Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 342



Chương 342

“Ông, chuyện là thế này…”

Khai Mạc kể lại toàn bộ chuyện ở trường đua ngựa, đương nhiên cũng thêm mắm dặm muối vào, dù sao sau khi nghe xong, Nhiễm Tái Hiền nổi trận lôi đình, giậm chân bình bịch.

“Ông Trương, có chuyện này thật sao?”, Nhiễm Tái Hiền chất vấn.

Sắc mặt ông cụ Trương không được tự nhiên lắm, cười đáp: “Ông Nhiễm, đây là chuyện của bọn trẻ, chúng ta cười cho qua đi, đừng nhúng tay vào làm gì, nào, uống rượu thôi!”.

“Rượu chè cái gì?”, Nhiễm Tái Hiền hừ một tiếng: “Ông Trương, đừng bảo là tôi không nể mặt ông, ông làm ăn cái kiểu gì vậy? Hơn nữa, đây chỉ là chuyện của bọn trẻ sao? Đây là chuyện của nhà họ Khai, là chuyện của nhà họ Việt, là chuyện của tỉnh Quảng Liễu, lại càng là chuyện của nhà họ Trương! Nếu đồn ra ngoài thì ông biết sẽ gây ảnh hưởng lớn đến mức nào không? Sao ông có thể khoanh tay đứng nhìn như vậy chứ?”.

“Việc này…”, ông cụ Trương á khẩu.

“Đứa nào là Lâm Chính?”, Nhiễm Tái Hiền tức giận quát hỏi.

“Ông nội, là anh ta”, Khai Mạc vội vàng chỉ về phía Lâm Chính.

Nhiễm Tái Hiền nhìn Lâm Chính một cái, lên tiếng: “Mau báo cảnh sát đi, lừa đảo hơn tỷ tệ, đây là vụ án lớn, không được qua loa!”.

“Vâng”, cậu chủ Việt lập tức móc điện thoại ra gọi cho cảnh sát.

“Khoan đã!”, ông cụ Trương vội lên tiếng.

“Ông Trương, chuyện này không liên quan lắm đến nhà họ Trương, sẽ không liên lụy đến ông đâu, nhưng ông cũng đừng nhúng tay vào, nếu không tôi cũng khó xử”, Nhiễm Tái Hiền bình thản nói.

Sắc mặt ông cụ Trương tái mét.

Có vẻ Nhiễm Tái Hiền chắc chắn sẽ nhúng tay giải quyết vụ này.

Nếu ông ta đã quyết định thì e là ông cụ Trương cũng khó mà bảo vệ được Lâm Chính.

Nhưng đúng lúc này, Mã Hải đột nhiên bước tới, lạnh lùng quát nhỏ.

“Ông Nhiễm! Ông nói hay thật đấy, cậu Lâm Chính là chồng cô Tô Nhu, còn cô Tô Nhu là cháu gái ông Trương, sao chuyện này lại không liên quan đến ông Trương chứ? Hơn nữa chuyện gì cũng phải có chứng cứ, ông có thể kiện Lâm Chính tụ tập cá cược, như vậy thì đám Khai Mạc cũng không thoát khỏi quan hệ, nhưng ông lại nói bọn họ lừa đảo? Vậy mời các ông đưa ra chứng cứ!”.

Ông ta vừa dứt lời, mọi người đều biến sắc.

“Ông Mã, ông…”

“Ông Mã hãy ăn nói thận trọng! Người này từ Yên Kinh đến đấy!”.

“Không đắc tội được đâu!”.

Đám khách khứa xung quanh vội vàng khuyên nhủ.

Nhưng vô ích.

Mã Hải biết rõ bối cảnh của Nhiễm Tái Hiền hơn những người này.

“Tôi chỉ luận việc mà xét, ông Nhiễm, chúng ta cũng từng có duyên gặp nhau một lần, trong mắt tôi, ông chắc chắn là một người rất chính trực, chắc sẽ không làm những việc như ỷ thế hiếp người, dùng quyền mưu lợi đâu, ông nói xem có đúng không?”, vẻ mặt Mã Hải đầy nghiêm túc, nói.

Ai nấy nghe xong đều thấy nổi da gà.

Cho dù là các ông lớn của Giang Thành cũng không dám ho he tiếng nào.

Mã Hải chẳng khác nào dùng cả tài sản tính mạng để bảo vệ Lâm Chính!

Có cần phải vậy không?

Chương trước Chương tiếp
Loading...