạnh mẽ.
Sau khi phân tích xong, Nguyễn Đường và Cố Hồng lại là cặp yên bình nhất, không ai quan tâm bọn họ, cảm giác là cặp thể nào cũng chia tay.
[Tôi thấy khả năng không cao, Tiểu Nguyễn đã đổi công ty vì chủ tịch Cố rồi, đây mà không phải yêu thì cái gì mới là yêu.]
[Đương nhiên là vì công việc! Chủ tịch Cố mê tít Nguyễn Đường rồi, mặc cậu sai khiến thôi.]
[Không đúng, biết đâu là chủ tịch Cố từ chối Tiểu Nguyễn thì sao. Ba cái trò yêu đương này, chơi chút còn được, đối với chủ tịch như hắn ta, thành đôi với người như Nguyễn Đường là không thể.]
[Tôi bất chấp, cho dù có BE tôi cũng đẩy thuyền!]
Buổi tối, chủ tịch ngỗng đến chỗ bỏ phiếu, bình luận –
"Nhảm."
Rất nhiều độc giản năn nỉ hắn không drop chuyện dù kết cục có là BE đi chăng nữa.
Chủ tịch ngỗng không hiểu, tại sao mấy người này không cảm thấy hai người họ sẽ thành đôi, hơn nữa còn cảm thấy Nguyễn Đường không thích hắn.
Hắn nghĩ không ra, hắn có chỗ nào để không thích cơ chứ.
Sự nghiệp thành công, đẹp trai, dịu dàng nhưng vẫn có chút ngang tàng, can đảm nhưng không thiếu phần săn sóc, còn hiểu được phim của Tiểu Đường.
Trong mắt chủ tịch ngỗng, Tiểu Đường đã sớm thích hắn. Lúc hắn còn đi xem Tiểu Đường đóng phim, em ấy ngại đến mức không dám đến gần, đến khi hết vai thì đeo chiếc mặt nạ mang theo mùi hương của bản thân cho hắn, chia sẻ niềm vui này với hắn.
Không vui thì sao.
Hơn nữa trước đây em ấy còn nói –
"Thích ngỗng."
Thích ngỗng tức là thích hắn, mượn vật tả người, hắn hiểu mà.
Cho nên hắn giỏi giang kết hợp với Tiểu Đường xuất sắc là trời định, hai cặp trước có thể có BE, nhưng bọn họ tuyệt đối là HE.
Nhất định Tiểu Đường đang chờ để tỏ tình với mình. Chủ tịch ngỗng rất có niềm tin.
-Bọn họ sẽ không BE, tin tôi.
Sau khi trả lời xong, chủ tịch ngỗng cất điện thoại chuẩn bị ngủ, bỗng nhiên màn hình sáng lên, có người gửi tin nhắn cho hắn hắn nhấn vào, thì ra là Tư Đạt.
Sau khi ê-kíp chương trình trả lại điện thoại cho sáu khách mời, mọi người đều kết bạn wechat với nhau, để kịp liên lạc nếu có tình huống bất ngờ.
Cố Hồng đọc "Hẹn anh trong phòng xem phim, có chuyện muốn hỏi anh." Hắn do dự một hồi, vẫn quyết định đến.
Nguyễn Đường bên cạnh hắn thở đều, cậu đã ngủ say. Chủ tịch Cố rón rén vén mền, cẩn thận thò chân xỏ dép trên mặt đất, cử động một chút sẽ quay đầu nhìn Nguyễn Đường ---
May quá, Nguyễn Đường vẫn còn ngủ.
Trên đường đi, chủ tịch Cố nghĩ miên man, có phải Tư Đạt...có gì gì đó với hắn, ngày mai muốn tỏ tình nên tối hẹn hắn ra thăm dò hay không?
Nếu không tại sao lại hẹn hắn, bình thường bọn họ cũng không thân.
Tim hắn chỉ có Tiểu Đường, không có cửa cho người khác đâu.
Đẩy cửa, chủ tịch Cố ngẩn người, thì ra trong phòng không chỉ có Tư Đạt mà còn có Phương Thải Thải và Tịch Viên Viên.
Máy quay và mic cũng đã đóng hết.
Gương mặt điển trai của Tư Đạt đỏ bừng: "Trễ vần rồi mà còn làm phiền mọi người. Ngày mai tôi muốn tỏ tình với chị Trương, mong mọi người nghĩ cách giúp tôi."
Thì ra không phải tỏ tình với hắn, chủ tịch Cố yên tâm, nhưng hắn không thân với Trương Lê, cũng không giúp đỡ được gì.
Phương Thải Thải rất kinh ngạc: "Cậu nghiêm túc với chị Lê hả?"
"Hiển nhiên, tôi nghe nói chị ấy tham gia nên mới đến đây."
Cố Hồng trầm ngâm một chút, thật lòng nói: "Theo những gì tôi thấy, chỉ cần cậu tỏ tình thật lòng thì cô ta sẽ đồng ý, hai người rất xứng đôi."
