Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 306



Chương 306

Những người điều khiển đã bắt đầu leo lên lưng ngựa. Đám đông quay qua nhìn chăm chăm.

Tô Nhu siết chặt cánh tay của Lâm Chính, cơ thể khẽ run lên.

“Lâm Chính, nếu chúng ta thua thì phải làm sao?”, cô run rẩy hỏi.

“Em yên tâm, sẽ không thua đâu”, Lâm Chính cười nói.

Tô Nhu không tin. Nhìn con ngựa số 5 kia, sao có thể không sao được chứ. Thế nhưng lúc này dù có nói gì cũng vô ích.

“Tô Nhu, chị thấy em vẫn nên sớm đổi chồng đi. Nếu không lát nữa lại đen đủi cùng cậu ta đấy”, Thành Bình cười khinh miệt.

Tô Nhu không nói gì, chỉ nhắm mắt cầu nguyện. Lúc này, trọng tài đã bắn súng ra hiệu.

Pằng! Tất cả ngựa đều rời khỏi lồ ng phi ra. Quả nhiên, con ngựa màu đen to cao dẫn đầu.

Còn con Hãn Huyết Bảo Mã thì theo sát ngay phía sau. Những con ngựa khác cũng bám sát. Nhìn thì có vẻ như con ngựa màu đen sẽ dành quán quân.

Thế nhưng Hãn Huyết Bảo Mã không phải là con ngựa tầm thường. Dù nó không còn là giống thuần chủng nhưng vẫn có điểm khác lạ hơn những con ngựa khác rất nhiều.

Hãn Huyết Bảo Mã bắt đầu phát lực, giống như sau khi khởi động xong, lúc này cơ thể nó hừng hực sức mạnh, bắt đầu vượt qua con ngựa màu đen.

“Vượt rồi, vượt rồi”, Trương Mậu Niên phất tay.

Cậu Khai cười hà hà, trông vô cùng đắc ý. Hai con ngừa cạnh tranh ác liệt. Tất cả đều đồ dồn sự tập trung vào chúng.

Thế nhưng cũng có những người nhìn về phía con ngựa số 5. Con ngựa này cũng không hề khiến mọi người thất vọng.

Quả nhiên là nó bị bỏ lại sau cùng…

Tô Nhu khẽ hé mắt ra nhìn. Thế nhưng khi nhìn thấy thì cô bỗng cảm giác như cả cơ thể rơi xuống đáy vực.

“Thua chắc rồi còn gì nữa”, tên tóc xanh cười nói.

“Tô Nhu cũng thấy rồi đấy, Lâm Chính xong đời rồi. Cậu ta phải gánh món nợ hai mươi triệu tệ. Với thực lực của cậu ta thì cả đời cũng không trả hết được đâu. Em còn trẻ, chị thấy em vẫn nên cân nhắc tới người khác đi? Chị thấy cậu Khai cũng không tệ”, Thành Bình khuyên can.

Tô Nhu thất thần, giống như người mất hồn. Cậu Khai thì bọn họ và cười lạnh lùng.

Kết cục đã định rồi sao?

Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính đột nhiên đưa tay về hướng con ngựa số 5 và búng nhẹ.

Vụt! Một cây kim bay ra, đâm chính xác vào cổ của con ngựa.

Hí!

Con ngựa số 5 đột nhiên hí vang trời, giống như một con ngựa điên, điên cuồng phi về phía trước.

Đám đông sững sờ. Họ thấy nước da của con ngựa đột nhiên chuyển thành màu đỏ, trong nháy mắt nó đã lao vượt qua cả con ngựa đen và con Hãn Huyết Bảo Mã, chạm đích đầu tiên.

Chưa tới năm giây.

Đợi đến khi đám đông hoàn hồn thì con ngựa đã về đích và giành thắng lợi. Đúng là nhanh như điện chớp.

Một bước lên trời!

Đám đông sững sờ! Tô Nhu cũng bàng hoàng.

Có ai ngờ, một con ngựa gầy gò, già nua lại đột nhiên trở nên mạnh và chèn ép toàn bộ đám ngựa tốt như vậy chứ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...