Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Người Phiên Dịch - Hoàng Hoàng Crépuscule

Chương 48



Tần Thanh Dư rõ ràng đã quên mất câu “không phải người làm em thức giấc” mà chính anh vừa mới nói, lập tức vén váy ngủ của Trần Tư lên, kéo chiếc quần lót màu hồng đào xuống tới đùi, để lộ chiếc bụng phẳng cùng đôi hông nhô cao đầy quyến rũ. Hạ thân của cô gái ẩm ướt, ôm lấy cậu em của Tần Thanh Dư một cách mượt mà.
Người đàn ông cúi xuống, cố gắng điều chỉnh hơi thở, giống như một tên trộm hoa lén lút vào phòng thiếu nữ giữa đêm, ôm cô mà làm những gì mình muốn.
Đèn ngủ bên giường đột nhiên sáng lên, Trần Tư dụi mắt, chỉ hơi cử động chút thôi cũng đã nhận ra có gì đó không đúng. “Tần Thanh Dư…?” Người đàn ông không trả lời, lại đưa tay tắt đèn, không để ánh sáng làm cô bị khó chịu. Anh ôm chặt lấy Trần Tư, nhấp ra nhấp vào một cách mạnh mẽ, hạ thân ma sát lên những phần nhạy cảm trong cơ thể cô, làm sâu thẳm bên trong cũng phải run rẩy, cảm giác mát lạnh từ chỗ sâu ấy khiến cô không khỏi rùng mình, động tác của anh vừa nặng vừa sâu, như muốn lấn át bóng tối.
“Anh đã dùng thứ gì…?” Trần Tư rùng mình, đưa tay nắm lấy tay Tần Thanh Dư, sự mát lạnh bên trong ấy khiến cô không thể nào diễn tả thành lời, từng cơ thịt bên trong cô khẽ co lại, siết chặt lấy dương v*t của anh, để nó tiến sâu hơn nữa. Người đàn ông ôm lấy eo cô, cúi xuống hôn lên môi, mùi kem đánh răng nhè nhẹ trong khoang miệng của cả hai như khơi dậy ngọn lửa dục vọng trong anh.
Tần Thanh Dư hôn sâu đến khi đã thoả mãn mới buông ra, đồng thời nhấp từng nhịp mạnh mẽ: “Bao cao su vị bạc hà, em thích không?” Vừa nói anh vừa nghiền xuống chỗ sâu bên trong, cảm giác mát lạnh từ đó lan toả khiến Trần Tư không nhịn được mà rên khẽ: “Ưm… đừng làm thế, mai anh còn phải đi làm – Ưm… sâu quá…”
Tần Thanh Dư không để cô nói hết đã hôn lên môi cô như không cho phép cô ngừng lại, động tác nhấp ngày càng dữ dội.
Cậu nhỏ của anh liên tục đập vào vòng eo của cô, vừa d*m mỹ vừa cuồng nhiệt. Đôi bàn tay anh không ngừng xoa nắn hai khối mềm mại, ngón tay siết lấy đầu ngực của cô, như một con sói cắn lấy quả đào chín mọng. Trần Tư vốn vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, bị anh làm cho rơi vào mê man, đưa tay đẩy anh ra để bò sang mép giường: “Đừng làm nữa… ngoan một chút…” Giọng nói của cô giống như đang dỗ dành một con thú cưng, điều đó làm Tần Thanh Dư không mấy vui vẻ khi bị đem ra so sánh với mấy con mèo cún kia, anh vội bế cô lên, chuyển sang tư thế khác, rút ra rồi lại thâm nhập vào trong. Ở tư thế nhập từ sau, cô không thể nhìn thấy mặt anh, nhưng nó cho phép anh đi sâu nhất có thể. Mới đâm sâu được hai, ba cái, Trần Tư đã hoàn toàn tỉnh giấc.
Cô quỳ trên giường, bị Tần Thanh Dư ra sức xâm chiếm, âm thanh va chạm giữa hai cơ thể d*m mỹ vang lên. Đầu dương v*t dài và to cọ xát vào điểm nhạy cảm nhất, Trần Tư cắn môi: “Tần Thanh Dư… đừng làm nữa, ngủ… a… ha a… sâu quá…” Đêm đầu tiên của hai người, khi Trần Tư phàn nàn rằng anh quá nhanh, anh đã tập luyện kiểm soát cơ PC để kéo dài thời gian rất nhiều, vì anh vốn là người có tính cách cạnh tranh, nhất là khi đứng trước người mình yêu.
Người đàn ông điều chỉnh để hạ thân nóng rực từng chút một đi sâu vào cái miệng nhỏ nhắn d*m đãng của cô, mật dịch làm ướt đẫm mọi chỗ. Anh nắm lấy cổ tay Trần Tư từ phía sau, nhấp từng nhịp mạnh mẽ, đôi gò bồng đào của cô rung lên theo nhịp độ. Trần Tư bị nghiền ép đến nỗi ê ẩm, vậy mà Tần Thanh Dư vẫn không có dấu hiệu muốn dừng lại, càng tiến vào sâu hơn, như một chiếc nêm bằng thịt muốn đóng vào tận cùng bên trong cô. “Tần Thanh Dư… sâu quá… phải ngủ rồi… ưm Tần Thanh Dư… ha a –”
Người đàn ông hoàn toàn vứt bỏ lý trí, chỉ muốn tận hưởng từng khoảnh khắc ngắn ngủi của niềm vui này, mặc kệ cái giới hạn ba lần một tuần ấy! Đúng là đừng có mơ!
“Nhanh lên chút… em buồn ngủ rồi…” Trần Tư nói khẽ, mắt cô không thể mở nổi vì buồn ngủ, nhưng rồi cảm giác hưng phấn lại khiến cô phải tỉnh dậy. Người đàn ông vẫn chưa có dấu hiệu mệt mỏi. Bầu trời đêm thật đẹp, ánh sáng nhạt từ khe cửa sổ chiếu lên nơi hai cơ thể giao hợp, như phủ lên làn da một lớp ánh sáng mềm mại. Hạ thân của Trần Tư đang nuốt chặt lấy cậu nhỏ của anh, cái miệng nhỏ bé không biết xấu hổ há ra rồi ngậm vào, ngay cả trong bóng đêm, khung cảnh ấy vẫn đầy khiêu khích và gợi cảm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...