"Thật không? Nhưng mà, tôi không tin tưởng bản thân."
"Tự tin lên, mắt nhìn người của tôi rất chính xác." Chủ tịch Cố động viên. Trong ấn tượng mơ hồ của hắn, bầu không khí giữa Tư Đạt và Trương Lê rất giống của hắn và Nguyễn Đường, cho nên sẽ không có vấn đề gì hết.
Phương Thải Thải:...Tự tin dữ vậy anh hai.
Cô bất đắc dĩ nhìn Tịch Viên Viên, hai người có thể nhìn ra được Trương Lê hoàn toàn không có ý đó với Tư Đạt, cô chỉ là thích cậu đàn em này thôi. Phương Thải Thải mở miệng muốn nói, bỗng bị Tịch Viên Viên kéo lại.
Tịch Viên Viên lắc đầu, ra hiệu để mình nói.
"Thật ra chuyện người kia có đồng ý hay không không quan trọng, quan trọng là cậu bày tỏ tâm ý, không hối tiếc mãi về sau mới là điều quan trọng. Chỉ mới một tháng, sau khi chương trình kết thúc vẫn có thể liên lạc với nhau. Còn bày tỏ thế nào ---"
"Không phải hai người là người của giới âm nhạc sao? Dùng âm nhạc để tỏ bày chắc chắn là lãng mạn nhất rồi, quan trọng vẫn là tình cảm chân thật."
"Thật ra tôi đã sáng tác xong một bài hát, muốn hát cho chị ấy nghe vào tối mai." Tư Đạt ngại ngùng cười: "Chỉ là đột nhiên không tự tin, sợ chị ấy không thích. Nhưng bây giờ tốt hơn rồi, cảm ơn mọi người."
"Mai tôi sẽ cố gắng. Chủ tịch Cố, anh cũng cố lên."
Cố Hồng gật đầu, rất tự tin: "Yên tâm."
Phương Thải Thải không hiểu sự tự tin của chủ tịch Cố ở đâu ra, thái độ của Nguyễn Đường còn rõ mồn một hơn chị Lê, ngay cả Tư Đạt còn không tin tưởng bản thân kia kìa...
"Chủ tịch Cố, anh cảm thấy Nguyễn Đường sẽ đồng ý à?"
Chủ tịch Cố hất cằm: "Hiển nhiên."
A, hình như chủ tịch Cố hoàn toàn không cần động viên. Tư Đạt hơi hâm mộ.
Tịch Viên Viên: "Vậy...nếu Nguyễn Đường từ chối thì sao, anh sẽ nổi giận chứ?"
"Sẽ không, em ấy rất thích tôi."
??? Anh nhìn chỗ quái nào đó!
Trong đầu chủ tịch Cố nhảy ra rất nhiều khung cảnh –
Không cho Lục Diên ngủ chung nhưng đồng ý cho hắn ngủ chung; giải vây cho hắn lúc đi chợ; lúc nấu cơm thì cho mình nhiều nhất...
Đây không phải thích thì gì mới là thích đây.
Phương Thải Thải dựa vào người Tịch Viên Viên, vẫy tay: "Mệt quá, hai người ngủ ngon, cố lên."
Mặc dù chả có hy vọng gì.
**
Ngày hôm sau, trời vẫn rất nóng, nhiệt độ đã giảm bốn năm độ so với ngày đầu tiên, gió cũng không nóng nực đến vậy.
Sáng sớm, Cố Hồng và Nguyễn Đường chuẩn bị bữa sáng cùng nhau, chủ yếu là Nguyễn Đường làm, Cố Hồng giúp rửa chén.
Bữa sáng được bưng lên, Cố Hồng phát hiện phần của bản thân là nhiều nhất.
Em ấy quả thật thích hắn, chủ tịch Cố càng chắc chắn hơn.
Tất cả mọi người trong phòng: Haizz, chủ tịch Cố ăn nhiều thật, may mà ông nội quản gia âm thầm nhờ vả, nếu không bọn họ sẽ vô tình để nhà đầu tư đói meo.
Sau khi ăn xong, chưa kịp rửa chén đã có nhiệm vụ.
Công viên giải trí.
Đi ngay bây giờ, sáu người chia làm ba đội, chơi hết tất cả trò chơi ê-kíp chương trình đã sắp xếp đến hai giờ chiều, nhóm chiến thắng có thể được ưu tiên chọn địa điểm tỏ tình.
Địa điểm bao gồm: Quảng trường đầy sao, hội trường trường học, nhà hàng xoay tròn trên không.
Sau khi chọn xong, một người sẽ đến địa điểm để sắp xếp trước, người còn lại chờ trong biệt thự, đến sáu giờ tối sẽ được xe của chương trình chở đến địa điểm.
Còn ai sắp xếp, mọi người ăn ý nghĩ thầm, hiển nhiên là bên muốn tỏ tình rồi.