Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1342
Chương 1342
Tất cả bọn họ đều sáng mắt lên.
“Phòng chủ cao minh!”, Phùng Thạch lập tức khen ngợi.
“Được rồi, tất cả xuống dưới đi, tôi muốn nói chuyện riêng với phó phòng chủ Phùng”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng phất tay nói.
“Vâng”.
Mọi người gật đầu, rồi rời khỏi chòi hóng mát.
Bọn họ vừa đi, sắc mặt của phòng chủ lập tức sa sầm, hất tung tất cả các quân cờ trên bàn đá xuống đất.
Rào rào rào…
Các quân cờ lăn lóc.
Phùng Thạch giật nảy mình.
“Phòng chủ, ông đây là…”, Phùng Thạch dè dặt hỏi.
“Xem ra Tư Mã Sóc Phương bị phế thật rồi”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng quay lưng về phía Phùng Thạch, lạnh lùng nói.
“Cái gì?”, Phùng Thạch biến sắc, nhìn phòng chủ với ánh mắt không thể tin được: “Phòng chủ, chẳng phải ông nói… đây chỉ là lời đồn nhảm thôi sao?”.
“Lời đồn cũng chưa chắc là giả! Hơn nữa… thế gia Tư Mã đột nhiên bảo Kỳ Dược Phòng ta đưa thập đại thiên tài đến nhà họ là đủ chứng thực tin này rồi”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng trầm giọng nói: “Tôi còn đang thấy lạ tại sao thế gia Tư Mã lại đòi người, bây giờ thì tôi đã hiểu rồi. Tư Mã Sóc Phương bị phế, bọn họ cần gấp thiên tài khác để chống đỡ cho thế gia Tư Mã của bọn họ, ứng phó với đại hội. Hừ, thế gia Tư Mã này coi Kỳ Dược Phòng chúng ta là cái gì vậy? Thuộc hạ của bọn họ sao?”.
Tâm trạng của phòng chủ Kỳ Dược Phòng vô cùng kích động, nổi trận lôi đình.
“Phòng chủ bớt giận! Bây giờ người vẫn ở trong tay chúng ta, chẳng phải chúng ta không đưa qua đó là được sao?”, Phùng Thạch vội nói.
“Không đưa qua đó? Vậy ông hứng chịu lửa giận của thế gia Tư Mã sao? Tuy Tư Mã Sóc Phương bị phế, nhưng sức mạnh của bọn họ vẫn còn, nền tảng vẫn còn. Lão Tư Mã Tàng kia không phải người chết! Ông ta mà ra tay, Kỳ Dược Phòng chúng ta không chết cũng tàn tật”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng trừng mắt nói với Phùng Thạch.
Phùng Thạch há miệng, á khẩu không nói được gì.
“Vậy… phòng chủ, chúng ta nên làm sao bây giờ?”.
“Để tôi nghĩ đã”.
Ông ta nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi.
Hai người bọn họ ngồi trong chòi hóng mát, suy nghĩ đối sách.
Cứ thế một tiếng trôi qua.
Giảng sư Châu lại chạy tới, dáng vẻ vẫn vội vã hoảng hốt như vừa rồi.
“Giảng sư Châu, lại có chuyện gì vậy?”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng bực bội hỏi.
“Phòng chủ, 3000 bông Nông Dương Hoa đã được bán hết, chúng ta lãi ba tỷ tệ”, giảng sư Châu nói.
“Tốt lắm, rất tốt”, phòng chủ thở phào.
Dù sao đây cũng được coi là tin tốt.
“Nhưng…”
“Nhưng cái gì nữa?”, phòng chủ ngoảnh sang.