Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 610
Chương 610
Mao Ái Cầm cũng vậy.
Lòng bàn tay bà ta đổ đầy mồ hôi.
Thực ra lần thi thố này rất miễn cưỡng.
Bà ta cũng biết chắc chắn mình sẽ thua.
Phải nhanh chóng kiếm cớ thôi, ít nhất cũng vớt vát được thể diện…
Mao Ái Cầm nhắm mắt lại, nhanh chóng suy nghĩ.
Một lát sau, cô gái bỗng lấy nhiệt kế ra, nhìn một cái rồi lớn tiếng nói: “Tôi… tôi khỏe rồi! Tôi không bị sốt, bệnh viêm phổi của tôi khỏi rồi!”.
“Đưa tôi xem nào”.
Lâm Chính đứng dậy nói.
“Có gì mà xem chứ? Lẽ nào anh nghi ngờ tôi sao?”, cô ta lạnh lùng nói.
Lâm Chính nghe thấy thế thì nhíu mày, mơ hồ ý thức được gì đó.
Chỉ thấy cô gái kia nhanh tay thả nhiệt kế vào cốc nước ở bên cạnh, sau đó nói to: “Cô Mao đã chữa khỏi bệnh viêm phổi cho tôi rồi, bây giờ tôi rất khỏe mạnh! Tôi tuyên bố, lý luận của cô Mao không hề sai!”.
Cô ta vừa dứt lời, giảng đường lập tức trở nên xôn xao.
“Cô Mao giỏi quá!”.
“Tôi đã nói rồi, sao cô Mao có thể sai được chứ?”.
“Tên này rõ ràng là gây chuyện!”.
Đủ tiếng bàn tán vang lên.
Người của Trình Thường Sinh lập tức bước tới trước mặt Lâm Chính, quát: “Bây giờ anh còn gì để nói nữa nào? Còn không mau quỳ xuống xin lỗi cô Mao đi?”.
“Đúng, xin lỗi đi!”.
“Mau quỳ xuống xin lỗi!”.
“Xin lỗi đi!”.
“Xin lỗi đi!”.
Lâm Chính bỗng chốc bị muôn người phỉ nhổ…
Đối diện với sự chỉ trích, Lâm Chính vẫn vô cùng điềm tĩnh. Tần Ngưng mím chặt môi, đôi mắt ánh lên vẻ oán hận. Cô ấy không cho phép những người này khinh thường anh Lâm của mình. Dù anh có làm gì đi nữa.
Huống hồ những người này rõ ràng đang đổi trắng thay đen.
Nhất là cô gái kia. Những người đứng ở đây đều là bác sĩ Đông y, trong đó còn có cả người có tiếng. Lẽ nào bọn họ không nhận ra người phụ nữ kia đang đổ oan cho anh sao?
Nhưng ai cũng biết, cô gái làm như vậy là để giữ thể diện cho Mao Ái Cầm và hơn cả là giữ thể diện cho Nam Phái. Bởi vì…Mao Ái Cầm cũng là người của Nam Phái. Vậy nên lúc này bất kể là ai thì cũng sẽ không chấp nhận Lâm Chính.
Lâm Chính đương nhiên hiểu điều này. Thế nhưng anh vẫn kiên quyết muốn đấu với Mao Ái Cầm là vì thứ nhất anh muốn biết thủ đoạn của Nam Phái. Thứ hai là muốn biết rốt cuộc Nam Phái mạnh tới đâu.
Giờ xem ra có thể dùng bốn từ để miêu tả rồi. Hữu danh vô thực.
“Tôi muốn gặp viện trưởng của các người”, Lâm Chính thản nhiên lên tiếng.
“Cậu không xứng”, Mao Ái Cầm cười lạnh.
“Vậy à?”, Lâm Chính đanh mắt.