Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4128



Chương 4128

La các chủ sửng sốt, cảm giác có gì đó không đúng.

Nhưng lời đã nói ra miệng, ông ta không thể thu về.

Khi ông ta nhìn về phía chưởng môn mới ý thức được tình hình không ổn.

Lúc này, chưởng môn đã đen sầm mặt, vẻ mặt cực kỳ âm trầm.

“Vậy La các chủ, ông nói xem nên làm thế nào?”,

“Chuyện đó…”, La các chủ rụt cổ, không dám lên tiếng.

“La các chủ, nói gì đi”, Lăng chưởng môn lại quát.

La các chủ vội vàng cúi đầu, run rẩy nói: “Tôi… Tôi cũng không biết…”.

“Không biết? Tôi thấy bình thường ông chỉ quan tâm việc tu luyện, bỏ dở chuyện của Tư Dương Các rồi. Ông sắp không biết xử lý sự việc trong tông môn thế nào rồi phải không? Vậy được, tôi sẽ cho ông cơ hội!”.

Nói đến đó, Lăng chưởng môn phất tay, nghiêm túc nói: “Từ ngày mai, Tử Dương Các đóng cửa, đệ tử trong các kể cả La các chủ đều không được rời khỏi Tử Dương Các nửa bước! Tất cả ngồi thiền đọc sách trong đó cho tôi!”.

“Hả? A… Chưởng môn…”, La các chủ sốt ruột, liên tục hét lên.

Nhưng Lăng chưởng môn không quan tâm, đã quyết định xong.

La các chủ muốn khóc, chỉ đành ngân ngấn nước mắt đáp lại.

“Tuân lệnh, chưởng môn…”.

“Lui xuống!”, Lăng chưởng môn lại quát lên.

La các chủ chắp tay, run rẩy rời khỏi đại điện.

“Còn ai có ý kiến gì nữa không?”.

Lăng chưởng môn nghiêm nghị nhìn quanh mọi người, quát hỏi.

Lần này, trong đại điện yên lặng như tờ…

Lâm Chính quan sát thấy tất cả, không nói lời nào.

Đương nhiên, trong lòng anh không hiểu gì, tràn đầy nghi hoặc.

Đây là đang làm gì?

Đang yên đang lành, sao Lăng chưởng môn lại nói giúp anh?

Thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ!

Lâm Chính không hiểu ra sao.

Những người khác cũng đầy nghi vấn.

Lúc này, một đệ tử bưng khay đi tới.

Trên khay phủ khăn đỏ, một cọng rễ lộ ra bên ngoài khăn đỏ.

Ánh mắt mọi người tập trung lại.

Đệ tử đi đến trước mặt Lâm Chính, dâng khay đó lên, đồng thời gỡ khăn đỏ ra.

Một loài cây màu xanh sẫm thon dài xuất hiện.

“Cỏ Tam Thánh?”, đầu lông mày Lâm Chính khẽ chuyển động.

“Lâm Chính, cậu xin nó là để cứu Tân Kiếm, vậy thì sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn? Cầm lấy đi, cỏ Tam Thánh là của cậu, hi vọng cậu sẽ dùng nó thật tốt, sớm ngày giúp Tân Kiếm khỏe lại”, Lăng trưởng môn mỉm cười nói.

Chương trước Chương tiếp
Loading...