Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1817
Chương 1817
Đợi tắm rửa thay quần áo xong, Anna vừa lau khô đầu tóc vừa đi tới.
“Thầy, khi nào chúng ta đi?”, cô ta lên tiếng hỏi.
“Phía cảnh sát không có vấn đề gì nữa rồi à?”.
“Đương nhiên, Ramon chỉ vu khống tôi, thực tế anh ta không có bất cứ bằng chứng gì. Hơn nữa, anh ta cũng không dám tiếp tục kiện tôi, bởi vì tất cả tài liệu nghiên cứu của tôi đều bị anh ta giữ lại. Nếu tôi kiện ngược lại anh ta phỉ báng và xâm chiếm thành quả nghiên cứu của tôi thì chắc chắn anh ta không gánh nổi hậu quả”, Anna tức giận nói.
Anna cũng muốn kiện, nhưng cô ta biết cô ta không thể lật đổ Ramon, nên đành từ bỏ.
“Vậy thì được, cô về nhà thu dọn đi, chiều đi cùng tôi về Giang Thành”, Lâm Chính nói.
“Về nhà? Thôi bỏ đi, tôi không có gì để thu dọn. Người nhà của tôi không chịu hiểu cho tôi, thậm chí ngay cả bố tôi cũng cảm thấy tôi làm sai…”, Anna thở dài, gương mặt có hơi mất mát.
“Bây giờ dư luận trên mạng đang rất dữ dội, tạm thời không về cũng được. Ở lại Hoa Quốc với tôi một thời gian, đợi dư luận qua đi, cô muốn về gặp bố mẹ cô cũng được. Còn chuyện Ramon, tôi sẽ tìm người xử lý”, Lâm Chính nói.
Lâm Chính muốn ra tay với Ramon, nhưng trước mắt không có cớ hay lý do gì. Ở đây là nước Mễ, anh cũng không thể chạy tới Hiệp hội Y tế lật đổ Ramon. Nếu làm vậy thì không chỉ mất mặt một mình anh, mà là mất mặt cả Hoa Quốc.
“Được, nhưng tiếc quá thầy à, chỗ thầy còn chuẩn bị tu sửa… giờ lại vì tôi mà không thể không dừng lại…”.
“Nơi này vốn dĩ xây lên cho cô, nếu cô đã không thể tiếp tục ở đây thì cũng không cần thiết phải giữ lại nó nữa. May là tôi chỉ đóng tiền thuê một tháng, không tính là lãng phí, để khi nào tôi đi bàn bạc với chủ nhà xem anh ta có thể trả tôi tiền thuê nửa tháng không”.
“Ồ! Thầy thật là keo kiệt!”, Anna bị Lâm Chính chọc cười.
Điều chỉnh tâm trạng tốt hơn, hai người ở lại nơi được gọi là viện nghiên cứu này chuẩn bị đến giờ sẽ ra sân bay.
Đúng lúc đó, đột nhiên có người gọi điện thoại cho Anna.
Anna cầm điện thoại lên xem, vẻ mặt lập tức căng thẳng.
“Là điện thoại của Jesse!”.
“Nghe đi, xem có phải anh ta gặp rắc rối gì rồi không”.
Anna gật đầu, bấm nút nghe.
“Jesse, sao vậy?”.
“Anna, cô đang ở đâu? Cô mau đến Hiệp hội Y tế đi, tình hình rất tồi tệ!”, Jesse ở đầu kia điện thoại vô cùng sốt ruột nói.
Anna ngạc nhiên: “Đến Hiệp hội Y tế làm gì? Ramon sẽ không tha cho tôi đâu. Tôi đến đó không phải là sa đầu vào lưới hay sao?”.
“Bây giờ không quan tâm được nhiều vậy đâu Anna, xảy ra chuyện rồi. Công chúa Margarita đột nhiên chuyển biến nặng, đã hôn mê sâu. Hơn nữa, hàm lượng độc tố trong cơ thể công chúa đột nhiên tăng vọt, cao đến 85%, e rằng công chúa không qua khỏi đêm nay. Hiệp hội Y tế sẽ đắc tội với hoàng gia nước Y, danh dự của Hiệp hội Y tế sẽ mất hết!”, giọng Jesse run rẩy, tha thiết kêu lên.
Anna hết sức ngạc nhiên.
“Sao lại như vậy…”, cô ta lẩm bẩm.
“Ramon vốn không hiểu gì, phương án điều trị cho công chúa Margarita này được hoàn thiện dựa theo ghi chép nghiên cứu của cô, nhưng vì quá gấp gáp, trong đó vẫn còn khả năng biến đổi bệnh lý rất lớn và di chứng chưa được xử lý. Ramon chỉ biết nhìn vào cái lợi trước mắt! Anh ta quá nóng lòng muốn có được bản chép tay của bác sĩ Howard từ hoàng gia. Bây giờ cả đội vệ binh hoàng gia đều đã bao vây Hiệp hội Y tế, yêu cầu bọn họ phải chữa trị cho công chúa, phía chính phủ cũng đã bị kinh động rồi!”, Jesse sốt sắng nói.