Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4271
Chương 4271
Bà ta vội cúi đầu thì mới phát hiện ra trên cổ tay mình có một vết thương. Mặt bà ta cắt không ra máu…
“Cậu…ăn trộm Lạc Linh Huyết của tôi?”
Mạc Tâm trợn to mắt, xác nhận lại lần nữa.
Mười ba giọt Lạc Linh Huyết trên cổ tay mình quả thật không còn một giọt nào.
Chắc chắn đã bị Lâm Chính cướp đi mất.
“Lạc Linh Huyết của tôi! Lạc Linh Huyết của tôi? Tại sao? Tại sao Lạc Linh Huyết của tôi lại ở chỗ cậu?”, Mạc Tâm hoảng hốt, cả người run rẩy, khóe miệng khẽ giật liên tục nói.
Mọi người cũng ngơ ngác, tròn mắt nhìn cổ tay Lâm Chính.
Lạc Linh Huyết bị lấy đi lúc nào?
Hơn nữa tại sao bị lấy đi mà Mạc Tâm lại không cảm nhận được gì? Thậm chí còn chẳng xuất hiện tình trạng sức mạnh suy giảm?
Quả thật là thần không biết quỷ không hay?
Có là ảo thuật cũng không huyền bí như thế.
Mạc Tâm nhìn chằm chằm cổ tay mình, nghĩ rằng mình có nhìn lầm không.
Bà ta hình như nhìn thấy gì đó, mắt trợn tròn, tầm nhìn vội vàng dịch chuyển xuống mu bàn tay.
Nhưng lại thấy một cây châm bạc mỏng hơn sợi tóc đâm trên mu bàn tay.
Châm bạc này cực kỳ mỏng nhẹ, hơn nữa đâm vào hơn một nửa, nếu không nhìn kỹ thì không cảm nhận được sự tồn tại của nó, chẳng khác gì lông tơ cả.
“Cậu châm cho tôi… lúc nào?”, vẻ mặt Mạc Tâm thay đổi.
“Lúc bà đâm châm vào người tôi…”, Lâm Chính khàn giọng nói.
Cả người Mạc Tâm run lên, bỗng hiểu ra mọi chuyện, sắc mặt tái nhợt.
“Trước đó tôi dùng Lặc Cốt Châm đâm vào tim cậu, cậu nắm lấy mu bàn tay của tôi, chẳng lẽ… lúc đó cậu đã âm thầm hạ độc tôi, rồi cướp Lạc Linh Huyết của tôi”.
“Nếu không bà nghĩ Lặc Cốt Châm của bà có thể dễ dàng đâm vào người tôi sao? Nếu không tiếp cận bà, tôi có cơ hội ra tay thế nào được đây?”, Lâm Chính nói.
Mạc Tâm hoảng hốt lùi về sau mấy bước, tỏ vẻ khó tin.
Mấy người Ngũ tôn trưởng, Ôn điện chủ, Trịnh Thông Viễn đều tê cả da đầu.
Mọi chuyện đều là mưu kế của Lâm Chính.
Cố ý trúng đòn, rồi tìm cơ hội cướp mất mười ba giọt Lạc Linh Huyết của Mạc Tâm.
Vì châm bạc, sức mạnh mà mười ba giọt Lạc Linh Tuyết truyền cho Mạc Tâm bị chặn lại, Mạc Tâm không thể phản ứng ngay lập tức.
Hơn nữa… Lâm Chính quen thuộc Lạc Linh Huyết hơn Mạc Tâm.
Hóa ra vừa lúc bắt đầu đánh Lâm Chính đã nhắm vào Lạc Linh Huyết của Mạc Tâm.
Chẳng qua anh không tỏ ra nóng vội như Mạc Tâm mà thôi.
“Hay! Hay! Hay lắm! Không ngờ Mạc Tâm tôi cũng có lúc bị người ta bày mưu tính kế! Được lắm! Nhưng cậu đừng tưởng cậu trộm Lạc Linh Huyết thì có thể vô địch. Nơi này là thiên cung Trường Sinh, có hàng ngàn người của thiên cung tôi, cho dù cậu có ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết, cũng đừng hòng ra khỏi đây! Nộp mạng đi!”, Mạc Tâm gào lên, sau đó lao đến chỗ Lâm Chính.
Bà ta đã bị chọc giận, lúc này phát huy toàn bộ hỏa lực, ra tay với khí thế không chết thì không từ bỏ.
Áp lực tăng lên, đè nặng l3n đỉnh đầu.
Thế nhưng Lâm Chính lại nhanh hơn bà ta một bước, anh xuyên qua khoảng không đấm một quyền vào Mạc Tâm.