Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 832



Chương 832

Người này lập tức thuật lại đầu đuôi sự việc. Văn Hải tối sầm mặt, tức giận nói: “Một tên Phong Liệt mà dám đối đầu với Sùng Tông Giáo? Hừ, đúng là chán sống. Phong Liệt đâu, đi xử lý ông ta cho tôi”.

“Văn Hải đừng nóng, không phải Phong Liệt đã nói rồi sao? Con bé tiện nhân đó chẳng qua là được ông ta đưa xuống núi chữa trị mà thôi. Yên tâm đi, chắc chắn Phong Liệt vẫn trông chừng cô ta. Nếu không, ông ta mà đối đầu với bên trên thì có phải là ngốc không. Chắc chắn ông ta biết cái nào có lợi, có hại cho mình”, Ứng Phá Lãng lúc này đã được băng bó sơ qua đang nâng ly rượu và lên tiếng.

“Lập tức cho người đưa con tiện nhân đó về”, Văn Hải trầm giọng.

“Chuyện này đừng vội”, không đợi người đệ tử lên tiếng thì Ứng Phá Lãng đã xua tay.

“Phá Lãng…”

“Văn Hải, hôm nay là ngày vui của anh, anh nên ra ngoài tiếp khách trước đi, chuyện nhỏ này gạt qua một bên, chuyện đại sự của anh mới là quan trọng”, Ứng Phá Lãng lên tiếng.

“Cậu Ứng, thật ngại quá, lại để xảy ra chuyện như vậy. Tôi đã không chu toàn, mong cậu thông cảm”, Văn Hải tỏ vẻ áy náy.

“Không có gì, nhưng có một điều tôi rất tò mò, đó là có lẽ Phong Liệt không biết cô gái đó, vậy tại sao ông ta lại mạo hiểm đối đầu với Sùng Tông Giáo để cứu cô ta vậy?”, Ứng Phá Lãng thản nhiên hỏi.

“Điểm này, tôi cũng không rõ”, Văn Hải sờ cằm suy nghĩ.

“Thôi bỏ đi, không nghĩ ra thì thôi vậy, chuyện nhỏ thôi mà. Không cần bận tâm, anh mau đi bận việc đi”, Ứng Phá Lãng mỉm cười.

“Được, cậu Ứng, vậy tôi đi trước nhé, có gì cậu cứ gọi”.

“Ừm”.

“Chăm sóc cậu Ứng tốt cho tôi, nếu mà để cậu Ứng không hài lòng thì các người biết tay đấy”, Văn Hải lạnh giọng quát đám đệ tử của Sùng Tông Giáo, sau đó quay người đi vào trong sân.

Giờ đã điểm, Sùng Tông Giáo trên dưới đều vô cùng náo nhiệt. Sơn môn giống như chợ tập trung, người ra người vào nườm nượp.

Hôm nay những người tới đây không chỉ có các gia đình danh y nổi tiếng mà còn có rất nhiều chính khách, thương nhân, nhất là những gia đình có võ thuật cao cường trong cả nước cũng có mặt.

Dù sao thì mối quan hệ của Sùng Tông Giáo cũng khá rộng, dù là y thuật hay võ thuật thì bọn họ đều có sự tiếp xúc.

“Ha ha ha, chúc mừng, chúc mừng”.

“Sếp Phương khách sáo quá, nào, mời bên này”.

“Ấy, Sở sư phụ, ông cũng tới rồi à. Nào, mời ngồi, mời ngồi”.

“Trương Vệ Trường tới chưa? Mau mời vào đi!”

“Nhanh, mang rượu lên, rượu đâu?”

Bên trong ồn ào huyên náo, đây là buổi tiệc quy mô lớn của Sùng Tông Giáo, số bàn tiệc lên tới con số hàng trăm bàn. Đương nhiên, những bàn quan trọng cũng chỉ tầm chục bàn, những người ngồi bàn này đều là khách quý, được xe đưa thẳng vào trong sơn trang.

Văn Hải bước ra, tiếp đón khách quý. Bố của gã cũng là giáo chủ của Sùng Tông Giáo thì vẫn chưa xuất hiện.

Ông ta cũng không quá thích những chuyện như thế này. Nếu như có nhân vật tầm cỡ nào đó mà có mặt, Văn Hải không điều phối được thì ông ta vẫn phải ra mặt .Đúng lúc này, có một đệ tử chạy vào nói nhỏ bên tai Văn Hải: “Cậu Văn, Kiếm Vương tới rồi”.

“Cái gì?”

Văn Hải sững sờ, vui mừng lắm: “Nhanh, mau gọi các vị trưởng lão tới đây, cùng ra đón Kiếm Vương”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...