Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài
Chương 82: Chương 82
Chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước câu lạc bộ Gia Thành.
“Cảm ơn anh Hoàng Bách, chúng tôi đi vào trước đây.
” Trân Nam Phương cười cảm ơn.
Sau khi xuống xe, Trân Nam Phương nhàn nhạt nhìn Thẩm Minh: “Anh cứ đợi ở cửa đi, nếu có việc gì tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.
”
“Được.
” Thẩm Minh ngượng ngùng ‡ gãi gãi đầu: ‘Là tại tôi chỉ lấy đượchai Về” Đỗ Thanh Hoa không nói gì,khoác tay Trần Nam Phương bước vào.
Sau khi hai người bước vào, cô ta nói: “Đôi mắt của Trịnh Hoàng Bách gân như dính vào người cậu.
”
“A? Tớ?” Trần Nam Phương không rõ: “Tớ có cái gì đặc biệt sao?”
Sau đó, cô nhìn xuống, chỉ là mặc một bộ váy công sở thôi mà!
“Cậu ấy, khi nào thì mới có thể hiểu được mấy chuyện tình cảm đây!” Đỗ Thanh Hoa nhìn cô, nói với thanh âm mà cả hai người đều có thể nghe thấy: “Chiếc váy này được thiết kế theo dáng người của cậu.
Vừa chuyên nghiệp vừa gợi cảm, cậu không biết mình đẹp như thế nào à? Nếu tớ là đàn ông, tớ cũng muốn nhảy bổ vào cậu! “
“Cậu… nói bậy!” mặt Trân Nam Phương đỏ bừng, năm chặt giấy tờ trong tay: “Nhanh đi thôi, có lẽ phải rất lâu mới tìm được người.
”
Đỗ Thanh Hoa cười khúc khích hai cái: ‘Nam Phương, tớ nghĩ Trịnh Hoàng Bách cũng được đó, đẹp trai, hòa nhã, lịch sự, gia đình chắc cũng rất tốt,cậu có thể cân nhắc.
” “Người tốt như vậy, tớ sao xứng được!” cô tức giận liếc bạn thân, lẩm bẩm nói: “Bây giờ tớ có cảm giác như hoàng đế không vội thái giám vội.
”
“Được rồi, được rồi, tớ nghiêm túc chút không được sao!” Đỗ Thanh Hoa đầu hàng, cùng bạn thân bước vào nơi tổ chức bữa tiệc.
Bữa tiệc trong ngành này có quy mô rất lớn, cả sảnh tiệc đều rất sôi nổi.
Mọi người chụm năm chụm ba hoặc là hào phóng sôi nổi hoặc là tràn ngập gió xuân.
“Nhiều người như vậy!” Đỗ Thanh Hoa thổi thổi tóc mái không tồn tại: “Biết tìm từ đâu bây giờ?”
“Chúng ta chia nhau ra tìm đi.
” Trần Nam Phương đề nghị.
Cô vừa dứt lời, toàn bộ sảnh tiệc trở nên yên lặng, mọi người đều quay đầu nhìn về hướng cửa ra vào.
“Chuyện gì vậy?” Đỗ Thanh Hoa ngửa cổ nhìn, Trần Nam Phương cũng vậy.
Cô ngỡ ngàng khi bắt gặp một bóng „ hình giữa đám đông! Hà Minh Viễn! Hoá ra anh ta cũng tham gial “Có gì đặc biệt chứ, anh ta vênh váo quá vậy?” Đỗ Thanh Hoa thốt ra một câu chửi thề.
Trần Nam Phương không quan tâm đến chuyện này, cô chỉ sợ anh ta nhìn thấy mình, sau tìm cô để gây sự.
“Không ngờ chỉ trong vài năm ngắn ngủi mà anh ta đã trở thành một nhân vật lớn như vậy!” Đỗ Thanh Hoa xúc động nói: “ngay cả trong Thâm Thành, anh ta cũng có ảnh hưởng lớn như vậy”.
“Đúng vậy.
” Trân Nam Phương nhẹ giọng đồng ý.
Trước đây cô biết Hà Minh Viễn rất giỏi, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến, cô mới nhận ra mình vân còn đánh giá thấp về anh.
Chẳng trách anh còn không thèm để ý tới Ôn Tứ Hiên, thực lực của người ta còn lớn hơn nhiều.
Nhưng anh ta lại không cứu anh trai của cô, điều này cho thấy anh ta căm ghét cô đến nhường nào!
“Nam Phương…” Đỗ Thanh Hoa gọi, muốn bạn thân xem phản ứng của những người phụ nữ xung quanh họ.
Nhưng cô chỉ thấy một bóng người xinh đẹp đang đi đến bên cạnh Hà Minh Viên, vừa kiêu ngạo vừa nhút nhát, dùng giọng nói rõ ràng gọi lớn: “Anh Minh Viễn!”
Trần Nam Phương nhìn Hà Minh Viên nở nụ cười vô cùng thoải mái, suýt nữa khiến cô choáng váng.