Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 658
Chương 658
Vụt vụt. Cả hai bàn tay của Trình Thường Sinh đập mạnh vào ngực của Lâm Chính.
Đợi đến khi anh ta rút tay ra thì mười cây kim màu xanh đã ghim trúng vùng ngực của Lâm Chính. Độc tố nhanh chóng lan ra, khuôn mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch…
“Thành công rồi! Thành công rồi! Thần y Lâm xong rồi! Ha ha ha ha…”.
Nhìn thấy mười cây châm bạc trước ngực Lâm Chính, Trình Thường Sinh vui mừng điên cuồng, kích động vô cùng.
“Làm tốt lắm! Thường Sinh!”.
Ông Trình ở bên ngoài mỉm cười nói.
Lâm Chính lại nóng lên, gã đàn ông gần một trăm ký bị anh dùng một tay hất bay, tông vào đám người.
Anh lập tức vung tay đành về phía vệ sĩ còn lại.
Rầm!
Vệ sĩ đó bị đánh trúng đầu, lập tức ngất xỉu.
Những người còn lại ôm đùi ôm chân căng thẳng, chưa kịp phản ứng lại, Lâm Chính đã đâm cho mỗi người một kim, ba người thoáng chốc ngất xỉu.
Lúc này, Lâm Chính không khỏi nôn ra máu.
Máu đen kịt, giống như trúng độc.
“Ha ha ha ha, Lâm Chính, anh động đi! Anh động đi! Động tác anh càng nhanh, tuần hoàn máu càng nhanh, độc phát tác càng lợi hại! Anh tiêu rồi! Ha ha ha ha…”, Trình Thường Sinh cười lớn.
“Trình Thường Sinh! Cậu định gây án mạng sao?”, Tần Bách Tùng sốt ruột, la lớn.
“Dù có xảy ra án mạng, Nam Phái tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm!”.
Long Thủ ngồi trên ghế lạnh lùng nói.
Tần Bách Tùng nghẹn họng.
“Thường Sinh, làm tốt lắm! Chuyện kết thúc, cậu hãy đến chỗ tôi học tập đi!”, Long Thủ thản nhiên nói.
Câu nói này khiến Trình Thường Sinh kích động đến mức không nói nên lời.
Những bác sĩ thiên tài khác bao gồm Văn Nhân Chiếu Giang đều ghen tị đến mức mắt đỏ lên.
Nhất là Văn Nhân Chiếu Giang.
Anh ta là học trò duy nhất của Long Thủ!
Bây giờ lại để Trình Thường Sinh xen vào, làm sao anh ta chịu được?
Rõ ràng trước kia người này nịnh bợ mình, bây giờ lại ngang vai ngang vế với mình rồi sao?
Chỉ là, Trình Thường Sinh đắc ý chưa được bao lâu, Lâm Chính lại cười thành tiếng.
“Chút độc của anh mà muốn độc chết tôi? Tuyệt Mệnh Thập Tam Châm của nhà họ Trình các người… giống như trò đùa con nít vậy?”.
“Anh nói cái gì?”, nụ cười của Trình Thường Sinh cứng đờ.
“Chết đến nơi rồi còn cứng miệng! Ra ray! Đánh gãy hai chân hai tay cậu ta cho tôi!”, Bích Nhàn hét lên.
Người xung quanh lại xông tới.
Lâm Chính lập tức phản kích.
Quyền cước đánh ra, vô cùng bén nhọn, đạp trúng người có thể khiến người đó bay xa hơn mười mét, đâm trúng người có thể khiến người đó choáng váng.