Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 622
Chương 622
Tần Bách Tùng không dám do dự, lập tức chạy ra ngoài.
Lâm Chính lấy châm bạc trên người mình ra, nhấc cánh tay trắng bệch của Tần Ngưng lên, châm cứu từng kim…
Một lúc sau, Tần Bách Tùng ôm một đống túi châm đi tới.
Nhìn thấy Lâm Chính đang châm cứu cho Tần Ngưng, Tần Bách Tùng sửng sốt.
“Thầy, con bé Ngưng… còn cứu được sao?”.
“Ông nghe tới Thần Nông Châm Quyết chưa?”, Lâm Chính hỏi.
“Thần Nông Châm Quyết? Đó không phải là lời đồn sao?”, Tần Bách Tùng ngạc nhiên, đột nhiên hồi hộp: “Thầy, chẳng lẽ thầy…”.
“Ra ngoài đi, để tôi thử xem”, Lâm Chính quát khẽ.
Tần Bách Tùng lập tức quay người chạy ra ngoài, sau đó đóng cửa lại.
Thần Nông Châm Quyết là một loại châm quyết cổ xưa. Nghe nói loại châm quyết này có công dụng hồi sinh thần kỳ. Đương nhiên, vì nhiều người chưa từng được tận mắt chứng kiến nên cho rằng đó chỉ là lời đồn.
Trên thực tế Thần Nông Châm Quyết thực sự tồn tại. Nhưng nó không khoa trương tới mức có thể khiến người chết hồi sinh.
Người mà đã chết lạnh ngắt có dùng Thần Nông Châm Quyết cũng không có tác dụng gì. Còn Tần Ngưng thì vẫn chưa chết hoàn toàn.
Cô ấy dù nhìn có vẻ không còn dấu hiệu của sự sống nhưng từ sâu trong trái tim vẫn còn một chút sinh lực.
Nếu như kéo dài thêm tầm một giờ đồng hồ nữa, chút sinh lực cuối cùng cũng không còn thì cũng hết cách cứu được Tần Ngưng.
Giờ việc của Lâm Chính là thông qua Thần Nông Châm Quyết khiến cho chút sinh lực này bùng phát trở lại và k1ch thích mạnh vào tim Tần Ngưng.
Nhưng để làm được như vậy thì cần một quá trình khá dài. Anh rút châm ra, khử trùng.
Rồi Lâm Chính tập trung tinh thần, hai tay nhanh thoăn thoát châm kim vào rồi lại lấy cây khác. Mỗi châm được đâm xuống đều khiến anh hao tốn không ít sức lực.
Đông y rất chú trọng tới tinh khí thần. Châm cứu cũng y như vậy. Thuật châm cứu của Lâm Chính đã đạt tới cảnh giới Khí Châm. Mỗi châm ghim xuống đều được rót vào đó tinh khí của anh. Nhất là lúc thi triển Thần Nông Châm Quyết, anh đã rót vào không ít.
Lâm Chính không hề dừng lại, tiếp tục ghim từng châm xuống. Từng giọt mồ hôi lâm tấm hiện ra trên khuôn mặt anh. Hơi thở của anh cũng trở nên nặng nề.
Sau khi anh châm đầy cánh tay thì bắt đầu c ởi đồ và châm tiếp lên người cô. Trong nháy mắt, toàn bộ cơ thể của Tần Ngưng đã được châm hàng nghìn cây kim dày đặc trông vô cùng đáng sợ.
Lúc này, toàn bộ những cây châm đều đang rung lên giống như bị gió thổi. Sau khi đâm cây châm cuối cùng, Lâm Chính ngồi phịch ra đất, cạn sức.
Anh run rẩy lấy từ trong túi ra một cái bình nhỏ, đổ một viên thuốc ra tay và nhét vào miệng. Viên thuốc vẫn còn nóng, được anh luyện ra từ vài vị thuốc khác.
Viên thuốc xuống bụng. Thần sắc của anh mới tốt lên được đôi chút. Đợi tầm hai tiếng đồng hồ, Tần Bách Tùng đi qua đi lại đầy sốt ruột ở bên ngoài. Lúc này, Lâm Chính mới rút từng cây châm ra và mặc quần áo lại cho Tần Ngưng.
“Bách Tùng, ông vào đi”, Lâm Chính ngồi xuống ghế, thều thào nói.