Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 792
Chương 792
“Cho ông ấy uống vào”.
Lâm Chính đưa thuốc cho Lita, đồng thời bôi bã thuốc được nghiền nhão lên ngực ông lão.
Lita nhíu mày, suy nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn rót vào cho ông lão.
“Cứ như tà thuật vậy!”.
“Chúa ơi, rốt cuộc chúng tôi đang làm gì thế này?”.
Những bác sĩ đó đều không nhìn nổi nữa.
Bọn họ đều tin vào khoa học.
Khi rót hết chén thuốc vào chưa được bao lâu, ông lão ho một trận dữ dội.
“Khụ khụ… Khụ khụ khụ khụ…”.
Cảnh tượng này khiến bọn họ sợ hãi.
Lâm Chính lại lấy châm bạc trong túi châm, nhanh chóng đâm vài kim xuống vị trí được bôi thuốc, sau đó đỡ ông lão ngồi dậy, đánh mạnh vào lưng ông ấy.
Phụt!
Ông lão ho ra máu đen, văng khắp người George.
George sững sờ.
Lúc này, ông lão cũng chậm rãi mở mắt ra.
“Trời ạ, bác sĩ Lita, bác sĩ George, các chức năng của người bệnh lại bắt đầu khôi phục bình thường rồi”.
“Nhịp tim của người bệnh ổn định”.
“Huyết áp mọi thứ dần dần bình ổn”.
“Trời ạ, đây đúng là kỳ tích!”.
Bác sĩ đứng xung quanh nhìn vào màn hình hiển thị của máy đo, ai cũng kinh ngạc kêu lên.
Mấy người Lương Hồng Anh và Lương Sinh sốt sắng chờ đợi ở bên ngoài cũng không ngồi yên được nữa, đẩy cửa vào.
Khi nhìn thấy ông lão đã mở mắt ra, hai chị em mừng rỡ rơi nước mắt.
“Chuyện… Chuyện này không thể nào… Đây là Đông y sao?”, George lẩm bẩm.
“Thần y Lâm, ông nội tôi thế nào rồi?”, Lương Hồng Anh sốt ruột hỏi.
“Tạm ổn rồi, tiếp theo giao cho các bác sĩ bên George là được”.
Lâm Chính thở phào, lau mồ hôi trên trán.
“Thật sao?”, Lương Sinh mừng rỡ.
“Cảm ơn anh, thần y Lâm!”, Lương Hồng Anh kích động nói.
Lúc này cô ta càng nhìn càng thấy Lâm Chính đẹp trai. Dường như giờ phút này cô ta mới chú ý đến vẻ đẹp như thiên thần của Lâm Chính.
“Tôi còn có việc, không tiện ở lâu, cô đưa điện thoại của cô cho tôi”.
Lâm Chính nói.
“Được!”, Lương Hồng Anh vội vàng lấy điện thoại ra đưa cho Lâm Chính.
Lâm Chính mở điện thoại của Lương Hồng Anh, bấm vài cái.
“Thần y Lâm, rốt cuộc ông nội tôi bị chứng bệnh gì? Vì sao ông ấy lại biến thành như vậy? Ngoài ra, sau này chúng tôi phải chú ý những gì?”, Lương Sinh cẩn trọng hỏi.